Những người đi tìm bến đỗ cuối cùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

I/ Về truyện:

Title: [12 Chòm Sao] Trang Giấy Trắng

Author: Phiore

Category: Fantasy, một chút mystery,...

Rating: K+

Status: On-going

Warning:

Truyện gồm 3 hồi.

Tuy truyện có viết về thiên thần, ác quỷ và cả thiên đàng, địa ngục nhưng tất cả đều là trí tưởng tượng của tác giả, không liên quan đến câu chuyện được lưu truyền trong dân gian, không mang tính tôn giáo.

Các địa danh, sự kiện, tên tổ chức đều là trí tưởng tượng của tác giả, nếu có thật thì chỉ là ngẫu nhiên.

Không comment nội dung liên quan đến tôn giáo, chính trị hay xúc phạm bất kì một cá nhân, tổ chức nào. Nếu gặp trường hợp này, mình sẽ xóa comment không báo trước.

Đất diễn của các nhân vật không đều, mọi người cân nhắc kĩ trước khi đọc. Tất nhiên là các nhân vật đều sẽ tỏa sáng theo cách riêng và đều nắm phần quan trọng trong tác phẩm.

Truyện có thể ra chap không đều đặn, có khi là 2-3 tháng/chap hoặc hơn, nhưng tớ sẽ cố gắng ra chap sớm nhất có thể.

Summary:

"Bản chất của sự tồn tại là gì?"

Một thiên thần đã hỏi tôi như vậy. Và thiên thần ấy bay về một thế giới không còn những linh hồn than khóc.

Tôi nhìn lên bầu trời. Những suy nghĩ rối bời siết chặt tâm trí tôi. Lẽ nào chúng ta sống chỉ để trả nợ cho nhau sao? Khi đòn gánh đè nặng vai tôi đã gãy, trong tâm hồn tôi chỉ có khoảng trống vô biên. Không gợn sóng. Không nghe gió thì thầm vào nỗi nhớ. Cuộc sống bình lặng như thể những chuyện xảy ra trước đây chỉ còn là giấc mộng.

Lúc đó, tôi mới bàng hoàng nhận ra bản thân mình đã trở thành kẻ lạc lõng giữa dòng đời rộng lớn.

II/ Hồ sơ:

I. THIÊN THẦN

Song Ngư

"Ngọn đèn đường leo lắt trong màn đêm tĩnh mịch và cô độc. Dưới ánh sáng mờ ảo quyện vào làn sương đêm, nàng thiên thần ngồi đó, cất lên tiếng khóc khe khẽ."

Thiên Yết

"Băng qua bên kia đại dương, gặp những con chó sói sấm sét cuồng nộ cắn xé trời xám, nhoáng thấy những con sóng gợn lên như một con quái vật biển sâu gân guốc trỗi dậy sau tiếng gầm rung chuyển trời đất của Hung thần."

Cự Giải

"Người canh gác sao trời lấy sao làm ngọn nến soi đường dẫn lối, lấy trời làm mệnh thuận theo mà phụng sự. Tâm buông từ bi Mẹ dạy, uống máu lòng kẻ có tội.

Quỷ đến Cổng Trời, đầu đã lìa thân.

Thần qua Ải Ngục, chân dẫm tràng xác."

II. ÁC QUỶ

Xử Nữ

"Hoa cúc trắng mọc trên tàn tích của cuộc chiến. Trong sương mù, ảo ảnh cái chết còn ám mùi máu rơi đôi hàng lệ dài."

Nhân Mã

"Những giai điệu buồn bã vang lên như xé tan cõi lòng. Người ta đồn rằng, khi hoàng hôn buông xuống trên lòng biển, tiếng đàn thê lương bắt đầu vang lên, đưa bạn đến với giấc ngủ bình yên và vĩnh hằng."

Bạch Dương

"Bóng tối của xứ quỷ thắt chặt hồn anh trong sợi thòng lọng ma ám.

Nhắm mắt lại, để quá khứ giãy chết trong ngọn lửa nguyền.

Tội lỗi của ngục đàng yên nghỉ bên mồ hoang."

III. CON NGƯỜI

Thiên Bình

"Sóng xa mang nỗi nhớ vào bờ cát, bỗng thôi vỗ một khắc, ngậm lòng quyến luyến mùi hương của cỏ dại mọc dưới ngói đỏ. Cậu đã tìm thấy những kỉ niệm xa xăm trong Miền Hồi Ức, nhưng chợt một phút ham vui đánh rơi.

Và rồi, khi cậu quay về đây, cậu bàng hoàng nhận ra, có những thứ một khi đã vụt mất sẽ không bao giờ trở lại."

Bảo Bình

"Khi quỷ biển trồi lên từ khơi sâu, cô ta hỏi rằng anh ở lại đây vì điều gì.

Những con sóng biếc thì thầm lời của gió. Nữ quỷ mất dạng, bóng người treo trảng cát.

Sau lần gặp gỡ ấy, không còn câu chuyện nào ghé lại."

Ma Kết

"Hơi thở hoang dại phả ra trong đêm trắng, kinh động quái thú bên kia thung núi. Thiên thần ban một giấc ngủ say để trói xích con thú bất trị, nhưng một ác quỷ ngông cuồng dám chống lại lệnh trời xanh.

Cái chết đã đến."


Song Tử

"Đóa hoa dại trỗi dậy trên xứ cát vĩnh hằng, vùi sâu rễ dưới bụi vàng. Sự tồn tại của cậu là như thế, chẳng rõ là hư hay là thực."

Sư Tử

"Lửa lớn lên rồi, lửa hóa thành biển thời rạng đông, hung tàn thiêu rụi đồi cỏ vàng ươm, thương tình để lại cõi này xương con thiêu thân đỏ.

Dưới ánh nắng chiều, hồn ai kia đứng đó, khóc cho mộ ai nào."

Kim Ngưu

"Mảnh trăng rơi trước cô thành, bóng nhạn đậu bên ô cửa. Đêm đã trôi quá nửa, vùng đất mơ đã đến hồi kết của một giấc chiêm bao. Cô gái kia ngồi thêu áo mây cạnh song sắt, nhẩm đếm thế giới đã đi qua bao nhiêu ngày hạ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net