17: accident

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Ăn đi nè. "

Leah Aries nhìn chiếc bánh bí ngô ma quái, lại nhìn Julian Virgo đang nhe răng cười với cô, cảm thấy miếng bánh này y chang anh, cô không khách sáo cho hẳn vào mồm nhai ngấu nghiến.

Rồi có ngày tôi cũng sẽ nhai sống cậu sớm thôi!

" Ngon không? ". Julian vui vẻ khi cô không còn đối nghịch với mình nữa.

" Tạm. "

" Ủa thấy ngon mà sao tạm? "

" Ngon thì kệ mẹ cậu chứ? "

Julian sang bên kia lấy thêm thức ăn và nhắc cô phải đứng yên ở đây chờ anh về, Leah không ý kiến, có bỏ chạy thì anh cũng đánh hơi được và dí theo cô nên là chạy chi cho nó tốn sức.

Đang dòm ngó xung quanh, Leah đột nhiên phát hiện ra ba của Clinton Aquarius là cảnh sát trưởng cũng có mặt ở lễ hội này. Ông ấy cười nói với vài giáo viên và tình cờ quay mặt sang phía Leah. Cô như bị điện giật vội vàng thụp người xuống.

Fuck! Ổng ở đây để vui chơi hay là tới để còng đầu mấy đứa có dính dáng tới vụ của Layla thế hả?

Không ổn rồi! Phải té gấp!

Leah mặc kệ dáng vẻ bò lết trông kì quái của cô mà cố gắng dùng hết công lực chui từ trong đám đông chạy ra bên ngoài. Leah chẳng quan tâm đến cái chuyện nếu Julian quay về và không thấy cô, giờ trong đầu cô chỉ còn cái suy nghĩ phải tẩu thoát khỏi đây một cách nhanh nhất có thể.

" Chị Leah? Chị làm gì mà bò như con sâu dưới háng mọi người thế? ". Mới tới cửa Leah chạm mặt tên nhóc Keith.

" Dưới háng cái mả cha mày. ". Leah nắm cổ áo Keith lôi đi. " Đi thôi! "

" Đi đâu!? Em còn chưa vào tiệc nữa! "

Leah gắt với cậu:

" Ở trỏng có cớm, mày dám vào nữa không? Đừng quên cái vụ của Layla vẫn chưa chìm hết. "

Bằng một câu thôi Keith không dám ho he thêm gì mà trực tiếp nín thinh. Cuối cùng, cậu không cam lòng đi theo Leah. Ít nhất trong khoảng thời gian này cả hai tuyệt đối phải hành sự cẩn thận, đừng manh động để rồi bất cẩn rơi vào tầm ngắm của cảnh sát.

Thật ra nếu cảnh sát điều tra được bên mua thì cô có khi đã bị tống vào song sắt từ lâu. Chưa có động tĩnh là vẫn trong giai đoạn an toàn. Chẳng qua ba Clinton có quen biết Leah. Dù sao Clinton và Leah hồi nhỏ có chơi chung ở khu nhà cũ đó. Mấy đợt cô lên cơn phê thuốc rõ ràng là ba Clinton đứng ra bắt giữ cô, nhưng đồng thời ông ấy cố gắng giảm tội cho cô nhiều nhất.

Nói là vậy chứ vẫn rén! Chuồn trước là tốt nhất.


Bên này, Julian mới quay lại đã không thấy Leah đâu, nụ cười bên khoé môi đang giương lên liền dập tắt.

" Giỏi lắm nhỏ nghiện. Đợi tôi tìm ra cậu là cậu chết chắc! "

Julian ném chiếc bánh tiramisu ngon lành vứt thẳng vào sọt rác. Anh đem cái tâm trạng bực bội mà đi truy tìm "thủ phạm".

Vừa tức giận và cũng vừa thật đau lòng.

Cô ấy ghét mình tới vậy sao?

Một thứ tình cảm xa lạ dần nhen nhóm trước khi Julian kịp nhận ra.

" Này Lọ Lem, có muốn ra kia cùng nhảy với tôi không? "

" À không cần đâu. Tôi không biết nhảy. ". Casey Cancer lịch sự từ chối.

Người ngỏ lời nọ như không đoán trước được cô sẽ từ chối nên thất vọng rời đi. Casey không mấy quan tâm bởi vì từ đầu tiệc tới giờ cô đã nhận lấy không ít lời rủ rê của những người xung quanh, thậm chí là các bạn học cô không thân thiết.

Casey thuộc tuýp người có gương mặt xinh xắn, chẳng qua ngày thường cô cứ bưng cái bộ mặt chán chường như thù ghét thế giới này khiến cho giá trị nhan sắc bị giảm đi phân nửa. Hôm nay là lễ hội, cô đặc biệt makeup và chăm chút hơn cho bề ngoài, vì vậy không lạ gì cô thu hút được bao nhiêu ánh nhìn.

Rhonda Pisces đang dành thời gian quý báu nhảy nhót cùng Troy Libra, không có cách nào khác Casey đành tự xách váy đi lòng vòng khu vực đồ ăn để giết thời gian. Hội trường khá đông, hầu như là người với người chen chúc nhau, Casey cố lắm mới có thể thoát thân. Nhưng không may có người phía sau vô tình đụng trúng cô, cô còn mặc đầm dài nên bất cẩn giẫm trúng chân váy rồi té nhào về phía trước.

Trong nguyên tác, Lọ Lem xách váy chạy cả chặng đường, thậm chí còn đánh rơi giày ngay giữa cầu thang nhưng mà không hề té. Thế mà cô mới chút thôi đã té.

Đờ mờ cuộc đời!

Bộp.

Trán cô đập phải một thứ, nó không cứng và lạnh như sàn nhà, ngược lại còn mang theo hơi ấm. Casey ngẩng đầu lên, trong lòng không khỏi cảm thấy có sự vi diệu.

Mỗi lần gặp mấy chuyện khốn đốn như này, nơi đáp cánh của cô luôn luôn là Carl Leo.

" Lọ Lem à, nàng có ổn không? ". Carl híp mắt cười với cô.

Một bàn tay anh giữ lấy tay cô, tay còn lại nắm nhẹ chiếc eo thon. Nhìn từ xa trông hai người gần như là dính sát vào nhau. Casey nhanh chóng nhận ra tư thế bất thường của cả hai, cô đỏ mặt vội vàng tách anh ra.

" Tớ ổn. Cảm ơn cậu. ". Vừa nói cô vừa quan sát anh. Một lần nữa mặt như trái cà chua ngại ngùng không rõ lý do.

Carl thế mà lại hoá trang thành hoàng tử. Bộ trang phục toát lên hơi thở cao quý và hào quang của anh. Điều quan trọng là đứng cùng một chỗ với cô không khác gì một cặp.

" Cậu xinh lắm. ". Carl thật lòng nói." Hình như hai đứa mình trùng hợp lại là hoàng tử và công chúa trong Lọ Lem nhỉ? "

Casey vờ như nhìn đồng hồ, nói:

" Nếu là thật thì đến nửa đêm tớ phải chạy marathon rời tiệc rồi. "

Hai người cùng cười phá lên.

Cô khá hướng nội, còn dở tệ trong khoản nói chuyện, vậy mà cũng có ngày hoà hợp với câu chuyện của người khác.

Mỗi lần ở cạnh Carl, Casey như được là chính mình.

" Nhắc mới để ý, hồi nãy cậu ngã vào tớ có vẻ không bị căn bệnh ảnh hưởng nhiều thì phải? ". Carl tò mò hỏi. Anh cũng đã tìm hiểu thử về Hahephobia và biết được có một số thứ là cấm kị với người bệnh như cô.

Casey chỉ biết cười cho có lệ.

Không phải lần đầu đâu, mà là lần thứ hai rồi. Đó còn là do một phần ở cậu nữa cơ!

Thấy cô không nói gì, Carl chìa tay ra với cô:

" Cậu nắm tay tớ đi. "

" Hả? "

" Để coi xem cậu có triệu chứng nào không ấy. "

Trong lúc cô đang ngơ ngác, anh trực tiếp nắm lấy tay cô. Bàn tay to lớn của anh bao bọc lấy bàn tay thiếu nữ. Casey có thể cảm nhận được độ ấm từ lòng bàn tay truyền tới.

Thình thịch.

Cũng may tiếng nhạc và tiếng cười đùa của mọi người lấn át hơn âm thanh bất thường của tim cô. Không là nhục chết!

" Ổn không? Thấy khó chịu thì bảo tớ. "

" Đến giờ thì vẫn ổn... ". Casey siết lấy tay anh, tham luyến hơi ấm ấy.

Sắc mặt Casey không hề có dấu hiệu sắp buồn nôn. Cô chỉ đứng đó và thoải mái đan tay mình vào anh.

Carl lần đầu thấy được vẻ mặt này từ Casey, anh ngẩn người ra.

Sau đấy lại thốt lên một câu mà đến cả anh cũng phải bất ngờ:

" Ôm thử nhé? ". Chưa để cô kịp phản ứng anh đã dùng lực kéo cô vào một vòng ôm.

Casey trợn tròn mắt muốn đẩy anh ra:

" Cậu không nhất thiết phải làm vậy đâu. "

" Thôi nào. Trên danh nghĩa là một người bạn và là cộng sự buổi workshop, tớ sẽ giúp cậu vượt qua nó. ". Anh vỗ nhẹ vào lưng cô. " Hơn nữa Lọ Lem cũng nợ hoàng tử một điệu nhảy đấy. "

Nền nhạc bây giờ cũng đổi sang thành một bản nhạc ballad. Giai điệu du dương sẽ khiến cho các cặp đôi muốn khiêu vũ cùng nhau.

Anh đưa cô ra sàn nhảy, cẩn thận quan sát cô trước rồi mới chậm rãi ôm eo cô.

Cô cũng thuận theo mà vòng tay qua cổ anh.

Khoảng cách hai người giờ đây gần hơn bao giờ hết.

I have died every day waiting for you

Darling, don't be afraid

I have loved you for a thousand years

I'll love you for a thousand more

Dưới ánh đèn mờ ảo, Casey hoàn toàn chìm đắm vào điệu nhảy này.

Và có lẽ cô cũng đã lỡ say người con trai này mất rồi.

Lần đầu tiên trong cuộc đời, Hahephobia đã không ngăn được cô gần gũi với một người.

" Oẹ.... "

Brittany Taurus ngồi quỳ trong buồng vệ sinh mà ôm bồn cầu không ngừng nôn thốc nôn tháo.

Gần đây cô đều có những biểu hiện thất thường này, chỉ cần cô ngửi thấy một số mùi đồ ăn hay gia vị nào đó, cô sẽ không kiềm được cái cảm giác buồn nôn.

Tháng này kinh nguyệt của cô cũng không đều đặn. Mọi lần là đúng một tháng sẽ đến, nhưng cô đã trễ tận năm ngày rồi.

Nghĩ tới cái gì đó, Brittany rùng mình sợ hãi.

Không lẽ cô đã....

Cốc cốc.

" Này, ổn không thế? Tôi nghe cậu ói nãy giờ cũng phát sợ giùm. "

Brittany chấn chỉnh lại bề ngoái nhếch nhác của mình, cô xả bồn cầu và nhanh chóng mở cửa.

Một gương mặt thân quen đang đứng chờ trước cửa buồng vệ sinh.

" Tôi không có gì đâu. Thanks. ". Brittany mệt mỏi đáp.

" Thật không? Hay là mang thai đấy? "

" Câm mẹ mồm lại đi Rhonda! ". Như nói trúng tim đen, Brittany hét thẳng vào mặt Rhonda và đẩy mạnh cô nàng về phía sau trút giận.

Cú đẩy của Brittany không có tác dụng bao nhiêu, sau trận nôn muốn đem cả ruột gan phèo phổi bay hết ra ngoài đã khiến cô như mất hết sức lực. Đánh lên người Rhonda chỉ như ruồi muỗi.

Rhonda không mảy may tức giận, hoặc là cô không rảnh để mà cáu lên. Trước cái nhìn đỏ mắt của Brittany, Rhonda ung dung lấy ra một chiếc khăn tay và một viên kẹo cao su đưa cho Brittany.

" Son môi lem hết rồi kìa. Còn có ăn nó đi. Nó sẽ giúp cậu bình tĩnh hơn. "

Mới đi toilet có xíu thôi đã phải chứng kiến cái cảnh này. Rủ lòng thương thì bị chửi. Sao cái số má của cô đi tới đâu cũng bị hắt hủi thế?

Cái rồi, Rhonda chợt nhận ra từ khi nào cô lại tốt tính đến vậy? Trong khi Brittany lại là bạn thân của con nhỏ Theresa, cái đứa con gái mà cô căm ghét nhất.

Rhonda âm thầm quét xuống vùng bụng của Brittany. Cô am hiểu tất tần tật mấy vụ này nên không lạ gì mà khẳng định những gì cô thấy và nghe đều là sự thật. Bây giờ nơi ấy chưa có sự thay đổi, nhưng trong một tương lai không xa, nó sẽ có chuyển biến khôn lường.

" Hãy luôn có một sự quan tâm đến những người phụ nữ có thai nhé con gái. "

" Tại sao vậy ba? "

" Vì họ là người ban sự sống cho những đứa trẻ, mà mỗi sinh mệnh xuất hiện trên thế gian này đều trân quý con ạ. Khi mẹ con mang thai con, ta lúc nào cũng ở bên cạnh chăm sóc bà ấy và hi vọng một ngày nào đó con sẽ chào đời bình an. "

Đó là những gì ba cô từng dạy cô.

Rhonda cười châm biếm.

Ba à, con đã sinh ra một cách bình an, nhưng sẽ chẳng còn cơ hội nào thấy ba sống bình an đến lúc về già.

" Cậu nên đi khám thử trước khi quá muộn. ". Nói xong, Rhonda đẩy cửa rời đi.

Brittany cô độc đứng trong nhà vệ sinh và thẩn thờ với những điều Rhonda đã nói. Cô quờ quạng và vụng về ôm lấy bụng mình.

Lần cuối cùng cô ngủ với Vernon là cái đêm đi bar một tháng trước và cô đã say vì quá chén nên không làm chủ được chính mình. Trong tiềm thức mơ màng, cô đã làm tình với Vernon và không dùng đồ bảo hộ.

Cô thật sự đã mang thai?

Lorraine Capricorn và Clinton Aquarius có một đêm hạnh phúc với nhau. Không chỉ là vì bữa tiệc Halloween hai người trở thành Best Couple cho giải cặp đôi hoá trang đẹp nhất mà Lorraine còn được Clinton tặng một sợi dây chuyền kim cương.

" Đẹp quá đi. Babe, em yêu anh nhất! ". Lorraine nhón chân lên hôn má anh.

Clinton cười sảng khoái ôm cô vào lòng:

" Coi như là vật đính ước với em. Sau này tốt nghiệp ra trường, anh sẽ cầu hôn em. "

" Hahahaha. Em chờ chú rể chân chính lái xe hoa đến rước em đó nha. "

Hai người mặn nồng khiến nhiều người xung quanh bất đắc dĩ ăn cơm chó miễn phí.

" Chúc mừng hai đứa đã giật được giải nhé. ". Ba Clinton là ông Charlie đi đến hướng một ly rượu hoa quả chúc mừng cả hai. " Mặc dù thằng nhóc này đánh cái mắt gì đen xì trông thấy ghê. "

" Con là chú rể ma mà! "

" Lorraine đâu có tệ như con. "

" Ba không hiểu cái gì gọi là nghệ thuật hoá trang...
"

" Hahahaha! "

Đang nói chuyện vui vẻ thì đám đông bỗng nhiên xao động hẳn lên, có người hét lớn:

" Có đánh nhau! "

" Ở đâu ở đâu??? "

" Ngay sân bóng rổ! "

Mọi người nháo nhào lên, tự hỏi đang yên đang lành ai lại có ẩu đả với ai, còn là ngay trong đêm hội này.

" Là Julian Virgo! Cậu ta đang solo với năm thằng luôn. "

" Á đù! Tớ phải đi xem! "

" Tớ cũng thế. "

" Này này mấy đứa ở yên đây! Không được chạy loạn lên! Để chuyện này cho nhà trường xử lý! "

" Thầy Matthew! Thầy mau đi xem chúng nó đi. "

Clinton nghe được chuyện này có dính tới Julian, thân là thành viên cùng trong đội tuyển bóng rổ, không lý nào anh lại không quan tâm:

" Em ở lại đây. Anh ra xem tình hình thằng nhóc Julian một chút rồi quay về. "

Lorraine lo lắng:

" Anh nhớ cẩn thận nhé. Đừng để mình bị thương. "

Clinton trao cho cô một ánh mắt đầy yên tâm và rồi mới kịp chạy theo các thầy cô và Charlie.

Hội trường vẫn còn đông nghịt người, Lorraine cố gắng lui về sau tìm chỗ đứng tốt hơn.

Không cẩn thận đạp trúng chân một người.

" A! Tôi xin lỗi. Tôi không cố ý—"

Lorraine quay qua đằng sau muốn nói xin lỗi.

Nhưng lời ở cổ họng chưa kịp thoát ra đã bị chặn lại.

Không thể nào...





" Đã lâu không gặp, Loren. "

Hắn ta nấp sau bóng tối cuối cùng đã lộ diện.

Đôi mắt to tròn hoảng sợ của cô lọt vào tầm mắt hắn. Hắn cười nhếch mép.

Lorraine muốn bỏ chạy, tuy nhiên chân cô như bị đông thành đá, không có cách nào chạy được.

Mãi đến khi một bên mặt bị đối phương vuốt ve, cô như sực tỉnh muốn tháo chạy. Nhưng đã quá muộn.

Cô đã bị hắn giam cầm.

" Trông thấy anh mà đã sợ thế rồi hả? "

" Ít nhiều gì cũng nên vui vẻ chào đón anh quay trở lại đây chứ. Em làm vậy anh đau lòng quá. "

Hắn cúi xuống nghịch sợi dây chuyền kim cương trên cổ cô.

" Sợi dây đẹp nhỉ? Rõ ràng thằng người yêu em cũng yêu thương em lắm. Em trông hạnh phúc bên nó rõ mà. "

Đôi mắt hắn híp lại và nâng cằm cô lên để đối diện với đôi mắt hẹp dài sắc bén ấy.

" Em có nói cho nó biết về anh không? "

" Phải nói chứ ha. Không nói uổng lắm. "

Hắn cứ đứng đó tự mình độc thoại và như rất thoả mãn với những lời ấy.

Louis Ophiuchus.

Bạn trai cũ của Lorraine.

Hắn ta là một cơn ác mộng.








" Bước một đã xong. "

Liệu có âm mưu nào đó đang diễn ra nhân lúc mọi thứ đang hỗn loạn?

•••

Xin lũi vì hôm qua không đăng 😞 tôi biết tôi tồi nên hãy mắng tôi điii QAQ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net