CHƯƠNG 17: KẺ THÙ MỚI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tao đã nói với mày là Can có thể làm được mà" Techno vui vẻ nói, cánh tay phải tự nhiên vòng qua cổ Can.

Can đáp trả bằng một nụ cười lớn khoe ra hàm răng trắng đều có khi còn đẹp hơn cả mặt trời còn đang chiếu sáng trên bầu trời kia. Cậu chỉ đang thực sự hạnh phúc vì đã giành được chiến thắng đầu tiên trong cuộc thi cũng như chiến thắng đầu tiên trong cuộc đời của cậu. Nếu như biết trước chuyện này sẽ xảy ra, cậu đáng ra nên tham gia sớm hơn, vậy thì đã có thể lấy được những lợi ích của top 100 sớm hơn rồi.

Kengkla vỗ nhẹ đầu Can với ánh mắt đầy tự hào. Kengkla thấy rất vui vẻ vì Can đã thắng một phần thì còn vui vẻ khi nhìn thấy cậu đã phát triển hơn rất nhiều trong suốt cả quá trình của cả cuộc thi này gấp hai gấp ba lần như thế. Trước đây, Can luôn nghi ngờ khả năng của chính bản thân mình nhưng giờ cậu đã tự tin hơn rất nhiều rồi. Kengkla hi vọng cậu sẽ luôn giữ được tinh thần này không chỉ trong cuộc thi mà còn cả sau này nữa.

Ba người bạn cùng nhau vui vẻ bước tới khu vực nghỉ ngơi, nơi có ghế ngồi cho cả ba, nhưng có ai đó lại rất khó chịu khi quan sát hình ảnh ba người quàng vai bá cổ nhau như vậy. Tại khu vực nghỉ ngơi, chỉ có những người tham gia cuộc thi cùng gia đình và bạn bè của họ mới có thể vào. Tin không hẳn là gia đình cũng chẳng giống như là bạn của Can, nhưng hắn là một trường hợp đặc biệt, là người có thể thoải mái ra vào khu vực này. Thực ra, Tin không được phép đi vào khu vực này, nhưng làm gì có ai dám ngăn cản hay đuổi vị Hoàng tử giàu có này ra khỏi đây.

Ai là người có quyền dám xúc phạm Tin chỉ vì hắn bước vào trong khu vực này chứ??

Mọi người khi nhìn thấy Tin đứng chờ ở cửa vào khu vực chờ đều rất ngạc nhiên và tò mò.

Ai là người khiến người thừa kế của phe E.A này phải chờ đợi chứ? Là một người bạn hay còn hơn thế nữa, là bạn gái???

Đương nhiên, làm gì có ai tưởng tượng ra được, người Tin đang chờ chính là Can, người đã nợ hắn cả mạng sống. Nhưng nếu như biết được người hắn đang chờ là ai, họ sẽ sốc chắc luôn đó.

"Vì mày đã thắng trong trận đấu đầu tiên này, tao sẽ khao mày ăn trưa, mày muốn chọn nơi nào cũng ok miễn là tao có thể trả được" Techno khoác lác nói khi anh chỉ vào cái ghế nơi cả ba người đều có thể ngồi.

Cũng giống như Kengkla, Techno cũng tới từ một gia đình giàu có, nhưng anh chỉ được cha mẹ cung cấp cho rất ít tiền tiêu vặt mỗi tháng mà thôi. Họ muốn Techno hiểu được để làm ra đồng tiền khó tới mức như thế nào cũng như không muốn anh khinh thường những người nghèo khó. Nhưng dù có như vậy, anh vẫn luôn muốn dành tiền cho những người bạn anh yêu quý, và Can luôn luôn là người đứng đầu tiên trong danh sách những người bạn đó. Techno là người tốt lại không hề keo kiệt chút nào cả, đó là lý do khiến Kengkla luôn muốn bên cạnh anh suốt ngày.

Đôi lúc, quá mức tốt bụng sẽ mang lại nguy hiểm tới đáng sợ. Chàng Hoàng tử Băng giá đã nhìn Techno với ánh mắt khó chịu kể từ lúc hắn nhìn thấy anh khoác vai Can bước vào khu nghỉ ngơi và ngồi quá gần cậu trên cái ghế kia. Chính điều đó đã khiến cho Techno nhận được cái nhìn lạnh lùng, ngay gắt từ Tin.

Sau khi nghe Techno có ý định mời Can đi ăn, Tin quyết định tiến tới gần ba người và kéo Can, người đang ngồi cạnh anh ra ngoài. Kengkla, người vốn vẫn đang đứng giật mình khi thấy Tin bỗng nhiên xuất hiện. Ngay lập tức, Kla nhận được cái nhìn sắc lạnh của hắn luôn. Kla biết hắn chắc chắn đang tìm Can, lý do Kla biết được điều này chính là do cậu đã hỏi về vị trí của hắn kể khi còn đang đứng trên tháp canh di động. Can cũng đã nói về Tin khi ba người quyết định sẽ đi ăn. Đánh giá tình hình hiện tại, Tin có vẻ như đang gặp điều gì đó khiến hắn khó chịu. Kengkla nhìn về Tin rồi lại quay sang nhìn Techno, người vẫn còn đang vòng tay quàng qua cổ Can, và nhìn lại cách hai người đang cười đùa rất vui vẻ, ngồi sát vào nhau trên cái ghế đó, một thứ gì đó bỗng xuất hiện trong đầu khiến Kengkla hiểu được hết toàn bộ tình huống đang diễn ra.

Đột nhiên, Kengkla vội kéo lấy Techno ra khỏi người Can.

"Bọn tao đột nhiên nhớ ra có chuyện cần phải làm ngay bây giờ. Bọn tao đi trước nhé Can, gặp lại mày sau!!" Kengkla cư xử như thật sự đang rất vội.

"Kengkla, mày bị... Khoan đã!! Đừng có kéo tao đi như vậy, nhàu áo tao!!!" Techno khó chịu muốn thoát khỏi bàn tay của Kla nhưng không thể.

Kengkla nhìn thẳng về hướng của Tin như đang cố giao tiếp thứ gì đó. Cậu nhanh chóng gật đầu một cái thay lời chào và rời khỏi khu vực nghỉ ngơi cùng với Techno. Tin, người đứng phía sau Can, nhận ra những gì mà người quen của cậu bé Triệu hồi Quái thú đã làm, có vẻ như cậu ta đã biết được hắn đã định làm gì với Can. Thật tuyệt khi hai người kia còn biết điều mà không làm phiền tới hắn và Can.

"Tao sẽ gặp bọn mày sau" Can nhìn cách hai đứa bạn vội vã rời đi mà thắc mắc họ rốt cuộc định làm cái gì.

Can bỗng thấy ngạc nhiên khi có người giữ lấy một bên vai của cậu. Khi cậu quay lại nhìn đằng sau, cậu thấy cái con người mà cậu đã cố gắng tìm kiếm suốt từ sáng cho tới bây giờ.

"Tin, mày tới đây từ lúc nào vậy???" Trái tim Can đã bắt đầu đập mạnh hơn từ lúc nhìn thấy Tin.

"Cũng không lâu lắm" Khuôn mặt với sự lạnh băng và bực mình khó chịu lúc nãy đã được thay thế nhanh chóng bằng nụ cười nhẹ thật lòng. "Chúc mừng cậu đã thắng được trận đấu đầu tiên"

Can, người vẫn còn ngơ ngẩn với nụ cười của Tin, giờ ngay lập tức xấu hổ vì những lời nói của hắn.

"Cảm ơn" Can nhìn thẳng xuống đất để che đi sự xấu hổ. Cậu không biết nên làm gì hay nói gì với hắn lúc này cả, nhưng cậu thực sự thấy vui vì Tin đã giữ lời hứa đi xem cậu thi đấu.

"Cậu sao vậy?? Nhìn cậu có vẻ rất mệt mỏi. Cậu không ngủ đủ vào tối hôm qua hay sao??" Tin lo lắng hỏi.

Ngay lập tức, Can nhớ ra được lý do mà cậu không thể ngủ được vào tối hôm qua.

Việc này ngay từ đầu đều là lỗi của mày đó!!! Nó là bởi vì mày đã cướp mất nụ hôn đầu của tao!!! Tao phải làm gì mới được chứ???

"Chỉ vì tao có chút phấn khích cho sự kiện ngày hôm nay, nhưng tao vẫn ổn" Can lấy bừa một lý do khi vẫn còn đang ngập ngừng nhìn vào mặt Tin.

"Tôi hiểu rồi. Đi ăn trưa cùng với tôi nào" Tin không chút lưỡng lự nào nắm lấy cổ tay cậu nhóc Triệu hồi Quái thú. Hắn muốn dùng cơ hội này để được ở riêng với Can, người hắn yêu.

"Đi đâu?? Tao không mang nhiều tiền theo đâu!!" Can quên hết mọi thứ hỗn độn trong đầu ngày lập tức khi cậu nghe thấy từ 'ăn trưa'.

"Tôi trả" Tin trả lời trong khi vẫn nắm chặt cổ tay Can. Tin kéo Can ra khỏi chỗ ngồi và dẫn cậu ra khỏi khu vực nghỉ ngơi. Can chỉ có thể nghe theo lời Tin. Mặc dù cậu không hề muốn mắc nợ hắn, cậu vốn không thể nói 'không' với ân nhân cứu mạng của mình. Bên cạnh đó, Tin là một trong những người giàu có nhất trên thế giời. Can không hề nghĩ rằng đãi cậu một bữa ăn có thể ảnh hưởng gì khi số tiền trong túi hắn giống như là vô hạn vậy.

Thằng Tin lấy đống tiền đó từ đâu ra vậy??

Khi hai người ra khỏi khu vực nghỉ ngơi và sân vận động, có rất nhiều phương tiện truyền thông, phong viên đã ở ngoài chờ sẵn để phỏng vấn họ. Nhìn thấy người thừa kế của phe E.A đi cùng với người dự thi mới nổi tiếng thật sự gợi thích thú tới rất nhiều người.

Mối quan hệ của hai người là gì vậy??

Nhưng, dù chủ đề bài viết về hai người sẽ rất hấp dẫn, chẳng phóng viên nào có thể tiến tới gần phỏng vấn hay nói chuyện với một trong hai người. Bọn họ đều sợ sẽ xúc phạm tới vị Hoàng tử giàu có, Tin Phiravich. Và cũng chính vì lý do đó, các phóng viên chỉ có thể nói chuyện với nhau và những chiếc máy quay phim chỉ có thể quay lại hình ảnh của Tin và Can khi hai người đã dắt tay nhau đi tới tận xa rồi.

Đây là một phần trong kế hoạch chiếm hữu Can của Tin. Hắn muốn nói với cả thế giới rằng cậu là của hắn và không ai có thể mang cậu đi xa khỏi hắn được. Nếu như ai có can đảm dám làm hại tới Can, người đó phải bước được qua xác hắn trước. Trong khi đó, Can lại ngây thơ chẳng biết chút nào về kế hoạch đáng sợ đó của Tin cả, cậu đang bận suy đoán rằng hai người sẽ ăn món gì trong bữa trưa ngày hôm nay.

Nhưng bên cạnh những người phóng viên hiếu kỳ, thực sự có người muốn gây ra thương tổn cho hai người.

"Hmmm, ngươi có chắc là cậu ta hay không??" Một người đàn ông cao tuổi cầm trên tay một chiếc quạt trắng thêu hình con rồng đầu rắn trên đó. Ánh mắt đánh giá của người đàn ông đó lập tức chuyển qua đáng sợ và có ý hăm dọa khi chú ý tới Can và Tin. Ông ta gập lại chiếc quạt cổ đắt tiền đó chỉ về phía Tin và Can.

(Nguyên văn: Dragon Snake - Đây là một loài động vật có thật ngoài đời. Hình ảnh ở dưới)

"Theo như những gì đã điều tra được, ngày hôm đó tại nơi đội chúng tôi theo dõi tên Tin Phiravich, chúng tôi nhìn thấy những đám mây đen rất lớn xoáy thành hình lốc nước ngay bên cạnh trường học, đó cũng là nơi chúng tôi tìm thấy xác của những người đồng đội. Việc này chắc chắn là do cậu ta làm. Là cậu ta đã giúp đỡ cho mục tiêu của chúng ta trốn thoát." Người đồng đội trẻ của người đàn ông lớn tuổi kia nói.

"Chúng tôi sẽ tiếp tục giám sát cậu Rathavit và báo cáo lại sớm nhất có thể" Người đồng đội trẻ đó tiếp tục nói khi y bỏ chiếc kính đang đeo ra.

"Nếu như bọn chúng nghĩ có họ có thể an toàn trốn thoát, bọn chúng đã sai rồi. Chúng ta sẽ trả thù cho những thành viên đã ngã xuống của thị tộc chúng ta" Người đàn ông lớn tuổi đó nói khi ông ta bước đi với trái tim nặng nề sự tức giận. Người đồng đội trẻ của ông ta cũng chỉ đi theo im lặng chờ sự phân phó.

Sau khi rời khỏi Học viện, Tin lái xe đưa Can tới một nhà hàng xa hoa. Lúc đầu, Can còn nghĩ đây chỉ là một nhà hàng bình thường bởi bề ngoài không hào nhoáng của nó không như lúc hai người đi vào Trung tâm mua sắm Heaven's Gold (Thiên đường Vàng ròng). Nhưng cậu đã hoàn toàn sai rồi.

Khi cả hai bước vào trong, Can có thể thấy được khung cảnh hoàn toàn khác biệt. Người bồi bàn được phân công tới phục vụ hai người mặc bộ đồ tuxedo màu đen. Những người đang ăn tại đây dường như đều thuộc tầng lớp thượng lưu.

(Về cơ bản thì tuxedo trông như thế này)

Đương nhiên, thằng Hoàng tử giàu có này sẽ đưa cả hai tới nhà hàng thật xa hoa rồi. Tại sao tao có thể nghĩ được rằng nó sẽ đưa tao tới một nơi bình thường phục vụ đồ ăn thôi nhỉ??

Và một lần nữa, Can cảm thấy cực kì lạc lõng bởi thứ quần áo đơn giản cậu đang mặc trên người.

Người bồi bàn đẹp trai và thanh lịch chào hỏi Tin với Can bằng tất cả lòng kính trọng. Tin chỉ gật đầu và rồi anh bồi bàn liền hiểu ý đưa hai người tới phòng riêng.

Lúc hai người bước vào phòng riêng, Can bị làm cho ngạc nhiên ngay lập tức. Căn phòng nhìn thật cổ kính và xa hoa. Cậu thấy có chút bị dọa sợ bởi có rất nhiều dụng cụ phục vụ việc ăn uống được bày trên bàn. Cậu hoàn toàn không biết nghi thức ăn uống đúng đắn của xã hội thượng lưu.

"Ngồi xuống đi" Tin nói khi hắn ngồi xuống ghế.

Can gật đầu và ngồi ở phía bàn đối diện với Tin. Khi menu được đưa lên, Tin từ chối nhận lấy nó bởi hắn chính là chủ nhân của nhà hàng này, hắn biết tất cả những gì được phục vụ tại đây.

"Tôi sẽ lấy như bình thường với những loại quả mà tôi đã yêu cầu rồi" Tin nó khi vẫn còn tập trung ánh nhìn say đắm tới Can.

Can chỉ nhìn vào menu mà không biết nên gọi món gì cả. Bên cạnh việc các món được liệt kê bên trong rất đắt và khó-đọc-tên ra, chúng nhìn đều rất ngon. Cậu không thể làm gì khác ngoài việc nhìn Tin mong chờ sự trợ giúp. Tin nhìn về người nhỏ bé đang ngồi phía đối diện và lắc đầu. Can nhìn thật giống chú cún con bị chủ bỏ rơi, điều đó khiến Tin mỉm cười thích thú.

"Cậu ấy sẽ lấy đồ ăn giống như tôi nhưng không có hoa quả" Tin nói với người bồi bàn trong khi vẫn nhìn chằm chằm vào Can, người có vẻ đang cố gắng tìm ra cách sử dụng đúng của các vật dụng ăn uống bên cạnh.

Người bồi bàn lấy lại cuốn menu từ Can và ngay lập tức bước ra ngoài không làm phiền hai người nữa.

"Cậu có thể ăn theo bất cứ cách nào mà cậu muốn, cậu không cần thiết phải biết những lễ nghi đúng trên bàn ăn đâu." Tin thoải mái nói.

Can ngay lập tức gật đầu vì cậu cũng đang định bỏ cuộc đây. Cậu không biết tại sao người giàu lại cần những loại đĩa và đồ dùng khác nhau khi ăn để làm gì cả. Tất cả những thứ cần để ăn chỉ đơn giản là một chiếc nĩa, một chiếc thìa và một cái đĩa.

"Mày không cần phải đưa tao đến nhà hàng đắt đỏ như thế này đâu. Một món đồ ăn rẻ và đơn giản ở ngoài là đã đủ rồi." Can giải thích.

"Cậu có vẻ như đã chảy nước miếng khi nhìn chằm chằm vào menu lúc nãy" Tin cười nhếch mép.

Can nhanh chóng lau miệng thử để xem nếu như cậu có chảy nước miếng, nhưng hoàn toàn không có.

"Tao đâu có" Can cau mày nói.

Tin chỉ cười khúc khích. Hắn chỉ đùa một chút mà cậu lại ngây thơ tưởng thật.

"Tại sao cậu không mặc những bộ đồ tôi đã mua cho cậu" Tin đổi chủ đề khi chờ thức ăn được phục vụ.

"Tao không muốn làm bẩn chúng..." Can trả lời. Thực tế là do cậu không muốn mặc những bộ đồ đắt đỏ như vậy trong cuộc thi bởi nó sẽ dẫn tới quá nhiều sự chú ý không cần thiết. Tuy nhiên, sau trận đấu với Trump, cậu nhận ra rằng mọi người còn chú ý tới cậu nhiều hơn nữa.

"Những bộ quần áo đó không phải để phô trương. Chúng giúp cậu tăng khả năng phòng thủ cùng với một số năng lực đặc biệt khác. Cậu nên biết điều này rồi chứ" Tin nói.

"T... Tao biết. Nhưng nếu mặc chúng, tao không biết nên giải thích thế nào với gia đình và bạn bè cả" Can lo lắng nói. Đó là lỗi của em gái cậu. Nếu như Lemon không nói ra những thứ vô lý về cậu và Tin, cậu sẽ không cảm thấy phiền lòng nếu như mặc những bộ đồ mà Tin đã mua cho cậu.

"Cứ nói với họ rằng đó là quà tôi tặng cậu" Tin hờ hững nói.

"Sẽ quá là đơn giản với mày khi nói thế" Can lầm bầm với chính bản thân mình.

"Tôi muốn cậu bắt đầu mặc nó ngay ngày mai, nếu không..." Tin nhìn thẳng vào mắt Can nói với giọng điệu nghiêm túc.

"Nếu không thì sao??" Can nuốt nước bọt khi thấy ánh mắt sáng rực đó của Tin.

"Tôi sẽ đè cậu xuống và tự tay thay quần áo cho cậu, nhưng lần này là lúc cậu vẫn còn đang tỉnh táo. Tôi cũng sẽ tắm cho cậu luôn nữa nếu như cậu muốn." Tin nói mà chẳng có chút lưỡng lự hay ngại ngùng nào cả.

"Eh! Tao sẽ mặc!! Tao sẽ mặc chúng!!!" Can ngay lập tức đáp lời. Cậu chỉ vừa mới nhớ ra Tin chính là người đã tắm cho cậu khi cậu ngất xỉu vào lần trước. Kể cả khi cậu không hề biết chuyện gì đã xảy ra trong lần đó nhưng cậu vẫn thấy rất xấu hổ.

Tin nhớ lại hình ảnh sống động về cơ thể khỏa thân trong lần đó của Can. Nếu như hắn sớm nhận ra rằng hắn muốn Can tới mức nào, hắn đã làm ra thêm vài việc nhiều hơn nữa ngoài chỉ là đơn thuần tắm cho cậu.

"Tốt lắm" Tin gật đầu.

Một lúc sau, người phục vụ bước vào với những món ăn đã được gọi. Có hai đĩa "Pasta with Lamb Rugù" và hai đĩa "Island Duck with Mulberry Mustard".

(Hai món trên đây nè, không biết dịch ra tiếng Việt kiểu gì cho ổn nên để vậy luôn nha)

(Pasta with Lamb Ragù)

(Island Duck with Mulberry Mustard)

"Chúc ngon miệng" Cậu bồi bàn chỉ nói vậy rồi liền rời khỏi phòng.

Can nhìn vào món ăn và bị làm cho kinh ngạc bởi mùi thơm cùng cách bày trí đẹp mắt. Chúng nhìn thật tuyệt vời và ngon miệng!! Tin, ngược lại hoàn toàn với Can, thấy những món ăn này quá bình thường tới nỗi nhàm chán. Hắn thích những món ăn Can nấu hơn nhiều.

Can nắm lấy chiếc nĩa và chiếc dao sắc. Cậu lấy đĩa 'Island Duck with Mulberry Mustard' và vụng về cắt từng miếng ra. Khi cậu ăn miếng thịt vịt (duck meat) đầu tiên, cậu thấy giống như đang ở trên thiên đường. Nó thực sự rất ngon và hợp khẩu vị! Khi cậu tiếp tục ăn với những cử chỉ không phù hợp lắm, Tin chỉ thích thú nhìn cậu ăn mà cười mỉm vui vẻ. Hắn thấy vui vì Can thích những món ăn ở đây. Hắn sẽ đưa cậu tới nhà hàng này ăn thường xuyên nhất có thể nếu như Can thực sự thích chúng.

"Tin, các món ăn ở đây thực sự rất ngon. Tao thắc mắc ai là đầu bếp vậy??" Can hỏi khi vẫn còn đang mải nhai nhồm nhoàm thức ăn trong miệng.

"Tôi có thể gọi ông ta đến đây ngay lập tức nếu cậu muốn" Tin bây giờ mới bắt đầu cắt vài miếng thịt vịt trên đĩa một cách thanh lịch.

"Huh?? Như vậy sẽ phiền lắm, đầu bếp chắc chắn đang rất bận" Can trả lời.

"Ông ta sẽ không phiền đâu vì tôi chính là chủ nhân của nơi này mà" Tin trả lời theo cách cực kì bình thường khi hắn cắn một miếng đồ ăn.

Can đã suýt nữa sặc khi nghe tới từ 'chủ nhân' phát ra từ miệng Tin.

Nó thực sự là chủ của nơi này?? Tao bắt đầu thắc mắc những nơi khác do nó sở hữu rồi đó.

Tin thích thú nhìn phản ứng ngạc nhiên của cậu chàng Triệu hồi Quái thú và chỉ gật đầu thay cho lời trả lời. Những người bình thường nếu biết tới sự tồn tại của phe E.A cũng nên biết rằng phe này sở hữu rất nhiều

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net