Chương 8: Lật mặt nữ chính

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu ý: Một số CHs sẽ xuất hiện trong chương này và tên dưới dạng con người của CHs đó:
China: Li Ying Jie (Lý Anh Kiệt)
________________________________________________________________________________

Tiếng bước chân lộp cộp vang lên ngoài hành lang. Vladimir từ từ mở cánh cửa gỗ nặng trịch kia ra. Anh rảo bước tới ngồi cạnh Aleksandr, trầm trầm cất tiếng hỏi:
Vladimir: Anh Sasha, anh hiểu rồi chứ?
Y không nói gì mà chỉ im lặng gật đầu. 3 phút ấy như cứa thẳng vào trái tim y. Vladimir xoè lòng bàn tay ra và đặt một chiếc kẹp tóc hình hướng dương và lên bàn.
Vladmir: Anh có biết thứ này không? Em tìm thấy nó trong hộc tủ của chị Erika.
Aleksandr: Cái !?
Vladimir: Có chuyện gì sao, anh hai, kể em nghe coi nào.
Vladimir cười cười nhìn anh trai mình, đôi mắt hổ phách khẽ liếc sang phía bên kia. Aleksandr cầm lấy chiếc kẹp tóc.

"Đúng là nó rồi!! S-sao có thể...!?"

Y dịu giọng, nhìn đứa em trai của mình và bắt đầu kể:

" Ngày xưa, cái lúc mà em còn bé xíu, xinh xinh như cục bông ấy, anh đã quen một cô bé. Tên cô ấy là Adolfica, một cô bé rất dễ thương với ngoại hình xinh xắn. Điều duy nhất mà anh biết là cô bé ấy là con gái của gia tộc German, vậy thôi. Cha đã nói rằng gia tộc German là địch thủ của chúng ta, và cấm anh không được phép lại gần và chơi với cô ấy nữa. Từ đó, anh cũng không gặp cô ấy nữa.....Nói thật thì, Volva à, anh thích cô ấy. Nhưng anh nào biết cô ấy đang ở nơi đâu? Mãi sau này, anh mới gặp được Glenda. Anh cứ tưởng ả ta ngây thơ, nào ngờ ả lại là con người như vậy!! Giờ, anh lại nhận ra anh chưa từng yêu ả! Chỉ là, anh đã từng mong nếu anh có tình cảm với ả thì anh có thể quên đi mối tình đơn phương kia, nhưng anh....không thể...."

Càng nói về cuối, chất giọng của y càng nghẹn lại, từng câu chữ thốt ra một cách đầy khó khăn, dường như, ấy là tâm tư đau lòng của một trái tim đơn phương, dù biết rằng mình chẳng còn hy vọng gì nữa.

Vladimir im lặng giây lát rồi cất tiếng:
- Anh Sasha, vậy, anh có muốn cùng bọn em lật mặt con ả Glenda không?














Tại căn biệt phủ rộng lớn của gia tộc Russian, có 3 con người đang ngồi "thảo luận" rất "nhẹ nhàng" và "luôn trong tình thế hoà bình là trên hết".
Victoria: Bây giờ phải làm sao? Lyuda có kế gì để thuyết phục chị Angela không?
Lyudmila: Cái này thì....em có rồi nhưng không biết nói với chị ấy sao. Toàn là bắt chuyện với chị ấy thông qua anh Volva thôi ạ.

Konstantin: Chứng tỏ bà chị đây vô dụng ha?
Lyudmila: MÀY NÍN MỎ CHO TAO!!
Konstantin: TÔI Đ*O LÀM ĐẤY THÌ SAO?
Victoria: CÓ IM KHÔNG THÌ BẢO?? CHÚNG MÀY LÂU CHƯA ĂN ĐÒN CỦA ANH VOLVA NÊN MUỐN TRẢI NGHIỆM CẢM GIÁC MẠNH CHỨ GÌ??
Victoria vừa nói xong thì hai con báo kia ngồi im phăng phắc.
Victoria: Bây giờ như này đi, Lyuda, em nói chuyện với anh Volva đi để anh ấy biêt đường sắp xếp. Còn Kostya, tao và mày lên kế hoạch tổng thể. Được chưa? Nhiệm vụ liên lạc cũng giao cho Kostya luôn nhé.
Konstantin + Lyudmila: Vâng.

Bất ngờ, có âm thanh máy móc vang lên trong đầu cả ba, khiến họ rất bất ngờ.
| Hệ thống: Kính thưa các ký chủ, c-có chuyện xảy ra ạ!!|
| Lyudmila: Có chuyện gì sao?|
| Victoria: Ngươi cứ bình tĩnh mà nói xem nào.|
| Konstantin: Mong là nó không quá đáng chết.|
| Hệ thống: L-là....Ơ.....Ủa???|
| Konstantin: S-sao vậy hả đồng Rúp?|
| Hệ thống: D-dạ, t-tôi....báo nhầm cho các ký chủ ạ!!|
| Lyudmila: MẢ CHA MÀY!!! MÀY ĐÙA TAO À !? TAO TÁT VỠ ALO MÀY GIỜ!!!|
| Hệ thống: K-ký chủ b-bình tĩnh ạ!!
| Victoria: Bình tĩnh đi Lyuda!|

Victoria sau khi đã lo liệu xong xuôi cho đứa báo nhất nhà thì bất ngờ, cô gọi người quản gia của dinh thự ra và hỏi:
Victoria: Anatoly, cậu thấy tôi, anh Volva, nhỏ Lyuda và thằng Kostya thì ai hiền lành và dễ thương nhất?
Quản gia: Theo như tôi nhận xét thì mức độ hiền lành có thể xếp từ hiền nhất đến báo nhất như sau ạ! Theo thứ tự từ hiền nhất tới báo nhất, tôi thấy đại tiểu thư Victoria là hiền lành nhất, sau đó đến nhị thiếu gia Konstantin, thứ ba là đại thiếu gia Vladimir và báo nhất thì có lẽ là nhị tiểu thư Lyudmila ạ!
Victoria: Lyuda! Em thấy chưa? Có phải nguyên chị bảo em báo đâu !?
Lyudmila: Chị Vitya~? Chị hết thương em rồi sao?
Victoria: Nào có chứ ;-; Chị vẫn rất thương em mà!
Konstantin: Anatoly, anh nói tiếp xem ai dễ thương nhất?
Quản gia: Theo như tôi thấy thì nhị tiểu thư Lyudmila là dễ thương nhất, rồi đến đại tiểu thư Victoria cũng chẳng thua kém gì, sau đó là nhị thiếu gia Konstantin và cuối cùng là đại thiếu gia Vladimir ạ!
Konstantin: Anh Volva tính lạnh như băng ấy, chả thấy ảnh dễ thương chỗ nào cả. Thấy bảo hồi bé ảnh đáng yêu lắm mà?
Victoria: Rồi, cảm ơn cậu nha Anatoly! Cậu quay lại làm việc được rồi đó!
Quản gia: Vâng ạ!

Victoria: Thôi, xàm nhảm thế đủ rồi.
Lyudmila: Chết rồi ;-; 8 giờ 30 rồi đó! Mọi người lên phòng đi không tí nữa anh Sasha về lại gắt um lên.
Konstantin: OK~ Ngủ ngon nha hai chị yêu~
Lyudmila: Bớt bớt mày. Nghe kinh quá.




Chiếc đồng hồ tích tắc điểm 22 giờ tối. Bóng lưng gầy guộc của Erika vẫn đang ngồi ngoài sofa lặng lẽ chờ đợi ai kia về. Bên ngoài, trời tối om. Sắc đen phủ bóng lên vạn vật, trùm gam màu âm u, ghê rợn lên từng nhành cây, ngọn cỏ. Cả thân thể cô đã thấm mệt, nhưng vẫn cố chờ đợi người kia. Cơ thể yếu ớt đó cố chống chọi với màn đêm lạnh lẽo. Tới gần nửa đêm, Aleksandr mới về. Y lại say xỉn, nằm dài trên ghế sofa. Đôi mắt mờ đục nhìn Erika đang luống cuống đỡ y dậy. Y choàng tay ôm cô vào lòng.
Aleksandr: Erika...cho tôi xin lỗi...vì...đã làm...em đau.....nhớ tôi không...?
Erika: Anh Aleksandr....














Một ngày mới lại bắt đầu. Mặt trời trên cao toả sáng như ánh sáng của Đảng trong tim ta, mang ánh sáng đến muôn nơi. Những chú chim tung bay trên bầu trời xanh tự do. Những bông hướng dương đẹp đẽ mang cả trái tim mình dành cho Mặt trời đã thức dậy, hoà tấu lên một bản nhạc bình minh cùng đất trời. Gió mang cái trong lành của buổi sớm luồn qua khe cửa sổ, thúc giục mọi người thức dậy và bắt đầu một ngày tuyệt vời hơn hôm qua. Cùng với cái rạng rỡ của ngày mới, mùi thức ăn thơm phức đã đánh thức cả bốn anh em dậy. Hôm nay, họ sẽ cho con ả nữ chính biết về khái niệm "Ngày tận thế". Sớm thôi, ả sẽ bị phanh phui tất cả và khi ấy, để xem mọi người sẽ đối xử thế nào với ả. Ả sẽ biết thế nào là "nhục nhã", như cái cách ả đã đối xử với Victoria và Lyudmila.

 Sau khi tới trường, việc đầu tiên mà Vladimir và Lyudmila làm là đi tìm Angelika.
Vladimir: Angel! Mày đây rồi, tao nhờ chút việc.

Angelika: Sao vậy?
Lyudmila: Chị có muốn cùng bọn em lột  bộ mặt thật của con ả Glenda không chị?
Angelika: Ừm.....Tất nhiên rồi. 
Vladimir: Ở lại nói chuyện nha Lyuda, Angel, đây có việc đi trước. 
Nói xong, Vladimir ngay lập tức rời đi. Lyudmila cũng không chậm trễ mà nói toàn bộ kế hoạch cho Angelika.
Angelika: Được thôi. Vậy thì, hôm nay là ngày tận của ả rồi.
Cô cười ma mị, nhếch lên một đường cong hoàn hảo, khiến ngay đến Lyudmila cũng phải run sợ. Mốt ông Vladimir cưới vợ về mà không chăm sóc, yêu thương cho tử tế thì chỉ có vỡ alo và ra gầm cầu. 







Angelika bảo Lyudmila đi về lớp, vì cô có bản kế hoạch chi tiết hơn rồi. Tiếng chuông báo đã điểm, thầy cũng đã vào mà vẫn chưa thấy bản mặt của con ả đó xuất hiện. Mãi 15 phút sau, cô ta mới chạy đến trước cửa lớp. Thầy giáo toan cho ả vào thì bất ngờ, Vladimir lên tiếng yêu cầu đuổi ả ra khỏi lớp. Những con mắt kinh ngạc đều đổ dồn vào anh. Angelika còn ở bên phụ trợ cho thằng bạn mình.
Angelika: Em thấy bạn ấy nói đúng ạ. Dù sao cũng là bạn ấy đến muộn, thầy nên để bạn ở ngoài 1 tiết, coi như là hình phạt dành cho bạn ấy ạ.
Jackson: Angelika !? Cậu bị sao vậy !?

Những con mắt bàng hoàng đều đổ dồn về phía hai người. Angelika, lúc này đang ngồi cạnh Vladimir, sắc sảo lên tiếng đáp:
Angelika: Nguyên tắc là nguyên tắc. Bạn Glenda đã đi học muộn rất nhiều lần, không những thế còn gây nên những chuyện không ai có thể chấp nhận được. Bạn ấy là người Anh, và em tin rằng nước Anh cũng giống như nước Đức, không có truyền thống làm việc muộn giờ. Vậy nên, bạn ấy cần phải chịu hình phạt thích đáng. Em tin rằng nếu bạn ấy muốn thành một nữ thần đúng nghĩa, thì xinh đẹp và giỏi giang là chưa đủ.
Nói xong, cô quay sang nhìn Vladimir. Hai người này đã hiểu nhau tới mức không cần lên tiếng nói chuyện nữa rồi. Angelika cũng đã rõ toàn bộ kế hoạch, việc của cô bây giờ là cùng với Vladimir và những đứa em (chồng) hoàn thành mọi chuyện. Nữ chính nãy giờ đứng ở cửa, nghe Angelika nói vậy thì nức nở lên tiếng:
Glenda: T-tại sao bạn lại nói n-như vậy c-chứ~ Tớ đ-đâu có l-làm gì s-sai đ-đâu!
Justin: Glenda à, đừng khóc vậy chứ, bọn anh xót...
Glenda: Angelika, c-cậu đừng-
Vladimir: IM ĐI!! DỪNG NGAY THỨ HÀNH ĐỘNG GHÊ TỞM VÀ ĐÁNG KHINH CỦA MÀY LẠI!!
Jackson: VLADIMIR!!
Angelika tiếp sức cho Vladimir. Cô đã thật sự tức giận với sự ngu ngốc của dàn harem của con ả Glenda. Hai tên Li Ying Jie và Jackson Huntsville rõ ràng là ngang hàng với Vladimir, mà lại ngu ngốc vô cùng. Nếu đã vậy, hãy để dòng máu của gia tộc German đang đập trong trái tim thực sự được thể hiện cái tiềm ẩn bên trong nó.
Angelika: Vậy mấy người hãy xem ả ta đã làm gì đi rồi hẵng nói!! Một con đi*m, ngu ngốc, xấu xí và kinh tởm nhưng luôn tự ảo tưởng rằng bản thân mình cao quý và xinh đẹp quyến rũ một bọn ngu ngốc, thối nát cả về nhân cách lẫn con người, chẳng phân biệt được đúng sai mà cứ mù quáng đâm đầu theo như bọn ruồi bên đống ph*n!! Mở to con mắt ra mà xem ả hãm hại chị Erika khối trên bao nhiêu lần, hãm hại hai em khối dưới Victoria và Lyudmila bao lần và đẩy những người vô tội với thân xác tan nát với trái tim lủng lỗ xuống vực thẳm của tuyệt vọng bao lần!! 

Vladimir vẫn rất bình tĩnh. Anh lấy ra một đoạn video anh và những đứa em cất công làm bao lâu nay cho tất cả cùng xem. Đoạn video chỉ dài 33 giây, mô tả chính xác những gì đã xảy ra.

Ngày tận đã đến rồi.
_________________________________________________________________________________
1945 từ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net