Chap 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Tin Nhắn ]

T3, 18:30

Dương Đỗ :
Ê

T4,12:56

Dương Đỗ :
Alo khỉ già

Dương Đỗ :
Đồ khỉ đích đỏ trả lời tin nhắn đi

T5, 21:08

Dương Đỗ :
Đồ khốn đừng có mà chảnh cún
với lão nươngggg

Dương Đỗ :
Thằng này sao off mấy ngày liền vậy ???

T6, 17:20

Dương Đỗ :
Mày bị mất ac hả ??

Dương Đỗ :
Nhắn tin zalo, instagram đều không trả lời là thế nào ?

Dương Đỗ :
Này cọc nhé

T7, 1:40

Dương Đỗ :
Là sao ta, thằng này ???

Dương Đỗ :

Mày có chuyện gì hả

Dương Đỗ :
Âu Cự Giải trả lời tin nhắn Đỗ Ngọc Bạch Dương mau

T7, 4:35
Dương Đỗ :
:(((((((

Dương Đỗ :
Giận gì tao hả ?
Sao không trả lời thế hả

Dương Đỗ :
Mấy ngày qua sao không học onl luôn vậy :(((

Dương Đỗ :
Gặp chuyện gì hả, Giải ơii ?

Dương Đỗ :
Dương lo Giải lắm

Dương Đỗ :
Không ai chọc Dương hổm giờ Dương buồn

Dương Đỗ :
Đồ tồi hứa không bỏ tao sao giờ lại biệt tâm vậy hả ?

Dương Đỗ :
Trả lời đi mà

CN, 6:30
Âu Cự Giải :

Trời đất ơi

Âu Cự Giải :
Đây đây không có bỏ mà

Âu Cự Giải :
Hổm bị rơi điện thoại vô bồn cầu sập điện thoại không có liên lạc với ai được

Âu Cự Giải :
mày quên tao sống 1m rồi hả

Âu Cự Giải :
Nên không có liên lạc với
ai được ấy

Âu Cự Giải :
Hổm giờ chờ sửa điện thoại

Âu Cự Giải :
Nay có lại điện thoại rồi nè

Âu Cự Giải :
Xin lỗi Dương nhiều lắm nhé

Âu Cự Giải ngây người đọc đi đọc lại những dòng tin nhắn của Bạch Dương môi không ngừng nở một nụ cười rất tươi, tay liên tục ấn vào nút chụp màn hình lưu lại những dòng tin nhắn đáng yêu này của cô "Đây chính là nhớ nhung mình đây sao ?"

Trong đầu chợt hiện lên dòng suy nghĩ không thể ão tưởng hơn thôi những ngày qua không có điện thoại cậu rất nhớ Dương không thôi nhưng làm cách nào liên lạc được bây giờ chỉ có đúng 1 cái di động để sử dụng vậy mà giờ đây lại hư chỉ đành biết cách chờ đợi ngày điện thoại sửa xong được giao về.

Có thể nhiều người sẽ thắc mắc vì sao một đại gia như Cự Giải có thể dư sức mua điện thoại mới ngay lập tức vậy mà lại phải mất công sửa chữa điện thoại. Đơn giản là bởi vì trong điện thoại cậu dùng chứa rất nhiều ảnh dìm của Đỗ Ngọc Bạch Dương làm mất đi sẽ rất khó tìm lại được nên nhất định phải sửa chữa nó bằng được

Nằm lăn qua lăn lại trên giường Âu Cự Giải lại nhớ cô không thôi người không kiềm được mà liền ấn vào nút gọi và chờ đợi

Một lúc lâu sau điện thoại cậu vang lên một giọng nói quen thuộc, bên kia không ngừng ngáp ngắn ngáp dài nghe như đang ngái ngủ thì phải ?

- Oa ai mà điện vào giờ sáng sớm này vậy ?

- Lâu ngày không gặp ! Quên nhau rồi à ?

- Hửm ? Giọng này quen quen

Âu Cự Giải nghe vậy cười một cái liền giở giọng trêu ghẹo :
- Giọng lão công của em mà em lại quên sao hả cô nương ?

- Lộn số à ? Tôi mới có 16 thôi đấy nhé đừng có dụ dỗ

Âu Cự Giải đập tay lên chán vỗ vài cái, cậu chắc chắn rằng Đỗ Ngọc Bạch Dương đây chính là tay bắt máy mà không thèm nhìn tên người gọi đây mà tới giờ vẫn không nhận ra là cậu luôn mới tức thật chứ.

Âu Cự Giải thở dài chán nản, người lấy hơi hít ra thở vào tuêps tục câu chuyện
- Nghe rõ tên lão công của em nhé

- Âu

- Cự

- Giải

...

...

...

Âu Cự Giải nhăn mặt, gì vậy chứ sao lại không thấy hồi âm

- Alo

- Alo, Dương

- Khò....khò

Đáp lại cậu chính là tiếng ngái ngủ từ đầu dây bên kia, Âu Cự Giải nghe vậy càng thêm phẫn nộ làm sao lại có thể ngủ nhanh gọn như thế chứ ? Liền la oai oái bên mic cố gọi Bạch Dương dậy.

- Dương

- Dươngggg

- Dậy đi Dương

- Alo ! Vợ yêu đừng ngủ nữa

- Hả ? Cái gì vậy

Đầu dây bên kia hốt hoảng đáp lời khiến Cự Giải bất ngờ liền bịt miệng tròn mắt nhìn vào màn hình "Kêu tên thì không nghe mà gọi Vợ thì liền trả lời ư ?"

Chợt cậu thấy màn hình điện thoại tắt, rồi lại rung lên một cái "Gì chứ ? Call video sao ?". Âu Cự Giải ngẩm nghĩ gì đó liền vội lấy tay vuốt vuốt tóc cho vào nếp rồi liền bấm trả lời cuộc gọi.

Màn hình chiếu lên gương mặt thân quen hiện lên khiến cậu thật thêm nhung nhớ, nhìn cô qua cam khiến cậu chợt muốn ôm hôn mấy cái thật.

- Oa là Cự Giải này ! Sao hổm giờ mày dám bỏ tao hả thằng chó này biết tao nhớ mày lắm không hả hu hu

Đỗ Ngọc Bạch Dương ở bên đầu dây bên kia gương mặt mếu máo đôi mắt giờ đây đã rưng rưng chớm vài hạt chỉ mới mấy ngày không nhắn tin cô đã rất lo lắng cho cậu ngày đêm suy nghĩ khiến cô buồn bã không thôi nay được nhìn thấy mặt cậu khiến trong lòng cô thấy nhẹ nhỏm liền oà khóc nức nở như đứa trẻ.

Âu Cự Giải thấy Dương khóc người lúng túng không thôi chết rồi gặp trực tiếp Dương khóc Giải còn có thể dễ dàng dỗ nhưng giờ nhìn qua màn hình làm sao có thể lao nước mắt cho cô đây.

- Dương, Dương đừng khóc tôi không lau nước mắt Dương được

- Dương khóc xấu lắm Dương đừng khóc

- Ngoan nín đi qua dịch gặp nhau chắc chắn sẽ dẫn Dương đi ăn gà rán nhé

Đỗ Ngọc Bạch Dương nghe tới 2 chữ gà rán liền nín khóc ngay tay dụi dụi mắt giọng thều thào nói :
- Mày hứa rồi đấy nhé !

- Rồi rồi hứa chắc chắn luôn

Âu Cự Giải thầm thở phào nhẹ nhõm cuối cùng cô bé này cũng nín khóc, đúng là cái đồ ham ăn mà đang khóc nghe đồ ăn là liền nín dứt thậy là giống trẻ con mà

- Hứa đừng mất tích ngang như thế nữa được khôngg

- Xin hứa sẽ không làm Bạch Dương lo lắng nữa

- Âu Cự Giải, hứa là phải biết giữ lời đấy nhé


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net