chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


|


cái nắng gay gắt của mùa hè đã dịu lại, và dường như thời tiết đã dễ chịu hơn hẳn những ngày đầu tháng năm. nắng nhạt buông khẽ trên từng tán cây, từng mái ngói đỏ tươi của con phố sầm uất. kỳ nghỉ hè của scorpio trôi qua rất nhanh, chỉ còn gần hai tuần nữa thôi là đến giai đoạn nhập học. cậu bước ra từ căn nhà số 5 phố mediculous, cẩn thận khóa cửa rồi như mọi năm, vừa đi vừa xem xét tờ giấy dài dằng dặc các thứ đồ cần cho năm học mới. rẽ vào một cái hẻm khuất nhỏ, cuối đường là một cửa hàng bán đổ cổ trông có vẻ nhiều năm tuổi - trông nó nhỏ xíu và cũ kĩ như đã được xây cách đây hàng chục năm.

scorpio đẩy cửa, tiếng chuông vang lên leng keng.

- chào mừng quý khách đến với cửa hàng neuriva, cho hỏi quý khách cần gì? ở đây chúng tôi mới nhập về một ít đồ từ gỗ xoanvải bông, chắc có lẽ quý khách sẽ muốn xem qua.

ông chủ tiệm gấp tờ báo trên tay, đôi mắt ẩn sau cặp kính lão thầm nhìn người đối diện. đây là ám hiệu ngầm của ông chủ tiệm đồ cổ.

scorpio bước về phía quầy, khẽ hắng giọng, đồng thời nhỏ tiếng lại chỉ vừa đủ để mình và đối phương nghe được:

- chào ông, cháu đến để lấy cây đũa phép đã bảo dưỡng ở đây vào tuần trước.

đũa phép chính vật bất ly thân của phù thủy. người ta nói rằng, phù thủy chỉ là những cá thể hoang đường trong trí tưởng tượng, trong truyện cổ tích.

nhưng scorpio halve lại là một phù thủy - một phù thủy thực sự đang sống giữa những người bình thường.

ông chủ tiệm đã có tuổi, tuy nhiên vẫn có thể dễ dàng nhận ra khuôn mặt của cậu thanh niên mỗi năm đều đến đây sửa đũa phép một lần.

- được, cậu có thể xem qua cửa tiệm trong lúc chờ.

scorpio gật nhẹ đầu, đưa mắt nhìn một vòng quanh những chiếc kệ chứa toàn là đồ chiêm tinh và những cuốn sách ngôn ngữ cổ. có một vài vị khách ở đó, scorpio không phân biệt được liệu trong số họ có ai là phù thủy như cậu hay không, hay tất cả chỉ là những người dân nơi đây có hứng thú ghé qua. bởi lẽ, giữa phù thủyngười thường cũng chẳng có điểm gì khác biệt đáng kể. bỗng, ánh mắt cậu dừng lại tại quả cầu thủy tinh đặt trên kệ cách đó không xa, toả ra ánh sáng xanh dương dịu nhẹ cùng với những con bướm nhỏ bay bay. scorpio nhìn nó không rời mắt, không hiểu sao lại nghĩ tới bóng dáng một người.

bây giờ cậu ta đang làm gì nhỉ, đã sắm đủ đồ dùng cho năm học mới hay chưa. với tính cách khó chiều và lười nhác, chắc cậu ta sẽ lại sai vặt người ở trong dinh thự đi chuẩn bị mọi thứ cho mình. mấy tháng hè đằng đẵng khiến scorpio chán nản không chịu được, thông tin của người kia quá ít bởi khoảng cách xa, cậu thậm chí đã nghĩ đến việc chuyển quách đến gần nơi ở của cậu ta, đối diện nhà cũng được, để ngày ngày đều nhìn thấy khuôn mặt ấy.

- đồ của cậu đã xong rồi đây. kiểm tra lại kĩ nhé.

cuối cùng ông chủ cũng quay lại, trên tay là một chiếc hộp gỗ hình chữ nhật dài rồi đặt nó trên bàn thanh toán, scorpio nhìn cây đũa phép đã được đánh bóng lại, vài vết trầy xước do mấy trận ẩu đả của năm học trước cũng đã biến mất. cậu kiểm tra lại với vài ba thần chú đơn giản, chắc chắn rằng mọi thứ đã trơn tru.

- cậu đã làm gì với cây đũa phép vậy, tôi còn nghĩ nó sắp gãy làm đôi. chắc chắn cậu biết rằng đũa phép đã gãy thì phải làm lại một cây mới, và thời gian làm lại cây đũa sẽ chẳng là gì so với thời gian cậu tập làm quen với nó.

- vậy sao, đúng là năm vừa rồi cháu có hơi quá tay.

không. chẳng có gì là quá tay, đấy là hậu quả khi dám động vào người của scorpio.

- còn cần gì nữa không? - ông chủ tiệm hỏi lại lần cuối - trông cậu như vẫn chưa muốn rời khỏi đây thì phải?

scorpio do dự rằng có nên mua quả cầu kia không. sau một hồi đấu tranh tâm lý, một điều gì đó đã thôi thúc cậu mua nó. một món quà nhỏ chắc chắn sẽ khiến cô ấy vui vẻ, có lẽ do scorpio muốn thấy được niềm vui của người đó. cậu xách lỉnh kỉnh mấy túi đồ rời khỏi cửa hàng, nào là những quyển sách sử dụng cho năm học mới, cây đũa phép đã được sửa chữa và một tấm áo choàng mới. áo choàng cũ của cậu đã cũ mèm sau bốn năm học, mà lý do chính là do những cuộc ẩu đả với đám học sinh trong trường.

cậu bước ra khỏi cửa tiệm, đưa mắt nhìn lên cao như một thói quen. hình ảnh trăng lưỡi liềm bỗng dưng xuất hiện lấp ló sau dải mây trắng khiến scorpio phải để tâm đến, nhưng trong phút chốc liền biến mất.

scorpio mím chặt môi, dụng cụ đã chuẩn bị đầy đủ, giờ chỉ cần sắp xếp lại hành lý để tối nay khởi hành.


︶꒦꒷☽꒷꒦︶


đồng hồ trên quảng trường thành phố đã điểm hai mươi ba giờ, con đường mà ban ngày vốn rất nhộn nhịp cũng đã vơi bớt người qua lại. scorpio choàng tấm áo đỏ đô lên người rồi rời khỏi căn nhà của mình. cậu sẽ phải xa nơi này trong những tháng tới.

xách túi đồ cùng với chiếc lồng to được phủ một tấm vải dày, cậu bắt đầu khó chịu vì con vật cưng trong chiếc lồng kia không chịu im lặng. nó trúng tà à? bình thường đâu có như này? thú cưng của scorpio là một con cú đẹp và ngoan ngoãn, nhưng hôm nay lại trở nên khó bảo đến kỳ lạ. rồi đột nhiên, từ phía sau bỗng có một luồng gió xông đến. dường như tất cả mọi thứ đang cố gắng chọc tức scorpio, còn cậu thì không phải một kẻ hiền lành kiên nhẫn gì cho cam. scorpio nhanh chóng né được, ánh mắt nheo lại tỏ vẻ không vui nhìn về phía người vừa thi triển ma pháp vừa rồi, gằn giọng:

- aquarius, mày làm cái trò gì vậy? đây không phải là mặt trăng, ngưng cái thói sử dụng ma pháp linh tinh đi.

bóng đen từ từ đi đến lại gần phía cậu, vẩy vẩy cây đũa phép trên tay cười khẩy:

- ôi trời, xem con người nào vừa thốt ra câu nghe thật là trách nhiệm này? tao chỉ muốn xem thử mày có tránh được chiêu thức mới này hay không thôi. chậc, coi bộ cần phải làm giảm đi độ nhận diện âm thanh của nó nhỉ?

scorpio chất vấn:

- nếu mày muốn exousia bị trừ điểm thi đua thì cứ việc, đến lúc đó đừng đem tao ra làm bia đỡ.

aquarius clair mất hứng, nhún vai hừ nhẹ:

- lại là cái điểm thi đua, đúng là rắc rối, có bao giờ được hạng nhất tuần đâu mà mày phải lo. toàn bọn episteme cuỗm hết rồi. chỉ toàn làm việc dư thừa, hay thủ lĩnh tương lai muốn làm một cuộc đảo chính? 

nó rút một điếu thuốc lá ra, liếc mắt nhìn scorpio:

- ô nghe thú vị đấy, nhưng tao xin kiếu.

- đó không phải là cách mày nói chuyện với tiền bối.

aquarius đưa điếu thuốc trên tay lên miệng, hít một hơi thật sâu rồi phả khói vào mặt scorpio không một chút sợ hãi, giọng nói còn mang theo sự chế giễu:

- thì?

scorpio nhíu mày, quay đầu đi tiếp tục đi về phía trước. cậu không muốn tốn thêm thời gian để đứng đôi co với con nhỏ, thật chẳng ra thể thống gì.

aquarius thấy scorpio không để ý đến mình thì tặc lưỡi, thái độ cực kỳ bất mãn, nhưng rồi cũng đi theo về phía sân ga. đề bạt scorpio halve lên làm thủ lĩnh là một điều sai lầm nhất từ trước đến nay trong lịch sử nhà exousia, hẳn là thủ lĩnh tiền nhiệm bị mù rồi mới nhắm anh ta lên vị trí đó. rõ ràng là có người còn xứng đáng hơn.

ở hướng khác, cancer gumussurvi và sagittarius luna cũng đã đến gần con tàu duy nhất của sân ga. sagittarius chăm chú kiểm tra lại những dự án mà cô đã dành cả mùa hè để làm ra cho năm học này. cô không làm việc thừa thãi, những gì cô làm là để có được sự công nhận.

tất cả, chỉ cần được người đó chú ý đến.

cancer đi bên cạnh thấy người em khóa dưới của mình cứ chằm chằm vào công việc, sợ rằng cô sẽ vấp ngã cùng với cái vali to oạch và đống đồ mà sagittarius gọi là dự án kia cũng phải nhỏ giọng nhắc nhở:

- luna, anh nghĩ em không nên dành quá sức vào những việc như này đâu.

sagittarius phản bác lại:

- tại sao lại không? em phải cho người ấy biết được sự cố gắng của em có thể làm những điều tuyệt vời hơn những người khác.

cancer nhìn cô gái trước mặt mình, ánh mắt cô ấy thể hiện một sự quyết tâm muốn được thể hiện bản thân với mọi người, và có được sự công nhận của người mà cô hết mực sùng bái. cô gái này thật là lạc quan, biết rõ người kia khó tính và tiêu chuẩn cao, sẽ rất khó để trở thành một thành viên thân cận, đặc biệt là với người có xuất phát điểm bình thường như bản thân, vậy mà luôn có niềm tin rằng sẽ làm được điều đó và cố gắng ba năm liền.

cancer đã từng chứng kiến hình ảnh sagittarius cố gắng để làm thỏa lòng người kia, nhưng nhận lại là sự phớt lờ. đối với thủ lĩnh của episteme, cống hiến và làm rạng danh nhà là một điều hiển nhiên, không có gì đáng để tán thưởng. bản thân anh cũng là một người thân cận - cái vị trí mà sagittarius rất muốn trở thành kia, nên anh nhận ra hiện thực đáng buồn rằng sự nỗ lực và lạc quan kia là chưa đủ.

- xem ai ở trước mặt vậy nhỉ, chẳng phải là cancer gumussurvi và sagittarius luna nhà episteme sao? nhắc tào tháo, tào tháo đến, cái mồm này xem ra linh phết chứ đùa.

cancer và sagittarius quay người về phía giọng nói chanh chua vừa phát ra. quả nhiên là aquarius clair đang từ từ bước tới phía họ. ấn tượng đối với cô nàng này từ trước đến nay vẫn chưa bao giờ thay đổi, vẫn là cái mùi khói thuốc nồng nặc đến phát khiếp, lại thêm cái vẻ khinh người đó. dù cancer có hòa nhã bao nhiêu, hay sagittarius có luôn nhận mình là người vô cùng hòa đồng thân thiện đến nhường nào thì cũng chẳng muốn tiếp xúc với thành phần như kia.

- anh nghĩ chúng ta nên lên tàu rồi luna, ở đây có hạng người anh không muốn nhìn mặt.

đáp lại cancer là cái gật đầu đồng thuận.

- kìa gumussurvi, anh nói xấu một quý cô mà lại để họ nghe thấy như thế. chậc, không tốt đâu nha.

cancer chỉ dám nghĩ trong đầu rằng aquarius clair là con quỷ cái chứ không phải một quý cô. 

cái vẻ ngứa đòn đó thật sự khiến anh muốn cho nhỏ một chưởng bay ra khỏi sân ga. cancer lăm lăm cây đũa phép trên tay, sau cùng đành thở dài nhét lại vào trong áo choàng, bởi anh không muốn gây ẩu đả ở đây, như thế chẳng khác nào đem lại cái nhìn xấu cho episteme. chắc chắn rằng, người đó cũng không thích điều này.

với cả, đụng độ ai cũng được, nhưng đối phương là aquarius khiến anh có chút chùn bước.

con nhỏ đó lên cơn điên thì sợ rằng nó sẽ biến sân ga này thành biển lửa mất.

- luna, đi thôi.

nhìn chiếc áo choàng xanh navy khuất sau cánh cửa con tàu, aquarius lại có chút thất vọng về cái phản ứng nhạt nhẽo của anh ta. thứ mà nhỏ đang nghĩ tới là cảnh cancer tức giận, rồi ít nhất cũng phải quay sang tuyên chiến một trận ra trò. dù gì sức mạnh của cả hai cũng tương khắc với nhau, aquarius chỉ là đang thương cây đũa phép nằm trong hộp gỗ suốt ba tháng trời chưa có dịp đem ra thực chiến thôi.

mà bên cạnh nhỏ là cái vẻ mặt khó ở của tên mà sắp tới sẽ là thủ lĩnh nhà exousia, không phải là sợ anh ta đâu đấy, nhưng nếu làm điều gì quá lố lại bị nắm đầu ngay. đành vậy, aquarius thở dài ve vẩy cây đũa phép, cứ đợi đi.

- mấy em kia, có nhanh chóng lên tàu không? hay muốn tôi trừ điểm của exousia?

người phụ nữ nhoài người ra khỏi toa tàu gọi to. scorpio giờ mới để ý tất cả học sinh đã lên tàu, chỉ còn cậu cùng với con báo aquarius đứng ở đây. cậu quơ đống hành lý của mình, rồi nắm cổ áo của aquarius lôi đi mặc con nhỏ kêu la oai oái.

- xí, còn chưa vào năm học. cái trường này chỉ giỏi lấy điểm ra dọa nạ- à cô helen, em không có ý gì đâu mà, hì hì.

thấy vẻ mặt không vừa ý của quản sinh, aquarius chỉ biết gãi đầu cười. con nhỏ chẳng sợ gì sất, nhưng nếu cô helen mà tức điên lên thì chắc nó sẽ phải đi quét dọn kí túc của episteme và sisyphus. đó là hình phạt kinh khủng nhất, đánh vào lòng tự tôn của aquarius clair, chính vì vậy, dù có chết nhỏ cũng chẳng muốn vác xác sang kí túc của hai cái nhà chết tiệt kia để làm công ích đâu. còn lâu nhé!

đã có thông báo sắp khởi hành, aquarius lúc này đứng phía cửa tàu nhìn lại mọi vật xung quanh lần cuối trước khi phải rời xa nơi này suốt cả năm trời, đột nhiên nhỏ lại cảm thấy hình như thiếu thiếu gì đó. một thứ gì đó, rất quan trọng, mà nếu thiếu đi thì không chỉ ảnh hưởng đến nhỏ mà là cả cái nhà exousia.

aquarius đưa tay lên gõ đầu mình, ôi trời ơi, cái trí nhớ kém chất lượng này.

- này scorpio, mày không thấy thiếu gì hết sao?

scorpio ném cho nhỏ một ánh mắt khó hiểu, xen lẫn trong đó có cả câu chửi "mày bị dở người à?" khiến aquarius phải sượng trân.

bỗng một tiếng hét từ xa vọng tới, aquarius như có một tia lửa điện chạy ngang qua não, đưa tay đánh bốp vào vai scorpio đứng bên cạnh rồi gào mồm lên:

- thiếu leo, leo erdsalletit!

vừa dứt câu, đã thấy bóng dáng cậu em năm iii mang họ erdsalletit cưỡi chổi lao đến với tốc độ nhanh đến mức aquarius còn chưa kịp định hình lại tiếng hét vọng lại từ hướng nào, thì leo đã nhanh chóng đáp thẳng lên đầu nhỏ. thay vì nói câu xin lỗi, cậu ta chỉ thở phào, đưa tay lên trán quệt mồ hôi như thể chẳng có điều gì xảy ra:

- mẹ kiếp, tưởng đến muộn rồi chứ. scorpio, em vẫn không tính là trễ giờ đâu đấy nhớ, anh đừng có mà tố cáo em với nhà trường.

- chú mày xem lại đang đạp lên người ai đi kìa.

leo vừa ngó xuống chân mình đã bị aquarius níu tà áo choàng giật mạnh. nhìn hai con báo vật nhau dưới nền tàu lạnh ngắt khiến scorpio phải bất mãn thở dài. thật sự rất quan ngại về cái năm cuối cùng cậu ở lại cái nhà exousia này, không thể cho cậu một cái ấn tượng nào đó tốt đẹp hơn à?

cô quản sinh nhìn thấy đám nhà exousia vẫn còn tụ tập một đám ngay cửa tàu, trước đó còn nghe tiếng va chạm và tiếng rít gió đến rợn sống lưng, bèn phải rời khỏi vị trí ngồi để đi kiểm tra một chuyến. 

nếu như bọn chúng mà chịu ngoan ngoãn như nhà episteme thì có phải cái lưng già này sẽ đỡ việc biết mấy.

- tôi nghe tiếng em nào cưỡi chổi đến? không còn xem luật lệ ra gì nữa hay sao?

ba đứa nghe tiếng liền lúi húi trở về vị trí ghế ngồi của mình. cô helen là một bà giáo hiền lành, chịu trách nhiệm quản lý lũ nhóc này trên chuyến tàu đến trường, cũng như quản lý tất tần tật mọi thứ liên quan đến học sinh. nhưng nếu vi phạm nội quy, cô sẽ trở nên rất đáng sợ, với đủ loại hình phạt khiến bọn nhóc đau khổ. sử dụng phép thuật ngoài phạm vi mặt trăng là một trong những lỗi vi phạm nặng nhất. dù sao thì, vào năm học sẽ phải năn nỉ cô châm chước cho đám hậu bối nhà exousia rất nhiều, tốt nhất bây giờ nên ngoan ngoãn để có được cảm tình từ cô đã.

scorpio nhanh chóng đẩy vai hai đứa thành viên nhà mình đi tìm ghế ngồi, trong miệng vẫn muốn buông câu than thở. cậu nhìn quanh khoang tàu, trông thấy ai cũng đã sớm chọn cho mình một vị trí, túm tụm thành từng nhóm nhỏ tầm hai đến ba người, nhưng vẫn có sự phân chia giữa exousia, episteme và sisyphus. cũng phải thôi, dù sao cũng không có cái thứ gọi là mối quan hệ thân thiết gì giữa các thành viên từng nhà nói riêng, mà nếu nói chung thì từ xưa đến nay, exousia và episteme vốn đã đối đầu với nhau, trong khi sisyphus lại luôn có xu hướng tự tách biệt với hai nhà trên. vì vậy scorpio cũng không muốn quan tâm quá nhiều về các thành viên nhà khác, duy chỉ có hình bóng một cô gái nhỏ trùm lên người tấm áo choàng màu tím than kín mít chỉ chừa mỗi khuôn miệng đang ngồi ở hàng ghế cuối cùng của khoang tàu 1A làm cậu phải để tâm tới.

chỉ ngồi một mình, không có bạn bè nào xung quanh, các thành viên sisyphus còn lại trông cũng không có vẻ gì sẽ bắt chuyện với con bé đó.

bí ẩn.

cô gái dần nhận ra có ánh mắt đang hướng tới mình thì ngước đầu lên nhìn lại, nhưng thứ khiến cô chú ý lại không phải là scorpio, mà là cánh bướm nhỏ màu xanh dương lấp lánh đang bay phía sau cậu ấy.

đầu đũa phép khẽ ló ra khỏi áo choàng, cô sử dụng một dạng ma pháp quen thuộc, miệng đọc câu thần chú vốn đã được học đến nằm lòng. ngay tức khắc, cánh bướm xanh kia liền tan tác rồi biến mất.

- này lunamovas, mày sử dụng phép thuật đấy à?

taurus nghe tiếng nói của một bạn nam ngồi ghế trước thì giật nảy người, chỉ kịp kêu lên một tiếng rồi giấu ngay cây đũa phép. cậu ta đứng dậy quay đầu nhìn ra sau, giọng có vẻ gì đó rất khó chịu.

- cẩn thận đi, chuyện đến tai thủ lĩnh eclipse thì không hay đâu. sử dụng ma pháp ở trái đất vẫn luôn là điều cấm kỵ trong luật lệ của sophronie, nhớ kỹ điều đó.

- vâng...

leo để ý thấy vị tiền bối đã quen từ lâu nay lại tỏ ra dáng vẻ tập trung tới một thành viên nhà khác thì tò mò nhìn theo, nhưng chưa được lâu thì đã bị scorpio đẩy sang toa tàu bên cạnh.

tàu sẽ rời ga trong vài phút nữa, tất cả ngồi im tại vị trí của mình, tuyệt đối không được đứng dậy đi lại linh tinh trong quá trình khởi hành. hậu quả thì nguy hiểm còn nhân viên y tế sẽ không ở đây để cứu mấy đứa đâu.

cô helen dùng loa dặn dò lại lần cuối rồi di chuyển đến khoang đầu tàu. tiếng động cơ ồn ào vang lên, khói bắt đầu phun ra, đoàn tàu chậm chạp di chuyển. đám học sinh cảm giác toàn thân nghiêng hẳn sang một bên, dần dần mất hết trọng lực, ai cũng bám chặt vào thành ghế để tránh bản thân bị trôi đi.

aquarius bấu víu vào cánh tay leo đang ngồi bên cạnh, chán thật chứ, bộ không thể thiết kế dây an toàn hay gì?

một lúc sau, sau khi đã khởi hành thành công, bọn nó có thể rời khỏi chỗ ngồi, nhưng điều này không được khuyến khích. nhân viên của đoàn tàu trùm tấm áo choàng đen ngòm từ đầu đến chân không phân biệt được ai với ai, họ kéo chiếc xe đẩy chứa đầy đồ ăn dọc khắp toa tàu, và đám học sinh - phần lớn là mấy đứa năm i - khó lòng cưỡng lại sức hấp dẫn của mấy viên kẹo dẻo hình nhãn cầu (con ngươi thật sự đang láo liên nhìn thẳng vào mắt người định ăn nó) hay mấy gói snack hình cá. snack cá là một trong những loại bọn trẻ con yêu thích nhất, chỉ cần mở hộp bánh ra, mấy con cá sẽ quẫy đuôi bơi trong không khí, tất cả những gì bọn trẻ cần chỉ làm là chờ chúng bơi vào miệng. đó cũng là món ăn khoái khẩu của leo, cậu ta thích thú ra mặt khi tranh được hộp bánh cá với lũ học sinh năm i năm ii cùng nhà.

- thằng trẻ trâu.

aquarius dùng đũa phép gạt tàn thuốc lá, ánh mắt khinh khỉnh nhìn người đang cười toe toét kia. trái lại, leo bĩu môi mặc kệ lời nói chê bai, chìa hộp bánh ra trước mặt đối phương với ý định mời aquarius và scorpio.

- ngon mà, anh chị làm miếng đi.

- khỏi, cảm ơn. và aquarius, đừng có hút thuốc trước mặt tao nữa.

scorpio xua tay với hi vọng mùi của khói thuốc sẽ không ám lại trên người, còn con nhỏ kia không hiểu là trở chứng biết điều hay là vì cảm thấy ánh mắt của cô helen nhìn mình, liền ngoan ngoãn dập tàn thuốc đi.



︶꒦꒷☽꒷꒦︶


quả cầu thủy tinh đột ngột không thể kết nối được tín hiệu, hình ảnh từ từ nhòe đi rồi trả lại màu sắc trắng đục vốn có. pisces lunette đưa khăn tay lên lau sơ qua bề mặt của món đồ, nghĩ tới ánh mắt sắc bén của người đã gây ra chuyện này thì vô thức nhoẻn miệng cười.

làm sao cô ta có thể thấy được?

- nó cũng đã cũ quá rồi, không nghĩ đến việc thay cái mới sao?

capricorn eclipse ngồi ngay hàng ghế bên cạnh vu vơ buông một câu hỏi thăm, ánh mắt vẫn đang tập trung vào trò chơi điện tử trên màn hình cảm ứng. rõ ràng anh ta chỉ hỏi cho vui chứ chẳng quan tâm câu trả lời làm gì.

cả hai không có mối quá quan hệ thân thiết đối với nhau, nhưng chí ít giữa đôi bên vẫn có sự tôn trọng thay vì là ganh ghét ra mặt giống như những thành viên khác. một phần là vì đồng hương, ở nơi họ sống không có quá nhiều học sinh học tại sophronie do đặc tính nơi đây thế hệ sau phần lớn không được thừa hưởng ma pháp từ tổ tiên, thậm chí là còn hiếm hoi hơn cả trái đất. một phần khác là vì pisces có chút ngưỡng mộ khi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net