#13. Thi bắn súng (1).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Seongwoo, anh nhìn này, chỉ cần đưa chữ I này vào chính giữa chữ U là được, bắn liên tiếp ba phát, quá trình không quan trọng, kết quả quan trọng! Ba lượt bắn được 15 điểm là qua rồi!" Daniel chỉ hận rèn sắt không thành được thép, từ lúc đi ăn cơm đến đi tắm rồi đi điểm danh buổi tối cứ lải nhải bên tai Seongwoo không dứt, khiến lúc chuẩn bị đi ngủ Seongwoo cũng loạn cả lên:

"Đưa chữ I vào giữa chữ U? Đưa chữ U vào giữa chữ I? Đưa hai chữ... Dẹp mẹ đi cậu cút về phòng! Loạn hết cả lên rồi!!"

Seongwoo đưa tay chốt cửa cái rầm, quay vào phòng nhìn cả lũ đang nằm chèo queo trên giường chơi game, lướt facebook, rồi chợt dừng lại.

"Hwang Minhyun? Thí chủ không có giường à?"

"Hoà thượng Ong, trẫm có." Minhyun vuốt cái cằm nhẵn nhụi râu của mình. "Nhưng tối nay trẫm phải thị tẩ...hự!!"

Minhyun bị đạp xuống giường. Seongwoo cười khẩy:

"Nơi quân doanh khói lửa, lòng quân dân hỗn loạn mà thí chủ còn có tâm trạng thị tẩm ư? Hôn quân!"

"Hừ, hôn quân còn đỡ hơn đồ hoà thượng thích tửu sắc, đừng tưởng trẫm không biết ngươi vừa đi ăn bữa khuya với tên nô tài họ Kang phòng bên!!"

"Này tém tém lại đi nhé." Choi Minki chột dạ quay sang. "Phòng bên có hai nô tài họ Kang đấy."

"Choi tú bà không đánh đã khai, nửa đêm còn đi ăn sữa chua hoa quả với Kang đại thái giám! Ong hoà thượng thì ăn bún cá với Kang đao phủ! Còn tên Im tổng quản thì lén lút mang quốc khố sang cho Kim Donghyun đại thái giám chiếm dụng! Các ngươi đây là coi việc nước như việc của người dưng! Các ngươi đã thế, trẫm sờ mó phi tử một tí có gì sai... Ặc ặc ặc ặc! Jonghyun!"

"Hỗn đản!" Mặt Jonghyun đỏ bừng, lấy cái gối đè kín mặt Minhyun lại. "Nửa đêm còn dám lộng ngôn, xem thái thượng hoàng có đánh chết ngươi không!?"

"Haha hoá ra cậu thích phụ tử văn à...ặc ặc ặc! Tớ sai rồi Jonghyun! Khó thở!!"

Jonghyun tha mạng cho Minhyun giờ đang mặt mũi đỏ bừng quần áo hỗn loạn ngồi ngơ ngẩn dưới sàn nhà. Cửa có tiếng gõ, Youngmin thò tay mở ra thì Kim Taemin ló đầu vào.

"Hey? Cho xin ít tương ớt ăn mì đêm...", rồi lướt đến Hwang Minhyun ngồi như tức phụ dưới đất, cậu ta nuốt nước bọt cười giả lả. "Thôi đi xin phòng khác, chào nhé."

"Tôi không... AAAA..." Hwang Minhyun lăn lộn gào lên, nỗi oan này đến đời nào mới rửa trôi!!!

Vừa lúc đó, Ong Seongwoo nhận được tin nhắn từ Kang Daniel:

"Ngủ ngon nhé, mai còn thi bắn súng cho thật tốt. Anh mà phải thi lại thì tôi không ngồi chờ anh đâu."

"Xì...ai cần cậu chờ." Seongwoo cười khẩy, nhưng rồi cũng hối Youngmin tắt đèn đi ngủ, lập tức chìm vào mộng đẹp.

.

.

.

Ngày hôm sau đi thi dùng súng không đạn có kết nối với máy tính nên thầy giáo dặn trước tất cả không cần kéo chốt an toàn, không cần chỉnh thước ngắm, chỉ cần vào ngắm và bắn mà thôi. Ong Seongwoo thi ở loạt thứ ba. Kim Jonghyun là Đại đội trưởng, còn phải về sắp xếp việc của cả đại đội nên được xếp cho bắn ngay loạt đầu. Loạt đầu Jonghyun thi cùng với Kang Dongho và Kim Donghyun.

Tiếng đoàng đoàng đoàng lần lượt phát ra trên màn hình kết nối, những chấm đỏ biểu thị điểm trên bia cũng được ghi lại. Kết thúc loạt bắn, qua môn, Jonghyun ngay lập tức xách ghế chạy về vì thầy quản giáo bên kia đã thúc giục như muốn cầm tên lửa gắn vào đầu cậu cho bay ngay đến chỗ thầy rồi. Còn Kim Donghyun và Kang Dongho đứng lại nghe điểm, Youngmin ngồi trên ghế mà cũng run rẩy thay. Vạn nhất...

"Kang Dongho 10 10 9!"

"Kim Donghyun...ừm...10...10...10!"

"Yeahhhhh!"

Im Youngmin thở phào nhẹ nhõm.

"Anh Youngmin! Lát nữa anh thi xong thì chúng mình đi ăn cái gì đó ngon ngon anh nhé!"

Lại ăn hở em...

Tối qua vì Donghyun lo lắng quá nên Youngmin thức động viên, sáng ra vừa xếp hàng vừa ngủ gật, ai nói gì cũng không nghe thấy. Hắn bắn ngay loạt thứ ba cùng với Seongwoo, nhưng đến lúc Seongwoo ra kéo đi mới biết đến lượt mình. Youngmin ngơ ngẩn tiến đến chỗ đặt súng, đưa tay bóp cò test thử một phát. Trên laptop phát ra tiếng đoàng, nhưng hắn không để ý, chỉ lẩm bẩm:

"Nãy thầy giáo dặn cái gì ấy nhỉ? Ơ vờ lờ sao kéo nòng rồi vẫn không bắn ra tiếng?"

Youngmin kéo thử thêm hai phát nữa.

"Súng số 3, hết lượt bắn!" Thầy giáo hô. Youngmin vẫn coi như không phải là việc của mình, tiếp tục bóp cò liên tục. Thầy giáo hét lên:

"Súng số 3!! Im Youngmin! Em hết lượt bắn rồi! Dừng lại!"

Cùng lúc đó, Ong Seongwoo ở bệ ngắm số 5 đang hết sức vất vả. Chỉ có một bia đích duy nhất được đặt ở giữa, bệ ngắm của anh ở góc chéo bia, rất khó để lấy trúng. Seongwoo cố gắng căng mắt, nhìn thấy Kang Daniel Trung đội trưởng đã bắn xong ở lượt hai đang đứng ở bên cạnh đường bắn, tay không tự chủ được mà bóp cò một phát. Đâm lao thì thôi phải theo lao, anh nghiến răng bóp cò thêm hai lần, rồi thả phịch súng xuống.

"Súng số 1, Choi Minki, 7 7 0! Thi lại!"

"Súng số 2, Kim Sanggyun, 7 0 8, qua!"

"Súng số 3, Im Youngmin, 0 0 0!" Thầy giáo ngửng đầu lên nhìn cho rõ cái người này. "Anh có biết ba phát súng của anh đều bắn ra ngoài không?"

"Em...em tưởng súng phải có tiếng kêu...em...test thử..." Youngmin gãi đầu.

"Xin cậu! Không nghe tôi nói à, chỉ cần nằm xuống, ngắm và bóp cò thôi! Thi lại!" Thầy giáo bất lực. "Số 4 Kim Jaehwan, 7 8 8, qua!"

"Số 5 Ong Seongwoo."

Nghe đến tên mình Seongwoo ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy chờ mong nhìn thầy giáo.

"8 0 0! Thi lại! Hai phát sau cậu nhìn đi đâu mà bắn thế hả?"

Ong Seongwoo lập tức ỉu xìu.

"Những ai thi lại tập trung hết ra góc bên kia cho tôi! Đấy, cái bệ cao cao ở cạnh chỗ trung đội trưởng đang đứng ấy! Tập tành cho cẩn thận rồi khi các bạn thi xong hết thì ra đây thi lại!

Seongwoo đột nhiên cảm thấy mệt mỏi hết cả con người.

End #13

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net