26 (18+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả tâm sự: Chương này có yếu tố 18+ nha cả nhà, cân nhắc trước khi xem. Cũng là lần đầu tôi thử viết 18+ cho Độc Thần.

Lúc viết tôi đã đắn đo từ ngữ rất nhiều, sợ độc giả của mình shock 👌 (tại tôi thiên về tả 18+ như kiểu âu mĩ hơn là  kiểu hoa hoè nhân hoá này nọ như truyện Trung 🐧)
Mọi người có gì đóng góp để tôi biết mà giảm hay tăng mức độ các chi tiết 18+ sắp tới nhá 🥺. Thank you 👼

***

Sau khi đăng xuất, thiếu niên mặc trang phục thoải mái ở nhà từ từ bước ra khỏi khoang trò chơi. 

"Chậc, vậy mà lại bị từ chối." Cậu xoa mái tóc hơi rối vì nằm lâu của mình, mắt hẹp khẽ nhắm. Sau vài giây, cậu lại mở mắt, đôi con người hắc diệu thấp thoáng ý cười chờ mong.

Cậu nhìn xem đồng hồ thì phát hiện kể từ lúc mình đăng nhập trò chơi đến hiện tại chỉ vừa qua một tiếng rưỡi. 

Đúng lúc này, điện thoại thông báo có cuộc gọi đến. Vừa bắt máy, ở đầu dây bên kia đã vang lên âm thanh lười biếng quen thuộc. "Còn thở không?" 

Vừa đi vào nhà vệ sinh, Chu Bạch Dương vừa trả lời. "Sắp liệm rồi, có gì thì sủa nhanh đi bạn." 

Đầu kia lần nữa vang lên, âm thanh xen lẫn ý cười. "Đám năm nhất kia hỏi có thể để mặt và tên cậu lên áp phích trận đấu bóng rổ sắp tới không?" 

Chu Bạch Dương đang rửa mặt nghe thấy thì không nhịn được cười. "Đấu bóng rổ không để ảnh quả bóng, để mặt tôi lên đó làm gì?" 

"Đám nhóc đó bảo để vậy thì chắc chắn sẽ có nhiều người đến xem hơn." Lăng Song Tử không khỏi nhớ lại ánh mắt thành khẩn của mấy đứa năm nhất khi nhờ anh hỏi giúp. "Thế chỉ để tên thôi đúng không?" 

"Ừ, dù sao cũng là trận giao đấu đầu tiên của tụi nó, cứ chiều ý chúng vậy." Anh lau mặt bằng khăn lông sạch rồi đi vào phòng ngủ. 

"Sắp tới Độc Thần phải bảo trì cập nhật, có kế hoạch gì không?" Bên đầu dây kia chuyển chủ đề.

Chu Bạch Dương tắt đèn ngồi lên giường, ánh trăng nhợt nhạt rọi vào phòng qua khung cửa sổ. "Bận rộn với đám máy móc nữa chứ sao? Vừa học vừa làm giống cậu."  

Bên kia vang lên tiếng cười trầm thấp. "Cuối tuần qua chỗ làm của tôi đi."

"Có người đẹp?" Anh vui đùa đáp lại.

"Chủ quán khá xinh." Lăng Song Tử cũng nghịch theo cậu. 

Nói được vài câu nữa thì cuộc gọi cũng kết thúc, màn hình điện tử mất đi ánh sáng, im ắng hoà với màn đêm. 

***

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): Ei bạn thân, kể này nghe nè 🙂

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): Gì? Tưởng bạn đang đi ăn uống với hạt lạc giải buồn mới? 👼

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): Ừ 🙂 Nhưng mà đợt này nó lạ lắm bạn. 

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): Người ta dẫn bạn vô khách sạn hay gì? 👼

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): Cái đó cũng lạ nhưng không phải 😒.

Mà tui là tui để ý từ khi bạn quen đàn anh Hứa, bạn tà râm lên nha👼

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): 😌 Khi nào bạn gặp được chân ái bạn sẽ hiểu, người ta chỉ cần thở, bạn cũng có thể 💦

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): Kiến thức kỳ lạ này đã được tiếp thu.👌

Chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): Mà thôi, quay lại chủ đề chính. Ông mới này dẫn tui đi ăn bạn, xong cái vô bàn ăn ổng cũng lịch sự lắm, kéo ghế cho tui này nọ. Tới lúc đồ ăn được mang ra, ổng còn đòi giúp tui lọc xương cá. 

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): Ủa rồi tới đoạn kì kì chưa? 🤨

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): Nhưng trọng điểm là tụi tui đi ăn sushi 🍣 mà 😃

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): …

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): Bạn không thấy mặt của nhân viên phục vụ khi nhìn bàn tụi tui đâu, cứ như chỉ cần tụi này làm gì đó bất thường tí thôi là người ta gọi bệnh viện đến xúc người đi luôn á 👌

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu):  Đã hiểu sis👌 Rồi như nào nữa? 

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): Thì ăn tiếp chứ sao, lỡ gọi rồi không ăn phí. 🤡 Vừa ăn vừa muốn đội quần, thề không dám đi quán đó lần hai. 😃

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): … 

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): Sao đấy bạn? Im thế? 

Vài phút sau, Thời Nhân Mã mới thấy bạn thân trả lời tin nhắn.

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): T đây…

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): Sorry sis 😢

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): Sao đấy, điện thoại rớt vô mặt à? 🥺

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): Không… 😢 Còn ghê hơn cái đó, bồ tui ổng vừa đọc thấy tin nhắn của tụi mình xong 😢.

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): Từ đoạn nào? 😱 

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): Ủa dừng khoảng chừng là hai giây, đừng nói là đoạn 
>>> Đã trả lời một tin nhắn [Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): 😌 Khi nào bạn gặp được chân ái bạn sẽ hiểu, người ta chỉ cần thở, bạn cũng có thể 💦]

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): 😊

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): Gòi luôn, tui hiểu sao nãy bạn xem mà không trả lời rồi.👌 Gia đình hạnh phúc thế lị 👼

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): Mà sao có mấy phút vậy 😈?

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): 🙃🖕 

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): Bồ thử bị đè hôn tận mấy phút xem. 😢

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): À 🤭 Dạo này trông bọ cạp nhà bạn hăng hái thế nhỉ 👼

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): Ừ tui cũng thấy vậy 🙄, mấy ngày trước ổng bận rộn trong phòng thí nghiệm muốn gặp mặt thôi cũng khó. Dạo hình như vừa kết thúc rồi, thấy rảnh rang lắm.

 Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): Xong cái thành ra ngày nào cũng gặp  👌Bồ hiểu đó

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): Hiểu gì? À rồi 👌 Tuổi trẻ nhưng vẫn phải chú ý sức khoẻ nha sis 🥺.

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu):...

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): Không sis 😃 Tui nói là gặp hoài ngán. 🥴 Bồ nghĩ đi đâu đấy 😠

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): À 🤭 Tại bạn phải nói rõ chứ 👼 

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): CMN!!!

Trại bảo tồn và chăm sóc bọ cạp (Kỳ Kim Ngưu): Tui off đây, pai sis, mai gặp!

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): Ủa gì tutu, gấp vậy 😢

Cơ sở chăn nuôi đánh bắt thủy hải sản (Thời Nhân Mã): Pai pai, mai chỗ cũ👌

Nhìn điện thoại bị đối phương cướp đến tay, màn hình vẫn sáng lên tại vị trí đoạn hội thoại của cô với Thời Nhân Mã, Kỳ Kim Ngưu thầm than trong lòng. 

"Gặp hoài chán, hử?" Giọng nam vang lên bên tai, hơi thở ấm nóng của anh kề sát làn da ở cổ của cô. Trái ngược hoàn toàn với xúc cảm mát lạnh đang lần vào bên dưới áo ngủ của cô.

Kỳ Kim Ngưu bây giờ chỉ muốn đập đầu vào gối giả bộ bất tỉnh. Ban nãy bị bắt trận vì nói chuyện tà râm với chị em xong, cô liền bị người yêu đè trên sofa hôn sâu thật lâu. 

Sau đó cô đã rút kinh nghiệm chuyển địa bàn vào phòng ngủ, ai ngờ lần nữa bị anh vừa tắm xong đánh úp bất ngờ. 

Thấy chuyện cũng đã vậy rồi, cô cắn răng dỗi lại. "Sao anh xem trộm em nhắn tin với bạn?" 

Hiện tại cô đang bị anh ngồi ôm vào lòng từ phía sau, vừa nói cô vừa muốn quay người giành lại điện thoại. Hứa Thiên Yết tất nhiên không để cô đoạt được, anh dùng lực ghì chặt, giữ cô ngồi yên, lưng đối diện với lòng ngực trần vừa tắm xong của mình. 

"Ngoan nào, anh là đường đường chính chính xem." Tiếng cười mơ hồ phát ra từ cổ họng, Hứa Thiên Yết một tay cầm điện thoại vòng đến trước người cô lướt xem tin nhắn, tay còn lại lướt vào bên dưới lớp vải, giữ chặt eo thon của cô. 

Phần da non mềm ở eo bị xoa bóp nhẹ nhàng cộng với việc phải xem lại tin nhắn của bản thân và chị em cùng người yêu. Kỳ Kim Ngưu nhắm mắt buông xuôi trong lòng, kiếp nạn này khó thoát rồi. 

Đến khi lần nữa mở mắt, điện thoại của cô đã bị vứt ở tủ đầu giường, tay cũng anh cũng dần xoa lên vùng da phía trên. Rõ ràng là nhiệt độ trong phòng khá thấp nhưng không biết làm sao cô lại cảm giác miệng lưỡi đều khô nóng. 

"À…cái đó, em đi uống nước." Vừa định ngồi dậy thì lần nữa bị người yêu kéo lại, nhưng lần này anh xoay người cô gái đối diện mình. 

"Không cần, lát nữa anh cho em." Đuôi mắt hơi cong, anh nhìn xuống người con gái trong lòng, khoé môi không nhìn được nhếch lên. "Đêm nay chúng ta thử cái mới." 

Kỳ Kim Ngưu: "..." A a a, cái con người thù dai này. Cô chỉ buộc miệng bảo chán thôi mà, cô thề bản thân không có ý gì khác đâu.

Anh kéo cô lại gần, ánh mắt khoá chặt cánh môi hồng hào của Kỳ Kim Ngưu. "Nhất định không để em cảm thấy chán." 

Vừa dứt lời, anh đã hôn xuống, mút nhẹ môi dưới mọng nước của cô, anh tiếp tục cạy mở, xâm chiếm từng khoảng không gian ấm nóng bên trong, cho đến khi tìm thấy đầu lưỡi ngại ngùng của cô gái mà bắt đầu day dưa không ngừng.

Đến khi tách ra, cánh môi của Kỳ Kim Ngưu đều ửng đỏ ướt át vô cùng bắt mắt, anh đưa tay xoa nhẹ khoé môi cô, lau đi chút chất lỏng ái muội. Lông mi rũ xuống, anh lần nữa đỡ lấy gáy cô, tiếp tục một nụ hôn sâu khác. 

Đến khi hơi thở của cả hai đều gấp gáp, Hứa Thiên Yết mới buông tha môi mềm của Kỳ Kim Ngưu, cô dựa vào lồng ngực anh bình ổn hơi thở. 

Trong lúc đó, bàn tay của anh vẫn luôn xoa nắn vùng da trơn mịn sau lớp áo ngủ của cô, Kỳ Kim Ngưu cũng sớm quen với những động chạm thân mật của anh khi hai người ở bên nhau. 

Cô vòng tay ôm lấy cổ anh, dùng giọng điệu ngọt ngào thì thầm bên tai anh. "Em xin lỗi mà, anh đừng giận." 

Hứa Thiên Yết không trả lời, anh chỉ ôm cô thân mật, cảm nhận được sự ỷ lại của người yêu, anh không kiêng nể mà vuốt ve, lực đạo cũng dần dần mạnh lên. Rất rõ ràng là đang trả thù chuyện vừa nãy. 

Đến khi Kỳ Kim Ngưu bắt đầu thở dốc, âm thanh nức nở của cô vang lên khi anh bao trùm lòng bàn tay ấm áp lên nơi mềm mại của mình, không nặng không nhẹ mà xoa nắn. "Yết…ưm-m" 

Không để cô nói tiếp, anh đã niết nhẹ viên thịt mềm hồng hào ở trước ngực khiến cô run rẩy. Nghe thấy âm thanh rên rỉ vụn vặt của Kỳ Kim Ngưu, trong mắt của anh liền ẩn hiện ý cười hư hỏng.

Cô mím môi kìm lại tiếng rên, sau đó cũng không chịu thua mà cắn lên cổ Hứa Thiên Yết. Tất nhiên là không quá mạnh, anh chỉ cảm giác nhói lên ở vùng da ở cổ rồi tiếp đó là đầu lưỡi ướt nóng của cô đã liếm lên chỗ vừa cắn. 

Cơ thể tựa như có tia lửa truyền khắp toàn thân, anh hít vào một hơi rồi đẩy người nằm lên nệm giường mềm mại. Ánh mắt nguy hiểm nhìn xuống, anh bắt gặp đôi con ngươi đong đầy ánh nước mơ màng của cô. 

Ảnh ngược trong mắt của cô gái bây giờ chỉ chứa duy nhất hình dáng của anh, Hứa Thiên Yết hài lòng mỉm cười. Lần này, đến lượt Kỳ Kim Ngưu vòng tay kéo anh xuống rồi hôn lên, anh cũng phối hợp cùng cô kéo dài tiết tấu. 

Trong lúc đó, anh cũng không quên vuốt ve khắp cơ thể người yêu, mỗi vị trí nhạy cảm của cô đều được anh nhớ kĩ và chú ý săn sóc. Điều đó khiến Kỳ Kim Ngưu không nhịn nổi cắn lên môi dưới của anh, sau đó lại không sợ chết mà còn ranh mãnh mút lấy. 

Cảm nhận được hầu kết của đối phương trượt lên xuống, Kỳ Kim Ngưu không nhịn được hả hê, sau đó lại bất ngờ bị anh sờ đến phần thân dưới, véo yêu da non ở đùi trong.

"Cmn Hứa Thiên Yết, ngày mai em còn có tiết đấy..." Cô buộc miệng nói tục, sau khi ý thức lại điều đó thì giả vờ mím môi đáng thương nhìn anh. 

Trông thấy ánh mắt cún con của cô, Hứa Thiên Yết chỉ bật cười đứng dậy tìm điều khiển máy lạnh tăng nhiệt độ lên đến mức thích hợp. 

Ban nãy anh đúng là có vào phòng tắm nhưng lại phát hiện mình quên đồ bên ngoài, bước ra định đi lấy thì đã bắt gặp cô đang làm chuyện mờ ám. Đó cũng là lý do tại sao hai lần bị bắt quả tang của bạn nhỏ Kỳ lại gần nhau đến vậy. 

Kỳ Kim Ngưu thấy anh đứng dậy, cô chưa kịp thở phào đã nhìn thấy người yêu tiếp tục đi đến chỗ cất đồ bảo hộ, lấy ra hai cái bao cao su. 

Bạn nhỏ họ Kỳ nào đó vừa tưởng bở: "..."!?

Đến khi bị anh đè ở trên giường, cô vẫn không hiểu nổi mạch não của người yêu mình. Cô nức nở ôm lấy cổ người nam gần sát trước mặt mình bây giờ, vùi đầu vào hõm vai anh, nhiệt độ cơ thể không ngừng tăng lên theo từng chuyển động ở thân dưới đang kết hợp chặt chẽ của hai người. 

"N-nhẹ chút Yết..ưm-m em chịu không nổi.." Cô vừa thở gấp vừa lẩm bẩm bên tai anh. Cái con người này nói thử cái mới thì thật sự thử tư thế mới thật. Cảm nhận được bên dưới của mình không ngừng bị anh đâm sâu vào rồi lại thong thả rút ra, thuần thọc trêu chọc làm cô không ngừng tiết ra nhiều chất lỏng bôi trơn hơn khiến đường đi của anh càng thêm thuận lợi.

Giọng Hứa Thiên Yết cũng nhiễm lấy hương vị tình dục mà trầm hơn bình thường. "Không phải đã dặn em rồi sao, hử? Miệng xinh là để anh hôn, không được nói tục." 

Kỳ Kim Ngưu: "..." Cô luôn cảm thấy người yêu mình có bệnh nhưng cô không có bằng chứng. Chuyện giây trước rồi mà giờ anh vẫn nhớ tính sổ với cô!?

Bên trong phòng ngủ đang nóng dần lên không ngừng vang lên âm thanh khiến người ta đỏ mặt tía tai. 

"Yết-t..em sai rồi, em thề lần sau không ở sau lưng nói xấu anh nữa…" Cô run rẩy bị anh mang lên đến ngưỡng cao trào. Con người ta vẫn là ở trên giường mới thành thật nhất. 

Hứa Thiên Yết đáp lại bằng cách càng tăng thêm sức lực ra vào, ở mỗi chỗ yếu ớt nhất của cô cũng không hề kiêng nể mà nghiền áp. Một tay anh giữ lấy eo cô, tay còn lại sắc tình xoa nắn cánh mông đầy đặn của người yêu.

Không chênh lệch lắm với tính toán của anh, ở lần đẩy sâu vào cuối cùng, thịt mềm ướt nóng của cô đột ngột bao chặt lấy anh, tiếp đó là một đợt chất lỏng ấm áp ập đến tưới lên anh. Bên tai là âm thanh rên rỉ xen lẫn tiếng khóc của cô gái. 

Sau khi cô đạt cao trào, anh vừa vuốt ve dọc sống lưng giống như an ủi cô, vừa ở bên tai cô thì thầm lời âu yếm. 

Kỳ Kim Ngưu dựa vào ngực anh mà nghỉ ngơi, bên tai là lời đường mật của người đàn ông. Giờ mà cô còn sức để nói, cô thề sẽ không khinh bỉ họ Hứa này. Lời nói ra thì rất dịu dàng nhưng bên dưới vẫn không ngừng va chạm.

Anh thả chậm tốc độc mà tận hưởng đường đi mẫn cảm vừa trải qua cao trào của cô. Trong lúc mơ hồ, Hứa Thiên Yết lại nghe thấy âm thanh ngọt ngào của bạn gái vang lên. 

"Lần sau… lần sau em thề không nói anh vừa xấu xa lại nhỏ nhen, còn..còn hay ghi thù." Giọng cô cũng khàn đi hẳn, nhưng chính chủ vẫn chưa nhận ra bản thân vừa buộc miệng nói ra lời không nên nói. 

***

Tác giả: Thề, viết chương này mà tôi xém tức đến vứt điện thoại, đang gõ đoạn âu yếm của hai đứa nhỏ mà máy nó cứ đứng hình, đơ hẳn 5 lần, tôi phải thoát ra vào lại liên tục. 👌 Hay do vía hai bé nó nặng quá nhỉ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net