Chương 15: Lễ tình nhân đến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biên dịch: Yên Hy

Ngày thứ hai Eos tỉnh lại, đột nhiên nhớ tới có một việc không thích hợp!

【 Basilisk! 】 Cô quay đầu nhìn về phía xà quái ngủ bên gối, lớn tiếng gọi.
Basilisk ngủ thật sự rất say, đã quá lâu nó mới ngủ ở một địa phương ấm áp như vậy, nào có thể dễ dàng tỉnh lại. Eos nhíu mày, ngón út tay phải khẽ vẫy, cơ thể thu nhỏ của xà quái trừ bỏ đầu rắn toàn bộ đều bị bao bọc trong băng.

【 Ss! Lạnh quá ss... 】 Basilisk lập tức bị khối băng đông lạnh tỉnh, nó cúi đầu thấy được khối băng trên người, con ngươi màu vàng trong nháy mắt biến thành màu đỏ, 【 Eos, cô muốn đông chết ta sao ss... Cô không biết rằng xà quái sợ lạnh hơn rắn thông thường không! 】

【 Ông ngủ quá say, chỉ có biện pháp này mới có thể đánh thức ông nhanh.】 Eos búng tay một cái, khối băng trên người Basilisk lập tức biến mất, hơn nữa cảm giác được bản thân thân mình dần ấm áp lên.

【 Hiện giờ đang là mùa đông, rắn muốn ngủ đông, Eos ss... 】 Basilisk rất ủy khuất vặn vẹo thân rắn, 【 Đánh thức ta gấp như vậy, có chuyện gì ss... 】

Nó dòm váy ngủ của Eos, xem ra nó ngủ cũng không quá lâu, chỉ cần không phải lột da để nấu ma dược là được.

【 Đêm qua ông nghe được Draco nói rồi, Gryffindor lại có một nữ sinh bị thạch đá, là ông làm ?】 Eos hỏi.

Trong nguyên tác Hermione do uống Thuốc đa dịch có chưa lông mèo mà nằm viện, mà không phải bị hóa đá như bây giờ. Sẽ không phải là tình tiết bị thay đổi chứ? Câu lạc bộ đấu tay đôi lần rồi Hermione hợp sức với các học sinh Gryffindor, cũng không đến mức lại lông con mèo cưng của Slytherin bọn họ nữa chứ, chẳng lẽ nằm viện do uống sai ma dược?

Nghĩ như vậy Eos không khỏi đen mặt, tiểu thư biết tuốt cũng không tránh khỏi tình tiết uống nhầm ma dược?

【 Ss... Ngày hôm qua ta luôn ở trong phòng sủng vật, không có đi ra ngoài ss, người đầu tiên ta nhìn thấy người hôm qua chính là cô ss...】Basilisk gật gù đắc ý nói, chẳng lẽ chỉ vì muốn hỏi vấn đề này mà nữ chủ nhân dùng các này đánh thức nó chứ!

Ôi, Salazar, ngài mau tới đem ta mang đi đi! Ta chỉ là một xà quái nho nhỏ, chịu không nổi nữ chủ nhân ép buộc như vậy! Thật sự sẽ đông chết rắn đó!
Eos nhíu mày, sẽ không thật sự là do uống nhầm ma dược chứ.

"Bốp!" Eos búng tay.

"Kotoa vì ngài phục vụ, huynh trưởng Gawain." Gia tinh lập tức xuất hiện trong phòng ngủ Eos, khi nhìn thấy Basilisk ở trên giường, nó tiếp tục nói, "Ngài Basilisk đã ở đây, cần Kotoa mang cho ngài cừ non không?”

“Nướng cho Basilisk chút bò bít tết, bữa sáng của tôi như cũ." Eos nói, nhìn đến kotoa vội vàng muốn trở về phòng bếp, vội vàng nói, "Đợi chút, Kotoa."

Kotoa dùng đôi mắt to tròn đầy nghi vấn của nó hình Eos, làm trán cô hơi giật giật: "Ngày hôm qua có một nữ sinh Gryffindor bị đưa đến phòng chữa bệnh, cậu biết không, Kotoa?"

"Ah, đúng vậy, vị tiểu thư Granger uống sai ma dược kia. Không hổ là phù thủy sinh ra từ Muggle, ma dược cũng dám tùy tiện uống loạn, bây giờ cả người mọc đầy lông mèo." Kotoa nói lảm nhảm ra chuyện Eos muốn biết, “Cô ta là bạn của huynh trưởng Gawain sao, có phải cần Kotoa giúp đỡ chiếu cố không? Huynh trường Gawain cao quý làm sao có thể quen biết phủ thủy Muggle... Kotoa nghĩ sai rồi, Kotoa là gia tinh xấu.”

Kotoa vừa nói, một bên chạy tới cạnh tường, trực tiếp đập đầu vào.

Eos vỗ trán, cô chỉ biết, tại sao mối quan hệ của cô ấy với các yêu tinh trong nhà luôn kết thúc theo cách này: "Kotoa, tôi ra lệnh cho cậu, dừng lại. Bây giờ, đi chuẩn bị bữa sáng cho tôi cùng Basilisk."

"Vâng, huynh trưởng Gawain." Kotoa rốt cục dừng hành vi tự ngược bản thân, nháy mắt biến mất.
 
Eos thở dài, xem ra gia tinh cũng là rất có huyết thống ý thức . Kotoa là gia tinh dành riêng của Slytherin, thật đúng là kiên quyết kế thừa lý niệm thuần huyết của Salazar!

Tuy nhiên, Draco còn có giáo sư Snape đến cùng kết luận tiểu thư biết tuốt Gryffindor bị hóa đá, không phải chỉ uống sai thuốc thôi sao.

Chẳng lẽ trong này, lại có âm mưu gì?
Eos cảm thấy từ khi bắt đầu đến Hogwarts cho đến bây giờ, càng ngày càng có nhiều việc đòi hỏi cô phải rèn giũa đầu óc.

Sau đó Eos đã dành kỳ nghỉ Giáng sinh của mình trong việc bào chế ma dược, cuối cùng trước sinh nhật giáo sư Snape thành công để Basilisk lột da. Nhưng Eos chỉ lấy một phần mười làm quà tặng giáo sư Snape, ngẫm lại thân thể khổng lồ của Basilisk kia, coi như có một phần mười cũng đủ giáo sư dùng rất lâu.
Vào tối ngày 9 tháng 1, Snape ngồi cạnh lò sưởi dưới hầm, cầm một ly rượu đỏ híp nửa mắt. Hằng năm vào lúc này, đối với Snape mà nói đều không biết nên vượt qua như thế nào.

Nhìn vài phần quà kế lò sưởi, Snape tự giễu cười cười. Ngoài gia đình Malfoy và lão hiệu trưởng điên Dumbledore kia, còn có ai nhớ được sinh nhật ông, ngay cả chính ông, cũng muốn đem sinh nhật mình quên mất.

Tại thời điểm này, một gia tinh đột nhiên xuất hiện, đem một hộp quà đóng gói tinh xảo đặt bên cạnh mấy hộp quà bên lò sưởi.

Snape, người đã trải qua những năm tháng chiến tranh, ngay lập tức đứng dậy khỏi ghế, đũa phép cũng từ trong túi trượt vào trong bàn tay phải, tuy nhiên sau khi nhìn thấy huy hiệu Slytherin trên khăn quàng cổ gia tinh, lại thả lỏng ngồi lại ghế.

"Mày là ai?" Nhìn gia tinh coi như sạch sẽ trước mặt này Snape hỏi, đây không phải con bình thường chiếu cố ông.

"Viện trưởng Snape tôn kính, tôi là Kotoa, huynh trưởng Gawain để cho tôi mang quà sinh nhật tới cho ngài." Kotoa cung kính cúi chào Snape.

Cô bé nhỏ kia lại tặng quà cho ông? Chân mày Snape nhăn lại tới mức có thể kẹp được muỗi, nhìn xuống Kotoa còn chờ ông sắp xếp, nói: “Mày có thể đi xuống.”

"Vâng, thưa viện trưởng Snape." Kotoa biến mất giữa hầm.

Snape phẩy đũa phép, dùng thần chú triệu hồi hộp quà Kotoa vừa mang tới đến trong tay.

Những gì trong hộp quà kia ông không cần mở cũng biết, Dumbledore đưa kẹo và tất lông dê, tên Lucius kia nhất định lại đưa nguyên liệu ma dược, Narcissa có lẽ sẽ tặng mình áo choàng phù thủy thịnh hành nhất năm nay, còn có Draco, con đỡ đầu ông hằng năm đều đưa cho ông tất cả các loại sách liên quan đến ma dược.

Như vậy, vị huynh trưởng Slytherin này sẽ đưa ông món quà gì đâu? Quà giáng sinh lần trước là một cặp khuy măng sét có công dụng trữ vật, đối với ông mà nói thật sự có chút hữu dụng.

Từ con công Lucius kia mới biết đây là tự cô nhóc Gawain chế tạo, cho nên ông không từ chối món quà có vẻ có chút quý trọng này.

Về phần sinh nhật ông, chỉ cần có tâm, là một Gawain, không có khả năng tìm hiểu không được.

Mở ra giấy đóng gói, bên trong là một chiếc hộp bằng ngọc trắng đẹp dị thường.

Snape sờ lên chiếc hộp ngọc dường như thẩm thấu chút hơi lạnh, mất một lượng ma lực vào chiếc hộp ngọc bích, để ông kinh ngạc là loại vật liệu ông chưa từng thấy trước đây thực sự rất thích hợp để bảo quản hầu hết các nguyên liệu ma dược.

Có thể sử dụng đồ chưa thượng hạng này, bên trong khẳng định có thứ không đơn giản! Mang theo mong đợi, Snape mở hộp ngọc ra. Chỉ thấy bên trong là một vỏ rắn lột màu xanh biếc xếp chồng ngay ngắn chỉnh tề, hai mắt Snape tỏa sáng dùng ngón tay sờ sờ, lại thử dùng mũi ngửa một chút.

Đây là da xà quái ngàn năm!

Snape cầm hộp ngọc trắng đi nhanh về hướng phòng thí nghiệm, nghĩ đến đêm nay hẳn sẽ không nghỉ ngơi tốt.
 
Cứ như vậy, thái độ Snape đối với Eos tuy rằng không tốt, nhưng thấy cô cũng sẽ đáp lại lời chào của cô, mà không lại gật đầu bước nhanh tránh đi.

Còn đối với lời mời của Eos nhờ ông nuôi giúp ma dược, Snape cũng vui vẻ đồng ý. Eos cho ông công thức ma dược ông chưa bao giờ gặp qua, trong đó dùng rất nhiều ma dược đã thất truyền rất lâu, những thứ này điều là nguyên nhân Snape đồng ý.

Về phần công dụng của ma dược, Snape từ nguyên liệu cũng biết đại khái được một ít, nhưng ông cũng không hỏi nhiều. Dù sao không phải dùng ma dược cho những việc xấu, ông nấu ma dược rất vui vẻ, Eos dùng vui vẻ, không phải tất cả đều vui mừng sao!

Rất nhanh, nhóm động vật nhỏ Hogwarts đều đợi lễ tình nhân sắp tới, bên trong tòa thanh nơi nơi đều tràn ngập ý xuân ấm áp. Hermione Granger bị hóa đá trong truyền thuyết lại lần nữa xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, cũng để bóng ma sự kiện hóa đá vơi đi không ít.

Mà lúc này, Eos mới biết được thuyết âm mưu cô nghĩ trước đó. Tiểu thư Granger chẳng qua do cả người đầy lông mà ngại ngùng nên mới giấu giếm, kết quả làm mọi người cứ tưởng cô nàng bị hóa đá.
Cùng ngày lễ tình nhân hôm đó, các con rắn nhỏ đi theo huynh trưởng đến đại sảnh Hogwarts, bọn họ đều cho rằng bản thân không cẩn thận đi nhầm cửa!

Merlin, mấy cái này là gì đây!

Tất cả bức tường đều bị bao trùm bởi những đóa hoa hồng diễm lệ, trần nhà màu lam nhạt rủ xuống giấy hình trái tim. Đây thực sự rất không Slytherin, bọn họ có thể từ chối dùng bữa sáng trong đại sảnh được không? Trong lòng nhóm rắn nhỏ kêu rên.

Nhưng mà hiển nhiên là không có khả năng, bọn họ ngồi xuống ghế dài, khóe miệng co rút, gạt tờ giấy màu trên đùi xuống đất.

Sau đó bọn họ nhìn qua chỗ ngồi của giáo sư, ngay tức khắc bị buồn nôn đến không nói nên lời.

Hiệp sĩ Lockhart mặc áo choàng màu hồng tươi đang vẫy tay ra hiệu im lặng, hai vị giáo sư ngồi kế ông ta cứng ngực, viện trưởng Snape hoàn toàn đen mặt.
 
"Này, ông ta xuất hiện lúc nào vậy?" Blaise Zabini nhỏ giọng hỏi Pansy.

Pansy nhún vai: "Tớ không biết, tớ còn tưởng rằng ông ta đã biến khỏi Hogwarts rồi chứ.”

Sau khi kết thúc câu lạc bộ đấu tay đôi lần trước, Lockhart gặp rắc rối liên tục. Nhất là ông ta dám sau lưng hướng về phù thủy nhỏ vị thành niên sử dụng “Bùa triệu hồi rắn”*, nhóm giáo đổng cũng viết thư cho Dumbledore yêu cầu đổi giáo sư.

   *Serpensortia

   *Giáo đổng: những người phụ trách quản lý tòa thành. Cha Malfoy cũng là một trong số đó.

Đáng tiếc bởi vì giáo viên môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám quá khó mời, cuối cùng Lockhart vẫn ở lại Hogwarts. Nhưng dường như ông ta đã bị Hogwarts chán ghét, cửa phòng làm việc cùng phòng ngủ không mở cửa cho ông ta, gia tinh cực tuyệt phục vụ, thậm chí ngay cả cầu thang cũng cố ý đối nghịch với ông ta.

Nghe nói hiệp sĩ Lockhart có một lần không cẩn thận té từ trên cầu thang xuống, kết quả lại rơi vào trong một mật thất nào đó không rõ của Hogwarts, thật lâu sau đó mới được phát hiện, những ngày kế luôn nằm trong phòng chữa bệnh.

Những lớp phòng chống nghệ thuật hắc ám sau nghỉ lễ giáng sinh là do hiệu trưởng Dumbledore tạm thời dạy thay, không nghĩ tới bây giờ Lockhart đã khỏi hẳn, trả lại cho mọi một “kinh hỉ” lớn đến như vậy!

Nhóm rắn nhỏ nhìn về phía huynh trưởng của họ, huynh trưởng ơi, ngài vẫn nghĩ biện pháp để vị hiệp sĩ này lại về phòng chữa bệnh nằm lại đi, ông ta vừa ra tay không ai chịu nổi đâu!

Eos không dấu vết trợn trắng mắt, đã nói chuyện của Lockhart không có liên quan gì đến cô, nhưng thế nào nhóm rắn nhỏ cũng cảm thấy là do cô làm chứ! Cô nếu thật sự muốn ra tay, tên giáo sư bao cỏ này bây giờ còn có thể nhảy loạn hả!

"Lễ tình nhân vui vẻ!" Lockhart hô lớn từ băng ghế của giáo sư, "Tôi rất biết ơn bốn mươi sáu người đã tỏ tình với tôi cho đến nay! Vì vậy, tôi đã bố trí đại sảnh mang đến cho tất cả các bạn một điều bất ngờ - nhưng còn hơn thế nữa!"

Lockhart vỗ tay, một loạt các thiên thần nhỏ với đôi lông mày rạng rỡ bước vào qua cửa đại sảnh. Đường nhiên chỉ là một chú lùn với đôi cánh vàng và chiếc đàn hạc ăn mặc như một thiên thần, tụi nó đều trừng to mắt, nhìn qua tuyệt đối không thân thiện chút nào.

"Thần tình yêu thân thiện của tôi!" Lockhart mỉm cười, "Chúng nó hôm nay sẽ đến tặng thiệp cho mọi người! Đương nhiên cũng không chỉ như thế, tôi tin tưởng các đồng nghiệp của tôi cũng đều rất vui vẻ gia nhập vào việc này. Giáo sư Snape có thể chỉ các em nấu “Tình dược”! Giáo sư Flitwick còn biết cách tạo thêm sự quyến rũ hơn bất kỳ phù thủy nào mà tôi từng thấy, lão già này! "

Giáo sư Flitwick đem mặt vùi vào trong lòng bàn tay, giáo sư Snape nhìn qua những học sinh muốn mở miệng hướng ông học “Tình dược”.

Phía dưới tốc độ dùng bữa của nhóm rắn nhỏ Slytherin rõ ràng càng nhanh hơn, bọn họ nhất định phải thỉnh cầu huynh trưởng, bữa trua và bữa tối không muốn đến đại sảnh nữa!

Hết chương 15.
 
 
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC