1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

@cacbndabhchx
Ngày đầu đi làm gia sư, chúc câu may mắn nào >:33
1k❤️ 60💬 1➤

@binhbinh
có cl :3
@cacbndabhchx
xam lul v a trai 😔
@binhbinh
nói sai s 😏🤟
@cacbndabhchx
a càng nói a càng sai a xl e ik 🤡🥹

@binhbinh
l :)🖕

@matdanh
chúc may mắn
@cacbndabhchx
aaaa kạm own ạ ><

.....

__________

@cacbndabhchx to @duongtudao

@cacbndabhchx
dạ cj ơi cho e hỏi lại địa chỉ nhà mk với ạ

@duongtudao
à oce e nek :33
[ @duongtudao đã gửi 1 vị trí ]

@cacbndabhchx
e cảm ơn cj ạ

@duongtudao

em ấy tên dương tử bạch dương
mong e chiếu cố cho e của cj, cj
k mong j ở nó nhg mong nó có thể
tốt nghiệp đh và sống 1 cuộc đời tử tế.
từ lúc thak bé mất bome tới h, ít nói hẳn
điểm số tụt dốc k phanh còn nhốt mk
trong phòng nx. cj mong e có thể giúp
nó, nếu đc cj cảm ơn e rất nhiều...

@cacbndabhchx
à vâng e hiểu, e sẽ có gắng hết sức có thể ạ!

....

Dừng trước cửa nhà Dương Tử, Khang Sư Tử hào hứng đến mức phát run phải luôn miệng lẩm bẩm: "Mày sẽ làm được, cố lên!"

"Ồ, em là gia sư Khang Sư Tử phải không?"

Khang Sư Tử giật bắn người khi nghe giọng nói này, chắc chắn rồi là chị Dương Tử Đào.

"À, vâng là em ạ!"

"Vậy em đi theo chị, hướng này"

Dương Tử Đào, chị ấy mặc một chiếc áo 2 dây ngắn và một chiếc quần đùi ngắn đến nỗi có thể nhìn hết cả đùi của chị ấy khiến Khang Sư Tử ngại ngùng lé tránh.

"Phòng của em đấy ở đây"

"Vâng ạ"

/Cạch/

Trước mắt anh là một căn phòng gọn gàng vượt qua sức tưởng tượng của anh, nó thơm mùi hoa anh đào thơm đến nỗi át đi cả mùi khói bụi trên người anh. Anh còn thấy một cậu thiếu niên có gương mặt thanh tú đẹp tự thần tiên ngồi trong góc phòng. Mắt cậu hướng về phía nơi có ánh sáng mỏng manh qua ô cửa sổ nhỏ.

Cậu giật mình nhìn anh.

"Anh...anh là ai...?!"

Cậu sợ hãi đến nỗi thở hổn hển, lùi vào góc phòng mắt đăm đăm nhìn anh. Tay cậu vơ vội chiếc bút chĩa về phía Sư Tử.

Khang Sư Tử sững người lại, anh không phải sợ cậu thay vào đó anh thấy tội cho thiếu niên trước mặt, thật sự quá đáng thương... Tay cậu ấy chằng chịt những vết cào cấu vẫn còn rỉ máu từ những vết thương ấy.

Anh xót xa nhìn cậu, lấy trong cặp sách một cuộn băng y tế và một chai thuốc bôi , thứ mà anh luôn mang bên mình giờ đến lúc phát huy tác dụng. Anh đi về phía cậu khiến cậu càng sợ hãi: "tránh, tránh xa tôi ra, t-tôi sẽ giết anh đó!".

"Em ngồi yên đi không sẽ bị nhiễm trùng đấy"

Khang Sư Tử nhẹ nhàng bôi thuốc và băng bó cho cậu khiến cậu không phản kháng nữa mà ngồi im mặc cho Khang Sư Tử làm gì thì làm.

"Tên anh là gì?"

Cậu nhìn anh với ánh mắt vô hồn.

"Anh là Khang Sư Tử là gia sư của em nên là ... đừng đánh anh nha"

"Đồ ngốc, anh không dạy được tôi đâu!"

Khang Sư Tử bật cười nhìn cậu, anh cười vì sự đáng yêu của cậu. Bỗng, anh ngồi xuống: " Bây giờ mình bắt đầu nhé? "

_______
28.10.23
-ts


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net