Chương 6:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chú rể uống rượu xong thì trở về phòng, Tư Nhuệ cũng đưa Tố Hinh về nhà ông bà ngoại,  do uống nhiều nên đành gọi tài xế, hai người ngồi cạnh nhau ở hàng ghế phía sau.

Về đến nhà đêm đã khuya, ông bà ngoại sớm đã ngủ, Tố Hinh ở phòng của mẹ trên tầng hai, ngay cạnh phòng của Tư Nhuệ.

Cô tắm xong định xuống nhà uống một ngụm nước, đúng lúc thấy Tư Nhuệ đang ngồi trên ghế sofa hút thuốc. Giữ ngón tay của người đàn ông lắp lóe đóm lửa nhỏ.

Tố Hinh bị đốm lửa nhỏ này thu hút, vô thức đến gần.

Khi Tư Nhuệ định thần lại, thì cô đã ngồi xuống bên cạnh anh, ánh mắt cô gái nhìn chăm chăm vào điếu thuốc trong tay anh.

"Làm gì thế?" Anh lấy hai ngón tay kẹp vào gạt tàn của điếu thuốc, hỏi cô, giọng rất khàn, cô nghe mà da đầu tê tái.

Ánh mắt Tố Hinh rời khỏi đóm lửa, nhìn vào môi anh, lại nhìn xuống yết hầu đang nhấp nhô của anh. Cô tiến đến gần anh, trong đôi mắt đen nhánh ánh lên vẻ hờ hững của anh: "Chú ơi, hôn cái".

Người đàn ông liếc nhìn mắt cô, nghiên người tách ra khỏi cô, khói thuốc vẫn ngậm trong miệng: "Cút đi ngủ".

Tố Hinh không nghe, còn muốn tiến lên phía trước, ngay khi Tư Nhuệ chuẩn bị động tay đẩy cô ra, thì giọng của ông ngoại vang lên: "Muộn thế này sao chưa ngủ?"

Ông ngoại ở đằng sau không nhìn thấy, vòng lên phía trên mới thấy hai người: "Muộn thế này rồi, hai đứa làm gì thế?"

Tố Hinh ngoan ngoãn cười nói: "Ông ngoại, con khát nên dậy uống nước, đúng lúc thấy chú đang hút thuốc, hút nhiều không tốt, nên con khuyên chú đừng hút nữa".

"Bố". Tư Nhuệ gọi một tiếng, thầm thừa nhận.

Ông ngoại gật đầu: "Đúng là không tốt, mẹ con đã khuyên nó nhiều lần, bây giờ nó không có ở đây, con thay mẹ con giám sát chú con đi".

"Vâng ạ". Tố Hinh đáp, nhướng mày với Tư Nhuệ: "Chú nghe rõ chưa".

Nói xong cô đưa tay lấy thuốc lá trong miệng Tư Nhuệ, anh không cử động, mặt kệ cô mang đi.

"Hai đứa cũng đi nghỉ sớm đi". Nói xong, ông ngoại trở về phòng.

Hai người ngồi trên sofa không nhúc nhích, anh nhìn Tố Hinh, Tố Hinh cười, cười đến mê hoặc lòng người, cô cầm điếu thuốc trên tay nhét vào miệng mình.

Tư Nhuệ nhếu mày, đến giật xuống cho cô, dụi tắt trong gạt tàn đứng dậy: "Đi ngủ sớm đi".

Anh lên lầu, Tố Hinh uống nước xong, cũng lên theo.

Cô đứng trước cửa phòng mình một lát, rồi chuyển hướng sang phòng anh, cửa không khóa, cô nhẹ nhàng mở cửa.

Tư Nhuệ vừa cởi áo chuẩn bị đi tắm, cơ bụng tám múi nằm gọn trên bụng anh.

Tố Hinh ham mê sắc, không kiềm được mà đi tới sờ soạng, Tư Nhuệ nhìn cô từ trên xuống dưới, dễ dàng tóm được lấy tay cô, giữ trên không trung.

Tố Hinh ngẩng đầu: "Chú, con nghe mẹ nói, chú không có vợ cũng không có bạn gái".

"Thì sao?" Tư Nhuệ lạnh lùng nhìn cô.

Tố Hinh thẳng thắn nói: "Chúng ta, làm lại lần nữa được không?"

Tư Nhuệ bị con nhóc to gan này làm cho cáu đến mức đau đầu, anh dùng sức siết chặt cổ tay cô: "Tố Hinh, con mẹ nó, tôi là chú của cô đấy".

Tay Tố Hinh bị bóp đau, rút lại: "Chú thì sao, cũng phải đã từng làm, làm cũng chẳng mang thai được".

Cô có ý định ôm lấy anh, kết quả bị người ta tóm gáy đá ra ngoài, lại vặn tay nắm của, khóa trái bên trong.

Tố Hinh đứng trên hành lang thở dài một hơi, suy nghĩ của chú hơi bảo thủ thì phải.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net