[(12chòm sao) ĐM Yết Sư] Ta không có ngươi này nghiệt đồ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Thương Khung Ngự Tọa
Thể loại: huyền huyễn, hài hước, sư đồ luyến, hơi ngược, niên hạ công, phúc hắc lạnh lùng đồ đệ công x trọng sinh ôn nhu mĩ sư tôn thụ, HE. Vì ta không biết viết H nên không có H, đừng người si nói mộng,tự mình tưởng tượng cảnh H a. (Nhưng ta hội sẽ cố gắng để có H cho các ngươi a, có thể có, có thể không)
Lưu ý: Đây là đam mỹ văn nếu ai kỳ thị thì xin mời CÚT cho. *nụ cười thiên thần* Và ta tác giả là người Việt nhá, cái này truyện cũng sở tại do ta viết viết a. Do ta tại đọc nhiều những kia QT truyện cùng tiên hiệp truyện phía dưới nên ta giọng văn có chút hơi hướng QT truyện chút xíu thôi yên tâm. cảm tạ các ngươi đọc giả a. Ta hơi dở môn Văn nên đôi khi sai sót xin chỉ bảo.
Văn án: ....đọc đi rồi biết. (Hình trên là Sư Tử a)
Phân cách tuyến———————————————
         *Đệ 1 chương:
           Tại trong một nơi căn phòng như tù lao giống như không có ánh sáng chiếu sáng. Cái kia căn phòng trong có một vị thanh niên thân mặc bạch y không được trật tự lắm, mái tóc trắng như tuyết xơ xài, đôi hồng (đỏ) mâu lạnh lẽo còn có cả một cỗ căm hận cùng sát khí mãnh liệt. Hai tay và hai chân đều bị xích sắt cho trói chặt. Trên người có lốm đốm vài vết đỏ đỏ tím tím tựa như dấu hôn ai đó giống như vậy. Đôi môi mỏng như cánh đào lại giống như bị hắn cắn bộ dạng giống như. Chắc hẳn vị thanh niên này đã bị một kẻ nào đó làm nhục hoặc có lẽ là vì quá căm hận nên mới đem môi mình cắn nát đến đáng thương kia bộ dáng.
           ‎Hắn tại đang  cúi đầu xuống lại bỗng nhiên nghe được tiếng mở cửa liền ngẩng đầu lên. Vừa ngẩng đầu trong mắt hắn sát khí ngày càng phát ra rõ ràng, đôi mày khẽ nhíu, nhìn vào cái kia người bước vào. Hắn lập tức muốn giết người trước mắt này bộ dáng giống như, đằng đằng sát khí không lạnh không nhạt lời nói nói:
           ‎— Nghiệt súc, có phải thấy ta tại nơi này bị ngươi hành hạ ra như vậy bộ dáng. Ngươi tựu rất vui?!
           ‎Nghe này câu nói nói cái kia bị gọi là nghiệt súc thanh niên chỉ cười cười. Hướng hắn bước tới, khẽ nâng cằm hắn lên nhìn vào đôi lam mâu đầy sát khí. Hắn lập tức nhìn chằm chằm vào vị thanh niên bị xích trói chặt, hắn khẽ cười đạo:
           ‎— Sư phụ, ngươi không nên nói như vậy lời nói a. Ta như thế nào vui khi thấy ngươi thế này bộ dáng đâu này? Ta cũng là tại đau lòng đấy chứ, nhưng ngươi lại không nghe lời ta nên tựu ta chỉ còn cái này duy nhất phương pháp này thôi.
           ‎Kia bị xích sắt trói chặt thanh niên nghe vậy, lập tức hận ý trong lòng càng đậm, sát khí cũng muón ngưng thành thực chất. Hắn đối cái này bị gọi nghiệt súc thanh niên khẽ cười lạnh.
           ‎Cái này bị gọi nghiệt súc thanh niên nguyên vốn chính là hắn một tay nuôi dạy khôn lớn đồ đệ. Hắn đối với cái này đồ đệ thập phần hài lòng cùng tự hào về thiên phú cũng như ngộ tính của chính mình đồ đệ này. Có lẽ hắn đã sai khi thu một cái này đồ đệ rồi, hắn nhưng thật không ngờ này đồ đệ hắn lại cấu kết với các kẻ thù tông môn khác liên thủ diệt cả chính mình tông môn.

           ‎Còn hắn thì lại bị chính mình nuôi lớn đồ đệ này cho bắt đi giam giữ tại nơi này qủy địa phương. Lấy xích sắt trói chặt hắn cũng đã đành, nhưng hết lần tới lần khác cái này hắn đồ đệ lại vừa đem nhốt vào căn này phòng trong, liền đem người cho lui ra hết. Chỉ để hắn cùng hắn đồ đệ tại trong đây, cuối cùng chính là hắn đồ đệ lại đem hắn cho làm nhục tại dưới thân hắn đồ đệ.
           ‎Bị chính mình đồ đệ đè dưới thân làm nhục hơn nữa còn không thể chống cự, đây là cái dạng gì cảm xúc. Đoán chắc rằng cho dù là thần tiên cũng liền muốn đem cái nghiệt đồ cho phấn toái, thần hồn câu diệt rồi.
           ‎Hắn lập tức hất mạnh mình cằm khỏi tay mình đồ đệ, như cũ cái kia sát khí hồng mâu vẫn càng nồng nặc hơn nhưng trong đó còn có cả vài tia mỉa mai cùng tự giễu thần sắc, cười hai tiếng nói:
           ‎— Hắc hắc, cái kia sư phụ một tiếng gọi cũng là để cho ngươi có tư cách như vậy gọi ra?! Ta Lâu Sư Tử một đời danh chấn thiên hạ thương khung đệ nhất luyện dược sư, lại bị chính mình đồ đệ cho làm nhục, hơn nữa còn không thể chống cự bên trong. Thật là nực cười, Lâu Sư Tử ta lại có một tên nghiệt đồ súc sinh như ngươi sao?! Ta có chết cũng không có ngươi khi sư diệt tổ như vậy đồ đệ.
           ‎Thì ra cái này gọi là Lâu Sư Tử, xuất thân từ một cái đại gia tộc Lâu gia. Này Lâu gia xưa nay đều luôn nổi tiếng về luyện dược, bỗng tại đây Lâu gia gia chủ phu nhân lại sinh ra một cái thiên tài ngàn năm có một của Lâu gia. Tên tựu gọi là Lâu Sư Tử, năm ba tuổi đã là nhị phẩm luyện dược sư, năm sáu tuổi trong là ngũ phẩm luyện dược sư. Lên thập niên trong lập tức liền là bát phẩm luyện dược sư, tại thập tam niên sau lại tựu lên đến một cảnh giới mà mọi luyện dược sư đều mơ ước cửu phẩm luyện dược sư.
           ‎Thập tứ niên liền có được trong tay thế nhưng có ba loại dị hỏa, đem khống chế thuần phục. Mười lăm tuổi trong lại được cả hai vị Vũ Thần Tông-đệ nhất tông môn hiện thời của Thiên Hoàn Linh đại lục, trưởng lão đích thân đến mời gia nhập bọn hắn tông môn. Năm mười bảy tuổi trong liền được một vị thần bí đại năng nhìn trúng thiên phú liền đem hắn thu làm cuối cùng vị thứ ba đồ đệ.
           ‎Mười chín tuổi sau lại bằng vào chính mình thiên phú, vận khí và thực lực tu luyện đến Thiên Nhân trung cấp cường giả. Tại sinh thần mười chín hắn của, hắn liền thu một cái đồ đệ thiên tài, tên tựu gọi là Lạc Thiên Yết khoảng mười niên. Cũng vì cái này đồ đệ bày ra thiên phú cùng ngộ tính mà vi cho hắn một cái kinh hỉ to lớn.
           ‎Tại hắn hai mươi mốt niên sắp lại đẩy Lạc Thiên Yết ra ngoài giang hồ lịch lãm một phen, đồng thời cho hắn một cái cường đại công pháp mà người ta lại phải cầu xin qùy xuống kêu hắn cầm lấy. (T/g: Đậu, phải cầu xin lấy mới chịu, quả thật khoa trương luyện dược sư!)
           ‎Cuối cùng chính là tại bốn năm sau hắn đồ đệ trở lại trưởng thành không ít, lại so với hắn mà nói thì vẫn là hơn lùn hơn khoảng ba phân. Vừa hắn đang muốn vui vẻ ra đón mình đồ đệ thì hắn lại nhận được một tin rằng có kẻ đánh vào hắn tông môn. Hắn lập tức phi thân mà tới, vừa tới nơi hắn liền phát hiện kẻ cầm đầu cái kia nhóm tấn công tông môn lại là hắn đồ đệ.
           ‎Hắn tuy cũng hồ nghi nhưng rất nhanh kia hồ nghi lại bị Lạc Thiên Yết cho đãnh vỡ. Nghe được lí do của Lạc Thiên Yêt đám hắn lập tức xông vào bên trong trận chiến đem hết thảy kẻ xâm nhập cho giết. Hắn trước giờ luôn không tại ai xuất ra thực lực thật, ngay cả Lạc Thiên Yết cũng không ngoại lệ. Hắn một người như trước lại một kiếm một chưởng đem hơn nghìn người tại một chỗ trong cho phấn toái.
           ‎Tại Lạc Thiên Yết trong mắt một màn này liền cũng khiến hắn ngạc nhiên không thôi. Nhưng rất nhanh Lâu Sư Tử lại xông thẳng về phía hắn trên mặt mang theo nỗi kinh ngạc lẫn bi thương hướng hắn đạo:
           ‎— Tại sao?!
           ‎Hắn thấy chính mình sư phụ như thế thần sắc lại mỉm cười hướng Lâu Sư Tử đi tới, ánh mắt lạnh băng nhìn vào đôi hồng mâu kia. Khẽ vuốt tóc nâng cằm Lâu Sư Tử lên nói:
           ‎— Bởi vì, ta muốn tới đây lấy một thứ đi, nhưng bọn họ này đám lại không cho nên ta mới dùng vũ lực tới a.
           ‎(T/g: Đây chính là khi ngôn từ bất lực thì bạo lực sẽ lên ngôi đúng không?! TY: Là a)
           ‎Nói xong Lạc Thiên Yết lập tức đánh bất tỉnh Lâu Sư Tử. Nhẹ nhàng bế Lâu Sư Tử lên, hắn liền hướng các đám Ma tộc nhân nói:
           ‎— Đã lấy được thứ ta muốn rồi, đi thôi.
           ‎Và khi Lâu Sư Tử tỉnh lại thời điểm chính là thấy mình đang bị xích sắt trói chặt và đang ở trong này căn phòng tối. Cho tới khi nhìn thấy Lạc Thiên Yết đi vào thì hắn mới nghĩ ra chính mình đã bị đồ đệ mình cho bắt giữ rồi. Trong lòng tràn đầy nghi vấn, sao hắn lại muốn bắt mình chứ?! Hắn rốt cuộc chính là muốn gì tại mình chứ?! Tuy rất muốn hỏi nhưng lại cố gắng áp chế này nghi hoặc, lạnh lùng nhìn kẻ trước mặt nói:
           ‎— Ngươi, rốt cuộc muốn gì?!
           ‎— A, sư phụ ngươi tỉnh?! Ta muốn gì? Chẳng phải ta đã nói rồi sao? Ta muốn chính là ngươi, muốn đem ngươi sở hữu hết thảy, đem ngươi chiếm đoạt làm của riêng ta. Đem ngươi vi ta mà phục vụ, đem ngươi vi ta mà sống, đem ngươi vi ta mà đau khổ. Đem cả trái tim và thể xác ngươi biến thành của ta. Đem ngươi chiếm đoạt hết thảy, ta muốn ngươi. Ta sở tại chính là vì yêu ngươi a. Và ngươi chỉ có thể yêu ta và là của ta duy nhất người.
           ‎Nói tới đây, hắn lập tức bước tới Lâu Sư Tử chỗ, nâng cằm mình sư phụ lên hôn xuống đôi môi mỏng như cánh đào kia. Lâu Sư Tử nghe vậy lập tức ngẩn ra như phỏng, cái gì?! Yêu?! Nhưng chuyện kế tiếp lại khiến hắn kinh động hơn, chính là chính hắn cái này đồ đệ đang tại hôn hắn môi a. Hắn rất muốn đẩy ra nhưng cả hắn tay và chân đều bị cho trói chặt không cách nào giãy dụa chỉ còn cách mặc kệ Lạc Thiên Yết muốn làm gì làm.
           ‎Dứt nụ hôn xong, Lạc Thiên Yết nhìn vào gương mặt đỏ ửng lên vì thiếu không khí trước mặt mình. Lâu Sư Tử nhìn hắn như không thể tin nỗi, quát lớn:
           ‎—Ngươi nói yêu ta, mà lại hủy diệt ta tông môn, bắt trói ta tại cái này phòng. Nực cười. Nghiệt đồ như ngươi ta căn bản một cái cũng không có.
           ‎Ngươi nói yêu ta, thế ngươi...có hiểu được ta tình cảm?! Ta đã vi ngươi mà hết lòng hết sức đưa ngươi từng chút một tiến tới đỉnh phong. Thậm chí còn vi bảo vệ ngươi mà suýt mất mạng tại Sơn Long Mạch. Ngươi, có bao giờ hiểu ta phần này tình cảm không?! Thế mà giờ đây ngươi lại đem ta cho bắt nhốt tại nơi qủy địa phương này, lại còn nói yêu ta. Nực cười. Chi bằng ngươi một kiếm giết ta đi, dù gì...chết trong tay mình yêu nhất người cũng là ta mãn nguyện.
           ‎Nếu ngươi yêu ta thì chỉ nói với ta là đủ, tại sao còn giết cả ta tông môn người chứ?! Ngươi muốn ta hận ngươi đến thế sao?! Nếu thật vậy, ta tựu theo ý ngươi hận ngươi cả đời cả kiếp.
           ‎Những này lời nói hắn căn bản không hề nói nói ra. Chỉ là cười tự giễu trong lòng chính mình mà nói thôi.
           ‎Thấy này nụ cười tự giễu cùng kia bi thương thần sắc Lâu Sư Tử của, Lạc Thiên Yết lại cho rằng đó là nụ cười mỉa mai. Lập tức tại phát hỏa phía dưới, đem hết thảy y phục trên người Lâu Sư Tử cởi xuống. Mạnh bạo đem đôi môi Lâu Sư Tử hôn xuống, luồn lưỡi chính mình quậy phá khắp ngỏ ngách. Hai tay xoa nơi kia đầu nhũ, bị tấn công bất ngờ Lâu Sư Tử còn chưa phản ứng kịp lại bị mình đồ đệ mạnh bạo hôn xuống. Hai tay và hai chân đều bị xích vô phương chống cự, hắn chỉ mong cơn ác mộng này sớm qua khỏi.
           ‎Lạc Thiên Yết cơ hồ chính là đem Lâu Sư Tử hôn tới không thể thở được mà luyến tiếc buông cho. Hắn không ngại mà lập tức hôn dần xuống Lâu Sư Tử mảnh khảnh cổ. Lâu Sư Tử lúc này chỉ biết cố chống cự mặc dù biết là không thể, nhưng không biết tay kia của mình đồ đệ đang mò xuống mình hạ bộ. Nắm được kia thứ ẩm ướt đang cương bên đưới, Lạc Thiến Yết khẽ nhếch miệng.
           ‎Ngón tay hắn lập tức đi vào bên trong Lâu Sư Tử, như cảm thấy có vật vào bên trong mình giống như. Lâu Sư Tử giật nảy người, khẽ rên lên một tiếng dâm mỹ. Biết mình đã vô tình rên lên cái kia xấu hổ một tiếng, hắn lập tức cắn răng ngậm chặt miệng. Miễn cưỡng cắn răng hướng Lạc Thiên Yết nói:
           ‎— Ngươi....ng..nghiệt...đồ.....C...còn...không....m..mau...dừng....ah...ư...
           ‎Nghe vậy, Lạc Thiên Yết ánh mắt rơi vào Lâu Sư Tử trên người. Hắn liếm vào Lâu Sư Tử vành tai cắn cắn, lại cho thêm một ngón đi vào. Hắn nhẹ nhàng nói:
           ‎— Dừng?! Ngươi, hôm nay nhất định phải thuộc về ta người. Sư phụ ta yêu ngươi. Ta phải đem ngươi vi ta mà đau khổ, vi ta mà phục vụ, vi ta mà sống. Đem ngươi tâm cùng thân thể đều biến thành ta của.
           ‎Lâu Sư Tử hiện giờ chính là một bộ im lặng bộ dáng. Ánh mắt có bi thương, đau khổ, tự giễu, căm hận, yêu thương đầy đủ phức tạp tình cảm pha lẫn vào nhau. Bây giờ hắn cũng không biết làm thế nào cho phải rồi, tâm hắn giờ loạn như ma. Vừa yêu vừa hận thật phức tạp. Vi ngươi đau khổ, vi ngươi phục vụ, vi ngươi mà sống ư?! Ta đã. Tâm ta cả thân thể ta cũng đã vi ngươi của rồi. Giờ ngươi muốn ta thế nào đây?! Ngươi muốn ta phải căm hận ngươi tận xương tủy hay yêu ngươi đây?! Ta bây giờ chẳng khác là một đồ chơi con rối giúp ngươi tiêu khiển gì cả. Ta đã tốt chăm sóc ngươi, lo lắng ngươi, khi ngươi bị thương ta cũng vi ngươi mà trị, vi ngươi mà cho ngươi ra ngoài giang hồ rèn luyện tâm tính, cho ngươi cường đại công pháp, cho ngươi.... hết thảy ta có những gì. Ngay cả ta tâm và cả ta thân thể cũng trao ngươi rồi, ngươi còn muốn gì?! Ta đối ngươi tốt mà ngươi lại đối ta ác như thế. Là tại sao chứ?! Lòng dạ ngươi có hay không không thật để ý ta tâm tư?
           ‎Thấy Lâu Sư Tử mãi suy nghĩ gì đó, nhất thời Lạc Thiên Yết lại tức giận. Hắn điên cuồng không ngừng bên dưới rút ra thụt vào ngón tay, khiến Lâu Sư Tử phải từ trong chính mình suy nghĩ mà rên rĩ. Lí trí của Lâu Sư Tử lúc này cũng vì Lạc Thiên Yết điên cuồng phía dưới mà vở tan rên rĩ ra những tiếng dâm mỹ.
           ‎—Ah....ưm....Dư...dừng.....l...lại...ah...
           ‎Cả cái này căn phòng tràn ngập đầy hương xuân, nhưng không phải là hương xuân, mà là bi thương cùng phẫn nộ hương xuân. Sau khi làm xong, Lạc Thiên Yết hừ một tiếng, lập tức cho người đem Lâu Sư Tử cho lau sạch sẽ. Rồi lại giam tại căn này tối tăm phòng.
           ‎Cứ thế, mỗi ngày Lâu Sư Tử cứ hết lần này tới lần khác bị chính mình đồ đệ làm nhục hết ba năm. Ba năm này hắn đã dần dần căm hận Lạc Thiên Yết, thậm chí là đối Lạc Thiên Yết chính là mối thù không đội trời chung. Chỉ cần hắn có trốn khỏi đây cơ hội liền là sẽ hướng chính hắn tên nghiệt đồ này mà giết trước tiên mục tiêu.
Phân cách tuyến—————————————
           T/g: Hắc hắc, ta tác giả là người Việt nhá, đừng có nhầm lần ta vì dùng từ ngữ QT nhá. Đây chẳng qua là ta tại đọc nhìu tiên hiệp truyện cùng QT truyện nên mới nhiễm thôi a. Đừng bận tâm. Hảo hảo thực cảm tạ các ngươi vi ta con dốt văn này mà đọc ta truyện ta tựu rất vui a. Ta hay vẫn là cố gắng lên mới được đi.
           Ta nhém quên mất ta chưa cho cái phiến Thiên Hoàn Linh Đại Lục cho giới thiệu sơ qua a. Cái này phiến đại lục tên gọi là Thiên Hoàn Đại Lục, phiến này đại lục tồn tại qua hơn mấy trăm vạn năm. Nơi đây trước kia đã từng có rất nhiều tộc sinh sống nào là Long tộc, Phượng tộc, Tinh Linh tộc, Ma tộc, Lân tộc, Yêu tộc, Nhật Nguyệt Lang tộc, Nhân tộc, vân vân đợi đã. Thế nhưng là hơn hàng chục vạn năm sau liền những kia tộc đã mất tích nay chỉ còn sót lại Ma tộc, Yêu tộc, Tinh Linh tộc cùng với Nhân tộc mà thôi. Ở đây này địa lục hệ thống tu luyện liền là phân ra thế này:
          1. Luyện dược sư: Nhất phẩm đến Cửu phẩm.
           2. Võ giả: Huyền cấp, Hoàng cấp, Linh cấp, Địa cấp, Nhân cấp, Thiên cấp, Thánh cấp, Thiên Huyền cấp, Thiên Hoàng cấp Thiên Linh cấp, Thiên Địa cấp, Thiên Nhân cấp, Thánh Huyền cấp, Thánh Hoàng cấp, Thánh Linh cấp, Thánh Nhân cấp, Đế Vương cấp và Đế Thần cấp. Từ Thánh Huyền cấp trở đi liền là các cấp bậc chỉ có trong truyền thuyết, từ trước đến giờ không ai tại Thiên Hoàn Linh là tới được những cấp bậc đó. Duy nhất có Lạc Thiên Yết tại kiếp trước mới bước vào được Thánh Hoàng cấp mà thôi. À quên nữa, mỗi cái cấp bậc trên đều được chia ra làm ba tiểu cấp: Sơ-Trung-Cao từ thấp đến cao.
Hết đệ 1 chương.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net