Thorne x Sinestrea (req)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trả req cho Akaru_00.

Hội Ám Hoàng vẫn là nơi Thorne ưu tiên lui đến. Không phải vì cậu đam mê làm việc hay hứng thú với mấy nhiệm vụ nhạt nhẽo của Quillen, nhất là vào tiết đông giá rét này.

Cậu tới đây để có cơ hội gặp người cậu thầm thích - Sinestrea.

Như mọi buổi sáng, cô nàng ngủ gật bên cửa sổ Đại sảnh, mặc kệ ánh mắt người đi qua nhìn ngó.

"Sines, ít nhất em cũng nên đem theo chăn chứ!"

Thorne cười khổ, lấy tấm mền trong tủ đồ của đám nhà nghiên cứu đắp lên cho cô. Trông có chút tạm bợ, cậu thiếu niên nghịch ngợm còn bứt cánh hoa hồng trang trí rải trên người cô. Xong xuôi, cậu bình thản trở về phòng mình.

Tới gần trưa, Sinestrea mới tỉnh lại. Cô gật gù vươn vai ngáp dài một tiếng, nhận ra hiện trường lố bịch trên người mình. Cô hẩy mấy cánh hoa xuống đất, cầm tấm mền lên ngắm nghía. Không khó đoán ra người để lại chúng là ai.

Cô đi thẳng một mạch tới thư phòng của Thorne, đôi chân trần không mang giày mang tất lạnh ngắt sải bước trên nền đá cẩm thạch.

Uỳnh!

Sinestrea chẳng kiêng nể đá bay tấm cửa gỗ, làm Thorne đang cặm cụi viết báo cáo giật bắn mình, đường nét vốn nguệch ngoạc còn lệch dòng.

"Ehhhh, lần nào tới đây em cũng thô lỗ như vậy. Em gõ cửa được mà."

"Trả hàng."

Cô đặt tấm mền trên ghế tiếp khách, trực tiếp ngồi lên bàn cậu. Thorne dựng thẳng người, hai má đỏ lên trong chưa đầy một giây. Lớp váy trắng đã ngắn cũn cỡn còn mỏng tang phất phơ trong gió nhẹ từ ngoài thổi vào, có những tà che cả tài liệu cậu đang viết dở. Cặp đùi trắng nõn nà của cô phơi ra ngay trước mắt cậu, khiến Thorne không nhịn được mà nuốt ực một cái. 

"K-không cần đâu, em cầm luôn cũng được. Trời lạnh đừng ăn mặc phong phanh như vậy."

"Ngươi giúp ta làm ấm là được, phiền phức."

Sinestrea hất tóc về sau, nghĩ tới viễn cảnh phải vác cả tải quần áo trên người đã thấy mệt mỏi. Dextra sắm cho cô nàng tỉ thứ áo len, áo nỉ điệu đà, chất vải siêu xịn và rất đắt. Nhưng cô chưa mặc bao giờ, một phần vì không thích, nhiều phần vì chê gu thẩm mĩ của chị gái.

"Hả? Giúp... l-làm ấm!?"

Dường như Thorne hiểu câu nói của Sinestrea sang một lớp nghĩa khác, toàn thân đỏ bừng lên như sốt. Cậu lập tức gạt phăng suy nghĩ đen tối khỏi đầu, thở hắt ra một hơi lấy bình tĩnh:

"Đâu phải lúc nào anh cũng đi bên cạnh em. Em nên học cách tự chăm sóc cho mình đi."

Cô nàng khẽ cau mày, bĩu môi nghe cậu giảng đạo lí.

"Lười. Ta có ngươi mà."

Thorne há hốc sững sờ, chưa kịp vui mừng đã ăn một gáo nước lạnh của cô:

"Còn có chị Dextra, Veres, lão Quillen, cùng nhiều tên ngốc nữa."

"À...ừ...phải rồi."

Cậu lại tựa lưng vào ghế, kín đáo nở nụ cười. Tuy chỉ là hiểu lầm, nhưng lời nói của cô có cậu, đủ để khiến Thorne vui vẻ cả ngày. 

"Ngươi cười cái gì?"

Hành động đó không qua mắt được Sinestrea.

"Cười em. Đồ ngốc."

Chân mày cô nhăn lại, điệu bộ cau có xông tới xách cổ áo cậu lên tra hỏi. Cô nàng không nhận ra đầu gối mình chạm vào nơi nhạy cảm nhất của cậu. Tất-tần-tật cơ quan thần kinh của Thorne nhận được kích thích bất ngờ, cậu giật thót, suýt chút nữa định ôm lấy cô nàng. May mắn bản năng tự vệ cho chính mình được kích hoạt đúng lúc.

Cậu nắm hai bàn tay cô bỏ xuống, nghiêng đầu, khóe môi khẽ cong lên.

"Ngươi rút lại câu vừa nói."

"Được được, xin lỗi. Sines muốn để anh giúp làm ấm không?"

Cô trầm ngâm nhìn hắn, đôi mắt đỏ rực dán chặt vào mắt hắn không chút ngượng ngùng.

"Có thể, nhưng ngươi không được bắt ta mặc thêm áo."

"Không mặc thêm gì hết, ngược lại ấy chứ."

Thorne lùi ghế đứng dậy, đi tới đóng cửa rồi quay trở lại. Bầu không khí trong phòng bỗng chốc lắng xuống.

"Ngươi định làm gì?"

Cô ngờ vực hỏi, ánh mắt không rời khỏi cậu.

"Fufu, em sẽ biết thôi."

Thorne đứng trước mặt Sinestrea, chống hai tay ép cô ngồi trên bàn. Cậu cúi thấp người, khoảng cách mặt chỉ vỏn vài vai ba xăng-ti-mét, gần tới nỗi cô có thể nghe thấy tiếng đập mạnh vang lên trng lồng ngực cậu. 

"Làm ấm."

Cậu tháo kính bỏ xuống bàn, giữ eo cô, ngậm lấy môi cô mà mút mát. Cậu tách răng ra để len lỏi vào bên trong khoang miệng trao đổi mật ngọt. Sinestrea chẳng phản kháng, rất tự nhiên choàng tay qua ôm lấy cổ cậu. Thorne kinh ngạc mở to mắt, nhưng không vì thế mà từ bỏ cơ hội tuyệt vời này. Tiếng ân ái nơi đầu lưỡi vang lên phá vỡ không gian yên ắng.

"Ha... Em không-?"

Sinestrea thẳng tay đẩy Thorne ngã xuống ghế và ngồi trên người cậu. Cô ôm lấy hai bên má cậu dựng lên hôn tới tấp. Quá bất ngờ, cậu chỉ luống cuống đỡ cô, chưa kịp hiểu sự tình liền bị cởi phanh hai khuy áo đầu.

Hết dưỡng khí, cô rời khỏi môi cậu, sợi chỉ bạc rơi trên khóe miệng cậu chảy xuống.

"Ngươi nghĩ ta ngây thơ tới nỗi không nhận ra ý đồ đen tối của ngươi?"

Trò chơi này, ai là thóc, ai là gà vẫn còn chưa được phân định.

"Ah, vậy mà anh tưởng em chỉ biết ngủ thôi chứ. Xem ra anh mới là kẻ ngây thơ, nhỉ?"

Thorne khúc khích cười, hai tay vuốt ve mông tới đùi Sinestrea, muốn đem cô nàng đè xuống bàn chiếm thế thượng phong nhưng lừng chừng chờ đợi phản ứng của cô. Sines cảm nhận được cái lạnh của găng tay chạm trên da mình, có chút rùng mình. Cô kéo vạt áo cậu xuống, cắn mút nơi hõm cổ, nhiều dấu hôn được hình thành dọc theo xương quai xanh. Cậu ngửa cổ, hơi thở nặng nề, cơ bắp gồng lên kìm chế thú tính, bàn tay xấu xa vẫn không ngừng xoa nắn cặp đào mềm mại.

"Em không ngại sao?"

Cô khựng lại, nghiêng đầu nhìn cậu bằng cặp mắt khó hiểu thay lời nói: ngươi đần thật đấy.

Sinestrea gỡ găng tay của Thorne ra, cong môi cười khi thấy bên dưới cậu đã cương tới mức vật nam tính trồi lên trên đũng quần. 

"Ngại."

Hành động của cô không ăn khớp với lời nói chút nào. Cô thoát khỏi vòng tay cậu, quỳ xuống đất, mạnh dạn kéo khóa quần xuống. Thorne có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới khoảnh khắc này, mọi thứ đều là thật! Vành tai cậu đỏ lựng, có chút xấu hổ lại có chút kích thích.

Vừa mới kéo quần nhỏ xuống, cự vật cương cứng bật ra ngay trước mắt cô. Sinestrea lần đầu nhìn thấy thứ này ngoài đời thật không tránh khỏi ngạc nhiên. Trước giờ cô mới chỉ biết tới nó qua sách vở, Dextra cũng chưa từng dạy cô kĩ càng về việc này. Cô dùng tay áng chừng, kích thước cũng thật khiến người ta hoảng loạn. 

Sinestrea nuốt ực một cái, nắm lấy dương vật cho vào miệng. Thorne ưỡn người tận hưởng, tự hào về năng lực khống chế của mình. Nếu cậu không khống chế tốt đã làm ra đủ trò bỉ ổi với cô nàng rồi. Cô chẳng có chút phòng bị gì, bất kể trời nóng hay lạnh lúc nào cũng mặc chiếc váy trắng đi loanh quanh trong Hội Ám Hoàng. Dù sao cũng đâu có tên đàn ông nào có gan tấn công cô.

Cạch.

Cả hai giật mình ngừng lại. Thorne như chết lặng khi thấy Dextra bước vào, điệu bộ cáu bẳn hằn học:

"Ngươi thấy Sines đâu không? Con bé lang thang cả buổi sáng rồi mà chưa trở về."

Chẳng lẽ khai thật cô nàng đang ngồi ngay dưới chân cậu? Thorne chỉnh lại cổ áo che đi dấu hôn, gượng cười:

"Tôi không biết."

"Ngươi làm sao đấy? Có bệnh à? Trông ngươi như phát sốt."

Dextra hơi cúi người nhìn chằm chằm gương mặt cậu.

Sinestrea bên dưới ương ngạnh không biết điều, cố tình tiếp tục chơi đùa với cậu nhỏ. Cô nàng xóc lên xuống rất nhanh, rồi trực tiếp đưa cự vật lớn vào miệng, đầu lưỡi liếm láp quy đầu. Cảm xúc trong cậu như một đống hỗn độn, vừa sợ, vừa sướng, còn có cả bực bội. Cậu thò một tay xuống nắm chặt vai cô, ngụ ý bảo dừng lại. Sines chẳng quan tâm, hất tay cậu ra để tiếp tục. Cô ngậm cả hai bên tinh hoàn, ngón tay nghịch ngợm ấn nhẹ phần đầu khấc.

Cả cơ thể Thorne run lên, sắc mặt tệ đi trông rõ. Cậu sắp không thể kìm hãm nổi nữa.

"T-tôi ổn..."

Cậu chỉ muốn Dextra rời đi ngay lập tức, dương vật chịu kích thích quá lớn đã bùng nổ rồi. Cảm giác rạo rực như tra tấn tinh thần cậu vậy, Sinestrea không giúp xoa dịu, ngược lại còn đổ thêm dầu vào lửa. 

"Hừm, vậy thôi. Nếu ngươi thấy con bé nhớ kêu nó về dùm ta."

"Được."

Giây phút cánh cửa vừa khép lại, cậu lập tức ấn đầu cô bắt uống trọn tinh dịch bắn ra từ quy đầu. Vị tinh vừa tanh vừa khó nuốt, Sinestrea nhăn mặt, nhưng vẫn chịu nghe theo cậu.

Thorne phát dục, kéo cô lôi ra ngoài, hất tung đống giấy tờ xuống đất đem cô nằm lên bàn. Cậu giữ chặt hai cổ tay cô, hôn cuồng nhiệt như vũ bão. Sinestrea đuối hơi phải cắn vào môi cậu, cậu mới lưu luyến buông ra. Cô đắc ý cười, châm chọc:

"Mới vậy đã ra rồi sao."

"Em giỏi lắm, còn dám làm ra chuyện như vậy khi chị gái mình còn trong phòng?"

"Thử bản lĩnh của ngươi một chút. Không tồi."

Thorne bị cô nàng điều khiển có chút không vui. Cô vươn tay chạm lên má cậu, rồi níu cổ áo xuống hôn, khiến cậu thanh niên điêu đứng suýt nữa quên rằng mình đang giận. 

"Từ từ, khóa cửa đã. Chị em mà nhìn thấy sẽ giết anh mất."

"Có thể lắm, ngươi làm gì có khả năng đánh trả Dextra."

Nhìn bộ dạng dương dương tự đắc của cô nàng, cậu không nhịn được cắn má cô một cái, nhẹ giọng:

"Phải rồi, yêu đương với em đáng sợ thật đấy."

"...ngươi còn dám yêu không?"

Sắc mặt cô tối sầm, móng tay ghim cả vào vai cậu như ngầm cảnh cáo.

"Yêu."

Thorne nắm lấy bàn tay cô, hôn lên đó làm xoa dịu căng thẳng. Cậu khóa cửa xong, lập tức gấp gáp cởi đồ. Sinestrea hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy cơ thể cậu, trước giờ cô vẫn nghĩ cậu chỉ là một tên ngốc yếu đuối, không ngờ cũng cường tráng ra phết. Nhưng so với Dextra vẫn thua xa.

Thorne kéo vai áo Sines xuống, bên dưới bờ vai vuông vắn nhỏ nhắn của cô để lộ ra bầu ngực hồng hào. Lần đầu của trai tân, cậu vụng về hôn lên nhũ hoa, liếm láp hạt đậu nhỏ cho tới khi chúng cứng lên. Cô không ngồi yên, hai chân quặp chặt người cậu, bàn tay sờ soạng khắp sau lưng. Cậu cắn nhẹ trên hõm cổ cô, sung sướng nhìn thành quả của mình, thốt lên:

"Giờ em là của anh rồi nhé!"

Sinestrea chỉ khẽ nhún vai, hôn lên má cậu. Gậy thịt bên dưới tựa hồ hóa đá, sưng lên vì khó chịu, lần mò tới điểm nhạy cảm của cô mà ma sát. Cô ghì chặt cổ cậu, từ từ nhận thấy kích thích, rướn người lên đón nhận. Thorne tuy trong lòng nôn nao, nhưng hành động không hề vồn vã, cử chỉ nhẹ nhàng nâng niu. Cậu phải đảm bảo để cô nàng sẵn sàng trước khi quan hệ, bằng không sẽ đau đớn.

Dương vật sau một hồi cọ nhiệt tình cuối cùng cũng khiến lớp quần lót mỏng tang thấm ướt. Sinestrea rùng mình rên rỉ, hai má đỏ hồng. Cô thấy bên trong mình đang trống vắng, khó chịu. Thích là làm, cô ôm chặt cậu, thì thầm bên tai cậu những lời khêu gợi:

"Mau lên nào, ta muốn ngươi."

Thorne nhếch miệng cười, đặt hai bắp chân cô lên vai mình, mạnh bạo đâm. Cậu thiếu niên với sức trẻ của mình ra vào liên tục, tốc độ càng lúc càng nhanh, Sinestrea sắp không thể theo kịp nữa. Cô không phủ nhận gậy thịt của cậu bên trong mình rất thoải mái, nhưng cơn đau của lần đầu tiên vẫn khiến cô phải mở miệng:

"Aaaa... C-chậm thôi! Đồ ng-"

Cậu cúi thấp người chặn môi cô, thích thú nhìn cô nàng rên rỉ dưới thân mình, thành công chiếm lại thế chủ động. Sinestrea oằn mình đỡ lấy từng cú thúc vừa sâu vừa mạnh, phải bám vào vai cậu lấy chỗ dựa.

"Em dễ thương thế này... Làm sao anh kìm chế nổi!"

"Ta sẽ giết ngươi!!"

Thorne chống tay trên bàn, dồn lực đẩy quy đầu chạm tới nơi sâu nhất, bắn ra dòng tinh dịch nóng hổi bên trong cô. Cậu bắn hết mới rút, sướng tới hồn phách điên đảo, ngồi xuống ghế ngắm nghía thứ nước trắng đục trào ra khỏi mép âm đạo cô. Sinestrea thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại, bên dưới còn dư âm chưa hết co giật.

"Chết tiệt."

Cô đời nào chịu để bản thân bị cho cậu thao mà không phản kháng lại. Gạt nước mắt, cô gắng gượng đứng xuống đất. Thorne kinh ngạc nhìn cô ngồi trên người mình, chưa kịp phản ứng đã bị cô cưỡng hôn. Sinestrea cắn môi cậu tới chảy máu như một cách trả thù.

Cô ôm cổ cậu, trực tiếp ngồi lên cậu nhỏ. Tiếng phập khi cự vật cắm vào bên trong vang lớn. Thorne dùng hai tay ép vòng eo cô, cử động lên xuống. Cô bực mình hất tay cậu ra, gằn giọng:

"Ngồi yên!"

"Em..."

Sinestrea nhấp hông, không cho phép Thorne được quyền di chuyển. Cậu cứng đờ, muốn cô nhấp nhanh hơn nữa, sự chậm chạp của cô khiến cự vật cảm thấy dần thiếu đi kiên nhẫn. Sines vẫn đang rất cố gắng, nhưng không thể làm tình mạnh như cậu được, tư thế này rất đau.

"Liệu anh có thể-"

"Im miệng."

Thorne chỉ dám nghe theo Sinestrea. Cậu ngồi yên cho cô hết cào cấu lại giật tóc, mãi một lúc lâu sau cô mới có thể tăng tốc. Bên dưới cô quen với kích thước của cậu, hai cánh hoa cũng biết cách mút lấy gậy thịt. Cô ôm đầu cậu, để gương mặt cậu áp vào ngực mình, rên rỉ bên tai cậu. Thorne biết bản thân không thể nhịn lâu hơn nữa, đánh liều ấn cả cơ thể cô xuống, gồng mình xuất tinh.

"Urgzzz... Anh xin lỗi..."

Sinestrea cuối cùng cũng chịu thua, gục xuống vai cậu, hạ thân truyền tới não cơn sướng tê người. Thorne ôm cô vào trong lòng, rút dương vật, để tinh dịch chảy xuống ghế.

"Em ngủ rồi?"

Không có tiếng trả lời. Cậu mỉm cười, bế cô tới ghế và đặt cô nằm xuống. Cậu đem tấm mền đắp lên cho cô, dịu dàng đặt một nụ hôn lên trán.

"Tiểu yêu tinh. Chúc em ngủ ngon."

- The End -


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net