Chương 1: [12 chòm sao]Un hôtel pour les solitaires

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Trà Bá Tước

Tác phẩm: [12 chòm sao]Un hôtel pour les solitaire 

*[12 chòm sao] khách sạn dành cho những linh hồn cô đơn

Đây là chất xám của mình, vui lòng không đem đi dưới mọi hình thức. Xin cảm ơn!!!

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

"keeng"

Từ bên ngoài 1 người mặc quân phục của cảnh sát nữ tỉnh Ondara có làn da tái xanh,áo quần ướt sủng đẩy cửa bước vào.

-Xin chào quý khách. Xin hỏi chúng tôi có thể giúp gì cho quý khách.

Từ sau quầy một cô gái được thượng đế ưu ái ban cho 1 làn trắng như tuyết đầu mùa,đôi mắt trong suốt,long lanh như nước tháng 3 thân hình mảnh dẻ tóc tết gọn gàng vui vẻ , giọng ngọt ngào khẽ chào hỏi.Ánh sáng từ hiên ngoài chiếu vào khiến cho cô gái đã đẹp lại càng đẹp thêm.Nó không phải là nét đẹp của sự trưởng thành càng không phải nét đẹp của sự quyến rũ .Nó đơn thuần chỉ là sự ngây ngô, trong sáng nhưng có cái gì đó không đúng ánh mắt đó, nụ cười đó chắc chắn có cái gì không đúng nhưng lại không biết không đúng chỗ nào. Có vẻ như một phụ nữ ngoài bốn chục vẫn im lặng và không có dấu hiệu sẽ trả lời. Nếu thái độ của người bình thường sẽ rất dễ nổi cáu nhưng đối với Song Ngư mà nói đây là một chuyện hết sức bình thường.

-Ồ, vậy quý khách muốn sử dụng gói dịch vụ chuyển giao quà lưu niệm.

Người khách không do dự gật đầu cái rụp. Song Ngư lắc đầu mỉm cười nhẹ rồi ra dấu cho cô cảnh sát kiệm lời này đi theo.Mặc kệ cho những giọt nước lạnh từ bộ quần áo ướt nhẹp kia cứ thi nhau nhiễu xuống tấm nhảm da beo của ngoại đắc tiền. Chân cô thăn thoắt lướt nhanh qua chiếc hành thang chứa đầy những quả cầu thủy tinh to nhỏ được xếp cẩn thận trên những chiếc kệ kí ức nhiều màu khác nhau để đi xuống căn phòng ở cuối hành lang.

Nhẹ nhàng gõ cửa cho có rồi thản nhiên đẩy cánh cửa bằng gỗ sồi nặng trịch phía trên khắc 1 vòng bông lúa có hình tròn bước vào. Nội thất của căn phòng được lấy chủ đạo là gỗ và được trang trí xen kẽ với chất liệu nhung ấm cúng như bộ bàn ghế màu ngọc lục phía bên tay trái phòng.Dời tầm mắt đi lên một chút,ta thấy được khá nhiều tấm ảnh nhỏ lớn được treo thẳng thớm trên tường.Đây là các thời kì mà khách sạn đổi xây.Bức đầu tiên chỉ 2 người nhưng càng về sau lại càng có nhiều người đến và có vẻ như người cuối cùng đến là cái cô tiếp viên vừa đón tiếp cô rồi.Mọi thứ dừng như không có gì cả cho đến khi đôi đồng tử của cô khẽ lướt qua dòng chữ chú thích phía dưới bức ảnh đầu tiên "thời nhà Đông Chu"*.Khẽ quay người đi về phía cô gái đang ngồi uống trà hòng đốt thời gian để chờ đợi cô mà trên mặt không có lấy 1 tia tức giận.Cô biết cô đã đến đúng chỗ,chọn đúng người mà không biết rằng Song Ngư ngồi phía đối diện đã thu hết những suy nghĩ và biểu tình của chính mình vào tai cô nàng. 

*khoảng thế kỉ 17 đến thế kỉ 11 TCN. Nhà Thương bị nhà Chu chiếm, thời gian trị vì của nhà Chu tương đối dài, phân làm hai giai đoan Tây Chu và Đông Chu, thời Đông Chu lại tiếp tục được phân thành hai giai đoạn nhỏ là thời Xuân Thu và Chiến Quốc- đây là thời kì các nước chư hầu nhà Chu hỗn chiến.

- Xử Nữ à, có người tìm chị nè.

Cô gái mà Song Ngư vừa gọi đang ngồi trên bàn gỗ tay nhâm nhi  cốc trà gừng đang còn nóng nghi ngút thi nhau nhả ra cột khói trắng mỏng như làn sương mới thì bị gọi giật. Khẽ khép hờ đôi mắt to tròn đen láy của mình, cô nói:

- Khách ?

Song Ngư im lặng nhẹ nhàng hất đầu về phía sau thay cho câu trả lời rồi thả mình xuống chiếc ghế bành đan lát bằng tre bọc nhung màu hun thêu những bông cúc màu vàng rơm ấm áp nói:

-Hơi bị kịch tính đấy.

Khóe môi mỏng dựa hồ như cánh chuồn chuồn xà xuống mặt nước vẽ lên 1 hình bán nguyệt đầy thích thú trong khi tay đang bận rót một chén trà mới.

-Mời ngồi.Nghe nói quý khách muốn sử dụng gói dịch vụ của chúng tôi.

Như đáp lại câu trả lời của Xử Nữ cô cảnh sát với bản tên là "Tô An Nhiên" rút ra từ sâu từ trong lòng ngực trái mình ra một viên đạn khoác màu vàng đồng đặc trưng với kích thước là 9x18 mm để xuống bàn.

-Tôi hiểu thưa quý khách.Nhưng...cái này tốn tiền. Cô cảnh sát lẳng lặng rằng đứng dậy quay lưng bước đi. Nhưng Song Ngư và Xử Nữ nào để ý đến thái độ của vị khách này,bốn con ngươi lóe lên những tia nguy hiểm: TIỀN. Tâm trạng nhanh chóng đã vui lên mấy phần cô chạy lên lầu để thay đồ đi làm nhiệm vụ mà buột miệng hát vang.

.......Tại tòa nhà thị chính.......

Nơi đây vô cùng náo nhiệt với nhiều cánh nhà báo từ lớn đến bé từ chuyên nghiệp đến nghiệp dư từ lá cải đến có tiếng và kênh thời sự lớn nhỏ muốn tìm ra và đưa những cái tin sốt dẻo nhất trong ngày đã không ngại đem lên phát trực tiếp.

"Thưa đại tá Kim ông nghĩ gì về cái chết của thiếu tá Tô."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net