Ngày 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một quyển sách mà mình thích và ghét

Sách mình không thích thì chắc là sách giáo khoa, đặc biệt là mấy môn mình ghét, nhìn thôi là đã buồn ngủ rồi á.

Còn sách mình thích nhiều tới không kể nổi. Nhiều người nói ngôn tình mơ mộng nhưng mình thấy không hẳn, chỉ là mình chọn quyển nào. Nhờ ban đầu toàn ôm mấy quyển ngôn tình dày cộm mà mình tập nên thói quen đọc sách đó. Bây giờ mình đã ít đọc ngôn đi hẳn nhưng nó vẫn để lại dấu ấn vô cùng lớn, đặc biệt là Thời niên thiếu không thể quay lại ấy của Đồng Hoa.

Không như mấy quyển thanh xuân vườn trường khác, không có cậu bạn nhà bên học giỏi, không có nữ chính đáng yêu ngốc nghếch hay tình yêu ngọt mật, TNTKTQLA là một câu chuyện vô cùng gần gũi của những đứa trẻ bất hạnh mà mình hoàn toàn có thể tìm thấy nét tương đồng ở bạn bè xung quanh mình. Cái sự thật đến từng chi tiết ấy làm mình thấu nhân vật cũng đồng cảm hơn với bạn bè xung quanh mình. Bạn sẽ không biết cậu bạn học bá có bao nhiêu áp lực từ gia đình, bạn cũng không biết đứa bạn vừa chửi là ngu ấy đã nỗ lực biết bao nhiêu, giáo viên hay gia đình cũng không hiểu nổi tại sao những hành động, lời mắng vô tình của mình đã khắc sâu vào đứa trẻ như thế nào. Từng thứ một được lồng ghép vào truyện cho mình sự chân thật về cuộc sống không toàn màu hồng nhưng cũng vỗ về an ủi động viên mình tiến về phía trước.

Tiếp nữa, nữ chính của truyện để lại cho mình ấn tượng sâu sắc, không ngốc nghếch đáng yêu, không học giỏi xinh đẹp, Kỳ Kỳ chỉ là một cô bé bình thường, từng bị gia đình, thầy cô hắt hủi nhưng vì một ánh sáng nhỏ nhoi vẫn từng bước một tiến về phía trước chưa từng từ bỏ hy vọng. Cô từ đứa chót lớp rồi lọt vào top 10, top 5, top 3 của lớp, của trường, cuối cùng là trạng nguyên tỉnh. Ý chí của cô gái ấy là động lực để mình cố gắng hơn.

Cuối cùng cách đi truyện của Đồng Hoa quá nhẹ nhàng êm ái, như một người ngoài cuộc chứng kiến toàn bộ câu chuyện. Truyện có thể không quá hiều cảm xúc, xót xa hay đau lòng nhưng đến khi kết thúc, gấp sách lại mình mới ngỡ ngàng, thấm thía từng chi tiết một.

Ủa, bài thành review truyện mất tiêu nhưng kệ, mỗi lần nhắc tới những thứ mình thích là không kìm lòng được à :>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net