• | ➎⑨ | Gian lận | •

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

đăng tải : 09 / 10 / 2021
beta : MerrillNguyen - 05 / 10 / 2022

- đừng mang truyện của tôi đi đâu nếu như chưa có sự cho phép của tôi !!!

- truyện chỉ được đăng tải ở ⓌⒶⓉⓉⓅⒶⒹ @-kangu_ptct- và ở group "Ổ tạp nham của kaka ♡" thôi nhé ! mọi trang web khác ngoài hai trang trên đều là lậu, là giả, là phi pháp không được công nhận !

- tôn trọng và ủng hộ tôi ở hai trang chính thức này thôi nhé 😤 hãy là một bạn đọc có bộ não và có nhận thức đi nhé !

- xin đừng đọc chùa, đọc xong một chương hãy thả ★ đi nha nha nha ♡

-------------------

Ngày thi môn Toán của hôm đó những tưởng sẽ là ngày thi cuối cùng trong học kì I của lớp 12. Những tưởng rằng hết môn thi hôm đó xong rồi thì sẽ được đón một mùa Giáng sinh vui vẻ vì đã hoàn thành rất tốt các cột điểm trong một học kì vất vả vừa qua.

Nhưng không... Ngày thi hôm đó lại trở thành một trong những kí ức khó quên của nàng lớp trưởng A1. Một kí ức mà mấy chục năm sau ngồi tụ họp lại cùng đám bạn cũ, nó vẫn luôn là đề tài nóng hổi và chưa bao giờ lỗi thời để tụi nó nhắc lại.

Xử Nữ - suốt 11 năm đi học chưa từng một lần vi phạm, chưa một lần bị điểm kém, chưa một lần phao bài khi đi kiểm tra. Mà nay lại bị lập biên bản vì tội sử dụng tài liệu trong phòng thi. Nói ra thì cũng thật khó tin nhưng điều đó lại là sự thật đấy. Và bây giờ đây, lớp trưởng của lớp 12A1 hiện tại đang ở trong phòng giáo viên cùng hai thầy cô giám thị khác. Và họ đang ghi lại biên bản ngày giờ mà Xử Nữ vi phạm nội quy khi thi lại để bắt đầu đưa ra hình thức xử phạt.

Xử Nữ không biết vì sao mình lại ngồi ở đây luôn. Cô cũng không rõ nữa. Ban nãy lúc hết giờ làm bài, phòng thi của cô giám thị bắt học sinh ngồi yên một chỗ rồi thầy sẽ đi xuống thu bài ở từng bạn. Rồi cũng không biết như nào mà khi thầy đến thu bài ở bàn của Xử Nữ lại phát hiện ra được ngay dưới chân ghế ngồi của cô, có một tờ công thức Toán. Nó nhỏ thôi, xem ra là được in theo kiểu để cho học sinh thuận lợi trong việc lén lút quay cóp mà. Nhưng nhìn thế nào thì cũng sẽ ra được một tờ tài liệu thích hợp để sử dụng trong bài thi môn Toán này. Và, ZodiacSchool thì ra nội quy khi kiểm tra chính là nếu phát hiện ở chỗ ngồi hay trong người thí sinh nào đang ở trong phòng thi có tài liệu, di động hay bất cứ thứ gì không được phù hợp cho việc làm bài thi. Cho dù là vô tình hay cố tình, không sử dụng hay gì thì chỉ cần giám thị bắt được đều sẽ bị lập biên bản và hủy bài thi của ngày hôm đó. Xử Nữ không hề đem vào, điều đó chắc chắn là như vậy luôn nhưng tờ tài liệu đó xuất hiện ngay chỗ ngồi của cô thì lớp trưởng vẫn phải chịu phạt.

"Xử Nữ, em à..."

Cô Nghiên chủ nhiệm sau khi biết tin cũng vội chạy đến. Học sinh lớp mình bị lập biên bản, là giáo viên chủ nhiệm thì đương nhiên cô phải có mặt rồi. Lúc nghe tin cô học trò cưng xuất sắc của mình bị như thế, cô Nghiên vừa lo lắng vừa không thể nào tin được. Xử Nữ, chắc chắn không phải là đứa học trò như vậy đâu.

"Cô ơi, em...em thật sự không có làm đâu cô ơi! Thật sự không phải là em làm!"

Từ lúc được mời vào trong đến giờ, Xử Nữ duy trì một trạng thái im lặng không mở miệng nói gì hết. Hai thầy cô giám thị cứ liên tục bắt cô thừa nhận đi nhưng Xử Nữ chỉ cúi gầm mặt không lên tiếng. Không biện minh cũng không nhận lỗi, chỉ ngồi như thế khiến hai thầy cô kia như muốn phát điên. Nhưng đến lúc cô chủ nhiệm đến rồi, Xử Nữ như thấy được vị cứu tinh, nàng lớp trưởng oan ức bấu lấy người cô Nghiên mà giải thích.

"Còn không phải là của em sao? Vậy thì hãy nói đi, vì sao tờ giấy này lại xuất hiện ở dưới chân của em?" - Thầy giám thị canh phòng của Xử Nữ nói.

"Em biết nội quy khi thi rồi mà đúng chứ? Cho dù em không có coi đi chăng nữa thì tờ giấy công thức này, cũng đã ở chỗ của em rồi!"

Xử Nữ chưa bao giờ thấy hoang mang như lúc này luôn. Có thể cô sẽ không được bình tĩnh xử lý mọi việc như Ma Kết nhưng cô tuyệt đối sẽ không hoảng loạn mà làm bừa được. Cô Nghiên nghe thấy người thầy kia tức giận như vậy thì vội lên tiếng giải vây. Cô nhận lấy tờ phao kia từ tay của thầy, cầm lên mà xem. Đây chỉ là chữ đánh may rồi in ra nên không thể truy ra được là của ai. Cô Nghiên tin tưởng học trò của mình nên không hề có bất cứ biểu hiện nào của việc nghi ngờ hay trách móc Xử Nữ hết. Nhưng lớp trưởng biết, chịu đã thế này rồi thì cô không thể thoát khỏi việc bị ăn 0 điểm và hạnh kiểm sẽ bị hạ xuống mức Yếu.

"Em vẫn chưa chịu nhận lỗi?" - Thầy giám thị tức giận quát to.

"Thầy Lân à, xin thầy hãy bình tĩnh! Chuyện này chắc chắn là có khúc mắc gì ở đây thôi!" - Cô Nghiên lên tiếng.

"Ý cô là thế nào? Sự việc rành rành ra như vậy rồi... Chẳng lẽ cô đang bênh vực học sinh của mình trong khi tội trạng của em ấy đã rành rành ra như thế sao?"

"Tôi không bênh vực học sinh, tôi chỉ đang tin tưởng em ấy! Thầy thử nghĩ mà xem, một học sinh suốt ba năm liền đều giành giải cao ở thành phố về môn Toán...thì làm sao lại có chuyện đi phao tài liệu trong môn Toán được chứ hả?" - Ngừng một chút rồi cô Nghiên lại nói tiếp, cô nhướn mày nhìn thầy - "Lẽ nào thầy cho rằng em ấy vì chuyên gia gian lận nên mới có được kết quả như thế?"

Thầy giám thị bối rối không thể nói gì hơn. Mà sự thật chính là như thế, tất cả giáo viên trong trường này, ai mà lại không biết Xử Nữ là một học sinh giỏi và nghiêm túc như thế nào cơ chứ. Nhất là thầy giám thị đây còn là giáo viên bộ môn Toán nữa mà. Nhưng quy định vẫn là quy định, Xử Nữ không thể cho ra được bằng chứng nào thuyết phục hơn việc cứ chối đây đẩy là mình không làm thì hình phạt như thế vẫn sẽ được áp dụng.

"Em mau xem lại lần cuối rồi nhận tội rõ ràng đi, thầy cô thấy em là lần đầu vi phạm thôi nên sẽ có cách giải quyết nhẹ nhàng hơn!"

Thầy Lân đẩy tờ phao ấy lại gần trước mặt của Xử Nữ mà nghiêm giọng. Nhưng lớp trưởng vẫn giữ vững cái thái độ kiên quyết như ban đầu, cô không làm thì cô sẽ không nhận. Hơn nữa, đến việc cầm tờ giấy ấy lên để coi cho rõ, lớp trưởng cũng không dám làm, vì cô kĩ tính nên cô sợ...nếu cô đụng vào thì dấu vân tay của cô cũng sẽ in trên đó. Lúc đó nhìn thế nào cô cũng là người đã đụng chạm vào tờ giấy đó rồi. Thế nên Xử Nữ lắc mạnh đầu, cô khẳng định:

"Em không làm, nên em sẽ không nhận đâu ạ!"

Ngồi hơn nửa tiếng đồng hồ rồi cuối cùng vẫn nhận lại câu nói đó của lớp trưởng A1, thầy cô giám thị trong đây muốn phát hỏa lên. Biểu cảm của Xử Nữ vẫn kiên quyết như thế. Cô Nghiên thấy vậy liền cho học trò của mình ra về, việc này thầy cô sẽ có cách giải quyết ra. Xử Nữ đứng lên cúi đầu chào thầy cô trong đây rồi rời khỏi phòng.

Mạnh mẽ là thế nhưng vừa bước ra khỏi phòng giáo viên là Xử Nữ đã trượt dài ngồi thụp xuống đất. Lớp trưởng gục đầu vào hai đầu gối của bản thân, đôi mắt đỏ ửng lên. Rồi sẽ thế nào đây? Nhà trường sẽ cho gọi phụ huynh lên để nói về việc này. Điểm số của cô sẽ bị mất đi và hạnh kiểm lưu trong học bạ cùng cái tội trạng "gian lận trong thi cử" sẽ ấn chứng mãi mãi ở trong đó. Rồi lên đại học họ sẽ nhìn nhận và đánh giá thế nào đây? Cho dù cô có không làm thì ai sẽ tin đây chứ?

Thông tin cũng nắm bắt thật nhanh đi, đám bạn trong lớp không nói cũng đã chạy ùa tới. Song Tử mắt thấy người yêu ngồi gục đầu như thế thì rối hết cả ruột gan lên, hắn chạy nhanh lại chỗ cô. Một phát bế phốc cả Xử Nữ cô đứng dậy. Sao mắt mũi lại đỏ ửng lên như vậy rồi?

"Song Tử à..."

Xử Nữ đang tủi thân muốn chết đi sống lại. Không cần quan tâm chuyện cả hai đang lén lút hẹn hò nữa, cô vòng tay ôm lấy hắn rồi thút thít từng tiếng khóc. Song Tử ôm lấy người yêu, lớp trưởng của hắn trọng sĩ diện lắm, không muốn ai nhìn thấy bản thân cô đang khóc đâu.

"Lớp trưởng à! Có chuyện gì vậy?"

"Tụi này nghe cậu bị lập biên bản, có gì hiểu lầm mà phải không?"

"Đúng rồi, làm gì có chuyện lớp trưởng lớp mình phao tài liệu được chứ, có nói thì nói con quỷ ngựa này còn hợp lí hơn nè!"

"Thôi móc mỉa nhau đi nhé Yết chó, tao kinh nghiệm mấy năm phao tài liệu chưa một lần bị bắt đấy nhé!!!"

"Lại còn tự tin nhờ? Để mốt tao đi chỉ điểm với giám thị canh mày mới được he?!"

"Chậc chậc, im lặng coi bây, ồn quá!!"

Cả một bọn rần rần thi nhau hỏi han, gì thì gì chứ ban đầu nghe lớp trưởng bị như vậy là cả đám đã thấy điêu ngoa rồi. Nhưng mà giờ gặp Xử Nữ trong tình trạng thế này, tụi nó hiểu rằng...đây không phải là chuyện đùa được rồi.

Xử Nữ không nói không rằng. Nhưng nhìn sắc mặt cô nghiêm trọng thế thôi là cả bọn cũng đủ hiểu rồi! Như sợ thời thế chưa đủ loạn, bạn gái mình chưa đủ khổ, Song Tử còn thật ngu ngốc mà nói ra một câu - "Là em làm chuyện đó thật sao?"

"..."

Không hề mang ý xấu nhưng nghe thế nào cũng ra được hàm ý, Song Tử hắn, chính là đang nghi ngờ Xử Nữ. Nghi ngờ cô y hệt như cái thái độ ban nãy mà thầy cô giám thị kia đã dành cho cô. Như thể, cô chính là một đứa hư đốn chỉ biết làm những điều như vậy. Đây không phải là lần đầu tiên tên này như vậy, lần trước ở kì thi Học sinh giỏi hắn cũng đã y như thế. Đều cho rằng cô là một đứa không hề ra gì cả, đều luôn giành cho cô những loại nghi ngờ thật vô lý như vậy. Lẽ ra, lẽ ra cô là người yêu của hắn, cho dù cô có sai phạm thật đi chăng nữa thì hắn cũng phải nên vỗ về cô chứ? Tại sao lại hết lần này đến lần nọ nghi ngờ cô như vậy hả?

"Anh nói như thế là có ý gì hả? Ý của anh là gì hả? Có phải ý của anh chính là tôi đã làm chuyện đó hay không?" - Xử Nữ tức đến điên người. Gộp hết tất cả những uất ức từ nãy giờ và của cả lần trước nữa, cô phẫn uất gào vào mặt hắn. Người ta thì đang hoang mang gần chết vì sự việc như vậy mà hắn còn dám mở miệng ra hỏi cô một câu như thế nữa sao?

"Ơ anh không..."

"Không cái đéo gì nữa hả? Rốt cuộc anh coi tôi là cái gì hả? Anh đã nghĩ là tôi làm như vậy đúng không? Tôi là một đứa học sinh hư đốn chỉ biết phao bài thôi đúng không hả?"

"Nếu không có thì tại sao anh lại nói ra được cái câu đó? Nói thế thì khác nào anh cũng đang nghi ngờ tôi?"

Lớp trưởng không cần biết bản thân đang ở đâu nữa, cô cũng không muốn biết có ai đang đứng ở đây nữa. Bây giờ cô chỉ thấy cơ thể như muốn nổ tung ra thôi. Ai không tin thì mặc người đó, nhưng việc tên này là người yêu của mình, hắn còn không tin mình nữa thì Xử Nữ chỉ muốn gục ngã thôi.

Và Xử Nữ khóc.

Khóc vì oan uổng cho những thứ mình không hề làm.

Khóc vì người yêu mình, hình như...đã chẳng tin tưởng mình như mình đã tin tưởng hắn.

Cả bọn trợn mắt. Bầu không khí im lặng dù tất cả đang đứng ở hành lang gần phòng giáo viên. Song Tử luống cuống nhận ra bản thân đã lỡ lời. Hắn không cố ý nói như thế đâu, càng không có việc không tin tưởng Xử Nữ. Chỉ là miệng mồm mở ra nhất thời nói cái lời ngu ngốc ấy thôi. Lẽ ra hắn phải nói là "em có bị như nào không?" rồi ôm lấy cô an ủi mới phải.

Nhưng không, đã nói ra rồi thì làm sao rút lại được đây?

Song Tử, vẫn ngu ngốc như cái đợt trước. Vẫn ngu ngốc làm người yêu mình khóc thêm một lần nữa. Hắn muốn tiến lại ôm lấy cô để nói lời xin lỗi nhưng Xử Nữ đã chịu quá đủ rồi, cô hất mạnh tay hắn ra rồi chạy đi. Hôm nay như thế là quá đủ rồi! Đã quá sức tưởng tượng với Xử Nữ cô rồi!

"LỚP TRƯỞNG À!!!"

"Mau đuổi theo, coi chừng cậu ấy nghĩ quẩn đó! Nhanh lên!"

Cả bọn nhanh chóng đuổi theo lớp trưởng, Song Tử cũng muốn đi theo nhưng bị Nhân Mã giật ngược lại. Con ngựa trừng mắt nhìn hắn - "Mày định chạy đi đâu hả?"

"Nếu định chạy theo Xử Nữ thì ngưng ngay nhé! Mày lại định chạy theo để sủa thêm mấy câu ngu dốt giống thế nữa hay sao?" - Sư Tử khoanh tay nhìn thằng bạn chí cốt, hắn đưa tay vuốt mặt một cái rồi thở dài - "Đừng nhận tao là bạn của mày nữa nhé thằng chó! Tao không có đứa bạn nào ngu như mày hết đâu!"

"Phải đấy, ai đời lại đi nói ra cái câu đó trong trường hợp như này hả?" - Bảo Bình cũng đứng ở lại để thuyết giáo Song Tử - "Cho dù thế nào đi nữa, lớp trưởng là bạn của chúng ta, chúng ta phải có nghĩa vụ tin tưởng và đứng về phía cậu ấy mới đúng!"

Nhân Mã gật đầu.

Đúng rồi, là phải đứng về phía cậu ấy.

Nhưng hãy nhìn xem chuyện tốt mà hắn đã gây ra đi. Không giúp ích được gì mà còn làm tổn thương người con gái ấy nữa. Có thằng bạn trai nào như hắn không đây? Tại sao cứ chọc cho người ta tổn thương và khóc mãi như thế vậy hả? Lần này chẳng ai bênh mày được rồi Song Tử à!

Xử Nữ không có nghĩ quẩn như lũ bạn đã suy diễn. Giờ cô chỉ muốn ở một mình thôi, thế nên lớp trưởng chạy một mạch về ký túc xá. Cô chốt cửa lại rồi ngã ngồi dưới sàn nhà. Xử Nữ vẫn khóc. Không muốn khóc nữa đâu nhưng không hiểu sao nước mắt cứ tuôn ra như thế mãi thôi...

Và trong tim này đau quá!

Ngày hôm nay, mọi thứ dường như đã quay lưng lại với cô rồi thì phải? Mười mấy năm đi học, để nhớ lại thử coi đã có một lần nào cô lâm vào tình trạng như thế này chưa ta? Câu trả lời hiển nhiên là chưa rồi. Xử Nữ không đến mức yếu đuối như vậy đâu nhưng sự việc hôm nay vượt quá tầm kiểm soát của cô rồi. Có lẽ, không thể cứu vãn được nữa rồi quá...

Chiều nay lớp 11 thi xong sẽ có trận thi đấu cầu lông giữa lớp A1 và A10. Nếu lần này tụi cô hồn thắng được tụi A10 thì sẽ trở thành nhà vô địch của năm nay. Nhưng, Xử Nữ là người đi thi đấu đang gặp tình trạng như vậy rồi nên tụi nó bàn bạc với nhau. Rồi quyết định rằng sẽ xin thua không thi đấu nữa. Thành ra lớp A10 nghiễm nhiên thắng cuộc và lớp A1 phải dừng lại ở vị trí thứ hai trên bảng xếp hạng. Việc lớp A1 xin thua ở trận cầu lông cũng không hot bằng việc lớp trưởng của A1 bị lập biên bản ở môn thi Toán. Điều đó trở thành một chủ đề để học sinh trong trường lấy ra bàn tán và thảo luận. Cho dù không biết thực hư ra sao nhưng cái thứ đã gọi là tin đồn ấy cứ qua tai từng người từng người một đều đã bị biến đổi so với câu chuyện ban đầu. Bọn A1 thì tin rằng lớp trưởng không làm việc đó nhưng tụi nó chỉ có 11 đứa, ai sẽ làm chứng đây? Hơn nữa, tụi nó còn chả có đứa nào thi cùng một phòng với lớp trưởng nữa mà...

Lớp trưởng vẫn im lìm ở trong phòng, Thiên Bình có chìa khóa để mở cửa phòng nhưng cô lại không làm điều đó. Hơn ai hiểu rõ, bây giờ lớp trưởng chẳng muốn gặp mặt ai hết. Vì câu nói của thằng chó điên ngồi sau cô maybe đã khiến lớp trưởng hiểu lầm rằng cả một đám ai cũng đều không tin lớp trưởng rồi.

"Không có cách nào chặn tụi nó không đem lên confession để tế nữa hay sao?"

Song Ngư lên tiếng nói, trên tay nó là cái điện thoại đang lướt lướt ở trên trang confession của trường. Mấy ngày nay đều đã rùm beng lên mọi chuyện liên quan đến Xử Nữ. Nghỉ một tuần xả hơi ở nhà mà cũng như không vậy đó. Bạn của tụi nó, đang bị nêu tên bêu rếu ở khắp nơi. Lũ mất nết không biết sự tình ra sao đều cho rằng lớp trưởng của A1 vì chuyên gia gian lận nên mới có được điểm số ngất ngưởng như vậy. Đứa nào cũng đem ra bàn tán về việc Xử Nữ nhìn vậy mà không phải vậy, cái kiểu học sinh giỏi ngoan hiền chỉ là cái vỏ bọc đầy trá hình che mắt mọi người thôi.

"Ôi trời ơi, coi một lũ múa phim ẳng ẳng trên đây đây nè!"

"Ghen ăn tức ở là có thiệt nè! Không đạt được như người ta nên cứ ganh tị mãi nhờ?!"

"Thằng Song mau tìm cách khóa không cho tụi nó vào confession nữa đi mày!"

Nghe Kim Ngưu nói như thế thì lớp phó chen vào lắc đầu bảo - "Không làm thế được đâu, làm như vậy càng khiến cho tụi nó hiểu lầm rằng lớp trưởng gây tội thiệt nên tụi mình cố tình trốn tránh và lấp liếm đó!" 

"Đúng rồi, chỉ còn cách phải đi chứng minh là cậu ấy không có làm thôi!" - Ma Kết nghiêm túc nói. Cả bọn còn lại trầm mặc nhìn cô. Ai cũng biết điều đó hết, nhưng mà chính là không biết phải làm như thế nào đây?

Ma Kết : "Tôi nghi ngờ rằng, có người đã chơi xấu Xử Nữ!" 

Bảo Bình : "Tôi cũng nghĩ như cậu đấy, không thể nào có chuyện tự dưng khi không lại xuất hiện cái tờ giấy đó ở dưới chân được!" 

Song Tử vì muốn minh oan và chuộc lỗi với người yêu nên đã đi kiếm cô chủ nhiệm để hỏi rõ về mọi chuyện. Cô Nghiên cũng thuật lại hết cho hắn nghe mọi thứ mà cô đã được biết từ thầy giám thị canh phòng.

"Vậy Xử Nữ sẽ phải chịu hình phạt như thế nào vậy cô?" - Song Tử lo lắng hỏi.

"Căn cứ theo quy định thì bài làm của em ấy sẽ bị 0 điểm. Và hạnh kiểm cũng sẽ bị tụt luôn, nhưng thầy cô vẫn đang xem xét nên chưa ra quyết định chính thức! Vì em biết rồi đó, Xử Nữ lớp mình giỏi và có nhiều thành tích như nào mà. Không thể vì một chuyện như vậy mà quy chụp em ấy được!"

Nghe cô chủ nhiệm nói vậy thì Song Tử gật gật cái đầu. Điều đó là không sai mà!

"Nhưng điều cô thắc mắc ở đây là, ngoài trừ việc Xử Nữ không làm nên không nhận là đúng rồi... Chỉ là, cô thấy em ấy, còn không hề nhìn hay cầm lấy cái tờ giấy công thức kia để xác nhận lại luôn cơ!"

"Em ấy chỉ ngồi yên như thế!"

Mắt Song Tử mở lớn nhìn cô Nghiên, hắn lắp bắp vồ vập hỏi cô - "Không...không hề đụng vào tờ giấy kia luôn hả cô?"

"Ừ, em ấy không hề đụng vào, đến liếc mắt qua cũng không làm luôn! Song Tử à..." - Cô Nghiên cầm lấy bàn tay của thằng học trò điển trai này, vỗ nhè nhẹ lên mu bàn tay của hắn. Rồi cô khẽ mỉm cười.

"Đó là mấu chốt, cô biết Xử Nữ làm điều đó là có ý gì và em ấy cũng không biết nhờ vả ai để minh oan cho mình. Nhưng em thì có thể đó, cô biết em sẽ có cách tìm ra được sự thật cho việc này để chứng minh cho Xử Nữ vô tội!"

Song Tử sững người. Cô Nghiên không hề nói cho hắn biết hắn phải làm gì tiếp. Nhưng trong đầu hắn bỗng dưng lóe sáng lên, khoan đã, hình như hắn đã biết hắn nên làm gì tiếp theo rồi!

"Thời gian không còn nhiều đâu em nhé! Vậy nên, hãy khẩn trương lên!"

"Cô biết, em sẽ làm được mà. Thử lập thành tích danh giá giống cái đợt thi Học sinh giỏi đi nào ~"

Hết một tuần được nghỉ sau kì thi, học sinh lại trở về học như bình thường. Việc liên quan đến Xử Nữ thì vẫn còn đó. Buổi sáng lớp trưởng đi đến lớp đều phải hứng chịu những cặp mặt soi mói và khinh bỉ chĩa vào phía mình. Thất thiểu ngồi vào chỗ, Song Tử đã ngồi ở trong từ trước. Từ đó đến nay cả hai không ai nói với ai một câu gì hết. Hệt như cái lần trước hai đứa gây nhau, chỉ im lặng và im lặng. Im lặng đến rét lạnh hết cả người. Bản thân Song Tử lần này làm sai trước nhưng hắn không hề có lấy một lời xin lỗi hay xuống nước xin xỏ cô bỏ qua. Lần này hắn thờ ơ như thế, không một câu hỏi han quan tâm gì hết luôn. Xử Nữ trong cổ họng trào lên một cỗ đắng ngắt, lẽ nào lòng hắn đã nguội lạnh với cô rồi?

Sáng nay lên lớp thật sớm để tránh bớt đi được ánh nhìn của mọi người được lúc nào thì hay lúc đó nên bây giờ ở lớp chỉ mới có hai đứa thôi. Bầu không khí im ắng và lạnh lẽo đến thấu tim gan ùa vào. Cuối năm rồi nên không khí trở lạnh như vậy rồi sao? Hay là do lòng người đang dần đổi thay nên mới lạnh buốt như thế?

Xử Nữ buồn bã gục đầu xuống bàn, làm sao cô không biết được bao nhiêu tin xấu ập đến rêu rao cô như thế nào ở trên mạng xã hội. Giờ đi đến đâu cũng toàn những lời lẽ không hay nhấn chìm cô, toàn những ánh mắt không mấy thiện cảm. Cuộc đời đi học của Xử Nữ, chưa bao giờ thấy thất bại và nhục nhã đến như này. Cả một đời cố gắng hoàn hảo để rồi phải thảm hại như này đây. Nhưng sao bây giờ đây, nói ra thì ai sẽ tin? Đến người yêu mình còn chẳng tin nổi mình nữa cơ mà...

Song Tử thấy có lỗi với người yêu lắm nhưng mấy nay hắn phải đi xử lí một chuyện quan trọng nên không tiếp xúc với Xử Nữ được. Giờ cả hai đang ở một mình như thế này, vẫn không ai nói gì với nhau thì lòng hắn càng lo lắng hơn nữa. Hắn vòng tay ôm lấy người con gái ngồi cạnh vào lòng.

Xử Nữ giật mình vì hành động bất ngờ ấy của tên này. Muốn giãy ra lắm nhưng nghĩ rằng cả hơn tuần nay không được hắn quan tâm, không được hắn ôm ấp thì lại thấy tủi thân. Nước mắt không thể kiềm lại được mà cứ thế rơi xuống, ướt đẫm cả khuôn mặt trắng xanh vì mệt mỏi của cô.

Song Tử luống cuống xoay người Xử Nữ lại, bàn tay to đưa lên gạt đi những giọt nước mắt trên mặt người yêu. Hắn xót xa, còn không phải mày cũng có phần gây nên tội lỗi hay sao?

"Em lại ốm đi nữa rồi... Mấy ngày nay em lại không ăn gì nữa có phải hay không?"

Song Tử

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net