Ngoại truyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Lửa của cuộc hoan ái đã nhỏ dần đi khi trời vừa chuyển chiều tà. Thấy omega bên cạnh đã say giấc, Pond mở điện thoại lên, gần hai mươi cuộc gọi nhỡ từ trưởng khoa.

Hội thảo gì nữa, hôm nay anh bận tham dự hội thảo hai người rồi, chẳng còn sức cho ngày mai nữa.

Pond rời giường sau khi trình bày lí do chính đáng của bản thân, xuống bếp nấu chút gì đó cho cả hai. Từ sáng đến giờ chỉ có mấy tiếng mà anh cứ ngỡ mình đã ngủ sang sáng ngày hôm sau rồi.

Đôi tay của vị bác sĩ đảo qua lại, mùi hương của thức ăn không thể không gây chú ý cho ai đó đang đi từ tầng trên xuống.

Nhưng có mùi hương khác còn khó cưỡng lại hơn nữa, mùi của người đang ở sau lưng anh.

"Còn mệt thì ngủ thêm đi, một lát đem thức ăn cho."

Vị bác sĩ alpha xoay người rót cho cậu ly nước ấm.

"Tôi đói."

"Một lát sau mới ăn được."

"Tôi đói nhưng không phải muốn ăn."

Omega choàng tay qua eo Pond, bắt anh xoay người lại đối diện với mình. Lúc này đây Pond mới nhìn rõ được dung nhan Phuwin, trong lòng không ngừng cảm thán, gương mặt này, vài tiếng trước đã ở dưới thân anh rên rỉ đó sao? Sao có thể quyến rũ như thế? Anh không kìm chế được mà phát tán pheromone của mình. Hương cam bưởi vừa xộc đến, Phuwin đang bình thường đột nhiên run cả vai lên, bấu chặt vào bác sĩ.

Chớp lấy thời cơ, Pond bế bệnh nhân của mình lên kệ bếp, dùng lực tay mà giữ lấy eo cậu. Tay Phuwin nắm lấy tay anh, ghì chặt nó vào bên dưới của mình. Bác sĩ nhếch môi cười, như đã biết trước tình thế. Một tay nắm lấy gáy Phuwin mà hôn lên môi cậu, tay còn lại luồn vào trong khăn choàng tắm. Da thịt cậu mềm mại như dính lấy tay anh. Phuwin hơi ưỡn hông, ôm lấy eo người trước mặt.

Tay Pond nắm lấy phân thân Phuwin. Bị tác động bởi làn da mềm mại của anh, bên dưới cậu ngẩng cao đầu.

"Hah.."

Phuwin thoải mái bật ra tiếng kêu. Vị bác sĩ bắt đầu dùng ngón cái và ngón tay trỏ của mình mà chơi với hai quả cầu, lật qua lật lại chúng trong lòng bàn tay rồi lại tuốt lộng vật dài. Nhận thấy phản ứng của người trên chưa đủ mãnh liệt, Pond cởi áo choàng tắm của cậu ra, chầm chậm đưa mắt nhìn cậu.

"Tôi khám bệnh cho cậu nhé cậu Tang?"

Phuwin nhìn người bên dưới mình mà hận không tặng một cú đá vì chân của cậu đang trên cổ anh ta mất rồi. Chết thật, sao anh ta có thể vừa làm chuyện này vừa nhìn cậu bằng ánh mắt đó được chứ?

"Ah.....hrgg.."

Anh banh rộng chân của cậu omega, nhẹ nhàng rê lưỡi bên phần đùi trong của cậu, thành công khiến bệnh nhân của mình rên rỉ. Đầu lưỡi ấm nóng liếm dọc theo chiều dài của Phuwin, hôn nhẹ nhàng rồi ngậm toàn bộ vào miệng. Má anh hóp lại, lên xuống từng nhịp, tiếng nước bọt lẫn dịch vị vang lên trong phòng bếp. Pond ngước dậy như định thách thức, nào ngờ bị viễn cảnh trước mắt làm anh sững người một chút.

Là Phuwin cho mấy ngón tay vào miệng, để chúng mềm ra rồi thoa lên đầu ngực đang kiêu hãnh vươn ra.

Con mẹ nó, sao có thể quyến rũ như thế?

Pond thấy mình không ổn rồi!

Nhận thấy người bên dưới đang dừng lại, Phuwin đưa ánh nhìn xuống, ngay lập tức bị xịt keo, ngượng chín người mà đẩy vị bác sĩ kia ra. Cậu dạng chân rộng hơn, đặt lên bệ rửa, người hơi ngã về sau tựa vào vách tủ. Những ngón tay bóng bẫy được lấy từ miệng rồi xuống đầu ngực khi nãy giờ đang tuốt lộng cho dương vật, tay còn lại chạm lên ngực bản thân, thỏa mãn chính mình.

Bác sĩ ngớ người lần hai, bên dưới từ bán cương thành trở nên ngẩng cao đầu. Anh không gấp gáp mà xem thước phim rước mặt.

Được một lúc, cậu bắn ra. Pond nhanh nhảu, bước về phía cậu ngậm lấy nó, như đang thưởng thức một que kem ngon nhất từng ăn. Phuwin vừa xong cao trào, khoái cảm vẫn còn làm cậu lâng lâng, người bên dưới lại làm cậu tham lam muốn thêm.

Pond nhả nó ra, hôn lên chúng ân cần. Người trên lúc đó đã nói một câu khiến anh cả đời cũng còn nhớ.

"Tôi lấy thân mình báo đáp anh nhé, bác sĩ?"

Pond's POV

Tôi lập tức bế em lên, cùng em di chuyển về phía sofa cho thoải mái, tay tôi đan vào tay em. Em nhìn tôi một lúc, ánh mắt sáng rực, bỗng nhiên ngồi lên đùi tôi, bộ phận mẫn cảm cọ xát lên người làm tôi khó kìm chế.

Hai chúng tôi quấn lấy nhau, quần áo của tôi tự đáp đất, tivi vẫn còn mở bộ phim tôi đang xem dở. Nụ hôn em không gấp gáp như lúc sáng nay. Môi mỏng trước tiên hôn nhẹ lên môi tôi, tách chúng ra, tay em di chuyển xuống thân thể tôi mà xoa lấy, kích thích làm tôi bất ngờ rên lên. Em như được dịp, tiến vào khoang miệng mà mút lấy lưỡi tôi.

"Hmm.."

Vị ngọt bên dưới của em vẫn còn trong khoang miệng tôi làm Phuwin hơi nhăn mặt, tôi đáp lại nụ hôn ngọt ngào đó như cổ vũ cho sự chủ động của em. Cởi áo tôi ra, đến lượt em chi phối tôi. Phuwin liếm lên xương quai hàm tôi, sau đó mãnh liệt tiến đến đầu ngực mút mát, làm tôi bật ra tiếng rên rỉ.

Em trườn lên người tôi, bàn tay mò mẫm phía dưới đã cương lên, tôi nắm chặt tay em vì giật mình. Chàng trai này có vẻ không ngoan ngoãn lắm nhỉ? Để tôi thử em xem sao.

Vờ chẳng thèm quan tâm đến omega trước mặt, tôi buông xuôi. Phuwin hình như đã biết mánh của tôi, trong cơn phát tình em vẫn có thể biết được! Thế quái nào?!

Em tiếp tục hôn lấy tôi, đầu lưỡi trườn vào khoan miệng tôi mút mát. Tôi mặc kệ em làm gì, gương mặt chẳng còn chút cảm xúc.

"Làm ơn đi bác sĩ...xin đó..."

Phuwin quỳ xuống sàn, van tôi bằng một cái cắn môi kèm theo. Tôi chịu hết nổi rồi! Xin lỗi em, lần này cho tôi mạnh bạo một chút nhé!

Tôi cầm lấy gáy em, nhấn đầu em vào giữa hai chân mình. Phuwin ngước lên nhìn tôi, khoé môi em cong lên như thách thức. Gương mặt đó là sao? Chẳng phải tôi mới nên là người có gương mặt như vậy hả?

Phuwin hôn lên cơ bụng của tôi, theo chiều dọc xuống rồi dừng ở hạ bộ.

Em rươn lưỡi liếm lấy đầu khấc to lớn rỉ dịch, tôi chống hai tay lên giường, nhắm mắt lại tận hưởng.

Chiếc lưỡi nhỏ rà lên xuống theo chiều dài của tôi, ngậm vào rồi nhả ra, cố ý hút lên trên đỉnh. Tôi rên lớn, luồng tay vào mái tóc của em ấn vào. Phuwin hơi thút thít, vì nó quá to so với khuôn miệng của em, nhưng em vẫn chăm sóc nó nhiệt tình, chắc vì muốn tôi được thoải mái.

Khoái cảm dần lấp đây tâm trí tôi, cho đến khi miệng em đã nóng rang lên và thân dưới của tôi nẩy lên, tôi đẩy em ra, để kết quả của tôi được phóng tích trên gương mặt xinh đẹp. Em thở hồng hộc, cố gắng liếm sạch phân thân còn dính của tôi.

Vừa giải phóng xong nhưng vẻ kích tình của em làm tôi như hưng phấn hơn nữa. Nhìn gương mặt hồng hồng vương vãi đầy kết quả của em, tôi điên cuồng đè ngược em xuống mà hôn, liếm dịch vị chan chát vẫn còn trong miệng nóng ấm. Bàn tay xoa lấy đầu ngực đến cứng lên, đánh lưỡi rồi vẽ lên ấy vô số hình thù, cắn nhẹ làm em rên rỉ tên mình.

"Ưrmmm..P'Pond..."

Tôi bắt đầu tiến xuống phía dưới, tách hai chân em ra. Huyệt đạo phấn hồng co thít ra vào, nước từ đấy sóng sánh chảy ra không ngừng quyến rũ tôi. Nơi này của em đẹp đến thế sao? Tôi khám cho biết bao người, thấy qua bao nhiêu cơ thể của omega khác, nhưng nơi này của em chính là đẹp nhất thế gian.

Gác hai chân em lên vai mình, tôi ngắm nhìn kỳ quan tuyệt mỹ trước mặt. Nhìn đến nỗi em thấy ngại, xoay mặt qua chỗ khác mà không đối diện với tôi. Tôi bật cười, cúi xuống hôn lên môi em.

"Nhìn tôi đi."

"Ngại..."

Em lí nhí trả lời. Giữ nụ cười trên môi, tôi ghé tai em khiêu khích.

"Để tôi xem một lúc nữa em có nhìn xuống giữa hai chân mình mà ấn đầu tôi không nhé, người đẹp."

Bàn tay chậm chậm lưỡi chầm chậm từ bên ngoài rồi liếm lên cửa vào. Cơ thể em giật nảy liên hồi, dường như không ngăn được cơn kích thích mà nhắm chặt mắt lại, vùi mái đầu tôi rối bời. Tôi thích thú nhìn em đang hứng tình tột độ. Đưa lưỡi vào trong, dịch ngọt ngào chảy ra liên tục. Chỉ omega mới có điều này thôi, nhất là omega tuyệt phẩm như em.

Em ưỡn hông như muốn nhiều hơn, bàn tay như thói quen xoa lấy đầu ngực, kéo chúng căng ra. Miệng cũng đã vương vãi nước bọt.

Nhìn tình cảnh trước mặt, tôi không chờ thêm được nữa, rút ra rồi đưa một lúc ba ngón tay vào trong. Phuwin rên lên một tiếng, có lẽ tôi thâm nhập quá bất ngờ.

"Ahh!"

"Sao vậy?"

"Làm đi!!! Anh nói nhiều quá đó bác sĩ!"

Tôi bật cười. Em bực mình trông cũng sexy quá đó! Mà nãy giờ tôi có nói gì đâu, toàn là em rên thôi.

Khi thấy em đã quen dần, tôi mới cử động những ngón tay, làm nó trở nên ướt át và trơn bóng dịch vị của em. Tôi xin phép không thể nhịn được lần nữa.

Em mở to mắt khi cự vật của tôi dần tiến vào trong em, ban đầu có chút khó khăn nhưng lúc sau đã trót lọt, do đã mở rộng trước. Bên tai tôi nghe âm thanh của thiên đường đang vẫy gọi mình khi chiều dài dần bị co thít lại bởi từng thớ cơ ấm nóng em đang bao bọc mình. Đúng là làm tình với người khác sẽ thoả mãn hơn nhiều so với tự mình giải quyết, hay vì điều gì đã len lỏi vào trái tim tôi làm nên cảm giác ấm áp này?

"Bác sĩ....nhanh lên...tôi mệt quá..."

Nghe tiếng em than thở, trong lòng gấp rút, phải nhanh lên mới được.

Tôi đặt em vừa quỳ vừa bò trên ghế, còn mình một chân ở sân một chân trên ghế, từ sau tiến đến, tay không ngừng xoa lấy bờ mông trắng. Thân dưới ra vào kịch liệt, làm em rên rỉ liên hồi. Cơ thể của chúng tôi rịn mồ hôi tuy trong nhà bật điều hoà ở mức 25 độ.

"Arh..."

Phuwin mờ mắt vì khoái cảm chạy dài trong cơ thể thoả mãn tâm trí. Nằm phịch xuống gối, vô lực để tôi chủ động. Tôi vừa nắm lấy phân thân em sục sạo liên tục, tay còn lại cầm tay em đặt vào nơi giao hợp vừa tăng tốc rồi chậm lại.

Tôi đâm sâu làm em thích mà rên lớn.

"Ah....Pond..."

Cả hai chúng tôi níu lấy nhau bằng một nụ hôn sâu khi đạt đến đỉnh điểm. Tôi nhanh chóng rút rồi xuất ra ngoài, đạo đức nghề nghiệp bảo tôi làm thế, và cả sự nhân đạo nữa. Tôi thoả mãn nằm trên người em. Nhìn xuống nơi nước tình chảy dài từ huyệt đạo xuống bắp đùi, tôi nhìn một hồi lâu như đang ngắm chuyển động của một con suối. Không nghĩ nhiều, cám dỗ trước mắt khó cưỡng lại được. Quỳ xuống sàn, tôi lần nữa làm sạch cho bệnh nhân của mình bằng miệng.

Ánh mắt người trước mặt tôi hiện lên sự bất lực.

"Tôi phát tình hay anh phát tình vậy bác sĩ?"

Tôi quệt miệng lau sạch kết quả em còn vương trên khoé, ngại ngùng nói một câu.

"Tôi xin lỗi."

Thấy em thở dài như đã mệt lắm rồi, tôi cũng không muốn nói gì thêm nữa. Khi nãy mệt quá tôi cũng chưa kịp tắm cho em, thôi để bây giờ vậy.

"Để tôi tắm cho em."

END Pond's POV

Người trên cúi người chuẩn bị bế người ở dưới thì bị người ở dưới từ chối.

"Không cần. Tôi tự làm được."

Phuwin gạt tay vị bác sĩ đang ân cần với mình. Đứng phắt dậy đi lên lầu, bộ dạng rất bực bội, như đang không vui vẻ bởi chuyện gì đó. Pond hơi ngạc nhiên trước thái độ của cậu. Mới vừa nãy còn nồng nhiệt lắm mà, hay anh làm gì cho cậu giận vậy nhỉ?

Ngước mặt lên nhìn cậu đến khi bóng lưng đã khuất sau phía cầu thang, Pond mới dời ánh mắt sang căn bếp của mình mà dọn dẹp lại.

Phuwin trên lầu quay xuống nhìn xong lại thở dài một tiếng, trong lòng khó chịu đến mức buông lời chửi thề.

"Không hiểu sao anh lại làm bác sĩ tâm lí được luôn đó Pond."

Chuyện họ ngồi trên bàn ăn cũng đã là hai mươi phút sau.

"Em ăn đi."

Khoảng lặng tiếp tục kéo dài ngượng ngùng, cho đến khi cậu omega lên tiếng. Dường như đã phải chịu đựng quá lâu trước khi hỏi.

"Bác sĩ, tôi hỏi anh nhé?"

"Cậu hỏi đi."

"Lúc làm tình với tôi, anh có cảm giác thích tôi chút nào không? Hay chỉ vì tôi phát tình và anh bị ảnh hưởng của chất dẫn dụ vậy?"

Cậu hỏi vậy là sao? Không lẽ cậu ấy nghi ngờ rằng Pond lợi dụng và để cậu thành công cụ phát tiết hả? Anh hoàn toàn chẳng có ý đó, thậm chí anh còn muốn che chở và đem cậu về bên mình. Cảm xúc bên cậu quá đỗi tuyệt vời, không phải về dục tính, mà là cảm giác rung động của tình yêu. Nói là tình yêu sét đánh mà có kì quặc quá không?

Mà tình yêu sét đánh gì chứ? Tình yêu sex đánh thì có!

Bác sĩ trẻ lúc này ôm đầu khó xử, tỏ vẻ ăn năn như bản thân đã làm sai điều gì.

"Xin lỗi cậu vì đã làm như thế. Đây là lỗi của tôi, nếu có điều gì tôi xin chịu toàn bộ trách nhiệm."

Giọng điệu đó là đang hối hận sao? Không hiểu vì sao Phuwin lại thấy chút hụt hẫng trong lòng.

Gì vậy Phuwin? Mày đang chấp nhận việc tìm một alpha trong đời đó sao?

"Không sao, tôi hiểu mà. Ít nhất bác sĩ vẫn còn dừng lại được trước khi quá muộn. Tôi sẽ xem như chuyện này coi như chưa từng có."

"Cảm ơn cậu."

Pond mắt mở to, như anh thấy sự hào phóng trong mắt người đối diện. Phuwin trông bác sĩ khá rụt rè, điều đó làm cậu omega thất vọng, nhưng nhờ vậy cậu cũng biết anh ấy là người tốt, người biết nhận lỗi. Nhưng hoá ra, người có tình cảm, chỉ có mình cậu.

Cả hai im lặng một lúc lâu khi dùng bữa chiều. Trời cũng sập tối rồi.

Dường như vụ việc diễn ra trước đó vài phút đã làm bầu không khí trở nên gượng gạo hơn.

Sau lúc đó Phuwin cũng chẳng còn đợt phát tình nào nữa, dường như omega lặn như cậu không có kì phát tình bình thường như bao omega khác.

Đến lúc xin kiếu từ rồi.

"Thôi tôi về, cảm ơn bác sĩ đã giúp tôi giải quyết. Tôi sẽ đền ơn sau."

"Tạm biệt em."

Chẳng phải hôm qua em nói sẽ lấy thân báo đáp sao?

Pond thở dài, chắc mình không có duyên.


Gặp nhau lần thứ hai, cũng đã là 3 tuần sau, là lần cậu phải đi tái khám.

"Tôi sẽ cho cậu một số thực phẩm chức năng để cậu bớt căng thẳng hơn.

Phuwin nhìn đống thuốc trước mặt, rồi lại nhìn người. Thay vì lấy thuốc, lấy người được không?

"Có toa rồi cậu không cần phải đến đây thường xuyên, chỉ cần ra nhà thuốc mua là được rồi. Họ sẽ kê theo đơn của tôi."

Hình như bác sĩ này không muốn tôi có mặt trong phòng khám của anh nữa thì phải?

Lòng Phuwin hiện lên tia ấm ức, nhưng cậu không thể đỗ lỗi cho anh được. Thôi thì, lần này để cậu nói, còn lần sau mà anh không nói thì không còn cơ hội gặp Phuwin này nữa.

"Thật sự lúc chiều hôm đó, lúc ở trên sofa, tôi không trong kì phát tình."

Pond đang lật sổ sách mà dừng hẳn, nhìn cậu ngạc nhiên.

"Anh có thấy omega nào phát tình mà blowjob cho anh chưa bác sĩ? Hôm đó tôi thật sự rất thích anh và muốn làm cho anh, vậy mà anh chỉ coi đó là trách nhiệm rồi đuổi khéo tôi về."

"Tôi không có ý đó!! Chỉ là tôi sợ mình không kìm được mà đánh dấu cậu thôi!"

"Anh đừng an ủi tôi như vậy! Tôi biết anh không muốn tôi buồn. Anh chu đáo quá bác sĩ Nara."

Phuwin nở nụ cười, nhưng dường như trên gương mặt có còn có nước mắt.

Pond nâng cằm cậu lên, bắt cậu đối diện với mình.

"Anh không phải không thích em, anh chỉ sợ nói ra mà em không có gì với mình thì anh bị người ta bảo là lợi dụng nhân lúc bệnh nhân omega đang phát tình mà lạm dụng. Anh sợ tâm lí của em bị ảnh hưởng, sợ em mang danh cả đời là bị người khác làm điều không tốt lên cơ thể. Từ lúc ba tuần trước, ngày em quay đi khỏi nhà anh, hôm đó đến nay ngày nào anh cũng nghĩ tại sao em lại ra đi không nói lời nào. Bây giờ anh mới hiểu được lúc đó anh quá hèn nhát mà không lên tiếng gì với em, để em phải chịu đến tận hôm nay mới mở lời. Anh còn nghĩ chính mình không thoả mãn được em nên để em phải tự mình làm, anh xấu hổ, anh tệ. Giờ anh biết rồi, cho nên là...Phuwin về gặp gia đình anh được không?"

Phuwin bị cảm động trước người khoác áo blouse trắng trước mặt. Người này, có cả một kế hoạch lâu dài với cậu luôn sao?

"Em rất hân hạnh."

Cậu cười vô thức, nụ cười hạnh phức hiện rõ lên trên mặt chàng omega phân hoá muộn. Phuwin dang tay ôm anh vào lòng. Pond cũng ôm lấy cậu, hít hà mùi mật ong trên cổ đối phương.

"Nhưng bây giờ em phải gặp một nhân vật quan trọng hơn."

"Hả? Bây giờ? Ai?"

Phuwin thắc mắc, ánh nhìn long lanh chuyển sang ngờ vực khi vị bác sĩ alpha trước mặt phát tán pheromone cam bưởi của mình.

"Là 'thằng nhỏ' của anh! Nhanh lên!!!"

Sau đó chỉ nghe tiếng bác sĩ bế bệnh nhân của mình chạy lên lầu, để mấy bệnh nhân phía sau cho bác sĩ phụ tá của mình ôm show.

Mấy bệnh nhân thét gào: tôi chưa khám mà bác sĩ ơi!

Bác sĩ Pond: để bác sĩ khác khám nhé, tôi cũng đang được khám bệnh rồi!

END

***

 
ông cố ơi cái extra gần một năm mới xong, thấy ghê t ko =))))))

tui cb có một đống 1shot NC nhe bà coan =))))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net