Chap 8 Bình Yên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong phòng thư viện
Nhân Mã thấy đỉnh điểm 12h ngẩng đầu lên nhìn người đối diện nói : " đi ăn trưa thôi"
Thiên Yết đang đọc sách cũng gấp sách lại lấy điện thoại ra coi mấy giờ rồi cầm balo đứng lên cùng Nhân Mã ra khỏi thư viện
2 người đi theo đường ngang thẳng tắp đến căn tin.Gần đến thì Thiên Yết kéo Nhân Mã lại nói : "hay ăn ở ký túc xá đi ở đây đắt lắm" Nhân Mã khi nghe câu nói này cũng khựng lại vài giây nói quay lại mỉm cười nói với Thiên Yết : " đồng ý " Cả 2 thống nhất đi về ký túc xá tự nấu ăn . Nhân Mã hiểu rằng Thiên Yết rất thương mẹ nên dù đi học cô vẫn luôn đi làm thêm gửi tiền về cho mẹ nên Nhân Mã cũng đồng cảm dù cô không phải là con nhà giàu gì.
Trong ký túc xá S
Thiên Bình anh cũng tính về nhà nhưng ướt quần áo nên anh mới ghé vào ký túc xá S dành cho những người có thành tựu xuất sắc để ở tạm
Mới bước vào ký túc xá thì anh thấy một người đàn ông đang nằm ườn ra ghế sofa xem TV còn ai ngoài Song Ngư . Song Ngư nghe thấy tiếng động mở cửa nên quay lại xem 2 người chạm mặt nhau . Họ không thân lắm vì dường như có mình Song Ngư ở ký túc xá nên được tính như quen nhưng không thân.
"Cậu cần gì không??"Song Ngư mở lời dù gì anh cũng ở đây đủ lâu để biết cái ngôi nhà này

"Cậu có quần áo ở đây không??"Thiên Bình lạnh nhạt nói
"Tất nhiên là có rồi cậu mặc tạm đồ của tôi nha"Song Ngư không vui lắm vì thái độ của Thiên Bình nhưng vẫn giúp anh lấy một bộ đồ bình thường đưa cho Thiên Bình mặc tạm
"Cảm ơn " Thiên Bình lấy bộ đồ rồi đi về phòng của mình . Song Ngư sau khi nhận được lời cảm ơn từ Thiên Bình cũng hài lòng quay về sofa xem TV tiếp
Một lúc sau Thiên Bình đi xuống dù anh khoác trên người một bộ đồ bình thường nhưng vẫn nổi bật vóc dáng và gương mặt của anh
"Phòng bếp ở đâu??"Thiên Bình lại gần Song Ngư hỏi
"Phòng bên phải"Song Ngư nói
Thiên Bình theo lời chỉ dẫn của Song Ngư vào phòng bếp anh tìm những thức ăn có sẵn rồi chế biến lại với nhau hoàn thành một món ăn khá đẹp mắt
Song Ngư đang xem TV ngửi thấy mùi thơm từ phòng bếp lập tức chạy vào coi thì thấy một bàn ăn đẹp mắt hiện ra trước mắt mình mà kể ra anh cũng khá đói vì mẹ anh chỉ có làm bữa sáng cho anh chứ anh chưa ăn trưa
"Tôi ăn được không???"Song Ngư đỏ mặt nói Thiên Bình không nói gì chỉ gật đầu đồng ý cho Song Ngư ăn chung . Sau khi thấy Thiên Bình đồng ý Song Ngư chạy lại gần ngồi ăn như chưa từng được ăn làm mất hết hình tượng của một [Thiên Thần] . Thiên Bình ăn một cách bình thản mà tao nhã đúng chất một người đàn ông trưởng thành . Ăn xong Song Ngư tỏ ý muốn giúp Thiên Bình nhưng Thiên Bình nói "không cần"nên Song Ngư cũng không kiên trì để Thiên Bình rửa bát


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net