215.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dụng cười, vỗ vỗ đầu em:

"Thôi được, sao cũng được sao cũng được, vợ buông anh ra một tẹo để anh gọi cho mấy anh mua thuốc giúp nhé."

Hậu nghe anh bảo thế, nước mắt từ khi nào lại chảy lấy chảy để.

"Vợ, thôi không nhõng nhẽo nhé."

Hậu mím môi, ủy khuất ôm lấy ngời kia rồi bám chặt như gấu koala:

"Không mà, vợ hổng nhõng nhẽo. Vợ cũng hổng có cần thuốc, vợ chỉ cần chồng thôi."

Dụng mỉm cười, mật ngọt cũng rót vào tim, vỗ đầu nhỏ của vợ, dỗ dành:

"Rồi, chồng biết rồi, vợ ngoan mà, đúng không? Vợ buông ra để chồng gọi điện cho các anh..."

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net