[II.i] espresso.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"...
Days feel like a blur now
Still feel 18, but I'm burnt out
So I daydream of what I could be
If I turn back time to a storyline where
My mom read me a tale where
A couple kids, one girl and a sailor
Met a boy in green, I thought it'd be me

But I guess that dream wasn't meant to be like
..."

- Peter Pan was right / Anson Seabra -

-/-/-/-/-/-/-/-/-/-/-/-/-/-

"Ngày qua ngày, mọi thứ dần trở nên mờ nhạt
18 tuổi, nhưng cảm thấy như sức cùng lực kiệt
Chỉ biết mơ mộng về người tôi có thể trở thành
Nếu tôi được quay về những ngày thơ ấu
Ngày gối đầu nằm nghe mẹ kể câu truyện cổ
Về hai đứa trẻ, cô gái nhỏ và chàng thuỷ thủ
Gặp gỡ chàng trai trong màu áo xanh, tôi đã cho rằng đó chính là mình
Nhưng thực tế nào có được vậy..."

*keng*

"Blues xin chào!"

Tiếng chuông vang lên thật khẽ, tấm cửa kính của Blues - một tiệm cà phê nhỏ giữa lòng phố Y - bật mở. Bước vào là một cô gái trẻ, tay ôm bó hồng đỏ rực, như một làn gió mới thổi vào tiệm cà phê mộc mạc. Sơ-mi croptop cùng quần ống loe cạp cao, tóc đỏ trầm xoăn dài, tôn vinh tuyệt đối nước da trắng ngần. Nhân viên ở Blues không còn xa lạ gì với mỹ nhân này bởi nàng là khách quen, thế mà lần nào nàng đến cả tiệm cũng liên tục bị hớp hồn. Cũng dễ hiểu thôi khi đó là Diệp Xử Nữ - đội trưởng đội cổ động đã giữ ngôi hoa khôi hai năm liền của Horoscopes danh giá. Cô nàng quyến rũ, kiêu kỳ đầy gai nhọn, hệt như nhân vật truyện tranh của thập niên 90 phiên bản đời thực.

Chỉ cần một cái lướt mắt đã xác định được vị trí của người mà cô hẹn gặp, Xử Nữ nhanh chóng hoàn thành thủ tục gọi món ở quầy rồi sải bước về chiếc bàn đôi lọt thỏm trong góc quán. Càng đến gần, tiếng sột soạt của bút chì mài lên giấy vẽ càng rõ rệt. Diệp Xử Nữ chưa ngồi xuống đã thở dài, nhàm chán.

"Chị tự hỏi có phải em luôn chọn cái quán buồn tẻ này chỉ vì muốn yên tĩnh vẽ vời không nhỉ?"

"Nên nói vì chỗ này rất hiểu gu âm nhạc của em thì đúng hơn."

Người nọ bình thản đáp. Đó cũng là một cô gái xinh đẹp, ánh mắt dịu dàng trong trẻo như nhìn thấu tâm can người khác. Cô ấy sở hữu làn tóc đen truyền thống, xoã dài trên vai áo trắng bồng bềnh. Thoạt nhìn hoàn toàn đối lập với phong cách của Xử Nữ.

"Ý em là mấy bài hát sầu não này?" - Xử Nữ không đồng tình - "Đến khi nào thì em mới chịu nhìn vào mặt tích cực của cuộc đời đây?"

"Chị nói như thể em không yêu bản thân vậy."

"Em có, nhưng chưa đủ."

Đặt bó hoa trên tay lên bàn, Xử Nữ thoả mãn nhìn người đối diện phụng phịu cất hoạ cụ đi. Mỗi lần cô ấy không phục về điều gì đó đều chỉ có thể bày ra vẻ mặt này, dù sao với tính cách của cô ấy thì việc tranh cãi với người khác là bất khả thi.

Cô gái trước mặt lại định nói thêm gì đó, đúng lúc nhân viên phục vụ bê nước lên, lời muốn nói đành nuốt ngược vào trong. Diệp Xử Nữ ngay từ cái nhìn đầu tiên đã nhận ra điểm bất thường của ly nước trên bàn, thế nhưng cô thử im lặng để xem cô bạn đối diện có phản ứng gì hay không. Thực tế đúng như Xử Nữ nghĩ, bạn của cô chỉ khó xử đảo mắt, hết nhìn ly nước rồi lại lấm lét liếc sang người phục vụ, tận lúc người ta sắp rời đi rồi mà vẫn lúng túng không thôi.

"À, anh gì ơi." - Hết cách, Xử Nữ đành lên tiếng thay - "Ly cookie đá xay này em dặn không bỏ kem tươi, phiền anh xem lại giúp em nhé."

Nam nhân viên nhận lời phản ánh, ngoài việc chấp nhận làm lại ly mới còn rối rít xin lỗi hai người. Đợi anh ta đi hẳn, Xử Nữ mới nghiêm giọng - "Chị đã nói, đừng ngược đãi bản thân."

"Cái này không tính! Em thà vớt kem ra còn hơn là nói chuyện với phục vụ đấy!"

"Hướng nội cũng có mức độ thôi, Nguyệt Bảo Bình!"

Cứ ngỡ ai khác chứ đã là Nguyệt Bảo Bình thì còn kẻ nào từng gặp mà lại không rõ nỗi sợ người lạ đến cực đoan của nàng ta. Thân thiết nhau cũng ngót nghét 3 năm, Diệp Xử Nữ thật ra đâu xa lạ gì với bản tính này, chỉ là cô có cố gắng cỡ nào thì vẫn không thể giúp Bảo Bình thay đổi nổi. Trên cương vị là bạn thân lẫn đàn chị đi trước, Xử Nữ đôi lúc không tránh khỏi cảm giác thất bại.

"Thay vì suốt ngày bất mãn với em thì có tin khác động trời hơn đấy!" - Bảo Bình vờ đánh trống lãng - "Chị biết vụ học sinh mới chưa?"

"Ai?"

"Chuyện bất ngờ như thế xảy ra ở Horoscopes mà chị vẫn chưa biết sao?"

Bảo Bình nửa ngạc nhiên nửa cảm thấy thành tựu. Cô không nghĩ một người quan hệ rộng như Xử Nữ lần này lại nắm bắt thông tin chậm đến thế.

"Một đàn anh chuyển trường giữa năm lại được xếp thẳng vào A1, nghe nói thành tích ở trường cũ rất khủng! Dù vậy thì chuyện này trước đây cũng chưa từng có tiền lệ đâu!"

"À, có nghe qua..."

Xử Nữ không hứng thú lắm. Nếu Bảo Bình gọi hai tiếng "đàn anh" thì anh ta hẳn sẽ trở thành bạn cùng lớp của cô. Phần lớn mọi người đều biết 5 lớp đầu tiên của Horoscopes đều là những lớp chuyên với nhiều yêu cầu gắt gao, anh chàng này đột ngột như vậy lại được đặc cách, hơn nữa còn vào thẳng lớp nổi bất nhất. Trái với Bảo Bình, Xử Nữ không có nửa điểm kinh ngạc. Cô thừa biết để đạt được thành tích này anh ta đã phải bỏ ra những gì, cũng giống như cô, sự nổi tiếng không bao giờ đến từ những lời nói suông.

"Em có biết mặt cậu ta không?"

Bảo Bình vội xua tay - "Đó mới là thứ bí ẩn nhất! Ở câu lạc bộ em có một cậu bạn thân thiết với Thiên Bình, cậu ấy từng nói rằng học sinh mới không cần đến trường để phỏng vấn bởi đích thân Hội Trưởng đã thay anh ta thu xếp ổn thoả mọi thứ rồi!"

"Ra là người đặc biệt quan trọng à?" - Xử Nữ nhướng mày, chẳng lẽ Horoscopes xưa nay nổi danh hà khắc cũng có lúc đổ đốn vì loại người cậy nhờ quan hệ sao?

"Có lẽ. Nhưng chúng ta vẫn không nên áp đặt suy nghĩ lên người khác, nhỉ?"

Suy cho cùng vẫn là Bảo Bình hiểu chuyện. Xử Nữ cũng không muốn đào sâu thêm, cô trước giờ vốn ít khi để tâm đến những vấn đề không trực tiếp liên quan đến bản thân.

Một bản nhạc mới cất lên, có vẻ vui tươi và sôi động hơn hẳn khúc vừa nãy. Xử Nữ vừa tận hưởng âm nhạc vừa lắng nghe những câu chuyện khác nhau của Bảo Bình. Khi ở cùng cô, Bảo Bình thường nói rất nhiều, rất ngây ngô và theo Xử Nữ cảm nhận, rất đáng yêu. Cô ấy có thể hào hứng kể về một ngày rất đỗi bình thường của mình, việc cô ấy đã vui đến mức nào khi thêm một chồi non vừa chớm nở ngoài ban công, có khi lại diễn tả sự thất vọng đến buồn cười chỉ vì quyển truyện tranh mà cô yêu thích đã bán hết ngay thời điểm cô đặt chân đến cửa hàng... Tất cả mẩu truyện vụng vặt Xử Nữ đều nghiền ngẫm và phản ứng một cách chân thành. Nếu ở ngoài kia, Xử Nữ là nữ hoàng của buổi tiệc và Bảo Bình là hiện thân của một khung cửa sổ đóng kín thì ngay tại đây, nơi chỉ có hai người, họ đều sẽ thoải mái bộc lộ mặt tính cách còn lại với đối phương.

Giữa lúc ly nước mới của Bảo Bình được phục vụ, chuông cửa của Blues lại reo lên lần nữa. Xử Nữ vô thức nhìn ra cửa, dù muốn hay không thì bàn của họ vốn sở hữu tầm nhìn bao quát hết cả quán. Khoảng khắc đó, Xử Nữ bỗng cảm thấy tim mình hẫng đi một nhịp.

Vị khách mới là một chàng trai cao ráo, nón kết đội đầu, khẩu trang cùng gọng kính tròn gần như che khuất hết khuôn mặt. Anh ta từ đầu xuống chân chỉ nguyên thủy một màu đen, cách ăn mặc này nếu so sánh với cái cách những thần tượng trẻ cố gắng xuống phố với mong muốn không đánh động đến người hâm mộ thì cũng không quá đáng. Tuy không thể rõ là ai nhưng nhìn thái độ ngây ngốc của nữ nhân viên ở quầy thì cũng đủ hiểu anh chàng này nhất định nổi bật ở góc độ nào đó. Riêng Xử Nữ, cô như người mất hồn, chỉ chăm chăm dán mắt vào bóng lưng thẳng tắp của vị khách lạ. Không phải cô bị thu hút bởi kiểu người như anh ta, nhưng...

"Khi nãy em nói đến đâu rồi nhỉ? À, chị phải tận mắt chứng kiến tình cảnh lúc đó cơ-" - Bảo Bình quay trở lại với câu chuyện đang kể - "Xử Nữ?"

Gọi không ăn thua, Bảo Bình phải vỗ nhẹ vào tay Xử Nữ thì cô ấy mới giật mình bừng tỉnh. Mắt lập tức lia ra cửa, Bảo Bình mới đầu còn nghi vấn, sau liền phát hiện có một anh chàng lạ mặt ở quầy trước cứ chốc chốc lại nhìn về phía này, chẳng trách Xử Nữ bị cướp mất hồn.

"Ồ, cuối cùng cũng có người chiếm được trái tim của nữ hoàng sao?"

Bảo Bình đầy ẩn ý trêu chọc, Xử Nữ tất nhiên không ngồi yên chịu trận - "Nói bừa! Anh ta chỉ là-"

"Chỉ là~?"

"Trông rất quen..."

Tông giọng Xử Nữ bỗng hạ xuống đáng kể, gần như chỉ lí nhí thốt ra. Không rõ là cô ấy vô tình hay con người Bảo Bình quá đa nghi, chẳng hiểu sao nghe thoáng qua lại mang theo chút gì đó dang dở cùng tiếc nuối. Nhìn lại, đã không còn thấy chàng trai kia đâu. Bảo Bình thắc mắc, nếu đúng là người Xử Nữ quen sao lại không đến chào nhau một tiếng. Xử Nữ bảo rằng, có lẽ cô nhận nhầm người.

Trên thực tế, vẫn có nhiều trường hợp, người ta lướt qua nhau như không thấy, bởi họ chỉ đơn giản là người lạ từng quen.

ーーーoOoーーー

Hoàng Song Tử dừng chân trước một ngã tư đông đúc, chậm rãi thưởng thức cốc cà phê vừa mua trong lúc chờ đèn đỏ để băng ngang đường. Cửa tiệm vừa ghé không tệ lắm, nhưng vị cà phê có chút nhạt đối với anh, có thể là do Song Tử đã chọn một cốc Espresso đá cho cái nóng của hôm nay. Hoặc tệ hơn, cái thứ caffein gây nghiện này cũng chỉ có thể giúp anh tỉnh táo đến lúc này thôi.

Giữa đám đông chen chúc lẫn nhau, Song Tử cứ nghĩ ngợi vẩn vơ kiểu gì để rồi suýt bị bỏ lại khi đèn cho người đi bộ đã bật sáng tự bao giờ. Vội vàng sải những bước dài để sang lề bên kia, vào những giây cuối cùng, một tiếng *két* đinh tai bỗng đập vào tai Song Tử. Rất gần, tựa như tiếng bánh xe do phanh gấp mà ma sát với mặt đường. Ngay sau đó, Song Tử cảm thấy một thứ gì đó sượt mạnh ngang lưng khiến anh chới với, khi Song Tử hoàn hồn lại thì bản thân anh đã ngồi giữa lộ cùng đống cà phê đổ đầy trên áo. Một số người qua đường đứng vây xung quanh anh và hỏi han đủ thứ, họ có vẻ nhẹ nhõm khi thấy Song Tử không bị thương. Song Tử chậm chạp nhận ra mình vừa dính vào một vụ va chạm nhẹ, ngoại trừ cảm giác hơi nhói ở lưng và cái chất lỏng nhớp nháp trên áo, chắc sẽ không ảnh hưởng đến tính mạng anh.

Ngoái đầu lại nhìn tên ngu ngốc nào mới sáng sớm đã ban cho anh chuyện tốt. Xem nào, một chiếc xe đạp địa hình màu đỏ văng lên gần vỉa hè cùng một thằng nhóc xây xước đầy mình đang được ai đó tốt bụng đỡ dậy. Chắc chắn cậu ta là đứa gây tai nạn nhưng lại trông thảm hơn anh, vậy mà còn cười toe toét như không. Vừa nhìn thấy anh, nụ cười trên môi cậu ta liền vụt tắt, nhưng không có vẻ vì cậu chàng sợ mà là vì ý cười đó đã được thay thế bằng cái há hốc ngạc nhiên. Cậu ta chạy vội về phía Song Tử và còn chưa để anh kịp suy nghĩ ra lý do đã nhanh nhảu lên tiếng:

"Anh là Song Tử đúng không? Hoàng Song Tử anh trai của Song Ngư?"

"Cậu...?" - Song Tử vẫn không biết tên ngốc trước mặt đang cố bày ra trò gì.

"Em là bạn của Song Ngư!" - Cậu ta hào hứng giới thiệu, dường như quên bẵng luôn việc họ đang đứng giữa lòng đường và chính cậu ta suýt tông thẳng vào người anh - "Em tên Cự Giải! Anh nhớ buổi tiệc lần trước lúc anh về giữa chừng không? Em cũng có mặt!"

"..."

Song Tử không biết nên bày ra biểu cảm gì, bạn của cô em gái quý hoá vừa doạ anh chết khiếp rồi lại phấn khích làm quen anh bất chấp hoàn cảnh. Cũng may là anh không còn như hồi trước, chưa cho tên này một đấm.

Vì tai nạn không có gì nghiêm trọng mà hai người cứ cản trở giao thông nên những chiếc xe phía sau đã bắt đầu bấm còi inh ỏi, những người qua đường biết họ quen nhau nên đã tản đi gần hết, chuyện còn lại nên để họ tự thương lượng giải quyết. Song Tử phiền não, tuy không muốn dính líu thêm đến tên phiền phức này vẫn đành phải ra hiệu cho cậu ta lên lề rồi tính tiếp.

"Lần sau ra đường cẩn thận chút."

"Vâng vâng, em xin lỗi. Khi nãy do có việc gấp nên em hơi chủ quan, em tưởng mọi người đã sang đường hết rồi nên không chú ý đến đèn hiệu. À mà lúc thấy anh em đã kịp bẻ lái sang hướng khác rồi, là em đẩy anh ra để đề phòng chứ không phải do xe quẹt vào đâu. Anh đừng lo, vậy nên em mới ngã xa xe như thế-"

Cự Giải vừa dựng xe lên vừa liến thoắng giải thích, không để ý rằng Song Tử đã bỏ ngoài tai mà đi trước một đoạn từ lúc nào. Nhanh chóng nhảy lên xe đuổi theo, Cự Giải chỉ mất hơn 2 giây để bắt kịp anh.

"Em thật sự xin lỗi. Em sẽ đền anh cái áo mới."

"Không cần đâu."

"Nhưng mà từ đây về nhà anh còn xa lắm, thôi, hay là ghé chỗ em đi. Hết đoạn này là tới rồi, em lấy áo cho anh mặc tạm."

Song Tử hơi lưỡng lự. Đúng như Cự Giải nghĩ, nếu đã là anh ruột của Song Ngư thì cái bản tính ngăn nấp sạch sẽ (thậm chí đến cực đoan) ấy sẽ được di truyền.

Rốt cuộc thì Song Tử hiện tại đang đứng trước "nhà" Cự Giải: một toà cyber game cao tầng. Là một thằng con trai, không ai không biết đến chỗ này, Song Tử tất nhiên không ngoại lệ. Điều duy nhất anh không biết chính là trung tâm cyber game nổi tiếng nhất thành phố lại thuộc quyền sở hữu của gia đình Cự Giải, Song Ngư chưa từng kể với anh bạn bè xung quanh nó đều thuộc hàng trâm anh thế phiệt kiểu này.

Do tính chất công việc mà cả ba mẹ Cự Giải đều có mặt ở nhà. Họ có hơi lo lắng khi thấy Cự Giải về nhà với tay chân trầy xước, thế rồi sau khi Cự Giải xua tay bảo không sao thì họ cũng cho qua. Ông bà Hứa còn lạ gì với cái tính nghịch ngợm vô tư của con trai nữa, từ nhỏ đến giờ vẫn thế, một tuần vẫn hết 3,4 ngày đem về mấy vết thương mới.

Trong lúc đi thang máy lên tầng trên, Cự Giải có giới thiệu sơ qua với anh, toà nhà này có tất cả 6 tầng, 3 tầng dưới để phục vụ kinh doanh còn gia đình cậu sống ở 3 tầng trên. Vì đã đầu tư cho hệ thống an ninh nghiêm ngặt nên bao năm qua chưa từng có vấn đề gì xảy ra, chỉ là Cự Giải không thích mấy nơi ồn ào lắm, ban ngày cậu vẫn muốn yên tĩnh ở thư viện trường hơn. Cự Giải cũng nói luôn khi nãy gấp về nhà để tham dự một cuộc họp của câu lạc bộ, nhưng vì một số nguyên nhân khách quan mà nó vừa bị hoãn đến chiều.

"Sao cậu không họp luôn ở ngoài?"

"Em bỏ quên tư liệu."

Cự Giải vừa nói vừa lục tìm trong tủ quần áo của mình một chiếc nào đó phù hợp với Song Tử. Dù sao anh ta cũng cao hơn cậu một chút, cậu không hy vọng áo của mình sẽ quá ngắn so với anh.

"Cuộc họp này quan trọng lắm, ban báo chí của em sẽ chịu trách nhiệm chính về truyền thông mà. Đã là sự kiện cộng tác với bên Kịch còn đại diện trường tham gia cuộc thi cấp thành phố..."

Cự Giải đưa cho Song Tử chiếc hoodie cùng khăn tắm mới rồi chỉ về hướng phòng tắm. Song Tử hơi nán lại, có vẻ như đã bị thu hút bởi câu nào đó trong chuyện Cự Giải vừa nói.

"Ban Kịch? Ý cậu là một vở kịch đúng nghĩa?"

"Vâng, anh có định tham gia không? Ở Horoscopes thì nên lấy điểm phong trào càng sớm càng tốt đấy."

"Anh có nghe Thiên Bình nói qua." - Song Tử nhớ lại cuộc nói chuyện cách đây vài hôm, Thiên Bình đã lưu ý trước cho anh nhiều thứ - "Nhưng anh tưởng cổng đăng kí đã đóng rồi?"

"Vẫn chưa, còn khoảng 1 tuần nữa."

Cự Giải nhẩm tính. Cậu định nói thêm một điều, nhưng lại không chắc mình có nên tiết lộ với người ngoài như Song Tử không. Ngẫm lại, nếu Thiên Bình đã tín nhiệm Song Tử như vậy, Cự Giải... cũng không cần cứng nhắc quá.

"Có việc này, em nói trước... Thật ra vai chính của vở kịch đã được đo ni đóng giầy cả rồi. Tuy có phần không công bằng nhưng để đạt được kết quả khả quan nhất thì em cũng không thể ý kiến nhiều..."

"Hiểu rồi..."

Song Tử từng tham gia một phong trào tương tự, đối với loại hoạt động cần ngoại hình và sự ủng hộ của công chúng như kịch, phim hay nhạc... việc chọn mặt gửi vàng là hoàn toàn có thể thông cảm.

"Để xem, theo thống nhất thì vai nam nữ chính lần lượt là [...]"

Dứt câu, Cự Giải để ý thấy Song Tử có vẻ bất ngờ trước hai cái tên cậu vừa nói. Thế nhưng thay vì hỏi cậu thêm điều gì, Song Tử chỉ cười khẩy. Anh ta xoay người vào phòng tắm, không quên mập mờ dặn cậu một câu:

"Phong trào đầu tiên ở Horoscopes... Anh nghĩ phải làm phiền em nhiều rồi."

ーーーーーー

Thông tin bổ sung

Espresso (n): Một phương pháp rang và pha chế café có nguồn gốc từ Ý, có khoảng ít nhất 10 loại café được bắt nguồn từ Espresso. Tuy nhiên, dù là café loại nào, có ngon đến đâu, đều phải tuân thủ một nguyên tắc, không nên hâm lại các loại café đã pha chế nếu bạn không muốn trải nghiệm một tách café khô khan, đắng ngắt.

Cyber Game (n): Mô hình kinh doanh phòng net đạt chuẩn cao cấp với sự đầu tư lớn về cấu hình, dịch vụ và không gian phòng máy. Số lượng máy của 1 Cyber Game thường được đầu tư từ 100 máy trở lên, kết hợp thêm rất nhiều các dịch vụ khác.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net