Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 1:

- Một điểm cộng cho nhà dịch vì sử dụng từ "Bố già" cho Đệ Cửu, nhưng cũng có một điểm trừ cho việc viết tắt quá nhiều trong một khung hình, mình khá khó chịu về điều đó (ờm, mình là đứa thậm chí còn chẳng ghi tắt khi nhắn tin nữa mà =))))

- Được rồi, mình sẽ tổng hợp một số thông tin về chương truyện này:
+ Reborn là một sát thủ (nhưng không có hàng đầu nước Ý gì sất, hình như còn chưa đề cập đến thân phận này, và được lấp ở trận cuối đấu cuối cùng của truyện)

+ Có vẻ như chẳng có ai có vấn đề gì về việc Reborn có hình dạng của một thằng nhóc nhưng có trí thông minh như một người trưởng thành, trừ Tsunayoshi =)))) Tội con tôi, nó cứ như sống ở một chiều không gian nào ấy =))))

+ Lí do mà Reborn đến Nhật Bản: Để đào tạo Tsunayoshi thành trùm sò mới của Vongola, và đây, một thông tin quan trọng gần như khẳng định thân thế của Xanxus sau này: Tsunayoshi là NGƯỜI THỪA KẾ DUY NHẤT còn sót lại, là sự lựa chọn cuối cùng sau ba người con trai có huyết thống của Đệ Cửu, lần lượt là Enrico (đã chết vì súng đạn khi tranh chấp bang hội) Matsumo (chết đuối) và Pederico (không rõ nguyên nhân cái chết, chỉ nhận được xương người - tức là anh ta bị mất liên lạc trung bình bốn tháng ở một nơi xó xỉnh nào đó, nhiều nhất gần một năm cho nơi quá lạnh và tệ nhất chỉ là vài tuần nếu điều kiện nóng ẩm)

+ Dying Will, là loại đạn chỉ gây cho người ta trạng thái chết giả, vâng, có lẽ nhiều bạn khi viết fanfic về KHR sẽ nhầm nhọt vấn đề này (chính tôi cũng thế luôn =)))). Viên đạn này chỉ gây ra cái chết giả, còn Lửa phụ thuộc vào [hối hận] của người chết, bừng lên vì [quyết tâm]. Và nó là loại đạn chỉ được sản xuất riêng ở Vongola. Nhân tiện: Khi sống lại ở trạng thái Dying Will, Tsunayoshi sẽ hét lên hai chữ "HỒI SINH" (yeb, là Reborn đó =))))

+ Gia phả của nhà Tsunayoshi: Boss đời đầu - Giotto -> Một người họ hàng chung huyết thống với ông: Simora (ổng không có sinh ra người này đâu á =)))). Đến đây chia làm hai nhánh: Simora -> Fabilo -> Damiela -> Timoteo -> ba người con ở trển (không có Xanxus nha =))). Và Giotto di cư đến Nhật, đổi tên thành Ieyasu (cái gia phả vẽ khó hiểu vcl?) -> Yoshimune -> Yoshinobu -> Ietsuna -> Iemitsu -> Tsunayoshi. Như vậy, theo huyết thống Lửa, thì Tsunayoshi hiện tại là người có huyết thống thuần khiết nhất, ngay cả Đệ Cửu cũng không sánh được với cậu.

Rồi, review nhân vật:

+ Khá bất ngờ một chuyện, mẹ Nana là một người mẹ tốt hơn mình tưởng rất nhiều, mẹ nói với Tsunayoshi: "Mẹ không cần con thi vào trường chuyên, nhưng mẹ hi vọng con có thể cảm thấy thật tốt vì mình được sinh ra." Và mẹ lo lắng cho việc "Tsunayoshi, nếu con không học, tương lai con định làm gì đây?". Với Nana, việc học nó gắn liền với việc mưu sinh, nó không đơn thuần là chuyện con điểm vô nghĩa, và mẹ thực sự hi vọng Tsunayoshi có một cuộc sống bình an, vui vẻ thể hiện rất rõ qua trang đầu tiên này. Đến ngay tại thời điểm bây giờ, có bao nhiêu người mẹ thực sự có được cái mindset tuyệt vời này?

+ Sasagawa Kyoko là một cô gái có tư tưởng và hành động phóng khoáng hơn mình nghĩ rất nhiều, một chi tiết mà thường người ta sẽ bỏ qua: Khi thằng ml Mochida "treo thưởng" cô, cô đã định đến đấm nhau với anh ta luôn chứ ở đấy mà chịu với chả đựng. Ngược lại, bạn bè cô không có ổn tẹo nào, trừ cô bé Hana ra đấy :) (nhưng bé Hana vẫn làm mình cấn khá nhiều chỗ, thôi, tụi nó mới mười bốn mười lăm, không chấp).

+ Reborn, ngược lại hẳn, mình có ấn tượng không tốt với cậu ta, một kẻ, mình nhấn mạnh, là quá trịnh thượng. Và anh ta mang đậm cái bản chất Mafia, ép buộc, bạo lực, vô lý. Mình rất không thích hành động bắn cho Tsunayoshi một viên đạn khiến thằng bé chạy lông nhông ra ngoài đường với một cái quần đùi chút nào cả, không :) Tuy biết rằng đây là một chi tiết gây hài, nhưng nó vẫn rất cấn, để chút nói về Tsunayoshi mình nói tiếp cho.

Nhưng nói đi cũng nói lại, ngoại trừ Reborn ra, quả thực là không ai đủ nhẫn tâm và đủ mạnh mẽ để ép Tsunayoshi phải bước ra khỏi cái vòng an toàn của cậu nhóc, vì vậy trên chặng đường trưởng thành của cậu nhóc, Reborn là một nhân tố thiết yếu.

+ Và đến Tsunayoshi, thằng con cưng của mình, chapter này vừa thương vừa muốn mắng nó một trận. Cuộc sống học đường của Tsunayoshi không đơn giản như bạn tưởng đâu, mà nó bị bắt nạt khá là tội đấy.

Mình nói trước một điều, châm ngôn làm người của mình, rằng dù bạn có là một kẻ ngu ngốc, vụng về đến cỡ như Tsunayoshi đi chăng nữa, KHÔNG MỘT AI CÓ QUYỀN ĐEM CHUYỆN ẤY LÀM NGUYÊN DO ĐỂ TỔN THƯƠNG BẠN.

Và tất cả vụ bạo lực học đường cần phải được tẩy chay. Nhưng với cuộc sống của Tsunayoshi mà nói, thằng bé mỗi một ngày đều phải đối mặt với việc nhân cách bị sỉ nhục, bị người ta chỉ vào đầu bảo: "Lỗi tại mày cả, tất cả là do mày, mày là thằng vô dụng chẳng được cái tích sự gì." Và bị bạn bè mình sai bảo như một kẻ hạ đẳng của xã hội.

Vì vậy, cậu nghỉ học. Nói thật nhé, bạn nghĩ nó chẳng hề gì đâu, nhưng với mình, cuộc sống ấy chẳng khác gì ác mộng, và có vẻ như mẹ của cậu cũng chẳng biết gì về chuyện bạo lực này. (Thông qua chi tiết truyện: "Tsuna, hôm nay con lại cúp học đấy à?")

Tất cả sự can đảm của cậu để đến trường là chỉ để ngắm nhìn Kyoko, là vì gam màu sáng sủa duy nhất của cuộc sống học đường này, nhưng rồi Kyoko và anh khoá trên Mochida cũng hẹn hò với nhau mất. Một điểm cộng là Tsunayoshi không nghĩ đến việc bám đuôi Kyoko như mấy thằng biến thái =))))

Cuối cùng, một điểm tính cách rất rõ ở Tsunayoshi, cậu nhóc này quá tự ti, cái tự ti của nó không hề đơn giản đâu, nó thực sự phủ nhận chính bản thân mình qua từng suy nghĩ, nó không đơn thuần là sự tự nhận thức, mà là bị tiêm nhiễm bởi chính lũ bắt nạt. Qua từng khung thoại, Tsunayoshi liên tục dán nhãn là "không được" "còn khuya mới làm được" "dù sao mình là một thằng vô dụng mà ha." Một cách rất bình thản, một loại tự hạ thấp bản thân ăn sâu cắm rễ vào máu thịt, đến tận đoạn cuối khi tự tay nhổ sạch tóc của Mochida, sự chuyển biến này không thành "mình làm được, mình không tệ đến thế" mà là thành "tất cả là nhờ Reborn."

Tsunayoshi chưa thực sự trở thành một đứa trẻ tự hào vì chính bản thân mình, đến tận khúc cuối của truyện, chương 409, nó vẫn thừa nhận: "Mình không thay đổi gì nhiều, vẫn là một kẻ vô dụng." Chỉ khác một chỗ, nó nói rằng mình có bạn.

Lý do mình không thích Reborn ở chapter này là vì cậu ta đã gián tiếp khiến tâm lý của Tsunayoshi trở nên bất ổn, khi mà sau vụ Dying Will thì thằng nhóc bị cả trường xúm lại dè bỉu, là dè bỉu, không phải trêu vui đâu mấy bạn :))))

Có lẽ điều duy nhất mình không thích ở Tsunayoshi ở đoạn đầu là cậu nhóc khá vô lễ với mẹ mình, à không phải là cách nói năng cộc lốc đâu, mà nó khá là trẻ con trong cách nói chuyện với Nana, nó tự ti và tất nhiên, không muốn mẹ- người thân nhất của mình đụng vào chuyện nó học tệ chút nào. Chướng lắm =))) Nhưng dù sao thì nó vẫn trẻ con, chúng ta có thể thông cảm, nhưng những arc sau, tình mẹ con của hai người cũng được phát triển khá ổn.

Quả nhiên, KHR không làm mình thất vọng về việc khắc hoạ Tsunayoshi bao giờ nhở =)))))

P/s: Có ai cùng mình cày lại khom——


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net