Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tít... Tít...

Thiết bị cảnh báo phát ra tiếng động inh ỏi cũng là lúc mái tóc vàng tung bay trong gió thu, dáng người mảnh mai hoà vào đám đông trên đường phố. Taurus xoa mũi, kéo cao chiếc khăn quàng cổ màu đỏ rượu, mắt tinh ý quan sát đám chó săn xung quanh bảo tàng quốc gia Liên bang Nga, cánh môi hơi nhếch cao.

Thò tay vào túi áo blazer dài quá đầu gối, Taurus thích thú mân mê món bảo bối trong túi áo.

Tùy tiện bắt chiếc taxi. Sau khi xác nhận bản thân đã rời khỏi quảng trường Đỏ, Taurus cúi đầu tạm biệt người tài xế.

Ánh sáng xanh nhạt toả ra từ viên Dạ Minh Châu khiến cô không khỏi thích thú, reo lên một tiếng.

Dù ngày nay khoa học kĩ thuật đã có nhiều bước tiến mới, trên thị trường đá quý xuất hiện rất nhiều viên Dạ Minh Châu khác nhau, sắc sỡ màu sắc, giá cả lại phải chăng. Song, để tìm thấy một viên Dạ Minh Châu trăm tuổi, giá trị ở mức vô cùng đắt, dù nắm trong tay nửa gia tài thế giới cũng khó có được món bảo vật này. Vậy mà, viên ngọc quý hiếm ấy lại đặt tại bảo tàng quốc gia Liên bang Nga - một nơi an ninh lỏng lẻo tới mức khó tin. Và hiện tại, Ngọc Dạ Minh Châu đáng giá vài tỷ đô đó lại nằm trong tay Taurus Margaret - tên trộm khét tiếng bậc nhất Moscow, quý cô xinh đẹp từng làm giới cảnh sát đào lộn suốt ba năm khi lấy đi đôi bông tay trị giá triệu đô của một tỉ phú nước Nga cùng nhiều món bảo vật quý hiếm khác, nay lại kinh động tới bên chính phủ khi trực tiếp trộm đi món bảo vật quốc gia.

Taurus Margaret nghiễm nhiên trở thành cái tên khắc sâu vào cuộc đời biết bao kẻ đang khoác trên mình bộ quân phục, khiến bọn chúng ăn không ngon, ngủ không yên.

Nhưng, biết sao đây. Viên Dạ Minh Châu này vốn không thuộc về Moscow. Vị trí đặt nó, vĩnh viễn không phải bảo tàng quốc gia Liên bang Nga.

Băng qua con chợ đen nổi tiếng giữa lòng thành phố Moscow hoa lệ, Taurus nhanh nhẹn lách người khỏi tên đàn ông xăm trổ đi trước, cẩn thận quan sát xung quanh. Đợi khi phát hiện không có kẻ nào bám đuôi, cô đặt tay lên cánh cửa gỗ sớm mục nát trước mặt, nhẹ nhàng gõ ba tiếng.

Taurus nhạy cảm cảm nhận rõ tiếng bước chân bên trong ngày một gần. Chỉ vài giây sau, tiếng lạch cạch tra ổ khoá vang lên, một người đàn ông gốc Hoa cúi đầu, cung kính nhìn cô.

Bỏ qua việc chào hỏi, người đàn ông mở hé cánh cửa, đủ khoảng trống để Taurus lách người vào trong.

Nếu bên ngoài là cánh cửa mục nát, mái ngói sập sệ, trông chẳng khác nào căn nhà cấp bốn tồi tàn trong mấy khu ổ chuột, nội thất bên trong lại khiến hai hàm răng của Taurus há to, chưa thể ngậm lại. Tuy nhiên, sự chú ý rất nhanh đặt lên người phụ nữ mặc sườn xám đỏ rượu, cả người toả ra khí chất cao quý ngồi trên chiếc sofa êm ái giữa nhà.

Taurus đến đây vì viên Dạ Minh Châu, vì số tiền khổng lồ người phụ nữ kia sẽ đưa cho mình trong vài giây tới. Cho nên, mấy cái gọi là hứng thú kia, sớm bị quẳng vào thùng rác khi nào không hay.

Taurus đặt mông xuống ghế, vắt chéo bên chân, phong thái ung dung chờ đợi người phụ nữ kia mở lời... hoặc cô.

Mắt xanh dừng lại trên hình xăm số 3 tỉ mỉ ẩn trong con chim én bên cánh tay phải. Taurus tặc lưỡi, nghiêng đầu đánh giá vị khách lần đầu gặp mặt của mình.

Nghe danh đã lâu, chẳng thể ngờ bản thân hôm nay vinh dự gặp được thành viên của băng đản Mafia lớn nhất Hong Kong - Hội Tam Hoàng. Taurus đúng là mở mang tầm mắt hẳn.

"Nhiệm vụ cô giao. Tôi đã hoàn thành."

Mãi không thấy người kia lên tiếng, Taurus thở hắt trong lòng, mở chiếc hộp đựng viên Dạ Minh Châu trước mặt người phụ nữ Trung Quốc, vui vẻ báo cáo.

Saggitaurius Wang nâng tầm mắt đặt lên viên Dạ Minh Châu, cô hất cằm. Tên đàn ông ban nãy lập tức lao vào, cướp đi viên ngọc quý giá với mục đích kiểm tra tính chính xác của nhiệm vụ.

Sau năm phút kiểm tra, Saggitaurius nhận được cái gật đầu chắc nịch của thuộc hạ, cơ mặt căng thẳng giãn ra. Cô kéo chiếc vali trong hộc bàn, mở khoá, đặt trước mặt Taurus.

"Tiền công của cô."

Một vali tiền dollar in trong đáy mắt Taurus, mùi thơm nhẹ bay thoang thoảng bên cánh mũi. Chẳng cần đếm, Taurus thừa biết số tiền kia vượt qua số tiền giao dịch ban đầu gấp vài lần. Nụ cười trên môi đậm rõ. Taurus chậc một tiếng trong im lặng.

"Cảm ơn cô. Nhưng tôi chỉ lấy đủ tiền của mình." Taurus lấy hai xấp tiền, bỏ vào túi áo.

Saggitaurius nở nụ cười miễn cưỡng, mắt nâu phán xét tên trộm nổi tiếng nhất nhì Moscow, à không, phải là xếp vị trí đầu bảng trên thế giới.

"Cô không tò mò về viên ngọc này sao?"

Nghĩ một lát, Taurus thẳng thắn trả lời: "Tò mò về nguồn gốc của viên ngọc kia thì hiện tại, Dạ Minh Châu sẽ không nằm trong tay Thiên Địa Hội."

Hành nghề bao năm trong nghề ăn trộm, việc nói không tò mò với món bảo vật trăm tuổi là sai. Chẳng qua, Taurus là tên trộm có đạo đức. Nếu viên Dạ Minh Châu này thực sự thuộc về Thiên Địa Hội, chẳng cần lí do gì, Taurus sẽ giao nó ngay và luôn.

Cô biết thân phận của mình trong hắc đạo giới hạn đến đâu. Hơn nữa, Hội Tam Hoàng từng có thời kì bành trướng trên đất Trung Hoa, trở thành bóng ma tâm lí đối với nhiều người. Chưa kể, người phụ nữ này lai lịch vô cùng bí ẩn, không rõ có quyền hạn gì trong hội. Tóm lại, cô không thể vì viên ngọc mà đánh mất tính mạng.

Saggitaurius có vẻ rất hài lòng với câu trả lời của Taurus, cô ta hào phóng rút cây trâm cài đầu xuống, đặt vào tay Taurus.

"Sau này, nếu gặp khó khăn hãy bẻ gãy chiếc trâm này. Hội Tam Hoàng sẽ giúp cô."

Mất một triệu đô để thuê Taurus Margaret quả không phí. Chữ tín của cô ta quá cao. Saggi suýt tưởng quý cô Margaret là người của mình, thay vì tên trộm lang bạt khắp nơi trong giới hắc đạo.

Chiếc trâm cài đầu này, vô cùng xứng đáng với Taurus Margaret.

Taurus tỉ mỉ quan sát cây trâm vàng trong tay. Nhìn sơ qua, nó giống hệt những cây trâm bình thường. Nhưng, nhiều năm hành nghề ăn trộm, vừa nhìn, cô đủ khẳng định tám chín phần, bên trong cây trâm chứa một thiết bị tối tân nào đó.

"Cảm ơn cô." Taurus vui vẻ cúi đầu. Không phải cô ham của hay gì, căn bản Taurus không đủ khả năng từ chối. Saggi chắc chắn sẽ ép cô tới cùng. Chi bằng nhận luôn, sau này biết đâu có ích.

"Nếu không có gì nữa. Tôi về đây."

"Còn." Saggi tao nhã nâng chén trà.

Bước chân Taurus dừng lại. Cô cau mày, quay lại ghế ngồi.

Nghĩ mà xem, lý do gì Saggi trong lần giao dịch đầu tiên để cho thuộc hạ thương lượng với cô, còn lần này đích thân ra mặt giải quyết. Đáp án chỉ có một. Mục đích của cô ta, không đơn giản ngồi đây xác nhận Ngọc Dạ Minh Châu có phải bảo vật của gia tộc không. Mục đích xâu xa của lần gặp này, con số tiền công sẽ không dừng ở việc 1 triệu đô. Và... yêu cầu cô ta đưa ra, không đơn thuần chỉ ăn trộm bảo vật của bảo tàng quốc gia.

"Quý cô Margaret nghĩ sao nếu tham gia Thiên Địa Hội?" Saggi vẫn nho nhã thưởng thức trà, tầm mắt đặt hết lên cô gái xinh đẹp đối diện.

Taurus ngớ người, đầu óc nhất thời chậm chạp.

Saggi vừa đưa ra đề nghị muốn cô tham gia Hội Tam Hoàng? Chỉ vì cô ta ấn tượng với tài năng ăn trộm của cô?

Oh my god!! Saggi, cô ta điên rồi.

Cô ta nghĩ Taurus là ai? Là tên trộm vô danh hay thuộc hạ của mình? Oh no, Saggitaurius nghĩ cô có hứng thú với ba chữ "Hội Tam Hoàng" của cô ta ư? Mẹ nó, hài hước thật. Taurus cô còn cố gắng tránh thị phi nơi xã hội đen không được, bây giờ Saggi muốn lôi cô vào vũng bùn đen đó. Chậc... Nghe thôi đã thấy có điềm.

"Trước hết, cảm ơn cô vì mời tôi về Hội Tam Hoàng. Thứ hai, thứ lỗi cho tôi. Tôi vốn nhạy cảm nơi đông người, sẽ không phù hợp hiến dâng tuổi xuân cho Thiên Địa Hội. Cô biết mà, người hướng nội luôn sợ làm việc theo nhóm."

Saggi im lặng nhìn cô. Cô ấy bật cười.

"Cô Margaret đừng căng thẳng quá. Tôi chỉ đùa một chút thôi."

Ngừng vài giây, cô nói tiếp: "Mục đích chính của cuộc gặp gỡ hôm nay..."

"Tôi... Muốn cô trộm món đồ này."

Saggi đẩy hai tấm ảnh về phía trước. Ngón tay thon dài nâng tấm ảnh, Taurus hơi cau mày. Thế nhưng, ánh mắt nghi hoặc dần chuyển sang thích thú khi biết món bảo bối khách hàng yêu cầu trộm, trùng hợp thay giống hệt với món đồ Taurus lên kế hoạch trộm đi từ ba tháng trước.

...

Điện Élysée

Ánh sáng vàng dịu từ hàng loạt bóng đèn chùm hắt lên gương mặt người đàn ông, để lộ mắt xanh âm trầm. Từng đường nét nổi bật trên gương mặt dưới sự kết hợp hài hòa của ánh sáng, thành công biến người đàn ông trở thành pho tượng sống của nhân gian - một tuyệt sắc giai nhân.

Scorpio Léandre - tổng thống thứ 35 của Cộng hoà Pháp. Một người đàn ông được coi là tài sắc vẹn tròn, trở thành đề tài sốt dẻo khi lên chức tổng thống năm 32 tuổi. Hắn luôn nằm trong top 10 gương mặt nổi bật của bảng xếp hạng, được rất nhiều phụ nữ trên thế giới săn đón nhiệt tình không chỉ vì nhan sắc. Hơn hết, Scorpio Léandre là mẫu chồng hoàn hảo trong mắt chị em. Một người chồng tài giỏi lại ôn nhu. Nói trắng ra, Scorpio Léandre chính là nam chính ngôn tình xé truyện bước ra.

Cụp mắt nhìn đống tài liệu bừa bộn trên bàn, Scorpio chán nản rút điếu thuốc trong túi áo vest.

Liếc chiếc đồng đắt tiền trên tay, Scorpio thở hắt một hơi. Khói thuốc trắng đục không làm giảm sự căng thẳng trên gương mặt đang cau có, ngược lại khiến hắn trở nên phiền lòng hơn rất nhiều.

Tốt nghiệp đại học Harvard năm 12 tuổi, 18 tuổi đã lấn sân vào lĩnh vực chính trị. Và hiện tại là năm năm làm tổng thống của một quốc gia, Scorpio gần như chưa có giấc ngủ ngon lành sau một tháng đảm nhiệm công việc nặng nề, gánh trên vai hàng triệu con người. Từng nơ ron thần kinh luôn trong trạng thái căng thẳng vì hàng nghìn bức thư khiếu nại do nhân dân gửi đến, lại sợ rằng bản thân không làm tròn trách nhiệm.

Nhưng, mọi chuyện đã đến nước này, Scorpio không có cơ hội quay đầu nuối tiếc. Là do hắn cứng đầu theo đuổi con đường chính trị tanh nồng mùi thuốc súng, bây giờ có hối hận, e đã quá muộn.

"Khụ... Khụ..."

Scorpio tức giận dập tan điếu thuốc hút dở, bực dọc rời khỏi ghế. Không biết qua bao lâu, vị tổng thống đăm chiêu nhìn về tấm hình khổ lớn treo giữa phòng, thở ngắn rồi thở dài.

Phải mất nửa tiếng đồng hồ, hắn mới bình tâm, quay về bàn làm việc, nghiêm túc vùi đầu vào bản diễn thuyết cho hội nghị sắp tới.

Cốc... Cốc... Cốc...

"Vào đi." Scorpio cất giọng trầm đục.

"Tổng thống, hội nghị sắp tới có thêm sự tham gia của đại sứ quán Hàn Quốc. Tuần sau bà ấy sẽ sang đây. Liệu ngài có muốn ra đón?"

Thư kí cung kính đưa bản lịch trình cho vị tổng thống. Cậu ta lo lắng tình trạng sức khỏe cộng thêm khối lượng công việc những tháng đầu nhậm chức nên đề xuất với Scorpio hãy để cấp dưới đi. Cách làm này có vẻ phù hợp, nhưng đặt lên kẻ cứng đầu như tổng thống, cậu ta e rằng bất khả thi.

"Không cần. Tôi sẽ trực tiếp đón tiếp. Dù sao Hàn Quốc vừa rồi đã tài trợ cho chúng ta rất nhiều thứ. Chúng ta nên đáp lại họ một cách lịch sự nhất."

Nghe có vẻ hợp lý.

"Vậy hôm đó em sẽ cử vệ sĩ đi theo tổng thống."

"Ừm." Scorpio nhạt nhẽo đáp lời. Thư kí thấy hắn bận bịu với công việc đành xin phép rời đi, để lại không gian riêng tư cho vị tổng thống đáng kính.

Xác nhận người thư kí đã đi xa, Scorpio đặt cây bút cẩn thận trên bàn, chống cằm suy nghĩ.

Đại sứ quán Hàn Quốc là Aquarius Jeong - người phụ nữ quyền lực nhất trong giới chính trị Hàn ở thời điểm hiện tại.

Cuộc gặp này, e rằng nặng mùi thuốc súng đây.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net