Valentine (phone sex) 2022

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Happy Valentine's Day ❤❤❤

Lạnh thế này đi chơi làm giề, ở nhà đắp chăn đọc truyện ăn cơm tró cho ấm. ~~~

Mà cũng làm gì có ngửi iu đâu phớ hôn. Vậy iu tui nà .

_____________

Tôi, tính đến thời điểm hiện tại đã sống với Yoon Jay được một khoảng thời gian đủ để nắm được một số thói quen của hắn ta. Nếu kể ra thì có những thứ rất kì lạ, thế nhưng cũng có một số thói quen từ khi sống chung mới có.

Mỗi lần hắn đi công tác, sẽ không yêu cầu tôi đi tiễn hoặc đi đón bởi tôi cũng bận quay phim rồi diễn xuất, chỉ báo trước ngày đi chứ không cố định lúc về. Trước khi đi công tác, tên điên này sẽ làm tình điên cuồng hơn mọi lần với lí do 'Tôi sẽ rất nhớ em, làm cả phần khi nào tôi phải nhịn vì em không ở cạnh'.

Ừm, nói thì vô lí nhưng nghe lại rất thuyết phục.

Kết quả sáng hôm sau tôi thường sẽ không dậy nổi, nhưng không mở mắt ra mà vẫn mơ màng cảm nhận được người kia rời đi lúc nào. Trước khi đi sẽ đặt một nụ hôn lên trán nếu tôi còn ngủ, hoặc hôn môi thật sâu nếu như tôi đã thức.

Lần này, chuyến công tác chỉ 3 ngày, hình như toàn là cuộc gặp rất quan trọng. Tính cả thời gian ngồi máy bay nữa thì cả đi cả về sẽ mất trên dưới 4 ngày. Lịch trình đã đẩy lùi lại từ cả tuần co ép lại vào đúng 3 ngày đó, thế nên lần này đi toàn những việc quan trọng và những hợp đồng cần thiết.

Tôi không biết nhiều lắm, thế nhưng Yoon Jay sẽ làm tốt và trở về, bao giờ cũng vậy, đối với hắn tôi có một sự tin tưởng. Biết là như thế nhưng mà trong lòng vẫn mang chút lo lắng, tôi cũng không tiện hỏi nên chỉ đợi hắn liên lạc về trước.

Đã 3 ngày từ khi Yoon Jay vắng nhà, ngày đầu tiên sau đêm vật lộn suýt chết thì tôi đã rất khó khăn mới lết được thân mình đi ra khỏi nhà. Đến ngày thứ hai thì đỡ hơn một chút, nhưng cơ thể vẫn còn đôi lúc uể oải, phải rất cố gắng để không ảnh hưởng đến công việc. Đến hôm nay, cũng là ngày thứ 3, cơ thể trở lại trạng thái bình thường nhưng tâm trí thì lại bay đi đâu mất.

Chúng tôi cùng sống dưới một mái nhà, cùng kiểu cách sinh hoạt, cùng thời gian nghỉ ngơi, cường độ làm việc cũng có phần giống nhau khi mà tôi cả ngày đi đóng phim rồi học diễn xuất, còn hắn thì nguyên thời gian dài làm việc văn phòng và sử dụng trí não vào biết bao nhiêu công việc. Nhưng, tại sao thể lực lại có thể khác biệt đến như vậy dù tôi có cố bồi bổ đến mức nào đi chăng nữa cũng vẫn bị tên kia đàn áp như thường. Bất công!

Trong mấy ngày này, mỗi khi cơ thể đau nhức khó chịu là một lần tôi lại thầm nguyền rủa tên khốn nào đó tinh lực dư thừa đâm tôi đến sắp phát bệnh. Vì vậy nên nguyên cả một ngày trong đầu chỉ toàn có Yoon Jay. Hai ngày rồi không gọi về lấy một lần, dù sao thì tầm ngày mai hay kia hắn cũng trở lại Hàn, nên cũng không cần phải quá lo lắng.

Nhưng ở trong lòng vẫn có chút gì đó nôn nao bắt buộc phải để tâm suy nghĩ. Lúc ở nhà thì chẳng thèm để ý thế mà khi đi vắng tự nhiên nhung nhớ lạ thường.

Cái này nói thế nào nhỉ, tiểu biệt thắng tân hôn?

Công việc và cuộc sống cứ đều đều trải qua, nhưng để có được cái nhịp điệu thanh thản thường ngày ấy cũng là bao nhiêu cố gắng. Cố gắng thích nghi, cố gắng làm việc, đặt hết tâm huyết vào điều mình yêu thích đó là một niềm vui. Dần quen thuộc với cuộc sống hiện tại thì sẽ sợ hãi nếu trở lại nét sống ngày xưa, u ám và tẻ nhạt. Suy nghĩ vu vơ như vậy, đôi khi chợt tới rồi lại bay đi, kéo tôi về thực tại là âm thanh ồn ào và màu sắc rực rỡ đến chói mắt của cuộc sống. Hơn thế nữa âm thanh nơi lồng ngực, mang trên mình ý chí sống và là ý chí sống của một người khác, người mà tôi yêu. Thế nên nỗ lực trải qua từng ngày, bước đến một tương lai bên nhau mà ta đã mong đợi.

Tôi đi làm về sau một ngày dài bên ngoài, ăn uống trước rồi tắm rửa sau. Bởi vì tối đến cũng chẳng có việc gì làm nên sẽ giành thời gian để đọc kịch bản, thế nhưng vừa tắm xong ra thì có một cuộc gọi đến.

Là Yoon Jay, căn giờ cũng chuẩn đấy. 21 giờ đêm tại Hàn Quốc, cũng phải tầm 7 giờ sáng tại Mỹ rồi, tôi khoác tạm chiếc áo tắm màu trắng vào rồi đi nghe điện thoại.

"Gì vậy?"

「Em làm gì mà bắt máy lâu vậy?」

"Tắm."

「...」

Hắn ta im lặng giống như đang suy nghĩ điều gì đó. Tôi vừa tắm xong đấy, thì sao? Cơ mà cái này không phải trọng điểm, tôi liền lên tiếng hỏi tiếp.

"Anh gọi có việc gì?"

「Không có việc thì không được gọi sao? Tôi đã rất nhớ em vậy mà, không nhớ tôi sao.」

"..." bên kia là một tiếng cười nhẹ, tự dưng buông ra thứ giọng điệu cợt nhả vậy là có ý gì?

Không nhớ anh! Ai mà thèm nhớ anh cơ chứ. Nghĩ là như vậy nhưng cũng không trả lời ngay, chẳng muốn thừa nhận rằng bản thân đã suốt ngày nghĩ đến ai đó.

「Tiếc thật đấy, nếu biết vậy tôi đã không gọi làm phiền em rồi. Nhưng biết sao đây, tôi lại rất rất muốn nghe giọng của em.」

"...không phải anh rất bận sao? Hai hôm nay cũng đâu có gọi về?" sao giờ lại tự nhiên điện tới.

「...」

Sao hả, sao lại im lần nữa rồi, trả lời thử xem nào? Tên này vốn rất giỏi lí sự cơ mà.

「Thì ra là giận tôi rồi... Hửm? Tôi cố hoàn thành sớm công việc để về, sáng nay mới dư ra chút thời gian vì không hẹn đối tác được vào lúc quá sớm. Tôi còn khoảng 2 tiếng rảnh rỗi. Không gọi được sớm cho em là tại tôi .」

Vì rảnh rỗi nên mới quyết định gọi cho tôi à? Cái tên này thật là, ai rảnh mà đi hờn dỗi hắn ta.

「Em nói xem, có phải giận tôi rồi không?」

"Ai giận anh, hả? Giận cái gì? Anh rảnh mà giận?"

「Để xem...giận vì tôi không liên lạc. Cũng vì quá bận thôi, xin lỗi em, tôi sắp về rồi.」

「Nếu như mà nhớ tôi quá thì em cũng có thể gọi điện cho tôi.」

"Tôi đã bảo là tôi không giận." ...cũng chẳng thèm nhớ anh đâu.

「Được rồi, giọng em như vậy không phải do giận tôi. Với cả em nói mới tắm xong à, đã ăn gì chưa?」

Hắn vừa mới cười, tôi chắc chắn nghe thấy hắn cười rất nhẹ. Sau đó còn lẩm bẩm như là 'Thật dễ thương'. Điệu bộ vừa nói vừa cười làm tôi khó chịu, nhân lúc hắn không ở đây phải trả treo một chút.

"Ăn rồi, không có anh tôi cảm thấy ăn cơm rất ngon, ăn được nhiều hơn hẳn."

「Vậy sao? Tôi còn tưởng mình làm em đến như vậy thì em sẽ nằm ốm ba ngày cơ. Em khỏe vậy thì tốt, đợi tôi về sẽ bù đắp thật.đầy.đủ cho em sau.」

"..." ừm, từ từ đã, không cần phải nhấn mạnh ba chữ 'thật đầy đủ' kia đâu, với cả cái khoản bù đắp ấy thì chắc cũng không cần cũng được.

「Em không bận gì mà, giữ máy với tôi một lát đi, chút thời gian muốn nghe giọng của em một lát.」

Cái tên điên này. Mặc dù chẳng có gì để nói thế nhưng cũng không muốn ngắt máy ngay, muốn như vậy đôi chút chỉ là để cảm nhận được sự tồn tại của đối phương. Nghĩ là như vậy nhưng tôi lại gắt gỏng trả lời.

"Mắc gì, anh rảnh rỗi quá thì kiếm gì đó mà làm. Đi ăn, đi ngủ hay đi trồng cây chuối cũng được. Đừng làm phiền tôi, vắng nhà 3 ngày rồi còn gọi về chiếm lấy thời gian buổi tối, tôi còn phải đi đọc kịch ..."

「Yoohan...」

"..." từ từ, sao giọng lại tự nhiên trầm như thế, có gì nghiêm túc à? Tôi cảm thấy một mối nguy hiểm đang rình rập đâu đó chuẩn bị nhảy ra cắn nuốt lấy mình. Đôi khi chỉ là trực giác, nhưng độ chính xác cũng rất là cao, nhất là khi đã trải qua quãng thời gian dài làm nhiều công việc phải dùng đến độ nhạy bén.

「...cứng rồi.」

"???" tôi đang định nói là đọc kịch bản, thế nhưng hắn ta vừa chen ngang vào cái gì ấy nhỉ. Cái gì cứng cơ? Chắc không phải như tôi nghĩ đâu, đúng không? Cái cảm giác không an toàn khi sắp phải nghe thứ gì đó không lành mạnh.

「Chỉ là nhớ nên cần phải nghe giọng em, nhưng bên dưới tôi lại không hợp tác cho lắm. Có lẽ nó cũng nhớ em rồi, gần 3 ngày mà không được làm gì cả.」

"Anh..." cái tên điên khùng, động dục, khốn kiếp, bệnh hoạn... Khiến tôi cạn kiệt ngôn ngữ để có thể giao tiếp. Nhớ thì mặc kệ anh, cứng cũng mặc kệ thằng em của anh.

「Cũng không hẳn là tại tôi, mới sáng là thời điểm dễ hưng phấn, giọng em lại quyến rũ như vậy, tức giận mà chửi lên cũng rất dễ thương, đối với tôi là một liều thuốc kích dục rất mạnh. Làm sao tôi nhịn được?」

"..."

Không nhịn được kệ anh. Tôi cúp máy đa...

「Đừng cúp máy! Nếu không tôi sẽ lao về với em ngay lập tức. Cũng chỉ còn vài ba cuộc gặp thôi, bỏ đi cũng được.」

Thưa ngài! Tôi sắp gánh lấy tôi danh vì mình mà người yêu bỏ lỡ công việc, hợp đồng và đối tác.

"Anh... muốn cái gì?" sao không cho tôi cúp máy, anh có làm sao cũng tự giải quyết đi chứ.

「Để tôi nghe giọng em đi, không thì em cũng như tôi là được. Tưởng tượng ra đối phương lúc này.」

Tôi tưởng hắn ta nói chơi thôi, thế nhưng mà bắt đầu nghe thấy tiếng 'zíp', 'sột soạt', rất nhỏ nhưng lại rất rõ ràng. Sau đó âm thanh thở dốc phát ra từ ống nghe của di động.

「Ha...ha Yoohan, bên dưới tôi bây giờ nóng đến khó nhịn, nếu nghĩ đến em quỳ giữa hai chân tôi mút nó ngon lành có khi nào trực tiếp bắn ra hay không nhỉ.」

"Cái.tên.điên này..." nói cái gì vậy hả? Muốn gắt gỏng quát lên một trận rồi cứ thế cúp máy. Cơ mà đoạn thời gian sau này đã hiểu đôi phần tính cách hắn ta làm tôi có phần phải sợ...

「Ha... Ha... Em thử nghĩ xem, khi tôi nằm lên phía trên, cơ thể tôi bao lấy toàn bộ em, phía dưới chúng ta chạm vào nhau. Và tay em không bao hết được hai thứ nóng hổi, đòi hỏi tôi phải tuốt cùng.」

Cái quái gì vậy. Thế nhưng giọng nói gợi cảm đang thở vội vàng cứ chảy vào tai khiến mặt tôi nóng bừng lên. Tự nhận bản thân mình là dạng mặt dày nhưng không thể không xấu hổ bởi những lời như thế.

"Anh..."

「Yoohan. Làm cùng tôi đi.」

"..." làm thế nào mà...

「Làm theo những gì tôi nói và cho tôi nghe giọng của em, được chứ.」

Không biết, không biết nữa. Người kia vẫn cứ thở dốc, giọng nói trầm ấm và ngọt ngào mời gọi, tiếng thở ở ngay bên tai, như thể người đó đang trực tiếp cạnh bên tai tôi mà kích tình thở mạnh.

「Yoohan ha... Lee Yoohan, trả lời tôi..」

Không thể kiềm chế được khi cơ thể bị kích thích chỉ bằng lời nói. Nghĩ đến mấy hình ảnh dâm loạn của hai người khiến cơ thể ngứa ngáy đến lạ, đầu nóng đến bốc khói và cơ thể cũng dần tăng nhiệt, thôi xong rồi!

Bên dưới đã cương lên một nửa, và khi tôi chạm vào, nó lại càng ham muốn thêm, nhất là nghe thấy tiếng thở gợi tình phát ra từ điện thoại. Âm thành trầm bổng du dương phát ra ngọt như mật, thu hút người ta phải thèm thuồng

「Ha... Yoohan... Lee Yoohan... 」

"Hư...ưm.." bất ngờ bên dưới cũng phản ứng, vội bịt miệng lại để tiếng rên thốt ra không bị lọt ra ngoài.

「Em cũng lên rồi? Hửm? Thử nghĩ xem, bàn tay tôi từ từ chạm vào cơ thể em đã dần nóng, vuốt lấy đũng quần căng phồng , xoa nắn đến mức em sướng điên lên không kìm chế được mà lớn giọng rên rỉ. 」

"Hựm..." cái tên này thật là!!??

「Làm theo lời tôi, chọn chỗ nào đó êm ái để ngồi và cởi đồ ra đi. Tăng nhiệt độ phòng lên một chút để em không bị cảm.」

"Được...rồi..."

Tôi ngoan ngoãn di chuyển đến bên giường. Giống như là bị thôi miên và làm theo mọi mệnh lệnh của hắn dù nó vô lí cỡ nào đi nữa. Không cúp máy cũng không phản bác, phải chăng là tôi, còn chờ đợi điều gì phía sau.

Nhưng vào lúc này, khi cơ thể đã nóng lên rồi, bên dưới cũng ngóc đầu dậy cứng ngắc, kiểu gì cũng phải giải quyết nên nếu có thêm sự giúp đỡ của Yoon Jay sẽ dễ dàng hơn, dù chỉ là trong suy nghĩ.

Trước đó đi ngang qua tủ đồ để chung quần áo, tôi với tay ra lấy được một chiếc áo sơ mi hắn hay mặc. Mùi hương nhàn nhạt của bột giặt còn lưu lại, làm tôi có thể tưởng tượng ra ai kia đang ở đây, bên cạnh tôi và mang mùi hương này.

「Em đi vào giường rồi? Ha...Yoohan, tốt lắm, em rất nghe lời. Bây giờ bật lớn loa điện thoại lên và đặt gọn vào một chỗ. Ha...hức... Không có tôi giúp thì em cần đến hai tay của mình đấy. 」

"Ha...ha..."

「Em vừa tắm xong đúng không, vẫn đang mặc áo choàng tắm nhỉ. Nhìn thấy em trong bộ dạng ướt át, nước chảy từ đuôi tóc gáy xuống dọc theo cổ đi sâu vào bên trong áo rồi biến mất. Hai núm vú vì áo ướt mà in lộ ra ngoài khiến tôi muốn gặm cắn ngay lập tức...ha...」

"Hư...hức....anh..."

「Ngoan nào, cởi đồ ra rồi chứ...」

"Hưm...cởi...cởi ra rồi.."

Hai âm thanh rên rỉ ngày càng lớn hòa lẫn vào nhau, tiếng thở tăng lên cùng nhịp tim và nhiệt độ. Không cần tăng nhiệt thì căn phòng nãy cũng nóng lên như bị ngọn lửa tình thiêu cháy, một cách vô cùng dữ dội. Cổ họng chỉ vì thở dốc nên đã khát khô, thèm muốn một thứ gì đó có thể dập tắt ngọn lửa đang bùng lên bên dưới. Nếu mà có...

「Tôi sẽ chạm vào bụng dưới của em...ha... Yoohan, bàn tay tôi vuốt ve trên da thịt trần trụi và mềm mại ấy. Cứ tưởng tượng như vậy và vuốt lấy cơ thể mình giống như tôi thường làn..ha...em biết được không...」

"Hưm...ư...ưm....hức.."

「Đừng cố kìm giọng mình lại, cho tôi nghe thêm nữa. Em có nhớ bàn tay của tôi không, có muốn nó giúp em không?」

"Ha..ha...có...có mà."

Thêm nữa, cơ thể còn muốn thêm nữa, sự ngứa ngáy lan từ trong ra ngoài, dọc theo sống lưng làm tôi phải co rụt người lại. Cảm giác biếng nhác mỏi mệt đã thay thế bằng vội vàng và ham muốn.

「Đặt tay em lên phía dưới và nắm lấy thứ kia, giống như lúc em nắm lấy của tôi và lên xuống, từ từ nhưng dùng lực mạnh mẽ lên đó.. ha.....ha...」

"Ưm..a...hức.."

Tôi thực sự làm theo như vậy, nhịp nhàng cùng mạnh bạo. Nắm lấy thân dưới đã cứng ngắc, bên tai còn vang lên giọng nói thúc giục của hắn ta. Tông giọng thấp và trong trẻo mọi ngày, lúc này trầm khàn vẩn đục, là do bị nhuốm vào một màu của tình dục.

「Chạm vào cả ngực em nữa, tự trêu đùa đầu vú giống như tôi làm cho em vậy. Ha...tôi muốn liếm nó. Nắm lấy nó và véo mạnh hay kéo căng ra ngoài khiến cho em thấy đau đớn lẫn trong sung sướng... 」

"Ưm...hức...đau.... Đầu ngực ... đau ..."

「Đau sao... Yoohan? Em rất thích nó, thích bị nhào nặn lấy một bên ngực và bên còn lại được tôi ngậm vào trong miệng. Bên dưới vẫn phải lên xuống đều đặn, giống như tôi đang làm ...ha...ha」

Tiếng thở bên kia làm tôi biết được hắn cũng đang tự làm, nghĩ đến tôi và tự an ủi mình. Giám đốc Yoon đang ngồi đâu đó văn phòng hoặc khách sạn, gọi điện cho người yêu và thủ dâm.

Bàn tay tôi lần mò đi từ bụng, sượt qua rốn và cơ bụng nhàn nhạt, đến chỗ ngực nơi hay bị hắn gặm lấy mút mát. Nhớ đến chiếc lưỡi ẩm ướt liếm dọc từ cổ xuống xương quai xanh, cắn mạnh vào đầu vai tôi để lại nhiều dấu vết. Sau đó liếm đến rãnh mờ nhạt giữa hai bầu ngực và hôn lên đấy, đặt một bên ngực tôi vào miệng và mút mạnh. Lưỡi mềm mại mà tinh nghịch, trêu đùa đến mức vú sưng đỏ và nhạy cảm..

"Hức..ưm...anh..."

Bàn tay còn lại tuốt ngày càng mạnh xuống thứ đang khó chịu, chạm qua cả túi da bên dưới dương vật, bụng nhói lên khi nghĩ về bàn tay người kia, da hơi thô cùng những ngón tay thon dài thoải mái trêu đùa quy đầu, dùng lực nắm lấy tôi và lên xuống.

"Ưm..ha...ha....a...Á.."

「Em có muốn thêm không, bám lấy tôi và rên rỉ trong khi tôi nới lỏng cái lỗ tiêu hồn ở mông em ra.」

"Ưm...tôi muốn nữa.. Hưm... Hức..."

「Nói tôi nghe ... Em muốn gì nào?」

"Hức...muốn chạm...muốn chạm vào ư...ức... vào anh."

「Tôi cũng muốn chạm vào em...ha. Muốn hôn em đến nghẹt thở.... muốn ngấu nghiến em theo cách điên cuồng nhất. Em có biết được không ha...ha.. bên dưới tôi nóng và trướng to đến cỡ nào...ha」

Bóp mạnh lấy một bên ngực và bên dưới vẫn lên xuống. Thế nhưng chưa đủ, cảm giác mơn man khó chịu, thêm một thứ gì đó...

「Tưởng tượng ra thứ cứng rắn của tôi cọ vào người em chứ, nó nhớ em vô cùng và muốn đâm em đến bất tỉnh...ha... Em sẽ dùng tay hay là dùng miệng mình bao lấy nó đây... Hoặc là dùng cái lỗ phía dưới siết chặt lấy thứ của tôi, bởi vì em thèm muốn nó.」

"Hức...ựm... Ha...ha...ha."

「Nhớ lúc tôi hôn em chứ? Đưa lưỡi mình vào miệng em, quấn lấy lưỡi em và mút mạnh. Hơi nóng của tôi và em sẽ hòa quyện lại, em chỉ còn biết đón nhận tôi thôi... Ha...Yoohan à... Lee Yoohan! 」

"Hưm...ha.."

Tôi không còn biết là tiếng của ai thở mạnh đến như vậy, thế nhưng lúc này đã mất hết lí trí rồi, chỉ còn lại dục vọng len lỏi qua từng tế bào, từng mạch máu và lan ra ngoài qua hơi thở. Da thịt nhạy cảm hơn vì hứng tình, thế nên tự chạm vào ngực cũng khiến cơ thể run rẩy. Tôi hơi gập người lại, vật giữa hai chân vẫn chưa thõa mãn được, nếu như có hắn ở đây thì tốt biết bao...

"Jay...hưm.... Jay."

「Em gọi tôi sao? Tiếp tục gọi lớn tên tôi khi em đang thèm khát, tôi sẽ cho em những gì mà em muốn... Yoohan... Lee Yoohan.. 」

"Hức .... Jay.... Yoon Jay...a...ha... Cho tôi... Nhanh...nhanh lên."

「Ha... Chết tiệt!
Còn nhớ ngón tay tôi đi vào miệng em và bắt lấy lưỡi em rồi đùa nghịch không? Em ngậm lấy mấy ngón tay đi, và mút đến khi nó ướt đẫm nước bọt ....」

Cố gắng làm theo như vậy, hơi do dự khi ngón tay chạm vào cánh môi, thế rồi vẫn đưa hai ngón tay vào miệng và liếm ướt. Nước bọt thấm đẫm trên ngón tay, lưỡi cảm nhận được vị của da thịt giống hệt như ngậm lấy của hắn.

「Nghĩ thêm đi, để những hình ảnh hai ta đã làm tình tràn ngập về trong tâm trí em. Cái miệng nhỏ nhắn của em đã bị tôi nhồi đầy đến bằng dương vật. Tuy em khó thở và ngậm lấy một cách gian nan vụng về nhưng vẫn cố để mút cho tốt, phải không. Có muốn thứ này đâm sâu vào cổ họng em và bắn vào đó không?」

"Ưm...ha... Hức..."

Dù là chỉ hai ngón tay trong miệng thế những nghe những lời lẽ sinh động như vậy, cổ họng nhớ lại cảm giác bị nhồi đầy đến khó thở. Bàn tay hắn lúc đó sẽ nhẹ nhàng vuốt ve lấy mặt tôi khen ngợi.

"Ực... Hưm..."

Tôi nuốt lấy nước bọt trào ra. Một ít đã chảy xuống khóe miệng, ngón tay mang theo nước bọt ướt đẫm rời ra, chạm vào cơ thể ở trần, vẽ lên khuôn ngực và bụng giống như hắn vẫn thường hay mân mê. Đầu vú dựng thằng lên hưng phấn, đau rát và khó chịu khi va chạm với không khí, nó muốn được cái miệng lưu manh ngậm lấy và mút, muốn được bàn tay sờ đến nhào nặn đùa nghịch.

Cả cơ thể lẫn trí óc đều muốn nhiều thêm.

Quay mặt sang bên giường đã đặt chiếc áo sơ mi, mùi hương bay vào mũi càng làm tôi hưng phấn, một bên khác nữa là giọng nói trầm ấm chảy vào tai, tất cả giống như người tôi cần đang thực sự hiện hữu nơi này và âu yếm tôi.

「Ha... Lee Yoohan. Muốn nghe giọng em, muốn ngửi lấy mùi hương trên cơ thể em, chạm vào những điểm kích tình mà tôi đã quen thuộc. Ha... khiến em điên đảo và thở dốc một cách gợi cảm.」

"Jay... Hưm...ức.... Jay..."

「Tôi muốn chiếm lấy em. Cả thể xác lẫn tâm trí em đều là của tôi..」

"Hức...nữa... Muốn nữa ..."

Không biết từ bao giờ đã quên đi xấu hổ để đắm chìm vào tình dục. Tự hỏi mình vẫn luôn thiếu thốn như vậy sao, vẫn luôn cầm phải lấp đầy. Tôi với lấy chiếc áo của Yoon Jay và nắm chặt, mùi hương xâm chiếm vào họng, phổi và toàn bộ tâm trí làm tôi được lấp đầy phần nào.

"Ha...ưm... Jay...tôi sắp..tới.."

「Đợi tôi một chút ...ha....ha..」

Co rúm người lại trên giường. Một mình tôi ở thân trần ma sát với vải mềm của ga trải, đầu hơi ngả sang một bên khi nằm nghiêng mà không có gối. Cơ thể tôi run rẩy, bụng dưới đã nóng đến cực hạn, eo gập hẳn lại như hình một con tôm. Gối gập sát lại phía bụng, đùi trong ngứa ngáy vì không ai chạm đến, đầu ngón chân co lại và cẳng chân mất lực.

「Tôi đang nghĩ đến em trần truồng quỳ giữa hai chân tôi và mút, dương vật tôi đang nóng như muốn nổ tung được em xoa dịu bằng miệng và lưỡi ẩm ướt. Ha ... Yoohan... em làm tôi điên mất rồi.」

「Yoohan...ha... Lee Yoohan 」

Giọng nói cuốn hút lúc này lại như rượu mạnh, đánh gục cả tâm trí lẫn cơ thể. Lời lẽ mềm mại, dụ dỗ như mật hoa ngọt lịm, có chút cay nồng của rượu mạnh, làm cho tôi thấy ngọt rồi lại thấy say. Không uống mà say, có phải đã say thứ gọi là men tình hay là đắm mình trong thứ như mật ngọt.

"Ức...Jay...a... A!"

「Ha...ha!」

Cùng thở mạnh một hơi, hai người đạt đến cao trào trong cùng một thời điểm. Một lần này đến mà quá mệt mỏi, tôi nằm co ro lại và cố bình ổn nhịp thở. Thế nhưng trống ngực vẫn đập liên hồi, thở gấp và người nhũn cả ra.

Lúc nãy, từ bên kia tôi nghe thấy một tiếng gầm nhẹ, hai chúng tôi đúng là vừa gọi điện thoại, vừa làm mấy điều

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net