chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

|

- khảo sát đầu năm?

- đúng vậy, ở sophronie mỗi đầu năm sẽ tổ chức một bài kiểm tra tất-cả-các-môn, rất nghiêm ngặt, đề thi thậm chí còn khó hơn các kỳ kiểm tra trong năm nữa kìa.

hai nữ sinh episteme buôn chuyện phiếm trong giờ nghỉ giải lao. cả hai chỉ mới là học sinh năm ii nên những thông tin trong trường còn mù tịt, bài khảo sát đầu năm cũng chỉ là một trong hai nghe được từ một tiền bối.

- nhưng nó cũng chỉ là một bài khảo sát...

- cậu chưa nghe đến vụ một học sinh trong trường đã bị đuổi học vì đạt điểm số quá thấp trong bài khảo sát à? đây là một cách nhà trường đánh giá năng lực của học sinh, là cơ sở cho nhiều việc khác nữa. những học sinh được đánh giá cao sẽ có nhiều cơ hội hơn trong năm học này. hơn hết, thủ lĩnh của chúng ta chắc chắn sẽ để ý đến kết quả của bài khảo sát, những người có điểm số tốt còn được xét vào elite. nhớ gemini selenophile không, chị ta là ví dụ điển hình của việc có thành tích cao và được thủ lĩnh trọng vọng đấy. giờ chị ta đâu có ngán ai?

- nói cũng đúng, nghe đâu phòng sinh hoạt chung được trang trí bằng mấy thứ sến súa màu hồng cũng là do chị ta đòi đấy, thủ lĩnh phải chịu thua cơ mà.

- ew, thật sao. biết chị ta được coi là công chúa rồi nhưng mà có cần bánh bèo như thế không?

một trong hai nữ sinh nghe bạn mình nói vậy liền không giấu được vẻ mặt ngạc nhiên, xen lẫn vào đó có chút bỡn cợt. mấy vấn đề liên quan đến cô nàng tiểu thư đó lúc nào cũng là chủ đề nóng trong cuộc trò chuyện của học sinh episteme, đến cả tiền bối năm iv hay năm v cũng phải dè chừng. nghĩ lại thì, một người như gemini selenophile ấy, vừa có gia đình chống lưng, vừa có thành tích tốt, giữ vị trí thành viên đại diện lại còn được thủ lĩnh quan tâm đến, sao mà không ghen tị được cơ chứ?

- ai mà biết được, nghe đâu chị ta cũng hay đến nhà sisyphus tìm tiền bối pleine, nói chung hai người bọn họ có mối quan hệ như nào đấy. a, có khi nào, chị ta thích tiền bối pleine không?

- haha, cậu nghĩ chị ta có cửa sao?

hai nữ sinh cười khúc khích về những tin đồn không rõ là nghe được ở đâu, mà không biết có người đứng gần đấy đã lắng nghe từ đầu câu chuyện. vốn chỉ định yên lặng rời khỏi vị trí, cuối cùng cũng phải lên tiếng:

- rảnh rỗi nhỉ? tôi cứ tưởng episteme cũng phải bận rộn như nouvelle kia chứ.

giọng nói cắt ngang cuộc trò chuyện của hai nữ sinh kia khiến họ giật mình quay người về hướng chủ nhân của nó. màu đỏ nổi bật trên nền đen của tấm áo chùng, cùng chiếc ghim cài trên ngực trái, gây ấn tượng với đối phương bằng màu tóc bạch kim hiếm thấy.

học sinh năm ii lại còn khác nhà, khó có thể bắt gặp được anh ta.

nhưng nghe danh đã lâu,

aries crescent.

không biết là vì đang nói xấu mà bị bắt gặp, hay vì bị cái nhìn kia xoáy sâu mà cảm thấy chột dạ, hai nữ sinh vội vàng đứng bật dậy, chỉ kịp cúi đầu chào một cái rồi kéo tay nhau bỏ đi, để aries đứng lại đấy với vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ.

tà áo choàng bị cơn gió hất tung, mây đen đã dần kéo đến kín trời. aries kéo lấy chiếc mũ trùm lên che đi nửa khuôn mặt, tiếng bước chân trên sàn gạch lạnh lẽo vang lên đều đều.

đúng mười bảy giờ, tiếng chuông đã vang lên, báo hiệu cho việc kết thúc tất cả các tiết học cũng như cho phép các học sinh về từng nhà sinh hoạt, nghỉ ngơi chuẩn bị cho các tiết học ngày mai. virgo nouvelle cùng cancer gummusservi rời khỏi phòng học độc dược, mới vừa nãy, một học sinh làm nổ tung chiếc vạc khiến lớp học trở nên hỗn loạn, giúp đỡ giáo sư ổn định lại mọi người làm virgo mệt đến chết đi được. lại gặp cái thời tiết như này, nàng không thể không cau mày, cảm thấy tâm trạng đang chùng xuống.

- xem ra cậu cần phải nghỉ ngơi đấy nouvelle, việc của hội elite cứ giao cho tôi là được rồi.

cancer đi ngay bên cạnh, thấy vẻ mệt mỏi của vị thủ lĩnh liền khuyên một câu.

- cảm ơn cậu, chỉ nhiêu đó vẫn chưa là gì đâu.

virgo không tin tưởng giao toàn bộ công việc cho bất kỳ ai. nếu nàng không để mắt đến, sợ rằng một điều gì đó hỗn loạn sẽ xảy ra.

hành lang nhanh chóng thưa bớt người, bởi vì bọn học sinh sau khi nghe tiếng chuông đã vội vàng chạy ngay đến nhà ăn chung. tất nhiên rồi, đâu có ai muốn bị mắc mưa đâu cơ chứ? từng cơn gió thi nhau đập mạnh vào hàng cây, phát ra âm thanh khiến người khác phải khó chịu. virgo ngước nhìn bầu trời dần chuyển xám xịt, ánh mắt đã dịu hơn ban nãy vài phần:

- mùa mưa năm nay xem ra đến sớm nhỉ gummusservi?

lẽ ra phải còn rất lâu.


︶꒦꒷☽꒷꒦︶

tiếng mưa rơi tầm tã theo chân leo về phòng sinh hoạt chung nhà exousia. mới sáng thôi, bầu trời còn mang sắc xanh dương trong lành, mát mẻ và lấp lánh biết bao.

không khí đầy mùi cỏ xạ hương và chút ít mùi ánh sáng yếu ớt còn sót lại, cho đến khi nó bị cơn mưa dập cho tắt ngúm. không hiểu sao, leo cảm thấy từng giác quan của cậu nặng nề đến lạ thường, cảm giác bất an theo sau là hơi nước lạnh lẽo. quãng đường từ bữa tối về phòng sinh hoạt chung chưa bao giờ dài đến thế. đóng sầm lại cánh cửa gỗ, tiếng gào thét của cơn mưa đã giảm đi phần nào, nhưng hình ảnh cành cây đập liên tục vào ô cửa kính khiến leo cảm thấy khó chịu. cậu lập tức kéo tấm rèm lớn, những cơn mưa quả thật rất phiền phức, giờ cậu chỉ muốn nằm ì trên ghế sofa cạnh lò sưởi và rúc đầu trong tấm chăn ấm áp.

- ê, leo!

- cho em xin đi, aqua. đừng có bày trò nữa.

bị chặn đầu bởi aquarius khiến leo khổ thân hết sức. cậu dám cá hai trăm cái bánh quy mứt việt quất rằng bà chị này đang hào hứng với cơn mưa, hay cơn bão kỳ lạ này - bây giờ đang quật vào từng khung cửa vô cùng ồn ào. sẽ không thể thiếu mấy mánh phép thuật kì quái, hay bùa ếm, hay bất cứ thứ gì hết sức điên khùng quái quỷ từ aquarius. dám lắm, leo nghĩ, aquarius clair sẽ làm nước mưa bay giật ngược lên trời.

- mưa kìa, xuất sắc! mở cửa đi, leo, tao sẽ-

- không, em từ chối. mệt lắm rồi đấy nhé aqua, đừng để em mách anh scorpio.

leo cáu kỉnh lên tiếng. hôm nay còn chưa đủ nữa hay sao?

- thật sự, chị cũng không ủng hộ ý kiến này đâu, aqua à. em không thấy cơn mưa này có gì đó rất bất thường sao?

là pisces, em nghiêng đầu, nhẹ nhàng lên tiếng. phải nói là leo hoàn toàn không nhận ra rằng chị ấy đang ngồi đây. như thể một bóng ma màu lam nhỏ nhắn, sự hiện diện quá mờ nhạt, và tất cả mọi âm thanh có lẽ đã đông cứng lại. điều đó làm leo có bối rối, mí mắt giật giật trong vô thức, nhưng rồi lại tự trấn an, không cần thiết phải ngạc nhiên đến vậy.

may mắn thay, nhờ có pisces, aquarius mới chịu miễn cưỡng dừng lại. nhét cây đũa thần vào túi áo chùng, con nhỏ ngồi phịch xuống kế pisces, thở dài:

- thế thì buồn chết đi được, pis à.

- trời ạ, đừng có làm khổ người ta nữa, bà chị.

vẫn còn đứng đó, leo khoanh tay, nhếch môi cười nhạt, rồi bỏ đi mà không thèm ngoái đầu lại nhìn aquarius lấy một cái. pisces và aqua xí cái lò sưởi mất rồi.

 - haiz, thằng nhóc khùng. chán òm.

pisces duyên dáng vén mái tóc ra sau, khúc khích cười.

- này, pisces lại đọc sách độc dược nữa à?

- ừm.

đôi mắt em dừng ở trang giấy cũ đã ố vàng, rồi ngước nhìn bầu trời đen đầy giông tố. trong từng mạch máu, pisces có thể cảm nhận được, thứ không khí kỳ quặc ngoài kia. em chớp rèm mi dài, mỉm cười với aquarius.

dường như, nó sắp tới.



︶꒦꒷☽꒷꒦︶

tại phòng sinh hoạt chung, khi đám học sinh trong nhà sisyphus đã nói đủ thứ chuyện xảy ra trong một ngày và chuẩn bị nghỉ ngơi lấy sức cho mấy tiết học dài vào sáng hôm sau, một cậu học sinh bất ngờ bật tung cánh cửa, khiến nó đập vào tường gây nên một tiếng động lớn.

tiếng cửa thành công thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trong phòng, cả đám hướng mắt về phía cậu học sinh kia. ánh mắt đầy lo lắng, quần áo xộc xệch, cậu ta thở hồng hộc, cố nói ra những lời nghẹn nơi cổ họng với chất giọng run rẩy. nếu libra không nhầm, là bạn cùng phòng ký túc của gideon.

- có chuyện rồi! t- tôi nhặt được áo choàng của gideon ở dưới đất... ngoài rìa phạm vi khuôn viên của sophronie...

nghe tới đây, tự nhiên capricorn không nhịn được mà bật cười. anh không nghĩ thành viên nhà mình lại thích làm mấy trò vừa phiền phức vừa gây sự chú ý như thế này đấy. một học sinh ngồi ở vị trí gần cửa chính cho rằng tên kia chỉ đang quan trọng hóa mọi việc lên, bình tĩnh cất tiếng hỏi:

- anh đã thử liên lạc chưa? dùng thiết bị liên lạc, gọi anh ta ấy?

- ... rồi, nhưng ngoài vùng phủ sóng, mấy hôm gần đây gideon cũng không về phòng...

những tiếng xì xào bắt đầu nổi lên, vài người cho rằng gideon chẳng qua muốn tạo tiếng vang để được chú ý đến, số còn lại thì cho rằng cậu ta muốn đào ngũ do không chịu được áp lực ở đây. một người bạn trong nhóm chơi cùng với gideon lên tiếng:

- không thể nào... gideon sao mà đào ngũ được, nó là người có lòng tự trọng rất cao đấy! với lại, cha gideon là trưởng phòng của bộ pháp thuật sắp được thăng chức, nó không dám làm gì ảnh hưởng đến ngài ấy đâu.

libra nghe vậy quay sang nói chuyện với capricorn từ nãy giờ vẫn dán mắt vào màn hình cảm ứng:

- nếu liên quan đến bộ pháp thuật thì không thể làm ngơ được, chuyện này cần phải tìm hiểu đấy eclipse.

thủ lĩnh nhà sisyphus cuối cùng cũng chịu tắt chiếc di động của mình để tham gia vào chính sự. vốn dĩ anh định làm vài ván game cuối rồi sẽ đi ngủ, nhưng xem ra rắc rối lại tìm đến nữa rồi, cả ngày hôm nay sao mà lắm chuyện thế nhỉ? capricorn bất mãn thở dài rồi lên tiếng trấn an:

- dừng ở đây được rồi, những người không liên quan đến việc này mau chóng quay về phòng của mình nghỉ ngơi cho tiết học ngày mai. riêng bạn cùng phòng và những người có mối quan hệ với gideon, vui lòng ở lại.

căn phòng sinh hoạt bây giờ chỉ còn lại năm người, bao gồm thủ lĩnh, thành viên đại diện, bạn cùng phòng và hai người thường đi chung với gideon. libra lên tiếng dò hỏi:

- lần cuối cùng các cậu gặp gideon là lúc nào?

một trong hai người bạn mất một lúc để suy nghĩ, vốn vài ngày trước cậu ta đã đến chỗ của capricorn cùng libra để hỏi về tung tích của gideon ngay đầu tiết cổ ngữ của cô luminarc - chủ nhiệm nhà, cho nên khả năng cao là biến mất trước đó rồi. sau khi chắc mẩm với suy nghĩ của bản thân, cậu ta trả lời:

- là sau buổi học lịch sử phép thuật đầu tiên của cô yue chung với nhà exousia.

- không lẽ là bọn exousia làm... chắc chắn là bọn nó rồi, có vẻ vì sự việc của nhỏ clair nên giờ muốn trả thù!

người còn lại vội vàng lên tiếng. exousia đã một phen bẽ mặt trước sisyphus vì cái vụ ở ga tàu hôm khai giảng, lũ ngông cuồng đấy làm sao mà để yên được chứ? libra nghe đến exousia liền chau mày. vốn có ác cảm với bên đó, nhưng không vì thế mà buộc tội ngay được, anh nhanh chóng phản bác:

- việc này không thể kết luận bừa, chúng ta không có bằng chứng. dù có xích mích với exousia đi chăng nữa thì cũng nên tìm hiểu trước đã.

- nhưng...

capricorn vốn chỉ định yên lặng lắng nghe, cuối cùng cũng đành phải tham gia vào:

- các cậu thật sự nghĩ chỉ vì aquarius clair mà bọn họ lại rảnh rỗi bày ra cái trò này? nên nhớ, ở đây cạnh tranh bằng điểm số và xếp hạng, exousia không phải là bọn đần đến mức chỉ vì một đứa thành viên mà tự rước phiền phức vào người.

- nhưng... không phải đã vứt áo choàng của gideon đi rồi sao? như thế thì dù có chuyện gì cũng...

vốn dĩ capricorn cũng không đặt quá nhiều niềm tin vào những thành viên hết sức tầm thường này của sisyphus, nhưng có được cái suy nghĩ như này thì cũng quá là kém cỏi rồi.

- tôi biết, vốn dĩ áo choàng của mỗi học sinh đều gắn một con chip định vị tín hiệu kết nối, muốn ngắt tín hiệu phải có mật mã, hơn nữa lớp phép thuật bảo vệ trên nó lại khắc chế phép thuật của phù thủy chúng ta. ý các cậu là chỉ cần vứt cái áo choàng đấy đi thì không còn cách để tìm thấy người?

không một ai trả lời. không gian rơi vào im lặng một cách đáng sợ. nghe cách hỏi của capricorn cũng thừa biết rằng anh ta chẳng đồng tình với ý kiến này một chút nào.

- cái thứ đồ điện tử thảm hại kia suy cho cùng cũng chỉ là biện pháp bề nổi để quản lý bọn học sinh, đừng đánh giá thấp sophronie như thế chứ?

libra hiểu ý của vị thủ lĩnh nhà mình, chắc chắn chỉ cần ở trong khuôn viên của trường học, thì sớm hay muộn gì cũng sẽ tìm ra được. cho nên dù là exousia, hay là episteme, bọn họ cũng chẳng có gan để mà làm điều này. anh nói ra câu trả lời của bản thân, mà cũng là câu trả lời của tất cả mọi người ở đây sau khi nghe một loạt phân tích từ eclipse:

- vậy là người ngoài?

- cũng không hẳn, sophronie không phải nơi mà người ngoài có thể dễ dàng vào được.

chỉ trừ capricorn. anh không nghĩ có bất kỳ kẻ khả nghi nào có thể lọt vào được vòng an ninh của sophronie, sau đó lại còn thuận lợi dẫn theo một người từ trong trường ra bên ngoài. không những thế, chiếc áo choàng mà cậu bạn cùng phòng với gideon đem về đây, có gì đó, rất kỳ lạ. thứ ma thuật đang bao phủ ở trên nó, không giống như phép thuật tự nhiên thường thấy ở một phù thủy... có lẽ là muốn thử phá hủy định vị nhưng bất thành?

phiền phức thật đấy.

capricorn im lặng một lúc lâu, cuối cùng cảm thấy không thể phí thời gian để ở đây suy nghĩ thêm nữa liền lên tiếng:

- trước mắt cứ loại trừ khả năng này đi. việc gideon mất tích chỉ mới gần đây, nơi này rất rộng nếu bao gồm cả cánh rừng bên ngoài, nếu chỉ là hiểu nhầm thì có thể cậu ta vẫn còn ở trong khuôn viên trường. bây giờ tìm cậu ta, cho đến sáng ngày mai vẫn không thấy dấu vết gì, lúc đó hẵng tính đến bước tiếp theo.

ba người còn lại nghe lệnh ngay lập tức lao đi tìm người, chưa kịp chạm vào tay nắm cửa đã bị libra dùng phép chặn lại.

- hấp tấp quá rồi. nếu các cậu cứ như vậy xông ra ngoài, chẳng phải để lộ cho các nhà khác biết nhà mình vừa có chuyện lại vừa vi phạm nội quy?

- nhưng... nếu không tìm như thế thì làm sao mà...

- có thật các cậu là sisyphus không vậy?


︶꒦꒷☽꒷꒦︶

quá nửa khuya, cả phòng sinh hoạt chung đã chìm vào tĩnh lặng. thật may mắn khi capricorn không mất quá nhiều thời gian để lũ học sinh ngậm kín miệng - suy cho cùng, sisyphus không phải nơi dành cho những đứa đần độn. chúng biết điều, thừa hiểu rằng phải giữ gìn danh dự cho sisyphus.

đó là một đêm giông.

mưa đập vào cửa kính, và gió gào thét trên đầu capricorn. anh thở ra, bão tố luôn đến cùng lắm điềm rủi.

phía sau lưng anh, libra nhắm nghiền mắt, rì rầm đọc thần chú.

bằng một lực kéo kinh khủng, cánh cửa bật tung, một tràng đầy những âm thanh đau buốt dội vào tai capricorn. tiếng sét thét gầm, tiếng gió rít quay cuồng, nước lạnh thấm vào da như cứa, dường như lẫn đâu đó lời rên rỉ đớn đau, lời nguyền rủa đến tận cùng xương tuỷ - capricorn có thể đã tưởng tượng ra, và anh khẽ rùng mình. đầu đũa phép của từ tay vị thủ lĩnh loé lên trong gió rét mờ mịt, xuyên thẳng vào lớp mây mù. phía sau, libra khẽ cắn môi, đứng không vững.

chỉ trong tích tắc, cánh cửa đóng sập. không gian lại chìm vào lặng thinh đến sởn gai ốc.

- cơn bão này được tạo ra từ phép thuật, mạnh mẽ một cách thuần túy. theo suy đoán của tôi, sẽ không sớm tàn hoặc bị phá giải đâu.

giọng nói capricorn nhẹ hẫng, bình tĩnh đến kỳ lạ. số học sinh liên quan đến sự mất tích của gideon sợ hãi đến mức cả gương mặt đều trắng bệch. làm sao, trên cõi đời này, lại tồn tại một kẻ điên đủ khả năng tạo ra một cơn giông kéo dài trên diện tích rộng lớn, và duy trì trong một khoảng thời gian dài - theo lời capricorn? hơn thế nữa, để làm cái quỷ gì?

- còn việc dò tìm ma lực?

libra nhướng mày, ngồi xuống một chiếc ghế gần đó. việc duy trì phép không gian tĩnh lên số lượng lớn học sinh của nhà sisyphus để capricorn có thể tự do tìm kiếm dấu vết, đồng thời hỗ trợ che dấu nguồn ma thuật thật sự khiến libra kiệt quệ - vốn dĩ cũng chẳng khoẻ mạnh gì sau một ngày đầy rẫy công việc. cũng không đủ hơi sức cho libra kinh hãi hay ngạc nhiên, chỉ là, hoàn toàn bình tĩnh.

- không có kết quả của gideon trong phạm vi sophronie.

- k- không có kết quả của cậu ấy?

một lũ chậm hiểu, capricorn nhướng mày. đừng để anh phải lặp lại đến lần thứ hai, thật phiền phức.

- không thể bác bỏ trường hợp cậu ấy đã ra khỏi khuôn viên của sophronie được rồi.

libra không thể kìm nén một tiếng thở dài. và rồi, những điều vô lí cứ thế kéo đến, chồng chất lên rắc rối, mọi thứ như chìm trong bóng tối, trong hàng lớp giả thuyết, không biết đường nào hướng về phía ánh sáng. luôn là cách thế giới cứ tiếp tục kéo dài qua ngày. cảm giác này thật khiến người ta phải rùng mình.

- việc của các cậu đến đây là kết thúc. lời khai cũng đã có, việc xác định vị trí lại không có kết quả. đêm nay đâm đầu vào ngõ cụt rồi, sáng mai sẽ tiếp tục vậy. về phòng đi, nếu nhớ được gì thêm hãy gặp tôi.

những tiếng bước chân đầy lúng túng trôi xa đi, chẳng mấy chốc căn phòng lại chìm vào sự yên ắng đến đáng sợ.

đôi mắt mệt mỏi của libra quét qua mặt capricorn, ra ý hỏi. bằng một ánh nhìn thấu hiểu đến lạ kỳ, vị thủ lĩnh gật đầu. libra hiểu, có điều gì đó không ổn, thật sự không ổn, đến mức capricorn chẳng thể tùy tiện tiết lộ. đầu óc quay cuồng và rối rắm, anh lại thở dài.

- phiền cậu dùng bùa không gian tĩnh lần nữa, pleine.

đũa phép libra không sáng lên sau lời niệm chú - đó là dấu hiệu của việc gán phép thành công. bây giờ, cho dù có bom nổ, sét gầm hay một cuộc hỗn chiến loạn lạc, lũ học sinh thiếp ngủ trong kia sẽ chẳng nghe được gì cả, chẳng bao giờ.

- xong rồi.

và libra nhìn thẳng vào đôi đồng tử người đối diện. capricorn ngước nhìn cơn bão sau lưng, chậm rãi lên tiếng:

- gideon không ở trong phạm vi trường.

- điều đó thì tôi biết. ngay từ ban đầu, bỏ lại áo choàng có gắn thiết bị định vị đã chẳng phải điều tốt đẹp gì. là một sisyphus, cậu ta chắc hẳn đủ thông minh để biết việc bỏ trốn khỏi sophronie ngay trong niên học là một điều bất khả thi.

libra cắn môi, đầu óc quay cuồng và rối rắm. anh rủa thầm cái chuyện quái quỷ gì đang xảy ra, hơn nữa, libra biết rằng capricorn vẫn chưa nói hết. điều quan trọng, và có thể kinh khủng nhất còn ở phía sau. mà chờ đã, chỉ mới về việc gideon vắng mặt ở khuôn viên trường thôi mà? chưa có gì nguy hiểm cả, hoàn toàn có thể là nhầm lẫn, hay gideon lỡ tìm thấy một sai sót trong kết giới bảo vệ, và...

- lúc nãy, tôi xác định được hai nguồn phép thuật không ở trong lâu đài. chỉ có một trong hai thuộc về học sinh của sophronie.

- tức là...

trường có đột nhập.

capricorn dường như có thể nghe được tiếng thần kinh của libra đang hoạt động hết công suất. ắt hẳn, libra pleine không thể tin vào điều này. phải, một sự thật có lẽ rất vô lý. nhưng capricorn không nghĩ rằng mình đã sai, hay phạm bất cứ lỗi nào, vì lúc đó, trong khoảnh khắc ngắn ngủi, nguồn ma thuật quái đản kia đã phản ứng lại với phép thuật của anh.

- hắn, kẻ không thuộc về nơi này, đã cảm nhận được và có hành động che dấu ma lực. xui xẻo làm sao, phép dò tìm của tôi đã nhanh hơn một bước. bây giờ, hắn đã ý thức được rằng đã có kẻ biết đến bản thân, nhất cử nhất động sẽ không còn tùy tiện như trước. hơn nữa, nếu là kẻ đã ra tay, chắc chắn hắn biết rằng sự mất tích của gideon đã bị để tâm đến.

- này này, cậu có đang nghiêm trọng hóa vấn đề không đấy?

giọng nói libra nhuốm đầy sự mỏi mệt, anh cố vớt vát chút hi vọng để tự trấn an chính mình, dù anh biết, đó là điều chẳng mấy thực tế trong hoàn cảnh quái gở này.

- lỡ đâu, đó là giáo sư thì sao?

- không. nguồn phép thuật đó rất lạ và kì quái. chưa bao giờ gặp trước đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net