14 tháng 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời ạ, em cười như một con dở vậy, suốt từ lúc anh chở em về tới giờ luôn đấy.

"Này, buồn ngủ không? Dựa vào ngủ đi", vừa nói anh vừa chạy xe chậm lại còn em chả hiểu sao lại có gan lớn đến mức lại dám vòng tay ra trước mà ôm anh. Em vẫn chưa ngủ, xe cộ đông đúc và ồn ào lắm, chỉ ôm anh như thế rồi mỉm cười suốt thôi,em không biết khi đó anh có cảm giác giống em không, hạnh phúc lắm. Rồi em cựa mình anh hỏi "Không ngủ được à!", anh xem em ngủ được không, chả được chút nào. Em cắn anh, nhẹ hơn mọi lần, " Sao không la?", "Trời, xe ôm này chịu được hết!", "Xì".
Em im lặng một lúc rồi chả hiểu lại có can đảm ở đâu nữa em tựa đầu lên vai anh hỏi " Tôi thích ông dám không?", hỏi lần một anh giả bộ không nghe, em hỏi lớn hơn " Tôi thích ông dám không?", "Hả?". Anh trêu em, giận không trả lời anh nữa "Hứ", anh cười, "Thích lại hả? Dám. Vậy mình thích nhau nha!" Rồi anh nắm tay em, hôm đó là 14 tháng 3, anh và em quen nhau.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#78 #90