Vây hãm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã từ bao giờ, Trương Gia Nguyên không còn cảm nhận được cảm xúc của mình nữa. Mọi thứ dường như tê liệt tại điểm nút, thắt chặt, lại chẳng muốn gỡ ra. Ngày qua ngày, dằn vặt lẫn nhau, không có hồi kết.

Đã có lần Gia Nguyên muốn dừng lại tất cả, kết thúc mối quan hệ này, chuyển đến một nơi xa lạ sống, cố quên đi những thứ buồn phiền. Nhưng đến cảm xúc cũng đã chai lì, đi đến đâu cũng vậy. Gia Nguyên tự hỏi, nếu một ngày nào đó mình chết đi, liệu có ai nhớ đến cậu, sự ra đi của cậu có thể cứu rỗi được ai không? Liệu khi chết đi, ai sẽ tặng cậu một đóa hoa màu đỏ vào ngày tang lễ, là Santa, Châu Kha Vũ, Lưu Vũ hay một người lạ mặt nào đó tiện đường đi qua. Khi Gia Nguyên không còn trên đời nữa, còn có ai vì yêu thương cậu thật lòng mà đau đớn?

Tất cả những câu hỏi đó mỗi ngày Trương Gia Nguyên đều tự hỏi bản thân, cuộc sống này đối với Gia Nguyên là những khối tròn vuông đen trắng xen kẽ nhau, vô vị chẳng hề có màu sắc. Không một ai đem màu sắc đến tô màu vào thế giới của cậu, từng người từng người đều vội vàng lướt qua, chững lại trong tầm mắt của Gia Nguyên chỉ còn những con người vì vòng xoáy mà cậu vẽ ra bị mắc kẹt lại. Một người mang sắc màu cậu mê đắm nhưng không thể chạm đến, một người đã mang sắc màu đi tô vẽ cho người khác, còn một người, sắc màu của anh ấy đã tự tô lên cho chính mình, tất cả đều không thuộc về Gia Nguyên.

Mọi thứ xung quanh cậu đều giả tạo, mối quan hệ là giả, tình cảm là giả, đến khuôn mặt của bản thân Gia Nguyên cũng thấy giả tạo. Ai nấy nhìn vào đều thấy Gia Nguyên là một người hạnh phúc, chỉ có cậu biết, và Santa biết, hạnh phúc này chỉ là cái vỏ bọc bên ngoài thôi, có ai ngờ đến bên trong lạnh lẽo đến thế nào.

"Hãy nhớ rằng, giữa chúng ta không hề có tình yêu, chỉ có lợi ích"

Từng câu từng chữ Santa nói vang vọng trong đầu Gia Nguyên, phải rồi, hai người hẹn hò là sự giao dịch, người đề nghị là cậu, cậu chưa bao giờ dám quên. Từng sự đồng cảm, rung động nhỏ nhoi đều là không cần thiết, chỉ cần diễn thật tốt vai diễn này là được. Mục đích của cả hai khác nhau, tình yêu cũng không dành cho nhau, cứ thế sống qua ngày đến khi nào không còn mục đích nữa, đến lúc đó thì giải thoát. 

Đáng tiếc rằng, cảm xúc khi đang đi gần đến cuối chặng đường đã bị đóng băng, Trương Gia Nguyên biết, mình cần phải làm điều gì để đẩy nhanh tiến trình đến điểm kết thúc. Sau đó, cậu có thể tìm đến cái chết mà bản thân luôn nghĩ về

..

..

xin chào, đây là một cái hố mở ra cho zhangjiayuan.

ở đây có 'nguyên châu luật', có 'hảo đa vũ', có 'bạo phong châu vũ', có cả 'santa × gia nguyên' (nhân tiện bạn nào biết tên couple này là gì thì cho tớ xin luôn) và không có 'vũ ngôn gia' đâu. nói gọn lại là tình tay tư, ngọt chắc là có nhưng không nhiều, chủ yếu sẽ ngược vì tớ thích thế còn bạn có cảm thấy đau xót không thì tớ không biết.

tớ vẫn chưa biết nó là truyện ngắn hay dài và phần này chỉ là phần mở đầu thôi. tớ cũng không đảm bảo thời gian ra chương mới vì tớ bị deadline dí chết mẹ đi được ấy, nhưng tớ sẽ cố gắng và nói không với drop.

nếu có thể thì mong bạn khi đọc phải cái truyện này thì cmt cho tớ bớt cô đơn.

vậy thôi.

xin cảm ơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net