36.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ronaprincess đã gửi một video.

ronaprincess : á à

ronaprincess : toang rồi

ronaprincess : toang thật rồi bu em ạ

cancer.sweet : dm

cancer.sweet : không gửi tao cũng quên vụ này

daisy.scorpio : đm

daisy.scorpio : sao cứ đâm đầu vào chỗ chết ấy nhỉ

ronaprincess : ý là mày đang nói mày á hả

daisy.scorpio : 🖕🖕

cancer.sweet : con đó hình như chưa thức

daisy.scorpio : vãi lòn say vô là đéo biết trời trăng sương gió gì

daisy.scorpio : chuốc say nó bán sang biên giới đi

ronaprincess : đủ tiền đi du học 🙂

cancer.sweet : ừ má alice ngu thật:))

cancer.sweet : trần đời chưa thấy ai ngu được như nó

cancer.sweet : ngưỡng mộ

ronaprincess : anh em thấy kèo này được không?

daisy.scorpio : đoán xem:)?

daisy.scorpio : playboy

daisy.scorpio : đụng dô bỏng tay

daisy.scorpio : ah shit

cancer.sweet : tin tao đi

cancer.sweet : dính vào tình yêu thì lý trí là cái què gì nữa?

daisy.scorpio : đm

daisy.scorpio : thích chơi với lửa lắm =)))))

iam.alice : quát

iam.alice : anh em nhắn cc gì nhìu thế

ronaprincess đã gửi một video.

" ực...chết mẹ tao rồi "

" chết gì cơ? "

" chết tao rồi...ọe "

" làm sao ? "

" tao thích libra mẹ rồi ọe "

" đm cút vô phòng vệ sinh mà ói "

" ựa "

iam.alice đã xem.

iam.alice đã tới khỏi cuộc hội thoại.

;

" lại gặp cậu rồi "

mắt aries và sagittarius chạm nhau giữa hành lang trường, tiếng chuông hết giờ vừa vang lên, chưa đầy một phút nữa đám học sinh sẽ tràn ra khắp ngõ ngách cả ngôi trường này rồi dẫm đạp lên hai người không thấy mặt mũi.

hai cốc cà phê trên tay aries đủ để sagittarius và cô có mặt trên sân thượng.

để làm gì? aries không rõ, chỉ là trái tim cô nói rằng đây có thể là lần cuối cùng cô có thể ích kỷ níu giữ gã.

" chuyện của scor sao rồi? "

aries ghét việc bản thân tò mò tình cảm của sagittarius dành cho cô gái đó, dẫu cô nghĩ mình luôn là kẻ nắm bắt được suy nghĩ của người khác.

" sao là sao cơ? " sagittarius nhướng mắt đầy vẻ trêu chọc

" không muốn nói thì thôi vậy " aries thấy ngọn lửa bên trong mình bùng lên tức giận

" thôi, nói mà " gã cười hề hề, ngã lưng xuống sàn xi măng

" tôi luôn nhớ những ngày tháng ở gần scorpio, không phải ngôi trường này, càng không phải thời gian này "

aries nghe trái tim mình đau nhói như ai đó bóp thật chặt, nhưng cô vẫn kiên định kìm nén cảm xúc của mình.

" chuyện rất lâu rồi, nhưng phải nói là chúng tôi đã gắn bó rất rất lâu "

" chị có bao giờ ghét việc phải lớn lên không? "

câu hỏi của sagittarius làm aries giật mình.

" chuyện đó thì quan trọng sao? ai mà chả phải lớn lên "

" ừ, thời gian đâu chờ đợi ai mãi được nhỉ. chỉ là trưởng thành thì ta phải thay đổi rất nhiều, đau đớn và mất đi vô số điều quý giá "

" tôi cũng rất nhớ bản thân của ngày xưa, không phải ngày xưa tôi giỏi hơn hay ngoan ngoãn hơn đâu. tôi vẫn là tôi thôi, nhưng có lẽ, ngày xưa thì thoải mái hơn, vô tư hơn, ít nhất tôi chả phải nghĩ mình phải điền vào đơn tốt nghiệp của mình cái gì "

" mỗi lần nhìn scorpio, tôi lại nhớ về quá khứ, nhớ về bản thân tôi "

" dẫu tôi có nhiều thứ quý giá hiện tại, nhưng đâu đó tôi thích bản thân mình ở quá khứ "

" đôi khi ta yêu chỉ vì kỷ niệm " sagittarius bật cười

" kiểu như, tôi bám víu vào scorpio để mãi nhớ về những ngày đó, vì nó là minh chứng rõ ràng nhất "

" nhưng giờ tôi đã chấp nhận bản thân rồi, rằng mình vẫn còn nhiều ước mơ và xứng đáng được hạnh phúc "

" vậy nên, cậu đã hết tình cảm với scorpio sao? " aries ngập ngừng

" giống như việc tôi cắt đứt hoàn toàn với ngày xưa vậy " sagittarius phì cười

scorpio là cả khoảng trời tươi đẹp của gã, là nơi quá khứ rực rỡ gã luôn mang theo trong trái tim dù nó từ lâu đã biến thành những gai nhọn đâm sâu vào gã.

" và người giúp tôi rất nhiều, là chị đấy "

aries đơ người nhìn sagittarius, đôi mắt gã trong veo, chẳng còn chút đau đớn luyến tiếc, dường như chỉ có hình bóng của cô trong nó.

" cảm ơn chị thời gian qua " sagittarius gãi đầu " nghe thì hơi hoa mỹ, nhưng chị thật sự đã cứu rỗi tôi "

rằng ta nên buông bỏ những người không còn nằm trong ngày mai của chúng ta nữa.

" vậy tôi có nên biến mất không? " aries nheo mắt

" tại sao? "

" lúc trước tôi làm quen với cậu vì tình cảm của cậu rất thú vị. kiểu như, tôi thấy thương cậu vì trao tình cảm cho nhâm, ít nhất có tôi cậu sẽ không thấy cô đơn, ngược lại tôi cũng có ai đó để tâm sự, rong ruổi "

" nhưng giờ cậu đã vượt qua rồi, giữa chúng ta không còn gì nữa " aries cười

" thật vậy sao? chị muốn rời bỏ tôi à? " sagittarius nói, chất giọng có chút đùa cợt

" nhưng tôi không cho chị thoát khỏi tôi đâu "

;

" ba gọi kìa bé "

capricorn đưa điện thoại đang rung về phía pisces đang uống dở ly cà phê, cô cũng vui vẻ đón lấy nhưng nhìn vào tên người gọi thì nụ cười tắt ngúm.

" sao vậy em ? " capricorn nghiêng đầu, chợt ngẫm lại pisces cũng không thường xuyên nói nhiều về gia đình

" ba mẹ em sống riêng, chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa thôi "

capricorn không tiện hỏi nhiều, gia đình vẫn là thứ gì đó thật khó chấp nhận và chịu đựng.

pisces thở dài một tiếng, trượt lên để nghe máy.

" con nghe đây "

đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu, sau đó mới có giọng nói trầm cất lên.

" có bạn trai rồi à? "

mặt nàng lập tức đỏ bừng, miệng lắp bắp nhưng vẫn khẳng định.

" vâng ạ....sao ba biết "

" hm...có người quen thấy rồi nói thôi "

" vâng "

một tràng im lặng lại diễn ra đến capricorn cũng cảm thấy bối rối.

" nào rảnh thì đem nó về "

" sao ạ? "

" nào rảnh thì dẫn nó về chơi "

còn chưa kịp để pisces kịp trả lời, đầu dây bên kia chỉ còn lại tiếng tút tút rõ dài.

" ba em à? " capricorn nhìn nàng đầy vẻ bối rối

" à ừ " pisces liên tục đảo mắt, tránh ánh nhìn thắc mắc của capricorn

" rona, sao vậy? "

" aisssss...lâu rồi em chưa về nhà " pisces vò đầu

"...."

" em không nói chuyện với ba từ khi lên đay học rồi, chỉ gặp mẹ vì mẹ lên đây chơi với em thôi " pisces thở dài

chỉ là những vấn đề nhỏ nhoi, nhưng suốt thời gian qua nàng không có đủ can đảm đối mặt với người bố nghiêm khắc của mình.

" em có thể đối mặt với cả thế giới, nhưng gia đình thì lại liên tục né tránh một cách hèn nhát " pisces phì cười đầy chua chát

" lúc em còn nhỏ, ba với mẹ cãi nhau rất to rồi ly hôn 4 hay 5 năm gì đó, sau đó thì lại quay lại, kiểu như tuổi thơ em không có sự có mặt của ba, nên khi quay về em cảm giác ba thật xa lạ, lại còn rất khó gần...ba bắt em làm nghiên cứu sinh tại yerk, ông bảo em theo đuổi văn học hay nghệ thuật đều nghe thật lố bịch "

" và sau đó thì....không có sau đó nữa "

" anh hiểu "

" nói vậy thôi, chứ trở về thì chỉ để ông đay nghiến em, và cả anh, anh cứ coi như không có gì đi " pisces gạt phăng, cố lấy lại nụ cười quen thuộc

" thôi nào...không lẽ em cứ vậy cả đời sao? mẹ em có hạnh phúc không?  "

" em đoán cả hai đã giải quyết hiểu lầm, thật lòng thì em ngưỡng mộ tình cảm của họ lắm "

pịsces lại thở dài, như bà cụ già, ký ức những ngày thuơ bé của cô không hề có sự có mặt của người cha vắng bóng 5 năm liền. đến khi lặp lại, dù pisces vẫn có trong tim tình cảm mãnh liệt của ruột thịt, cô vẫn không cách nào giãi bày và gần gũi hơn với ông.

rona tin cô hay mọi người con trên đời đều là chim bồ câu mang trong mình khát vọng về một vùng đất nào đó. có thể rất xa xôi, như scorpio mơ về đất nước khác, như leo với mộng tưởng với sân bóng.

pisces thật sự sợ, khát vọng được cất cánh bay đến mảnh đời khác lớn hơn mái ngói của ngôi nhà thân thương.

pisces biết, sẽ chẳng ai có thể cản cô bước trên con đường của mình, nên nếu về mà chỉ nhận được sự đay nghiến, cô thà để trái tim mình bình yên.

" rona "

capricorn cẩn thận cầm chặt lấy tay cô, siết chặt trong lòng bàn tay của mình.

" khi nào rảnh, chúng ta về thăm ba nhé "

ánh mắt pisces dao động dữ dội.

" dù sao, nếu sau này anh muốn cưới em về nhà, cũng phải xin phép ba mẹ "




















thật sự thì tớ vẽ ra rất nhiều nội dung cho broken, đoán là phải hơn 60 chương mới end được. 

nhưng mỗi ngày viết thì tớ thấy rất đau lòng.

kiểu như, tớ đã thất bại khi đem hình mẫu của những người xung quanh, những mối quan hệ thân thiết của tớ vào câu chuyện. 

ở quá khứ có thể rất đẹp, kiểu như, bọn tớ chơi thân hệt như các nhân vật trong truyện này vậy.

nhưng bây giờ thì không còn thế, tớ cũng rất chật vật khi xoay sở với sự mất mát này trong cuộc sống riêng, nên khi bắt đầu viết tiếp về họ, ký ức cứ hiện lên trong đầu mình, đau lòng dã man. 

tớ dần không thể viết về tình bạn nữa, tớ chỉ có thể xoáy sâu về tình yêu, giống như đó là tất cả những gì còn sót lại tớ có thể viết cho broken. và nó càng xa rời với broken những ngày đầu. 

nói vậy thôi, chứ 12 bạn vẫn là những đứa con mình yêu thương nhất, mình chắc chắn sẽ viết ra câu chuyện hạnh phúc nhất, chỉ là không dài và trọn vẹn như ban đầu thôi. 

cảm ơn vì đã đọc và biết đến broken. 

rất yêu các cậu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net