Chap 6: Từ chối tỏ tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 6: Từ chối tỏ tình.

Cự giải vừa bắt máy lên hỏi: “Alo? Thiên bình?”

“Ừm.... Cự giải này, tin nhắn mà em gửi cho tôi, thật xin lỗi... Mặc dù chúng ta từ nhỏ lớn lên với nhau, nhưng tôi chỉ xem em là em gái mà thôi..”

Cự giải nói một câu bên kia nói một tràn, Cự giải giật giật khoé môi, nhìn Giang Trừng đang hóng hớt trước mặt.

Khoan đã?

Tin nhắn gì??

Cự giải ngẩn ra lục lại ký ức nguyên chủ thì mới biết tin nhắn mà Thiên bình đang nói chính là tin nhắn tỏ tình của Bách Hoạ.

Diễn kịch online!

“Oh! Tiếc thật.... Em thật sự từ lần đầu gặp anh em đã thích anh từ cái nhìn đầu tiên. Bình ca ca, em thích anh, em thích anh đã 16 năm....” Giọng cô trong tích tắc thay đổi, Cự giải nghẹn ngào nói.

Bên kia có lẽ rất luống cuống, Thiên bình nói: “Tôi... Tôi thật sự xin lỗi em.”

“Bình ca ca đừng xin lỗi em, anh... Anh Không có lỗi gì cả, Bình ca ca, anh biết không? tình cảm em dành cho anh chính là niềm vui khi em buồn...”

Cự giải nức nở, người nghe giọng nói cố gắng bình tĩnh nhưng nghẹn ngào giống như đang khóc. Cự giải khẽ cười nói: “Nhưng mà có lẽ bây giờ nó không còn nữa rồi...”

“Bình ca ca, em cảm ơn anh thời gian qua đã giúp em, em thật sự cảm ơn anh.....”

“Thiên bình, chúng ta vẫn sẽ duy trì mối quan hệ bạn bè như trước được không?” Cự giải nói.

Bên kia trầm mặc một lúc, cuối cùng chỉ nghe tiếng thở dài rồi Thiên bình nhẹ nhàng nói: “Được chứ.... Cự giải này, hay là tối nay anh dẫn em đi ăn nhé?”

Cự giải sáng mắt lên mém nữa quên luôn lời thoại, cô ho một tiếng, cười nói: “Ừm, vậy tối nay gặp lại.”

“Ừm.”

Sau khi Cự giải cúp máy quăng điện thoại ra một bên, gặm táo ngẩng đầu nhìn Giang Trừng.

Giang Trừng dùng ánh mắt thương hại nhìn cô, còn lắc đầu thở dài: “Em đừng quá đau buồn, trên thế giới này còn rất nhiều người đàn ông khác.”

Cự giải ngay lập tức cắt lời Giang Trừng: “Giang tiểu thư, từ nay về sau Cự giải tôi đây sẽ không đi nói chuyện yêu đương với người khác.”

Giang Trừng: “.....”

Chiều hôm đó.

Cự giải vừa diễn xong, nhận khen ngợi của mọi người, vừa định leo lên xe thì nghe một tiếng kêu quen thuộc.

“Cua ngốc! Cậu đâu rồi?!”

Động tác lên xe của Cự giải khựng lại, Giang Trừng nhìn Cự giải khó hiểu hỏi: “Sao thế?”

“Chị Giang, chị cứ về trước đi, em muốn đi gặp một người...” Cự giải vừa nói xong liền chạy đi, Giang Trừng định mở miệng thì nhìn thấy một chiếc xe màu trắng đậu ngoài đoàn phim.

Cự giải chạy tới, hít sâu một hơi, hô lên: “Bà chằn! Bò ngu!”

Ngay lập tức, hai bàn tay của hai người nào đó cốc đầu Cự giải.

“Ui da...” Cự giải ôm đầu quay người nhìn hai thiếu nữ đằng sau.

“Ai là bà chằn!?” Xử nữ nghiến răng lạnh lùng nhìn Cự giải.

Kim ngưu vẫy vẫy cái tay, than nhẹ nói: “Đầu làm bằng đá sao? Cốc có một cái mà đau dữ vậy!?”

“Hai người cũng xuyên vào đây sao?” Cự giải kích động nói: “Còn ba người khác đâu!?”

“Khụ khụ, đang chuẩn bị đi tìm nè.” Xử nữ ho nhẹ nói.

“Vậy thì nhanh lên! Tôi gấp tới nỗi muốn khóc luôn đây này!!” Cự giải bặm môi nói.

Kim ngưu: “Thời gian không còn nhiều, tiếp theo đi tìm nữ phụ Vi Vi và Tinh Đoá trước đã.”

Xử nữ cũng gật đầu: “Lên xe đi, Cự giải cậu là Bách Hoạ nhỉ? Nhớ đeo khẩu trang vào lỡ như gặp Fan cậu coi như toi.”

Cự giải xua tay, thở dài nói: “Vài phút nữa là tớ bị tung tin đồn tai tiếng rồi, đen chút nữa cũng chả sao!”

Kim ngưu và Xử nữ giật giật khoé môi, nhìn thiếu nữ leo lên xe lưu loát ngồi lên ghế lái. Kim ngưu và Xử nữ nhìn nhau rồi nhún vai leo lên xe.

Trong một góc nào đó, một người thiếu niên bước ra khỏi bóng tối, nhíu mày nhìn chiếc xe đã chạy khuất. Hắn ta cầm hộp sữa dâu uống xong liền quăng vào thùng rác, xoay người rời đi.

“Vi Vi em mở cửa ra! Em hãy nghe anh nói! Đây chỉ là một sự cố, anh chỉ yêu mình em! Vi Vi mở cửa ra đi!”

Ngoài căn hộ, một người đàn ông không mặc đồ chỉ lấy chăn quấn  quanh mình, đập cửa la lớn.

Người xung quanh cũng bu lại chỉ chỉ trỏ trỏ. Có người còn quay hình tung lên mạng, có người thì khinh thường sỉ nhục, có người thì vui khi người gặp hoạ.

Bên cạnh người đàn ông là một nữ nhân, cả người khoả thân không một miếng vải che, tay cầm lấy chăn che lại mấy chỗ không nên nhìn...

Đột nhiên cánh cửa mở ra, người đàn ông sáng mắt lên, trong đáy mắt xẹt qua tia trào phúng rồi che lấp bằng bi thương chân thành.

Song Ngư mở cửa ra không nói một lời, đổ một thao nước lạnh lên người đàn ông. Sau đó không để cho người đàn ông phản ứng, Song ngư dành lời nói.

“Đại Long anh ăn tiền của tôi, sài tiền của tôi, rồi sau đó bao mấy con đi*m về nhà. Tôi biết nhưng tôi không nói, Đại Long, anh thực sự là một thằng tra nam cặn bã, tôi vì tương lai của chúng ta mà dóc sức làm việc kiếm tiền để trang trải cuộc sống cho chúng ta.” Song ngư mặc dù diễn xuất không giỏi bằng Cự giải nhưng lại học rất nhiều về kỹ thuật diễn của cô, Song ngư ngay lập tức khóc nức nở bi thương nói.

Người xung quanh nghe Song ngư nói vậy cũng thấy đáng thương, rồi căm phẫn nhìn Đại Long.

Đại Long giật giật khoé môi, nhịn lửa giận, đứng dậy giải thích: “Vi Vi em tin anh, anh thực sự chỉ yêu mỗi mình em. Anh là bị ả hồ ly tinh này quyến rũ! Cho nên mới xảy ra như vậy, anh thực sự chỉ yêu mình em thôi Vi Vi.”

Nói xong, còn thâm tình nhìn Song Ngư một cái.

Song ngư trong lòng nổi da gà, nhưng ngoài mặt vẫn đau thương cười tự  giễu: “Thực sự chỉ yêu mình tôi thôi ư? Ha ha ha, Đại Long anh yêu tôi nên lúc nào cũng dùng tiền tôi đi bao nuôi cho mấy ả tình nhân của anh, hại tôi phải kiếm tiền về cho tương lai chúng ta. Vậy mà anh lấy tiền đó đem đi bao tụi hồ ly tinh đó?”

“Đại Long anh biết không? Rất nhiều người đã nói với tôi rằng, thấy anh mỗi ngày đều đi chơi với những cô gái khác, tôi không tin. Tôi còn vì anh mà cố gắng tạo sự nghiệp để kiếm tiền, tôi hy sinh tuổi trẻ của mình chỉ để khiến anh thoải mái, một câu than thở cũng không dám thốt ra....”

“Vậy mà, anh đã vì tôi làm điều gì chưa? Anh suốt ngày chỉ biết lấy tiền của tôi để đi chơi với những đám bạn của anh! Đi ngoại tình với mấy ả phụ nữ khác! Anh có từng nghĩ, tiền anh từ đâu ra mà có hai không!?”

Song ngư vừa nói vừa khóc, đập vào ngực mình, những người xung quanh cũng không nhịn được mắng.

“Cô gái tốt như vậy mà thằng cặn bã này còn không biết giữ!”

“Tội nghiệp cô ấy, vì thằng tra nam này mà phải trải qua nhiều khổ cực như vậy. Vậy mà thằng khốn đó không biết ơn còn phản bội cô ấy....”

“Tên tra nam này tốt nhất là nên bị đánh chết mới hết tội! Có cô gái tốt như vậy, còn đi ra ngoài lăng nhăng!!”

“Thằng khốn này đáng đánh!”

Những người xung quanh thi nhao chửi mắng, có mấy người không nhịn được lấy đá chọi vào Đại Long.

Song ngư nhìn như vậy, cảm thấy vừa lòng, cô âm thầm like cho diễn xuất của mình. Song ngư thở hổn hển sau đó dùng hết sức lực bình sinh của mình mà tát thật mạnh vào Đại Long.

Tát mạnh tới mức Đại Long gãi hai cái răng, máu me trên miệng, máu mũi cũng chảy xuống. Song ngư cười lạnh, trên đời này cô ghét nhất là cái loại tra nam còn bám váy phụ nữ.

Khi tát một cú này xong, cả đám bên ngoài còn hùng hổ khen ngợi sôi nổi.

“Tát hay lắm!”

“Tát mạnh vào! Tốt nhất là tát chết thằng tra nam đó!!”

“Tát quá hay! Cô gái không cần phải thương tâm vì loại tra nam này! Tát chết nó còn được nữa là!!!”

“Tra nam cặn bã, đánh chết nó!!”

Song ngư trong lòng cười thầm, ngay sau đó cô đá Đại Long ra xa, gương mặt lạnh lùng nói: “Đại Long chúng ta chia tay, từ đây về sau anh sống hay chết đừng bao giờ để tôi nhìn thấy anh.”

“.... Nếu không, tôi sẽ khiến anh hối hận vì đã sống trên đời này.” Song ngư lạnh lùng nói, từ trên nhìn xuống, một khí thế như một nữ vương đang nhìn một con kiến.

Đại Long lần đầu tiên cảm thấy sợ hãi đến như vậy, giống như đang đứng ở biên giới giữa cái chết và sự sống. Nhưng hắn lại không thể lựa chọn mình muốn sống hay chết, mà người trước mặt sẽ lựa chọn cho hắn sống hay chết.

Một loại cảm giác kiêng kỵ và xa lạ dâng lên.

Hắn tự hỏi.

Liệu đó có còn là Song ngư mà hắn quen biết hay không?

Song ngư nhìn đối phương sợ hãi đến run rẩy, thở dài đóng cửa, nhưng khi đóng cửa, Song ngư nói một câu: “Nên nhớ, lần này là tôi đá anh, anh không xứng để có được tình yêu của tôi.”

Nói xong cũng đóng cửa, thấy chuyện vui kết thúc những người xung quanh cũng dần dần tản ra, vài người đã ghi lại cảnh lúc này đăng lên Weibo.

#Tra nam cặn bã#

#Mỹ nữ tội nghiệp bị tra nam phản bội#

#Lại thêm một cặp đôi tan vỡ chỉ vì Tra nam#

#Nhà thiết kế Tập đoàn Aries bị bạn trai phản bội#

Những người vào thời gian buổi chiều rảnh rỗi lướt Weibo, nhìn thấy ấn vào coi, sau đó lập tức chia sẻ cho bạn bè. Lan tới nỗi trong tập đoàn Aries đều biết.

Ngay sau đó, video được lên Hot seach.

Nhưng trong thời gian đó, Song ngư đi vào nhà nguyên chủ quăng hết tất cả đồ đạc hình ảnh và đồ cá nhân của Đại Long và những linh tinh lặt vặt quăng vào thùng sau đó đóng gói quăng xuống đất.

Phù!

Song ngư thở phào một tiếng, “Cuối cùng cũng đuổi thẳng thằng tra nam đó....”

Song ngư chợt nhớ tới điều gì đó, trầm mặc.

Cả đám bây giờ không biết đang ở đâu.

Chỉ mong bọn họ sẽ không sao, mà đi tìm lại bọn họ...

Song ngư nghĩ nghĩ tới, cuối cùng không nhịn được rơi nước mắt khóc nức nở. Cuộn tròn ở trên sô pha khóc hức hức.

Kim ngưu... Xử nữ... Cự giải... Nhân mã và Bảo bình...

Mọi người đâu mất rồi...

Tớ sợ lắm...

Song ngư cứ thế mà nằm trên sô pha khóc nức nở lẩm bẩm đọc tên những sao nữ..

Cứ thế khóc càng hung, trong căn hộ chỉ loáng thoáng nghe tiếng khóc nức nở của thiếu nữ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net