Chương 52: Triệu hồi thần thú thủ vệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biên dịch: Yên Hy

Có chương trình học Võ thuật cận chiến của Laquila làm đệm, thời điểm Salazar bắt đầu lên lớp môn nghiên cứu ma thuật Hắc ám, các học sinh cũng không phản đối mãnh liệt giống trước đó.

Hơn nữa phương pháp dạy học của Salazar rất dễ tiếp thu, nội dung sâu sắc, lời giảng dễ hiểu, gợi lên hứng thú của các học sinh, cho dù là nhóm Gryffindor cũng không thể che giấu lương tâm nói hắn dạy không tốt. Mặc dù có lúc Salazar giảng về ma thuật Hắc ám có chút quá trần trụi, làm các học sinh cảm thấy ma thuật Hắc ám quá tàn nhẫn.

Thuận theo tự nhiên, Nghiên cứu ma thuật Hắc ám và Võ thuật cận chiến thành chương trình học được chào đón nhất Hogwarts, kết quả này làm Salazar lẫn Laquila đều rất vừa lòng, tối thiểu bước đầu tiên mục tiêu của họ đã đạt.

Một tháng này Eos trôi qua cũng không nới lỏng, vì để nhóm rắn nhỏ Slytherin khi đối mặt Giám mục cũng có năng lực tự bảo vệ mình, áp lực của huynh trưởng nhà như cô cũng rất lớn.

Lấy được sự đồng ý của Salazar, cô mở mật thất trong phòng nghỉ chung ra, mỗi đêm đều cho học sinh Slytherin đi đến sảnh dưới đại sảnh luyện tập bùa chú.

Giống Eos dự đoán, trải qua đại khái một tuần luyện tập, phần lớn nhóm rắn nhỏ chỉ có thể triệu hồi ra một bóng trắng tròn mơ hồ, chỉ có Draco cùng vài học sinh lớp lớn có thể gọi được thần thú hộ vệ.

Phép thuật trắng, thật đúng là dày vò Slytherin quá!

Eos đều có chút thở dài muốn từ bỏ, nhưng nghĩ đến Giám ngục vẫn còn bay xung quanh trường học, thứ gọi là cốt truyện đã không thể thay đổi, nếu ai trong nhóm rắn nhỏ không cẩn thận vừa khéo đụng phải Giám mục, mà Giám mục lại phát cuồng thì làm sao bây giờ?

Cho nên, cô chỉ có thể kiên trì tiếp tục tổ chức mọi người luyện tập.

Eos đứng một bên, nhìn nhóm rắn nhỏ không ngừng vung đũa phép, đọc "Triệu hồi thần thú thủ vệ", trong lòng được an ủi.

Nhóm rắn nhỏ này, cho dù biết muốn học được bùa chú này cực khổ đến thế nào, mỗi ngày vẫn luôn nắm chặt thời gian, hoàn thành xong bài tập trên lớp sẽ chạy tới địa đạo luyện tập bùa chú.

Bởi vì bọn họ đều biết học được vì tốt cho bản thân, cho nên một câu oán hận cũng không có. Nên Eos mới thích Slytherin như vậy, cũng không chỉ vì bởi Salazar, nhóm rắn nhỏ cũng có sức hút riêng.

"Tốt lắm, đã được rồi, mọi người nghỉ ngơi một lúc đi!" Nhìn đến thời gian đã đủ, Eos đi lên trước vỗ tay, để mọi người dừng động tác trên tay lại, tiếp theo gọi Kotoa đem đến bữa khuya cùng đồ uống cho mọi người.

Các học sinh vừa đến tự nhiên ngồi xuống đất vây quanh Eos.

Huynh trưởng năm nhất - Arlen Hall từng bất mãn việc mọi người không lên đài đấu đã trực tiếp từ bỏ tranh đoạt huynh trưởng nhà, khi thấy Eos không sử dụng đũa phép, vẫn có thể sử dụng nhiều bùa chú cao cấp liền hoàn toàn sùng bái cô, mà nhóm rắn nhỏ năm nhất, tự nhiên cũng đi theo cậu.

Thật ra người lớp lớn không phải không muốn tiếp xúc với Eos, có thể bọn họ ngại cướp chỗ với nhóm lớp nhỏ hơn, cũng chỉ ngồi một bên xem huynh trưởng nhà nói chuyện sôi nổi với bạn bè lớp dưới.

Được rồi, thật ra thì tình huống thực tế là Eos cười nghe bọn họ nói chuyện phiếm.

Tuy rằng nhóm rắn nhỏ đều là những đứa nhỏ trưởng thành tương đối sớm, nhưng so với lão yêu quái như Eos có thể có được tiếng nói chung bao nhiêu? Nên cô luôn bưng đồ uống, nghe họ tán gẫu.

Đột nhiên, đề tài chuyển tới trên bùa chú "Triệu hồi Thần thú thủ vệ" luôn luyện tập gần đây, Pansy ghen tị nhìn về phía Draco: "Draco à, nói ra bí quyết đi, đến cùng làm sao cậu gọi được thần thú thủ vệ nhanh vậy nha?"

Đến bây giờ Pansy cũng chỉ có thể gọi ra được một đám sương trắng mà thôi, làm cô oán niệm không thôi. Draco nhanh vậy đã gọi được thần thú thủ hộ, còn là một con rồng tuyệt đẹp, thật là làm người ta ghen tị !

"Thật sự không có bí quyết đâu Pansy, nếu có tớ sẽ không nói ra sao?" Vẻ mặt Draco đau khổ nói. Vấn đề này cậu đã trả lời không biết bao nhiêu lần, đáng tiếc nhóm rắn nhỏ hình như không quá tin, luôn cảm thấy cậu giấu diếm.

Chẳng lẽ muốn cậu nói, nguyên nhân là vì thuộc tính ma lực cá nhân sao? Đoán rằng nếu nói ra, càng không được mấy người tin.

Eos nghe được đoạn đối thoại của họ, buông cái cốc trong tay, bắt đầu trầm tư.

Có lẽ nguyên nhân do cô là ma thuật sư toàn hệ, nên bùa chú như "Triệu hồi thần thú thủ vệ" này lần đầu dùng đã thành công, cho nên cô cũng không biết nên như thế nào truyền thụ bí quyết học tập cho mọi người. Trong mắt cô bùa chú này hẳn có liên quan đến thuộc tính ma lực, đáng tiếc đại đa số nhóm rắn nhỏ đều thiên về Hắc ám.

Tuy nhiên, giống như thuộc tính ma lực của giáo sư Snape cũng là hai hệ Hắc ám và Lửa, ông vẫn có thể gọi được thần thú bảo vệ. Xem ra có liên quan đến thuộc tính ma lực, nhưng không phải tất cả.

Nhưng bây giờ đi tìm giáo sư Snape cũng không ổn nha, ông đã không là viện trưởng Slytherin, không biết ông có đồng ý dạy cho nhóm rắn nhỏ không, hơn nữa, Slazar cũng sẽ không đồng ý.

Nhớ tới Salazar cùng Snape từ khai giảng tới nay không thèm để ý nhau, Eos liền cảm thấy đầu ẩn ẩn có chút đau.

Salazar nói Snape không là Slytherin đủ tư cách, Snape còn suy nghĩ mãi không có cách nào quên được, hai người cứ như vậy giằng co, làm người khác nhìn vào rối rắm không thôi.

Đúng rồi, không biết Salazar có dùng được bùa chú "Triệu hồi thần thú thủ vệ" này được không, sử dụng bùa chú liên quan đến tình cảm, không biết thần thú của Salazar là gì?

Đang suy nghĩ, đột nhiên Eos bị Blaise kéo ra.

"Nói tới đây, huynh trưởng của chúng ta, thần thú thủ vệ của em là gì?" Blaise nhìn về phía Eos, đột nhiên hỏi.

Luyện tập bùa chú lâu như vậy, bọn họ đều chưa có xem Eos phóng ra chú ngữ này. Bất quá muốn nói Eos sẽ không, bọn họ đều không tin tưởng.

"Rất hiếu kỳ sao?" Eos nhíu mày nhìn về phía Blaise.

"Là có một chút, tuy rằng tụi này đại khái đều có thể đoán được thần thú của Eos là gì, nhưng dù sao còn chưa được tận mắt thấy."Blaise thành thật gật đầu.

"Có thể đoán được?" Eos nâng khóe môi, "Đã có thể đoán được, vậy có nhìn được hay không cũng không sao mà?"

Blaise lại bị huynh trưởng ác liệt đánh bại, tinh thần phấn chấn, dùng đôi mắt hoa đào cực kỳ khát vọng nhìn về phía Eos trong mắt tràn đầy chờ mong.

"Eos ơi, để chúng ta nhìn một chút đi." Astoria làm nũng nói với Eos, mấy nữ sinh khác ào ào đi theo gật đầu.

"Được rồi được rồi." Eos bất đắc dĩ mà cưng chiều mỉm cười với nhóm rắn nhỏ, nâng tay phải lên thì thầm: "Triệu hồi thần thú thủ vệ"

Một con vũ xà vĩ đại từ ngón tay cô bay ra ngoài, quanh quẩn trên trần đại sảnh, đưa tới không ít lời thán phục.

hình

"Thật đẹp quá!" Hai tay Pansy ôm mặt, xem vũ xà giữa không trung, thì thào nói.

Eos đứng lên, nói với nhóm Slytherin: "Nói thật, tôi không biết bùa chú "Triệu hồi thần thú thủ vệ" có yêu cầu gì, hay có bí quyết gì. Nhưng có một ít có thể nói với mọi người, tôi chẳng nghĩ đến việc vui vẻ mới phóng ra được bùa chú này. Lúc đối mặt với Giám ngục, mọi người không chắc chắn còn nhớ được ký ức vui vẻ đâu!"

"Nhưng thời điểm tôi phóng ra bùa chú này, vừa có kiên định, niềm tin muốn bảo vệ. Đến lúc mọi người có đối tượng để bảo vệ, có lẽ có thể phóng ra được bùa chú này. Đương nhiên, đây cũng chỉ là ý nghĩ của tôi, mọi người có thể thử xem." Eos cười nói xong, lại lần nữa ngồi xuống.

Phương pháp này kỳ thực cô vừa nhớ tới, giống như cô nhìn thấy một cách nói trên sách, không biết thật sự có tác dụng không. Nếu có thể, vậy thì quá tốt. Không được, mọi người thử một lần cũng không mất gì.

Sự thật chứng minh, lực lượng quần chúng thật sự không đơn giản. Sau này tuy rằng nhóm rắn nhỏ vẫn không triệu hồi được thần thú, nhưng sương mù trắng đã càng ngày càng rõ ràng, dần dần cũng có thể nhìn đến một ít hình dáng.

Kết thúc công tác bồi luyện, Eos trực tiếp theo mật đạo đại sảnh trở về phòng ngủ, lại ngoài ý muốn thấy Salazar đã ngồi ở trên sofa chờ cô.

"Sall?" Eos kinh ngạc nhìn về phía Salazar đã mặc áo ngủ, "Hôm nay sao anh về sớm thế?"

Gần nhất Salazar bề bộn nhiều việc, thường trở về vào lúc Eos đã ngủ, mà buổi sáng cô rời giường thì Salazar lại đã rời đi. Nếu không phải mỗi buổi sáng rời giường mỗi ngày, Eos đều có thể cảm giác được hơi ấm còn dư lại bên cạnh, cô còn cho rằng buổi tối Salazar cũng không trở về ngủ.

Salazar buông văn kiện trong tay, đứng lên đi đến bên người Eos, ôm cổ cô: "Ta nhớ em, bảo bối à. Gần nhất mỗi ngày đều chỉ có thể nhìn ngươi ngủ, ta cảm thấy rất tịch mịch."

Này này, hẳn là cô đến oán giận mới đúng chứ! Rõ ràng gần nhất Salazar tương đối bận!

Eos liếc mắt Salazar một cái, đẩy ra hắn nói: "Em đi tắm."

Eos tắm rửa xong mới vừa đi ra phòng tắm, liền rơi vào cái ôm đã chờ lâu của Salazar.

Salazar ôm cô ngồi xuống trên giường, tiếp nhận khăn lông trong tay cô, giúp cô lau tóc.

"Bảo bối ơi, ta vẫn chưa có nhìn thấy thần thú của em, em đã cho nhóm học sinh nhìn trước rồi." Trong thanh âm Salazar mang theo ủy khuất.

Eos trợn trắng mắt: "Gần nhất anh bận đến mức thời gian nói chuyện chúng ta cũng không có, anh còn có thời gian nhìn thần thú của em?

"Bảo bối có phải không nhớ ta, muốn ta bồi thường em sao?" Salazar cúi đầu, khẽ hôn tai Eos.

"Nhưng em rất nhớ anh, " Eos dùng ánh mắt không chứa tạp chấtnhìn về phía Salazar, "Còn nữa, không cần bồi thường đâu, cảm ơn."

Cô nói một câu sau, đôi mắt đỏ vốn đang tỏa sáng của ai kia lại ảm đạm xuống: "Ta đã hy vọng bảo bối sẽ nhận lấy bồi thường của ta, thật là đáng tiếc quá."

"Thật sự không cần bồi thường đâu, Sall thân yêu của em. Nếu anh thấy ngại vì gần đây vắng vẻ em, không bằng cho em xem thần thú thủ hộ của anh nhé." Khóe môi Eos mang theo ý cười nói.

"Ha ha." Tiếng cười trầm thấp của Salazar vang lên, "Bảo bối muốn nhìn, đương nhiên không thành vấn đề. Nhưng bảo bối nếu nhìn thì, có nguyện ý nhận bồi thường của ta hay không?"

"Sall này, anh không thể tiết chế một chút sao?" Eos nặng nề thở dài một tiếng, vì sao hắn cứ suy nghĩ về thứ này chứ.

"Bảo bối ơi, ta đã gần một tháng không có chạm vào em." Giọng nói của Salazar lần này là ủy khuất thật.

Từ khi đến trường học, hắn vẫn không có thân mật tiếp xúc với Eos. Một nguyên nhân do lần trước Eos thật sự không vui, hắn cũng thấy hẳn nên cho em nghỉ ngơi nhiều chút. Mà một cái khác, chính là hắn và Laquila còn có một vài quý tộc Slytherin khác cần sắp xếp an bày rất nhiều chuyện, khiến thời gian ở cùng Eos của hắn giảm đến mức âm.

Buổi tối nhìn đến Eos ngủ ngon như thế, hắn không nỡ gọi cô tỉnh dậy. Hôm nay vất vả mới có thời gian trở lại sớm, người yếu hắn nhìn qua như không muốn thỏa mãn nguyện vọng của hắn.

Eos hạ mắt, không dám nhìn vào hắn, thanh âm thật nhỏ nói: "Không cho quá phận."

Salazar nở nụ cười, cực kỳ ôn nhu nói: "Ta sẽ rất nhẹ nhàng, bảo bối của ta."

Hết chương 52.

*

Hy: Chỉ còn 1 tuần nữa sẽ tới Tết, mọi ng đã sắm sửa gì chưa?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC