Chương 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

21/09/2534

Lâu đài Minlery Queen, Gondwana Rainforests, New South Wales - Queensland, Australia

Tiếng hét của Aries đã vang vọng khắp lâu đài suốt một đêm.

Ban đầu, khi Cancer vừa đến, tiếng khóc thét đứt quãng vang lên rồi hoàn toàn biết mất.

Mọi người đã cho rằng Libra sẽ không làm gì nữa, cũng sẽ không chạm đến Aries. Vậy nhưng, ngày hôm qua, âm thanh đau đớn bất lực của Aries không ngừng vang lên.

Tiếng khóc yếu ớt và đau đớn của cô gái đến từ Santi Clare cứ không ngừng nhấn chìm cả tòa tháp trong lâu đài suốt gần mười hai giờ đồng hồ. Không gian khép kín biệt lập của tầng cao như càng khiến cho âm thanh được phóng đại, trở thành từng lưỡi giáo thanh gươm bén ngót xuyên vào trong tai của Cancer và Scorpius.

Đến cả Aquarius... cũng không thể chịu đựng nổi sự tra tấn giày vò này.

Trong phòng mình, Scorpius vô vọng bịt chặt hai tai, cả người không ngừng run rẩy.

Libra, hắn... cố tình.

Hắn muốn cô nghe thấy tiếng kêu khóc của Aries, để cô hiểu rõ được đến tận tâm can, nếu như muốn chống lại hắn sẽ phải đối mặt với những gì. Và, người phải chịu đựng sự phẫn nộ của hắn, không ai khác ngoài Aries.

Vampire bọn họ không biết mệt, cũng sẽ chẳng buồn ngủ. Libra lại mang trong mình năng lực chữa lành.

Hắn có thể giày vò Aries đến vô tận, chỉ cần hắn muốn.

- Cancer, làm... gì đó đi.

Scorpius có thể nghe rõ âm giọng run rẩy như muốn vỡ vụn của mình.

Hi vọng gửi gắm vào vị Bá tước của Santi Clare, nhưng lại chẳng thể làm được gì.

Bởi, chính Cancer cũng đang đứng trong phòng cô, hai tay siết chặt lại thành nắm đấm, gân xanh không ngừng nổi lên.

Anh không thể làm gì.

Từ khi đưa Aries tới đây, Cancer đã thừa nhận Aries sẽ trở thành vợ của Libra, trở thành một thành viên của Minlery Queen. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc chính anh đã từ bỏ quyền hạn được can thiệp vào chuyện của cô rồi.

Một khi bước lên đó, chính là phát động chiến tranh giữa Minlery Queen và Santi Clare. Đó là một cuộc chiến được định sẵn thất bại.

Là Bá tước của Santi Clare, Cancer có trọng trách phải bảo vệ gia tộc của mình. Mọi điều anh làm đều là vì sự lớn mạnh và phục hưng của gia tộc mình. Tất cả những cá nhân mang họ Santi Clare trong tên, từng kẻ vì gia tộc này mà ở lại, mỗi một sự tồn tại của bọn họ...

Aries cũng là vì Santi Clare—

Tiếng khóc của Aries bỗng nhiên hòa cùng với âm thanh đổ nát như xé rách không gian.

Bình hoa trước mặt Cancer bị anh hất toang.

- Scorpius. - Cancer hít sâu, lạnh lẽo gọi - Chúng ta đi.

- Đ... Đi... đâu chứ?

- Đi cứu Aries về đây. - Cancer đứng dậy, cởi ra áo khoác măng tô dài rồi xếp gọn vắt lên ghế - Không đợi nữa, chúng ta đưa Aries về thôi. Về Santi Clare.

Scorpius ngẩn người nhìn Cancer, cả người vẫn không ngừng run rẩy. Cô như cảm nhận được áp bức quanh người của Cancer, giống như đã sẵn sàng giết chết bất cứ kẻ nào cản đường anh.

Đến chính Cancer cũng đã không chịu đựng được nữa rồi.

Scorpius hít sâu như muốn tự gom góp hết mọi nỗ lực can đảm của mình, rồi bật dậy chạy theo anh.

Lông vũ bao lấy tấm lưng của Cancer khi anh bước đi, dần lộ rõ hình ảnh của đôi cánh to lớn như đại bàng. Chân Cancer chẳng thể kiên nhẫn cất bước, vỗ cánh thật mạnh từ giếng trời phóng thẳng lên. Đến khi chỉ một chút nữa là chạm đến tầng cao, tiếng hét căng thẳng thần kinh kia rốt cuộc im bặt.

Chân Cancer chạm lên nền đất trước cánh cổng đóng chặt.

Cách một lớp ngăn cách, nhưng anh vẫn có thể nghe được tiếng rên rỉ mơ hồ hỗn loạn, khàn khàn nức nở.

Móng tay anh cắm sâu vào lòng bàn tay, da thịt nứt toạc.

Và, cánh cửa chậm rãi mở ra.

Libra khoác áo choàng lụa màu tím sẫm, không hề lố lăng hay yểu điệu mà lại là một cảm giác lạnh lẽo ma mị hơn người. Vạt áo hững hờ buộc lơi nơi eo rắn chắc, bất lực chẳng thể che đi từng đường nét nam tính trước ngực, cơ bụng săn chắc cũng như ẩn hiện phía sau lớp dây đai.

- Còn hai ngày nữa là đến lễ đính hôn của ta. - Libra ung dung nhìn Cancer, giọng điệu cợt nhả hời hợt - Ngươi còn muốn đến đây phá rối sao?

- Aries hiện tại đã không muốn tiến hành cuộc hôn nhân này nữa. Santi Clare sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm và bồi thường mọi tổn thất, mong Công tước có thể cùng ta giải quyết việc này trong hòa bình.

Libra nhướng mày nhìn Cancer, khóe môi nhếch lên, cằm cũng hất cao như xem thường.

Lúc này, Scorpius cũng đã đuổi lên đến nơi, tái nhợt nhìn Libra và cả bóng lưng như đang run lên của vị Bá tước của mình. Cô mím môi, một âm thanh cũng không phát ra.

- Lợi dụng xong liền quay đầu chạy đi sao? - Libra nhàn nhạt hỏi, âm thanh quái khí quỷ dị đến rợn người - Nào có chuyện đơn giản như vậy.

Hai bàn tay Cancer cuộn chặt lại thành nắm đấm, đôi mắt đỏ tươi màu máu như co rút lại.

- Chẳng phải ngươi đã nhờ đến vị kia rồi sao? - Libra khép hờ mắt, bàn tay sắc sảo giơ lên vuốt lấy cần cổ của mình - Nếu người kia ra mặt, ta không ngại cho ngươi chút mặt mũi đâu.

Vừa dứt câu, áp lực nghẹt thở đã ngay lập tức xâm chiếm lấy thần kinh và ý chí của cả Libra và những người khác.

Scorpius ngồi thụp xuống, cả người sợ hãi đến run lẩy bẩy, hai mắt như chực trào nước mắt. Cả người cô bị nỗi sợ hãi nhấn chìm sâu vào trong bóng tối, đến vùng vẫy cũng không có hơi sức mà làm.

Cảm giác này...

Hệt như một con mồi vô năng bé nhỏ, mọi giác quan đều cảm nhận được có một kẻ ăn thịt đang ở ngay sát bên. Cứ như thể chỉ cần chạm mặt thôi, cũng sẽ ngay lập tức trở thành mồi cho con quái thú đang chực ghé đến. Bản năng sinh tồn không ngừng gióng lên khúc báo động phòng vệ, thôi thúc cô mau chạy khỏi nơi này.

Nhưng chân lại mềm nhũn, đứng còn không vững.

Lần thứ hai trong một thời gian ngắn, cảm giác áp lực đè nặng khiến cho Scorpius chỉ có thể ngây ra.

Mà Libra với Cancer thì đỡ hơn hẳn. Dù cho không dễ chịu đến mức có thể điềm nhiên thẳng lưng, nhưng vẫn ít chật vật hơn so với Scorpius nhiều. Hắn khẽ quay đầu, nhìn qua phía sau vai rộng liền bắt được hai hình ảnh mờ ảo đang tiến lại gần, rồi chậm rãi vụt khỏi tầm nhìn của hắn.

Sau, hắn quay lại nhìn đến Cancer đứng trước mặt, bật cười:

- Có vẻ ta đã đánh giá thấp ngươi quá rồi nhỉ?

Cancer không trả lời Libra, chỉ mím chặt môi lại, tay chống xuống đất cố gắng buộc cơ thể chống lại thứ bản năng tự nhiên kia. Gemini sắp xuất hiện ở đây, anh không được để lộ bất cứ sự yếu ớt vô dụng nào.

Lần trước còn có nhiều thời gian để Cancer làm quen với áp lực này, nhưng bây giờ thời gian gấp hơn hẳn, lại dồn dập hơn cả lúc trước.

- Cảm động thật đấy. - Âm thanh như sương mù mờ ảo, chạm vào da để lại cơn ớn lạnh sâu tận xương tủy.

Libra nâng mắt, Cancer và Scorpius cũng rùng mình quay đầu lại.

Chân không còn chút sức lực mà quỳ xuống, lạnh gáy như tử thần ngay phía sau lưng.

Người có thể khiến cho mọi vampire sợ hãi sự xuất hiện của mình; kẻ có khả năng bật lên bản năng phòng vệ nguyên thủy nhất của loài sinh vật hút máu vô tình này. Không khó để bọn họ đoán người đang tiến đến là ai.

Vị hoàng tử đầu tiên của Hoàng đế, Gemini đã bước lên tháp cao từ lúc nào.

Tuy nhiên, người đó không đi một mình.

Phía sau Gemini vẫn còn có một kẻ khác.

Song Hoàng.

Cancer chạm mắt với hắn ta, nhưng đổi lại chỉ là sự hững hờ tùy ý chẳng buồn đặt vào mắt.

Rõ ràng là người dưới trướng của Cancer một thời gian rất dài, lúc này lại lạ lẫm đến mức anh chẳng thể nhận ra.

Mà trái ngược với thái độ cẩn thận của Cancer, Libra ngược lại thờ ơ hơn nhiều.

Trái lo phải nghĩ lâu đến như vậy, khi mọi chuyện vỡ lỡ ngược lại càng khiến hắn thêm điềm nhiên bình tĩnh đến lạ. Lúc này, nhìn hai kẻ tìm đến mình, hắn chỉ cảm thấy buồn cười.

Từng ngón tay thon dài của Libra găm sâu vào trong tường gỗ, giữ cho bản thân đứng thẳng đối diện với hai kẻ vừa tới. Đặng, hắn chớp mắt, môi mỏng nhếch lên, âm cười từ tính như chuông vang trong đêm giông.

- A~ Thật là tình thầy trò thắm thiết cảm động mà.

Cái tên yêu nghiệt này, mở miệng ra liền chẳng phải chuyện gì tốt đẹp.

- Ta tới đây vì vampire có năng lực chúc phúc. - Gemini lờ đi lời mỉa mai của Libra, lạnh lẽo lên tiếng.

Nụ cười của Libra dần phai nhạt, đôi mắt của Song Hoàng như co rút xoáy sâu vào hắn ta.

~o0o~

- Ngươi có biết vampire mang năng lực chúc phúc mà phía Santi Clare đang muốn cứu là ai không?

- Ta cần quan tâm sao?

Song Hoàng bắt chéo chân, lưng thoải mái tựa vào ghế mềm, chẳng buồn quan tâm. Hắn không có hứng thú đi lo lắng cho bọn hậu bối bát nháo, cũng chẳng thừa tinh lực mà làm. Sống chết của bọn nó, không phải là chuyện của hắn.

- Con bé đó, chính là đứa con xấu số của Ari. - Gemini lờ đi bộ dạng vô cảm của Song Hoàng, tự trả lời.

Và ngay lập tức, anh đã nhận thấy.

Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, cơ thể của Song Hoàng đã cứng đờ lại.

Có vẻ như, lần này, đến lượt Song Hoàng phải cầu xin Gemini rồi.

Bởi, trái ngược với kẻ vô tâm chìm nổi trong sự ân hận như Song Hoàng, Gemini mới thật sự là con quỷ máu lạnh không có cảm xúc.

- Bây giờ thì, nói đi. - Gemini nói, môi nhếch lên ánh cười trêu ngươi hiếm hoi - Ngươi muốn gì?

~o0o~

Khi Song Hoàng hoàn hồn lại, bọn họ đều đã vào trong phòng của Libra.

Gian phòng làm việc và gian phòng ngủ bên trong đã được các tấm ngăn bằng pha lê đính đá quý chặn lại, khiến cho bọn họ không ai có thể ghé mắt nhìn vào bên trong. Thế nhưng, mùi máu tươi thơm gắt mũi vẫn còn ẩn hiện trong không khí, hòa lẫn với chút hơi nước mặn đắng mờ ảo.

Ở phía ngoài, Gemini ngồi ở bàn làm việc của Libra, thờ ơ lười biếng chống cằm duỗi người. Bộ dạng lơ đãng này, rõ ràng là còn chẳng muốn ở đây.

Cancer và Libra lần lượt ngồi ở hai bên ghế sofa cạnh lò sưởi, đối mặt với nhau. Scorpius gồng cứng người lên cũng không đứng thẳng nổi, cuối cùng được Cancer kéo xuống ngồi cạnh mình.

Còn Song Hoàng lúc này đang tựa lưng lên cánh cửa đóng chặt, trong lòng như có một cơn phẫn nộ không rõ tên.

Trước khi hắn kịp đoán ra mình vì cớ chi mà nổi cơn thịnh nộ, âm giọng từ tính của Libra đã vang vọng bên tai:

- Sao nào? - Libra nghiêng đầu, nhìn đến Gemini - Hoàng tử cao quý lần này đến là để ra mặt ủng hộ Santi Clare phá vỡ hiệp ước hai bên sao?

Phía sau lớp áo choàng mềm mại, ngực của Libra cứ không ngừng phập phồng khó chịu, cánh tay được ống tay áo che phủ cũng thỉnh thoảng cứng lại. Sự căng thẳng khi ở cạnh một kẻ như Gemini và cả một con quái vật như Song Hoàng khiến hắn khó chịu đến bực mình.

Vậy nhưng, chưa một lần hắn có ý định để cho bọn họ đạt được những gì họ muốn một cách dễ dàng.

Gemini chống tay lên một bên má, vạt áo choàng theo chuyển động cơ thể khẽ mở rộng, từng đường nét của khuôn ngực săn chắc và cả đường phân chia trước ngực cũng rõ ràng rắn chắc. Mái tóc trắng bạc lấp lánh như bụi sáng ánh trăng đung đưa rơi xõa xuống bên vai, càng khiến cho bộ dáng lười nhác hờ hững của Gemini được tô điểm đến càng ma mị huyễn hoặc.

Anh chẳng buồn lên tiếng, chỉ ngâm giọng lên cao, như yêu cầu hai bên tự giải trình ra.

- Tin đính hôn giữa Minlery Queen và Santi Clare cũng đã được trình lên Hoàng đế, bây giờ ngài tới đây làm chủ cho bọn họ hủy sao? - Libra tiếp tục khoét vào - Chưa nói đến, Minlery Queen là hoàn toàn bị động trước việc Santi Clare đi ngược với giao ước của mình nữa chứ. Bây giờ, hoàng tử cao quý lại ở đây, yêu cầu ta hòa giải với bọn họ sao? Không thể tin được là Santi Clare bây giờ lại đáng giá đến vậy, đến mức hoàng tử cao cao tại thượng cả trăm năm không buồn xuất hiện cũng phải ra mặt phất tay cứu giúp.

Từng câu từng chữ đều vừa châm chọc lại vừa nhạo báng, xoáy vào trong sự chật vật của Santi Clare, cũng đem Gemini ra để chế giễu.

Scorpius nghe liền cảm giác bứt rứt phẫn uất mà cũng ngập tràn tội lỗi, chỉ có thể cắn môi ngồi ở một bên.

Gemini nhìn đôi mắt hoa đào gian xảo của Libra, cảm giác chướng mắt hệt như Song Hoàng, ghét bỏ chẳng muốn trả lời. Vậy nên, anh phất tay sang phía Cancer, nhìn vị Bá tước của Santi Clare như chờ đợi.

- Phía Santi Clare sẵn sàng đền bù mọi tổn thất. - Cancer hít sâu, bình tĩnh trả lời - Chỉ mong ngài Công tước rộng lượng cân nhắc.

Libra thiếu điều cười phá lên.

- Cancer, ta không phải con rối để cậu muốn điều khiển tùy ý thế nào cũng được đâu. - Libra mỉa mai nói với Cancer, trừng mắt nhìn kẻ đối diện - Đừng có tự cho mình thông minh.

- Lần này là tôi lỗ mãng, tôi sẽ không biện hộ gì cho mình. - Cancer siết chặt quai hàm, nhìn thẳng vào mắt Libra - Chắc hẳn ngài Công tước cũng hiểu được vì sao tôi lại đánh liều làm như vậy, mong ngài thông cảm. Dù sao, chúng ta đều là vì lợi ích của Hoàng đế.

Lúc này, Gemini mới nâng cằm lên, nhìn về phía Song Hoàng đang đứng ở phía xa.

Ngay cả Song Hoàng cũng nhất thời không hiểu được ý của Cancer là gì.

Hắn đảo mắt sang phía Libra, chỉ thấy khuôn mặt khinh thường của Libra tùy hứng trào phúng cong môi. Rất rõ ràng, Cancer và Libra đều hiểu rõ ý tứ trong từng câu chữ.

- Lần này, phía Santi Clare sẽ không hé răng nửa lời. - Cancer tiếp tục - Mọi thông tin liên quan, đều xin nhờ ngài Công tước báo cho bệ hạ.

Scorpius kín đáo cẩn thận nhìn sang Cancer, cắn môi.

Cancer mạo hiểm mọi thứ là vì muốn dùng việc này để củng cố lại Santi Clare, giờ lại sắp dâng hết mọi thứ cho kẻ khác mất rồi. Rõ ràng vị Bá tước của cô đã tính đủ mọi đường, cẩn thận sắp đặt mọi thứ, ngay cả những người thân cận như Scorpius và Aries cũng được anh sắp xếp theo kế hoạch của mình. Vậy mà, một hành động bùng phát của cô và Aries, cuối cùng đem mọi thứ đều đổ sông đổ bể.

Scorpius thu hồi tầm mắt, cúi đầu xuống nhìn chằm chằm đầu gối, hai tay từng móng sắt nhọn ghim xuống da thịt.

Rõ ràng đã thề sẽ phục vụ Cancer, nhưng cuối cùng lại chỉ khiến anh gặp thêm nhiều rắc rối.

Vô dụng—

Không đâu.

Cảm giác dịu dàng vững chãi như cây cổ thụ già vững chãi ngay sát bên, dịu dàng làm điểm dựa cho cô.

Cánh tay Cancer ở phía sau đã chạm lên lưng Scorpius từ lúc nào. Cái chạm nhẹ dịu dàng lại giản đơn, nhanh chóng đem đi hết sự tuyệt vọng của Scorpius, để cho bóng đen trĩu nặng trong lòng như hóa thành hư vô.

Libra ngồi đối diện thu hết mọi việc vào đáy mắt, giễu cợt bật cười. Đến cả sức mạnh cũng nhu nhược yếu đuối đến vậy, thế mà lại có thể đứng ngang hàng với hắn cơ đấy. Nhưng chỉ riêng lần này, hắn sẽ bỏ qua. Dẫu sao, lời đề nghị vừa rồi quả thật rất hấp dẫn.

Nhưng vẫn chưa đủ. So với kế hoạch của hắn, vẫn chưa đủ.

- Dù là vậy, ta cảm thấy việc để thần quan chúc phúc ở Santi Clare đã cho thấy nhiều vấn đề không thỏa đáng. - Libra chống tay lên thành ghế, ngón tay cao quý cong lên làm điểm tựa cho sườn mặt, đôi mắt đỏ rực như lóe sáng lên - Có lẽ, đã đến lúc phía hoàng gia nên dạy cho thần quan chúc phúc nhiệm vụ của mình là gì rồi?

Đồng tử của Scorpius như co rút lại.

Libra vẫn còn chưa hài lòng?

- Ý ngươi là?

Rốt cuộc, Gemini đã lên tiếng.

- Như Bá tước Santi Clare đã nói, mọi thứ đều là vì Hoàng đế bệ hạ. - Ý cười của Libra sâu hơn, nhưng không đoán được ẩn ý bên dưới - Vampire mang năng lực chúc phúc hiếm có nên nhận được sự giáo dục cần thiết để trở thành thần quan chúc phúc thật sự, phục vụ vì Hoàng đế.

Cancer còn chưa kịp đứng bật dậy, bóng đen ở phía xa đã lao đến, vung tay đấm thẳng vào mặt Libra.

Tốc độ còn nhanh hơn cả Aquarius, sức mạnh còn to lớn hơn cả Taurus, khiến cho khuôn mặt sắc nét hoàn mĩ của Libra lệch hẳn sang một bên, đưa tay lên đỡ cũng chẳng kịp.

Theo lực đánh của Song Hoàng, đầu Libra bị hất văng, cơ thể cũng đập xuống một bên thành ghế. Hắn còn chưa kịp ngồi lại, hai bàn tay rắn chắc của Song Hoàng đã vươn tới nắm lấy vạt áo của hắn kéo giật hắn trở về.

Cảm giác nghẹt thở nặng nề còn kinh dị hơn khi Gemini vừa xuất hiện, cứ như hai tầng áp suất chồng lại đè nặng trên vai, khiến cho cả Cancer lẫn Scorpius đều như muốn gục xuống nơi chỗ ngồi. Libra cũng cứng chặt người chậm chạp khó di chuyển, chỉ có thể để mặt Song Hoàng siết lấy cần cổ trắng bệch của mình.

Vậy nhưng, từ đầu đến cuối, đôi mắt hoa đảo gian xảo của Libra vẫn chưa một lần toát lên vẻ sợ hãi.

Gemini ngồi ở ghế chủ tọa nhìn đến cảnh nhốn nháo hiện tại, từ đầu tới cuối chỉ có thờ ơ.

- Cậu có biết mình đang làm gì không? - Song Hoàng một tay ghì chặt lấy vạt áo lỏng của Libra, một tay bóp lấy cổ hắn mà kéo đầu hắn sát lại mặt mình, gằn từng tiếng - Ta đã dạy cậu cái gì hả?

- Ha... ha... - Lực tay của Song Hoàng không nhẹ, ép cho tiếng cười của Libra cũng bị đứt quãng chật vật, mất đi dáng vẻ cao cao tại thượng lúc ban đầu - Ngài đây— còn nhớ mình là thầy— tôi cơ đấy?

Hai mắt Song Hoàng đã rã mất màu nâu dịu dàng trầm ổn, chỉ còn lại sắc máu sẫm như thứ chất lỏng đỏ tươi bên dưới da thịt. Hắn siết lấy cổ Libra, đập thẳng đầu hắn vào xuống cạnh ghế bằng vàng sắc bén.

Scorpius thiếu điều hét lên.

Nhưng Song Hoàng vẫn chưa hả dạ.

Hắn vẫn bóp chặt cổ của Libra, nhấc cả người hắn lên, rồi lại lần nữa ấn đầu hắn xuống cạnh ghế. Cứ như vậy, lặp lại gần cả chục lần.

Âm thanh ghê rợn mỗi lần đầu Libra va chạm với cạnh ghế khiến cho Scorpius như sởn hết tóc gáy, cả người càng run lên dữ dội hơn, cũng càng sợ hãi kẻ đứng trước mặt làm việc đó.

Đầu của Libra bị lõm vào rất sâu, máu tươi trào ra nơi miệng vết thương, lỗ tai và cả trong mắt. Tốc độ của Song Hoàng quá nhanh để sức mạnh của vampire có thể hồi phục lại kịp. Trước khi vết thương của lần đập xuống trước đó kết vảy, đầu của Libra đã lại bị Song Hoàng mạnh bạo nghiền ép xuống góc cạnh nhọn của ghế vàng ròng, tàn nhẫn mà di di miệng vết thương ép mở xé toạc nó ra.

Đến cả vampire chịu đựng cách đánh đập như vậy hai cái thôi cũng đã như chết đi sống lại, vậy mà Song Hoàng lại mạnh bạo tàn nhẫn bóp chặt lấy cổ Libra đập xuống không biết bao nhiêu lần.

Scorpius không nhịn nổi cơn buồn nôn, không ngừng ho khan.

Lúc này, Song Hoàng mới dừng lại.

Đặng, hắn nắm lấy cổ của Libra để nâng hắn lên, rũ mắt xuống nhìn khuôn mặt chật vật của hắn.

Một bên mặt của Libra vì hành động dã man của Song Hoàng lúc này chỉ còn là một mớ máu thịt bầy nhầy, thấp thoáng còn nhìn rõ chút xương trắng vàng ở bên trong. Một bên mắt cũng như bị dập.

- Mày nghĩ gì vậy hả! - Song Hoàng gầm lên - Rốt cuộc trong cái đầu bệnh hoạn của mày đang nghĩ gì vậy HẢ!?

Càng nói, âm giọng của Song Hoàng lại càng lớn, âm sắc càng vút cao, vừa run rẩy lại vừa căng thẳng, tựa như tấm vải bị kéo căng ra đến mức muốn rách toạc. Bao nhiêu phẫn nộ bao nhiêu kinh sợ chồng chất, rốt cuộc toàn bộ đều phát tiết trên người Libra.

Thế mà, một lời giải thích Libra cũng không nói.

- Sao, không dám... xuống tay tiếp sao? - Libra thật sự là một kẻ quái thai, tàn tạ đến vậy vẫn tiếp tục khiêu khích.

Song Hoàng nheo mắt nhìn Libra, quai hàm bạnh ra, hàm dưới siết chặt. Cuối cùng, hắn thả tay ra, để cơ thể mềm nhũn của Libra rơi xuống ghế.

- Vampire mang năng lực chúc phúc, ta sẽ nhận con bé làm học trò của mình. - Song Hoàng nói, nhìn sang phía Gemini - Con bé sẽ sẵn sàng cho mọi chuyện.

Gemini tùy ý phất tay, chẳng buồn quan tâm. Tâm của vị hoàng tử cao quý lúc này đã trôi dạt về hòn đảo tư nhân ở bờ Đông Nam của Cornwall, chẳng có hứng thú gì với màn kịch ở nơi này.

- Bá tước Santi Clare có ý kiến gì không? - Song Hoàng nhìn sang Cancer, hời hợt hỏi.

Cancer nhìn Song Hoàng, nhất thời không biết phải làm sao.

Đến giờ phút này, suy đoán của anh về người tên Song Hoàng này càng lúc càng rõ ràng. Mà vì đã nhận ra được, cho nên càng không dám khinh suất mà quyết định vội vàng. Cơ mà, dù có không dám, thì cũng nào có thời gian để anh có thể cẩn thận suy xét.

Hơn nữa, so với việc đưa Aries vào hoàng cung, gửi gắm cô ấy cho

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net