Chương 19: Linh hồn bạn lữ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biên dịch: Yên Hy

Eos có chút cam chịu ngồi xuống trên đất, hai tay đem tóc bản thân cào thành một mớ hỗn độn, tựa như chính tâm trạng cô bây giờ.

Được rồi, chuyện áo ngủ có thể buông tha. Bởi ảnh hưởng mạnh mẽ từ huyết thống phương Đông của mẫu tộc, cơ thể cô cũng phát dục chậm hơn thiếu nữ phương tây nhiều, vẫn là dáng người cứng nhắc nên dù bị xem hết cũng không sao cả.

Không sao hết cái rắm chứ! Eos nhịn không đuộc văng tục.

Tên đáng ghét Salazar Slytherin kia chắc chắn cố ý! Là một trong bốn người đứng đầu Hogwarts ngàn năm trước, nhận được tước vị công tước hắn không biết cấm kỵ của gia tộc Gawain sao, hắn còn cưới một Gawain làm vợ !

Hy: Cấp bậc tước vị quý tộc nước Anh thời xưa gồm Công tước >Hầu tước > Bá Tước > Tử Tước > Nam tước.

Eos còn đang rối rắm trong phòng tắm, cửa bị gõ vang, giọng nói của Salazar truyền đến.

"Vẫn chưa ổn sao Eos? Cháo muốn lạnh rồi, tuy rằng có thần chú giữ ấm, nhưng đôi khi ma lực sẽ làm giảm hương vị của đồ ăn đấy." Salazar biết Eos có bao nhiêu soi mói với đồ ăn.

Thanh âm này lại làm Eos nhũn cả chân, cô lấy tay đập lên mặt "Bộp Bộp Bộp".

Eos, mày phải phấn khởi lên, bình tĩnh lại! Mày không phải nữ sinh mới mười một tuổi, linh hồn mày đã là lão yêu đã mấy trăm tuổi, sao lại có thể mất mặt như vậy.

Cô sẽ phản ứng mãnh liệt với âm thanh của Salazar như vậy nhất định có nguyên nhân! Hơn nữa, cô nhớ rất rõ ràng khi đó cô cảm ứng được cảm xúc của Salazar, hơn nữa trong đầu cũng thoáng hiện qua những hình ảnh vụn nát.

Eos nhắm hai mắt lại, một lát sau, khi cô mở mắt ra một lần nữa, khóe miệng tràn đầy bất lực cùng chua xót. Đứng lên, cô mở ra cửa phòng tắm, chống lại đôi mắt màu đỏ mang theo quan tâm của Salazar.

"Sall, tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện thật nghiêm túc."

Salazar nghiêng người tránh ra, làm thành tư thế mời.

Mời tôi ngồi xuống ghế sofa bên cạnh lò sưởi, tay phải Salazar nhẹ nhàng vẫy lên sử dụng thần chú bay tới, triệu hồi bàn trà đặt ở bên giường tôi qua: "Trước tiên ăn chút cháo đã, tôi qua em hấp thu những ký ức kia, tiêu hao không ít tinh lực."

Ngày hôm qua thời điểm Eos té xỉu, làm Salazar một phen hoảng hốt, sau khi dùng một đống thần chú kiểm tra, mới biết cô bởi vì đột nhiên nhớ tới khối lượng ký ức khổng lồ phức tạp đó, cơ thể khởi động cơ chế tự bảo vệ mà ngất xỉu.

Có lẽ do trước đó tôi đã xây dựng tâm lý, lần này Eos không có phản ứng quá mức nào nữa. Nhận lấy chén cháo rau củ trong tay Salazar, động tác cô ưu nhã từng muỗng ăn xong, đây thuần túy là động tác phản xạ, đời trước cùng đời này, quý tộc từng chút từng chút đã dung nhập vào trong cốt nhục cô.

Buông cái bát trống xuống, nhìn Salazar gọi Kotoa dọn dẹp bát đi, bên trong phòng ngủ nhất thời rơi vào trầm mặc.

Giương mắt nhìn, trên khuôn mặt tuấn mỹ của Salazar chứa đầy ý cười, cặp mắt đỏ tươi kia chuyên chú nhìn cô, tất cả đều là nhu tình và vui sướng. Eos cảm thấy trong lòng có chút cay đắng, cô đại khái biết vì sao Salazar vui vẻ như vậy, tuy nhiên cô không mở miệng không được.

Có chút vấn đề, chỉ có Salazar mới trả lời cho cô được. Có chút vấn đề, nhất định hai người bọn họ phải cùng nhau đối mặt: "Sall, em không có khôi phục trí nhớ."

Biểu cảm của Salazar thay đổi: "Tối qua không phải vì em hấp thu trí nhớ mới té xỉu..."

"Tối hôm qua em thấy được rất nhiều hình ảnh hỗn loạn, nhưng không có khôi phục trí nhớ." Tối hôm qua té xỉu kỳ thực có chút không bình thường, chẳng qua những hình ảnh kia lại để cô mất đi ý thức. Eos cúi đầu rũ mi, cô không biết cường độ linh hồn mình sẽ kém cỏi như thế, kiếp trước cô chỉ kém một bước nữa sẽ đạt thành tựu pháp thần, ma pháp sư linh hồn, đều rất cô đọng.

"Mặc dù không khôi phục trí nhớ, nhưng em lại biết, linh hồn và trí nhớ em tự cho rằng hoàn hảo, lại có vấn đề lớn." Huyệt thái dương ẩn ẩn co rút đau đớn, Eos vừa nâng tay lên, lại cảm nhận được lực đạo ôn nhu di chuyển trên huyệt thái dương. Vừa ngẩn đầu nhìn lên, là Salazar ngồi quỳ trước mặt cô, nhẹ nhàng giúp cô mát xa .

"Sall." Eos gọi.

"Ừ." Salazar rất ôn nhu đáp lại, động tác mát xa trên tay cũng không ngừng.

"Chúng ta là linh hồn bạn lữ." Eos dùng câu khẳng định, vừa rồi ở trong phòng tắm, tâm trạng tĩnh lặng của cô có thể cảm nhận rất rõ ràng cảm xúc của Salazar ngoài cửa.

Điều này nói rõ cái gì, Eos đã đọc qua nhiều sách cổ trong gia tộc không có khả năng không hiểu.

Lọai cảm ứng mãnh liệt này, tuyệt đối không có khả năng do cô sử dụng máu mình "Phục sinh" Salazar.

"Phải."

Nhìn biểu cảm hắn vẫn ôn nhu như cũ, Eos lại cảm thấy đau lòng, nước mắt chảy xuống từ khóe mắt.

"Sao lại khóc rồi?" Salazar dừng động tác mát xa cho cô, quý trọng dùng tay bao lấy khuôn mặt cô.

"Sall, anh là đồ ngốc hả. Nếu em không chuyển thế thành công, hoặc chuyển thế thành một Muggle, linh hồn anh sẽ thế nào, anh không biết sao?" Hoặc em chuyển đến một thế giới khác, cuối cùng không trở về được nữa... Những lời này Eos không nói ra.

Tuy rằng cô chưa khôi phục trí nhờ về thế giới này trong ngàn năm trước, nhưng cô cũng chả phải kẻ không có đầu óc. Trước đó cô còn điều hoài nghi, sau khi nhìn thấy những hình ảnh đó, nếu còn không đoán được phần cuối đã phát sinh chuyện gì, cô thật sự đã sống uổng phí mấy đời.

Salazar nhẹ nhàng hôn những giọt nước mắt của cô, mỉm cười nhìn cô bị thấm đẫm nước mắt, con ngươi càng thêm rực rỡ: "Nhưng ta đã thành công, em đã trở lại Eos, bây giờ đang ở trong lòng ta. Ta có thể ôm em, vuốt ve em, hôn môi em. Nếu không đợi được em, ta tình nguyện tiêu tan cả linh hồn."

Ngàn năm vắng vẻ cô quạnh, vào thời khắc cô đến, đều đáng giá.

Nên Salazar không hổ là xà tổ của học viện Slytherin! Cho dù ở thời khắc kịch tính nhất, Salazar vẫn không quên thêm vào một câu cuối cùng. Chỉ cần có thể để Eos yêu hắn hơn, nói một vài lời buồn nôn thì ảnh hưởng gì, hơn nữa hắn đều nói thât.

Nếu không đợi được linh hồn bạn lữ trở về, linh hồn bị chia nhỏ của hắn chỉ đơn độc tiếu tán trong trời đất. Lúc trước Rowena và hắn cùng nhau bố trí ma pháp trận phong ấn cơ thể, năng lượng chỉ đủ vận hành một ngàn năm. Vẫn may, Merlin cũng chưa quên mất hắn, cuối cùng để Eos vào lúc này đi đến Hogwarts.

"Cho dù em không có trí nhớ ngàn năm trước, cho dù em chẳng phải 'cô ấy' kia trong trí nhớ anh?" Eos không thể phủ nhận bản thân bị lời nói Salazar làm cảm động, nhưng vấn đề giữa họ cũng không nhỏ.

Cô không biết mình đã ở kiếp nào cách đây một nghìn năm, cô không có trí nhớ một đời kia.

Tuy rằng "cô" cũng chính là cô, nhưng cũng bởi vì không có trí nhớ, cô không có cảm giác thuộc về cuộc sống đó. Mà mặc dù không có trí nhớ, tâm cô vẫn rung động vì Salazar, hơn nữa quan hệ của họ là linh hồn bạn lữ, đời này cô chỉ có thể buộc chung một chỗ cùng Salazar.

"Eos, thứ ta yêu chính là linh hồn em, chúng ta là linh hồn bạn lữ." Sau khi Salazar nghe được vấn đề của Eos, lại cảm thấy có chút dở khóc dở cười, "Linh hồn chúng ta sẽ hấp dẫn nhau, sau khi linh hồn của tôi dung hợp khôi phục, em đã phản ứng rất mãnh liệt với ta. Thời điểm ta còn ở trong bức họa, em không phải một chút cảm giác cũng không có."

"Eos, cho dù em không có ký ức của ngàn năm trước, em cũng không có khác biệt gì với ngàn năm trước, trừ việc hiện tại em em biết sử dụng rất nhiều, ừm, thần chú nhỏ ta chưa từng nhìn thấy." SaSalazar nói tới đây, nhíu mày, hắn cảm thấy rất hừng thú với nhiều thần chú Eos sử dụng.

Được rồi, nghe được lời Salazar nói, ít nhất Eos có thể xác định một đời ngàn năm trước, cô xuyên đến đại lục dị thế trước, nếu trí nhớ cô không có thiếu hụt khác.

Nói như vậy, cô đã nghiên cứu ma thuật một cách nghiêm túc trong cuộc sống cuối cùng của mình, cho dù cha mẹ và người nhà lo lắng nữa, cũng luôn không có ai làm cô động tâm, đến lúc qua đời cũng còn là độc thân, cũng bởi vì nguyên nhân linh hồn bạn lữ này?

Nói như vậy, những rối rắm của cô đều không cần thiết? Eos nhíu mày một cái.

"Bảo bối ơi." Salazar đứng lên ngồi xuống bên người cô, đem cả người cô ôm lấy đặt lên đùi, ôm vào trong ngực, "Em biết tên của em trong ngàn năm trước không?"

"Hử?" Eos ở trong lòng hắn ngẩng đầu.

"Giống với tên em hiện tại." Salazar cười nói, ngón tay phủ lên mái tóc dài màu bạc mềm mại của cô, "Linh hồn thật là kỳ diệu, không chỉ có tên, dáng vẻ của em cũng giống với ngàn năm trước như đúc."

Là thế giới này kỳ diệu chứ, Eos nhịn không được phàn nàn trong lòng. Đời thứ nhất dáng vẻ cô mang tiêu chuẩn người phương đông, đời trước tuy nói rằng là người phương tây, nhưng cũng không có tóc bạc phối hợp với mắt lục, màu sắc chọc người chú ý như vậy.

Đợi chút, tóc bạc, mắt lục... Đừng nói cho cô màu sắc dấu hiệu của Slytherin là bời nguyên nhân này nhé? ! Hẳn không thể nào, xà tổ sẽ không phải người đàn ông lãng mạn như vậy, hắn là hắc phù thủy đấy! Eos có chút rối rắm.

Cảm nhận lồng ngực rộng lớn của người đàn ông sau lưng, nghĩ đến việc hắn chia cắt linh hồn chờ đợi cô ngàn năm. Eos cười khổ, đây cũng không giống chuyện Salazar sẽ làm nhỉ. Hắn là một hắc phù thủy, tổ tiên của Slytherin, sẽ lại vì tình yêu chịu đừng ngàn năm cô tịch, nói ra cũng chỉ sẽ cho rằng đây là trò đùa.

Nhưng mà, người đàn ông này, thật sự đã làm như vậy. Được một Slytherin yêu thương, thật sự là chuyện hạnh phúc. Thả lỏng cơ thể, Eos ở trong lòng Salazar tìm một vị trí thoải mái.

Cần gì nghĩ nhiều như vậy, cô và Salazar là linh hồn bạn lữ, người đàn ông này vì chờ đợi cô, thậm chí có thể xuống tay với linh hồn chính mình. Voldemort là hỗn huyết nên không biết, chẳng lẽ Salazar còn không biết phân liệt linh hồn tổn hại thế nào sao? Nhưng cho dù có biết, hắn vẫn làm như thế.

Eos cũng không phải cô học trò nhỏ, cô biết bản thân mình muốn điều gì, cần cái gì. Có một người đàn ông yêu cô như vậy, còn cần suy nghĩ nhiều như vậy sao?

Còn về phần trí nhớ ngàn năm trước, một ngày nào đó sẽ khôi phục, không phải sao!

"Bảo bối, tuy rằng ta rất muốn luôn ôm em như vậy, nhưng ta không thể không nhắc nhở em, em cần chuẩn bị đến đại sảnh." Salazar buông cánh tay đang ôm chặt cô ra, ở bên tai Eos nói.

Eos dùng ma pháp hiện thời gian, sau khi nhìn thấy vội vàng nhảy từ trên đùi Salazar xuống, vọt vào trong phòng giữ quần áo.

Mười phút sau, Eos cả người quần áo chỉnh tề đi ra, cô thấy Salazar còn ngồi trên ghế sofa, nói: "Sall, em phải đi, anh..."

"Đi nhanh đi, ta đợi trong phòng ngủ chờ em." Salazar mỉm cười nói, "Giữa trưa chúng ta cùng nhau ăn cơm, ta nhớ chiều nay em không có lớp nhỉ?"

"Vâng." Eos đáp, cô do dự một lúc, cuối cùng vẫn thuận theo cảm tình bản thân, đi đến bên người Salazar cúi xuống hôn lên gương mặt hắn, "Em đi trước nhé Sall, nếu anh mệt thì nghỉ ngơi một lát đi."

Nói xong, cô đỏ ửng nghiêm mặt chạy nhanh như bay ra khỏi phòng ngủ, để lại Salazar ngồi trên sofa vuốt ve gò má cười ngây ngô.

Hết chương 19.

[Nhấn theo dõi tôi để nhận được thông báo khi có chương mới nhé]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC