Chương 2 : 4 năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi nhận lời đưa Song Ngư đi thăm quan thành phố, Song Tử trở thành hướng dẫn viên du lịch " không bằng cấp " của cô. Bất cứ nơi nào đẹp nhất của Flogen đều in dấu bước chân của 2 người.

Khoảng thời gian ở bên cạnh Song Ngư có lẽ là là khoảng thời gian đẹp nhất trong đời Song Tử. Anh không thể ngừng cười, ngừng suy nghĩ về cô kể cả khi cô vẫn đang đứng ngay cạnh. Song Ngư không giống như những người anh đã gặp. Ngây thơ, trong sáng, vui vẻ, vụng về, thông minh. Và nụ cười mang màu nắng lan tỏa đến từng ngóc ngách trong trái tim anh.

Song Tử biết, đấy chính là yêu - thứ mà anh vẫn luôn khinh thường mỗi lần nghe người ta nhắc đến. Thứ cảm xúc này làm anh như được sống lại những tháng ngày niên thiếu mà anh đã bỏ quên trong xó xỉnh nào đó của kí ức.

Nhưng chuyện gì phải đến rồi cũng sẽ đến. Ngay khi Song Tử nhận ra được tình cảm của mình thì Song Ngư phải trở về thành phố của mình. Song Tử muốn níu kéo cô ở lại, nhưng giữa 2 người chẳng qua là người qua đường may mắn gặp nhau tại một thời điểm rồi lại đường ai nấy đi. Vì vậy, anh đành trơ mắt nhìn người mình yêu rời đi. Mãi cho đến khi chiếc xe chở cô đi khuất khỏi tầm mắt anh, anh mới rũ mắt quay đi.

Đành vậy... Chỉ là thứ cảm xúc nhất thời, sẽ nhanh quên thôi. Song Tử tự nhủ.

Nhưng anh đã lầm. Tình yêu là thứ không ai có thể kiểm soát. Dù anh đã nhắc nhở bản thân bao nhiêu lần, anh vẫn không thể quên hình bóng người con gái ấy. Hai năm sau, anh quyết định rời bỏ Flogen để đi tìm cô.

Điều duy nhất anh biết về cô là cái tên Song Ngư, thành phố nơi cô sống và tấm ảnh chụp chung giữa 2 người.

Bạch Dương và Kim Ngưu không ý kiến gì về anh. Họ cũng quyết định đi theo Song Tử, bởi sau cùng họ vẫn là những người trọng tình nghĩa. Và tình cảm anh em giữa họ và Song Tử với họ còn trân quý hơn tiền bạc.

4 năm, nơi thành phố Zodiac phồn hoa xa lạ, Song Tử không ngừng tìm kiếm cô như điên. Nhưng kết quả nhận được chỉ là con số 0, tựa như cô chưa từng tồn tại.

Rồi anh nhận ra nơi này nếu không có thế lực hùng mạnh thì tìm một người giữa biển người là quá khó. Vì vậy, từ 2 bàn tay trắng anh cùng với Bạch Dương, Kim Ngưu gây dựng nên sự nghiệp, trở thành ông trùm thế lực ngầm sánh ngang với Trịnh gia đứng đầu giới hắc đạo ở Zodiac.

Tuy đã ở đỉnh cao nhưng Song Tử vẫn không thể tìm thấy người con gái ấy. Anh dần trở nên lạnh lùng, khắc nghiệt. Bạch Dương và Kim Ngưu thấy lão đại của mình như vậy cũng đành thở dài bất lực.

Rồi đến một ngày cơ hội tìm thấy Song Ngư cũng mở ra với Song Tử. Đó là khi anh nhận được lời mời làm ăn của Trịnh gia.

- Không biết có chuyện gì mà ngài Trịnh lại phải nhờ đến chúng ta đây?

Tại một căn nhà sâu trong rừng gần Zodiac, Song Tử ngồi vắt chéo chân đối diện với người được cho là "ngài Trịnh".
Người kia ho một tiếng, vẻ mặt không cảm xúc:

- Thật ngại quá. Lão đại không thể lộ diện nên giờ tôi là người đại diện.

- Cái gì? Các người có coi chúng ta ra gì không hả??

Kim Ngưu hùng hổ định xông lên thì bị Song Tử chặn lại.

- Được rồi, Kim Ngưu, lui lại đi.

- Vâng...- Kim Ngưu vẻ mặt không cam lòng lùi về. Bạch Dương đứng bên cạnh trừng mắt nhìn hắn. Cái tên này lúc nào cũng hành động trước khi suy nghĩ, lão đại nên huấn luyện hắn lại thôi.

- Tôi là Vương Sư Tử, cứ gọi là Sư Tử được rồi. Chúng ta bắt đầu công việc được chứ?- Sư Tử không để ý đến Kim Ngưu mà trực tiếp vào vấn đề chính.

- Hử? Ta nhớ là chưa có đồng ý với Trịnh gia thì phải.- Song Tử nhướn mày.

- A, thật không? Nhưng công việc lần này rất đơn giản lại đều mang lợi ích cho 2 bên. Ngài nghĩ thế nào?

- Công việc đơn giản? Nếu là đơn giản thì tại sao phải cần đến tay chúng ta?

- Cái này không phải phận sự của tôi. Ngài có thể hỏi lão đại.

Hỏi lão đại? Song Tử cười khẩy, tên họ Trịnh kia còn không thèm xuất hiện, nói xem hỏi kiểu gì. Đây rõ ràng là trốn tránh câu hỏi của anh.

Sư Tử cũng cảm thấy khó hiểu về quyết định này của lão đại. Trịnh gia và Song Tử từ trước tới nay đều là nước sông không phạm nước giếng, nhưng lần này chỉ là một việc chẳng cần tốn mấy công sức lại muốn dây dưa với Hàn Song Tử. Vốn biết lão đại tính tình cổ quái nhưng thế này cũng hơi...

Sư Tử vừa nghĩ vừa im lặng nhìn Song Tử chờ quyết định. Chợt hắn thấy Bạch Dương vừa nghe điện thoại rồi quay lại nói nhỏ với Song Tử. Sư Tử nheo mắt nhìn khẩu hình của Bạch Dương lờ mờ đoán ra.

Người đó nói đồng ý.

"Người đó" ? Hẳn là người có vai trò quan trọng nên mới cần hỏi ý kiến đi? 

- Được rồi, nói đi, công việc là gì?

--------------------------------------------------------

Thị Trấn

Ngày 17 tháng 5 năm 2019

Libi510

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net