Chap 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yuri không kiên nhẫn ngồi trong phòng làm việc chờ tin, cả một ngày trời không thể liên lạc với Taeyeon cô cảm thấy có chút lo lắng.
Cô mệt mỏi dụi mắt. Đêm qua cô đã ngủ không ngon giấc, âu cũng là chuyện bình thường mỗi khi cô bị lo lắng. Không biết đã là đêm thứ bao nhiêu cô ngủ không đủ, cô bắt đầu cảm thấy được sự kích động và cáu kỉnh đi kèm vì thiếu ngủ nhiều ngày liền. Vừa mới đây cô mới quát tên Jody biến khỏi phòng vì lải nhải nhiều.

Cô còn đang không nhớ rõ việc hôm nay mình cần làm mà hắn ta vừa nói là gì khiến cô dần trở lên mất kiên nhẫn với bản thân.

Yuri bắt đầu tự hỏi bản thân liệu có đúng không khi để Taeyeon độc lập liều mình, cô ấy còn không biết cách tự phòng vệ. Một cơn rùng mình vì lo lắng đang bóp nghẹt lấy cô. Yuri chồm dậy khỏi ghế và định bước ra khỏi cửa, thầm trách vì đã dồn ép Taeyeon, nguyền rủa bản thân vì sự điên rồ vì công việc của mình lại áp đặt lên vai người khác.

"Tất cả chỉ là vấn đề của mình, không liên quan đến cô ấy."

Cô vồ lấy chùm chìa khoá mà Jody đã để lại khi lấy để đi tới Sở trợ giúp Taeyeon. Và khi cánh cửa bị Yuri mở ra thì Taeyeon đã đứng sẵn ở đấy, chờ để mở cửa.

_ May quá, cậu vẫn còn ở đây. Mình kiếm được thông tin mới cho cậu rồi.

Nhận lấy tập tài liệu sao chép lại từ tay Taeyeon, cô không khỏi thán phục khả năng của cô ấy.
_ Cậu làm tốt lắm!
Cô ấy làm việc chăm chỉ hơn hầu hết các đặc vụ mà Yuri từng cộng tác và còn đem lại kết quả tốt.

_ Lúc đầu có vẻ hơi khó khăn, nhưng với mồm mép của mình thì cậu biết rồi đấy, không gì có thể ngăn cản được. Đúng là cảnh sát cũng chỉ là những con người bình thường, tiền có thể không gây chú ý cho họ nhưng danh lợi thì lại khác. Họ cũng tham lam như chúng ta, chẳng qua là mục đích khác nhau thôi.

_ Đúng vậy! Chắc cậu đã đọc qua một chút, có thấy gì liên quan tới nghi ngờ của chúng ta không?

_ Có, chỉ là mình vẫn không thể tin rằng ông ấy lại là người như thế. Nhưng có một chuyện nữa, khiến mình lo lắng.

_ Chuyện gì vậy?

_ Ông ta đã để lộ sơ hở với mình, khi nói có cách để khiến Kang Dong Ho thay đổi ý định loại bỏ cậu. Nghe thấy như vậy, không thể không nghĩ tới ông ta và Kang Dong Ho chắc chắn có liên quan. Nhưng mà chính xác là gì mình lại không thể nghĩ ra.

_ Cậu đang nghĩ ông ta đã nhận ra cậu nghi ngờ ông ta, và đang thử lòng cậu?

_ Đúng vậy.

_ Có thể lắm, vì chúng ta đang quá vội vàng, không chỉ bọn họ mà đến cả chúng ta cũng đang lộ ra sơ hở.

Manh mối từ phòng lưu trữ hồ sơ chính là một đại thắng đối với cuộc điều tra riêng của hai người. Giờ ít nhất họ nhìn thấy được mối liên quan, và có cơ sở cho những hoài nghi về những kế hoạch bất chính của bọn họ.

_ Cậu cứ về nghỉ ngơi trước, mình sẽ nghiên cứu tài liệu, thấy cái gì mới sẽ liên lạc với cậu sau. Dù gì Jessica đã trở về San Francisco hôm qua, mình hiện tại rảnh rỗi hơn rồi. Có thể ông ta đã cho người theo dõi cậu từ bây giờ nên hãy cố gắng cư xử một cách bình thường nhất có thể.

_ Được rồi, mình nghe cậu vậy.

Taeyeon rời khỏi. Cô quay lại bên máy tính tiếp tục tìm kiếm mọi thông tin đến năm 2016 sau khi bố cô bị giết. Chậm rãi xem qua những báo cáo về những kế hoạch hành động của Sở dưới sự chỉ đạo của MrBlack đã diễn ra như thế nào.

Theo như báo cáo được ghi chép thì có một vài đặc vụ được điều động cho vụ án này nhưng đều thất bại, người chết do tai nạn, người bị đầu độc. Cuối cùng Sở cũng không tìm thêm được bất cứ manh mối nào buộc tội hay cho dù chỉ là để nhắm vào Kang Dong Ho cũng không có. Hắn hầu như không hề lộ diện sau này trong tất cả các mối làm ăn. Giống như là mọi đường đi nước bước của hắn ta, đều đã được lên kế hoạch sẵn. Còn cảnh sát thì chỉ biết theo đằng sau dấu chân để lại, không có cách nào để tóm được hắn.

Nếu không có sự trợ giúp, một mình Kang Dong Ho không thể qua mặt cảnh sát một cách dễ dàng như vậy được. Nhưng cái đáng nói ở đây là tuy MrBlack không thể bắt được hắn, nhưng lần nào ra quân cũng khiến tổ chức bị tổn thất khá lớn. Vì vậy tuy không triệt phá được cả đường dây, ông ta cũng coi như là coa công lao. Kẻ tung người hứng, trong ngoài kết hợp thật ăn ý.

Nhấc điện thoại lên, cô cần gặp ông ấy một lần nữa.
_ Mason, tôi là Yuri. Tôi đã có thêm thông tin và muốn hỏi ông thêm về một số việc.

.......

Cảng New York
5 giờ sáng

Cô tiến về phía cảng tàu và đứng chờ một lúc lâu. Đây thực sự là một vị trí đẹp, đứng ở đây có thể dễ dàng nhìn thấy mặt trời mọc một cách toàn diện nhất. Người đàn ông đi tới chỗ cô từ phía xa, cẩn thận quan sát xung quanh, không phải là ông ấy nghi ngờ Yuri sẽ lừa ông ta, mà chỉ là do thói quen.

Cô đưa ra bức ảnh của ông bà Daniel Black và Holy Black. Và bức ảnh cả gia đình chụp chung hồi Sirius tốt nghiệp trường Tư Pháp.

_ Tôi đã cho người điều tra rất kỹ về ông ta, người đã hỗ trợ hai người trong thời gian làm nội gián bên trong tổ chức Casalesi, đội trưởng đội chống tội phạm có tổ chức, Sirius Black.

_ Và?

_ Ông ta chính là đứa trẻ Sirius Junior sống cùng Kang Dong Ho ở Tổ chức Giám hộ Công giáo, vùng Pennsylvania trong vòng 13 năm. Đúng như cha tôi đã nghi ngờ, hai người họ có liên quan đến nhau.

_ Ý của cô là "kiểu liên quan" như thế nào?
Người đàn ông tỏ ra vô cùng quan tâm.

_ Một người được trợ giúp loại bỏ đối thủ, từng bước đi lên cầm đầu tổ chức. Một người phá được một vài đường dây lớn, trở thành Phó Giám Đốc Sở Cảnh Sát New York.

Người đàn ông khẽ cắn răng, siết chặt nắm đấm, trong lòng rất là bất mãn. Nói thế nào, bản thân cũng từng là cấp dưới của ông ta. Nếu điều này đúng là sự thật, riêng bản thân cũng đã bị ông ta lợi dụng.
_ Cô chắc chắn chưa? Có bằng chứng gì không? Chỉ chứng minh được ông ta cùng sống ở một nơi với Kang Dong Ho hồi nhỏ thì chẳng có nghĩa lý gì cả.

_ Tôi biết điều đó. Chính vì vậy tôi mới cần đến đây để hỏi ông một vài điều. Vì khoảng thời gian ông ở trong tổ chức Kang Dong Ho vẫn còn lộ mặt thường xuyên. Vì chỉ khi hắn làm suy yếu tiềm lực tiền tài của Jonathan lúc đó, hắn mới yên tâm không lộ mặt. Nếu không quyền điều hành tổ chức Casalesi rất có thể sẽ rơi vào tay của Jonathan Shades. Cho nên để có thể liên kết với Sirius, chắc chắn hắn đã làm gì đó để ông và cha tôi tưởng đó là tin tức để báo cáo về cho Sirius, nhưng đồng thời lại là thư mật của bọn họ.

_ Báo cáo? Lúc đó trong cuộc họp kín, cha cô được chính Kang Dong Ho đề cử đi cùng Jonathan trong vụ giao dịch vũ khí tiếp theo, với lý do là hắn tin tưởng cha cô sau những đóng góp từ trước. Jonathan cũng ngạc nhiên khi phi vụ cả trăm triệu đô lại để cho người mới nhúng tay vào. Nhưng lão ta cũng không thể chống lại lệnh. Lúc đó tôi cũng khá ngạc nhiên khi con cáo già Kang Dong Ho lại sơ suất như thế. Đến khi báo cáo lại cho Sirius, ông ta chỉ bảo cha cô và tôi giữ yên vị trí, không manh động. Đến khi cha cô bắt đầu tỏ ra nghi ngờ, ông ấy đã lên kế hoạch danh tính mới cho tôi. Và sự thật là nhờ đó tôi mới thoát khỏi cái chết.

_ Đúng vậy, Sirius và Kang Dong Ho thật sự đã kết hợp ăn ý đến nỗi qua mặt được tất cả chúng ta. Nhưng giờ để có thể đối phó với họ, tôi cần thêm chứng cứ, và người nào đó chúng ta có thể tin cậy bên phía cảnh sát. Ông có ý kiến gì không?

Sắc mặt người đàn ông hơi đăm chiêu, nhìn Yuri chầm chậm gật đầu.
_ Cô nói đúng, một mình chúng ta thì không thể làm gì được, tôi biết một người bên Cục Điều Tra Liên Bang FBI. Tôi sẽ thử liên lạc với người đó. Còn việc tìm chứng cứ bên phía của Kang Dong Ho thì phải tuỳ vào cô thôi.

_ Được, tôi sẽ liên lạc lại khi có tin mới. Hãy cẩn thận.

.....

Yuri trở về, ngồi vào bàn làm việc. Đột nhiên cô cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Mi mắt sụp xuống, cô xoa nhẹ hai bên thái dương để xua đi cảm giác chớm đau đầu. Một chút chán nản lướt qua tâm trí, cô thực sự thấy nhiệm vụ lần này quá khó khăn, nhưng cô lại không thể dừng lại. Cô chưa bao giờ cảm thấy kiệt sức như lúc này và phải cố lắm mới buộc được mình mở mắt ra. Ở giữa bàn làm việc, một phong bì lớn bằng bìa cứng được đặt sẵn, Jody bảo Sylvia gửi cho cô.

Yuri lật qua lật lại phong bì mà không quyết định nổi có mở ra hay không. Cô đang có quá nhiều thứ trong đầu và liệu việc lần này bà ta giao cô có thể đảm đương nổi. Hoặc không thì chỉ là một nhiệm vụ mà Kang Dong Ho dùng để thử cô.

"Mình có đang suy nghĩ quá nhiều không?"

Cô miến cưỡng bóc niêm phong và chăm chú đọc bản báo cáo bên trong.

Bên trong là những tấm ảnh chụp cô cùng Taeyeon đi tới chỗ của bà Hyorin cùng một bản ghi chép thời gian biểu của cô cùng những người mà cô gặp gỡ. Một băng ghi âm những cú điện thoại và nội dung các thư điện tử, bản ghi chép đối thoại của những cuộc gọi của cô và ông già Mason.

"Bà ta đã biết tất cả?"

Cô thực sự cảm thấy sợ hãi. Yuri luôn tự nhủ mình và Taeyeon đã luôn hành động vô cùng cẩn thận. Nhưng không, tất cả đều bị người khác phát hiện một cách dễ dàng.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, dù không bất ngờ, bàn tay cô vẫn run rẩy khi ấn vào nút nghe máy.

_ Yuri, chúng ta cần nói chuyện riêng với nhau.

"Bà ta muốn gặp riêng mình? Dù gì cũng đã bị phát hiện, trốn tránh cũng không thể thay đổi được gì."

_ Được!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC