17, ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Thành phố xa lạ, lạc lõng vô tình

Anh nhớ em và thương cho đôi mình..."


Hôm nay thằng Trọng nó sang, ồn ào khủng khiếp anh ạ!

Cứ sểnh ra một tí lại gọi cho ông Tư, kiểu thiếu hơi không được í, làm như tưởng mỗi nó có người yêu!

Em cũng có người yêu mà! Người yêu em là Nguyễn Công Phượng luôn, ôi cứ nghĩ tới là thấy oách vl. =))))

Em phải viết lén những dòng này cho anh nè! Thằng Trọng cứ tò mò hỏi mãi em viết cái gì thế, đúng là thằng nhóc ranh chẳng biết gì là lãng mạn!!!

Cứ facetime nhìn mặt nhau mãi không chán à? À không, nếu được nhìn mặt anh mỗi ngày em cũng không chán đâu ạ hihi.

Lúc chiều Trọng hỏi em yêu xa có buồn không? Em đã đáp ngay là "Có chứ, có những lúc anh chỉ muốn khóc", đáng ra em phải bảo "rồi sẽ quen và vượt qua được hết", nhưng em không muốn dối lòng rằng mình đã cô đơn thế nào trong thời gian qua.

Seoul là thành phố xa lạ với em,

Dù em có đi trị liệu, gặp người này người nọ, nghe họ nói chuyện, hỏi han thì em vẫn thấy xa lạ vô cùng,

Em không muốn cứ đi đi về về bệnh viện – phòng trọ một mình,

Em ghét phải đi ngủ một mình trong cái thời tiết lạnh lẽo này,

Em buồn khi không thể cùng anh chạy trên sân tập và thi đấu cùng nhau,

Đôi lúc, chỉ là đôi lúc thôi, em đã nghĩ mình không chịu đựng nổi thêm những tháng ngày như thế này nữa, thế nhưng mỗi sớm thức dậy, em vẫn đều đặn thực hiện những công việc giống y như hôm trước.

Thật ra nỗi đau không đáng sợ bằng sự cô đơn...

Nhưng mà em sắp về Việt Nam rồi, chắc là sẽ sớm hơn anh đấy. Vì em có niềm tin đội mình, tin vào anh sẽ đi sâu hơn nữa trong giải đấu này.

Ngày anh trở về, em sẽ đến đón anh, anh đừng bất ngờ quá nhé!

Em vẫn hơi chậm chạp một chút, vậy nên, nếu có thể, anh hãy bước đến ôm em được chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC