bài thơ không đề thứ nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu một ngày người chẳng còn đây nữa
Trái tim tôi sẽ chết lặng một phần
Sẽ chẳng còn những lời thơ, khúc nhạc
Chỉ có tôi với một mảng hoang tàn.

Những bước chân đi mãi với thời gian
Mòn mỏi quá, đã khi nào dừng lại?
Tôi khi ấy đã chẳng còn khờ dại
Quay lại nhìn, liệu có nhớ được ai?

Lãng quên người, tôi sẽ - ở tương lai
Nhưng quá khứ, vẫn cứ hoài thương nhớ
Khi hiện tại đã thương yêu, tôi sợ
Sẽ phí hoài hơi ấm một giấc mơ
Người ở đây, tôi ở đó, giả vờ
Cứ ngây thơ nghĩ người còn đây mãi.

Ở tương lai, người và tôi bỏ lại
Chút tro tàn hoang hoải của yêu thương.

180625


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net