Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhà của các chụy ấy

Xử Nữ đang đi đi lại lại trong phòng. Cô cứ càu nhàu mãi 1 bài ca rằng

-Mới có đầu năm mà đã đi tham quan rồi

-Môi trường học ở đây thật là!

-Tại sao ba mẹ ko cho mik học tiếp ở Nhật vậy?Mỹ với chả Mẽo. Đỗ Nam Trung ở ngay đấy mới đắc cử kìa

Ba la bô lô bê lê vân vân............

Sư Tử thì đứng ở đó,nghe Xử càu nhàu còn Bình nhi và Xứng nhi thì thở dài lôi tai nghe ra cắm vô con dế yêu.Bỗng tiếng chuông đt của Xử vang lên:

" You're on the phone with your girlfriend, shes upset

Shes going off about something that you said
Cause she doesn't get your humor like I do
I'm in my room, it's a typical Tuesday night
I'm listening to the kind of music she doesn't like
And she'll never know your story like I do"

Xử quay sang nhìn con phone.Trên đó hiện lù lù chữ "Ma Kết đang gọi tới"

Vậy là cô dập máy,lấy 1 hơi định càu nhàu tiếp nhưng...

" Can't you see that I'm the one who understands you
Been here for along so why can't you see
You belong with me..."
Tiếng nhạc lại vang lên trên điện thoại của chuỵ Xử. Cô bấm phím nghe và hỏi:
- Gọi làm gì hả,hả,hả????? Có cần tui phải chặn cậu ko????- Xử Nữ điên lắm r đấy
- Cậu ko đi? Vậy cả lớp đi chỉ riêng cậu ở nhà?- Ma Kết xẵng giọng- Lần đầu đi chơi với lớp mà đã vậy?
Xử Nữ ngạc nhiên:
- Đó là ý kiến của tôi, sao cậu lại phải giận? Đây là cuộc đời của tôi mà!
Ma Kết hơi dịu lời xuống:
- Nhưng cậu nghĩ coi. Đi với cả lớp lần này có thể tạo ra một kỷ niệm đẹp. Có bao nhiêu người muốn đi với cậu trong chuyến này( au: có anh đúng hok ?: MK: viết tiếp đi!; đỏ mặt/ au: AHIHI)
- Cái đó thì tuỳ cậu. Tôi muốn ở nhà học bài.- sau khi dập máy, XN " đàm đạo" với Sư Tử.
_______After 15 minutes________

- Rồi! Chị sẽ đi- Xử Nữ đành " xuống nước" sau một hồi- Chỉ vì em là thành- viên- hội- học -sinh và nó là một - chuyến- đi-thực- tế nên em mới có được sự- tin- tưởng - từ chị- Xử Nữ gằn từng chữ một. Sư Tử chỉ đứng đó cười.
- Thôi, đã 5h chiều r. Chị xuống dọn cơm, em nằm nghỉ hay là chơi đi.- Xử Nữ ngượng ngùng cướp lời
~~~Flashback~~~ Thuỵ Điển-9years ago
Một cô bé năm tuổi đang ngủ thật say trên chiếc xe oto. Mái tóc cam đỏ ngắn ngang vai rủ xuống hai gò má hồng hào xinh xắn. Chiếc váy thuỷ thủ màu xanh thật hợp với cái mũ hàng hải in chữ Sailor Moon. Bàn tay nhỏ xinh thì nắm chặt lấy một bức ảnh.
Ngồi bên cạnh cô là một người phụ nữ có mái tóc y chang cô bé. Người phụ nữ ôm chặt lấy cô con gái bé bỏng, hạnh phúc xoa nhẹ vầng trán hồng của cô.
Một người đàn ông tuấn tú với bộ vest đen và mái tóc hạt dẻ khoác lấy vai hai người họ:
- Anh Kỳ, liệu chúng có cướp Sư nhi đi ko?- bà ấy nói với giọng lo sợ
- Anh ko chắc. Nhưng anh sẽ cố bảo vệ hai người bằng mọi giá.
Chiếc xe bỗng khựng lại,túi khí bật ra thật mạnh. Người đàn ông đó xoay lưng lại, ôm chặt lấy người phụ nữ và đứa trẻ đó. Không nhớ điều gì đang sảy ra, cô bé vội tỉnh dậy khi được mẹ bế sốc lên. Cô vẫn nhớ, lời nói cuối của người đàn ông đó:
- Chạy đi, Băng Băng. Hãy bảo vệ Sư nhi.
- KHÔNG!!!!!!- Băng Băng- người phụ nữ đó- mẹ cô hét lên. Vào giờ phút ấy, trong ánh mắt của một đứa trẻ lên 5, cha của đứa bé đó, đã... mất...
Người phụ nữ đó chạy. Bà ấy ngoái lại nhìn khung cảnh bấy giờ: một chiếc xe đâm vào vách núi và đằng xa là một người đàn ông lực lưỡng cầm một cây súng bắn tỉa. Bà ấy vẫn chạy, từng bước vội vã trốn khỏi cây súng ở phía xa đang nhả từng hồi đạn. Tới một căn nhà ở xa, là một biệt thự, bà vội chạy vào và cất tiếng cầu cứu: - Xin hãy đưa Sư nhi tới Tokio- Nhật Bản. Bà có ghi thêm một địa chỉ nữa và chạy ra khỏi cổng căn nhà đó. "Đoàng"- một nhát súng ko thương tiếc nhắm vào đầu của bà. Cô giúp việc che mắt đứa trẻ lại. Nhưng nó vẫn nhìn thấy một điều: mẹ nó bị giết! Quá tang nhẫn với một đứa bé lên 5.
- Xin lỗi em, Băng Băng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net