Chương 10 : Ngày Đầu Trả Nợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế là đã đến lúc tôi đi làm lại rồi và cũng là lúc tôi phải làm giúp việc cho tên đáng ghét kia.Như thường lệ buổi sáng tôi bắt xe buýt đến chỗ làm.

Chẳng mấy chốc mà đã đến giờ tan làm. Mọi người ai nấy cũng hối hả về nhà. Giờ chỉ còn mỗi tôi và bé Mai là còn ngồi lại. Mọi lần tôi cũng như mọi người xong viếc là ký ca về luôn nhưng hôm nay thấy tôi giờ này còn ở lại nên hỏi:

_ Sao chị không về! Đang chờ bạn à?

Tôi đang định trả lời thì có điện thoại. Tôi nói:

_ Chị nghe điện thoại chút nha.

_ Vâng chị nghe đi.

_ Allo.

Đầu dây bên kia là một giọng nam:

_ Tôi đây! Giờ cô ra nhà để xe chờ tôi ở đó.

_ Được rồi mà anh sắp xong chưa?

_ Sắp. Cô ra nhanh đi.

_ Rồi.

Cúp máy tôi quay xang Mai chào tạm biệt.

_ Bạn chị tới đón rồi, chị đi nhé mai gặp lại, bye bye.

_ Mai gặp lại, bye bye chị.

Tôi nhanh chân ra chỗ nhà xe. Tôi đứng chờ một lúc thì tên đó cũng xuất hiện cùng con xe phân phối lớn của hắn. Không nói với tôi lời nào hắn thảy cho tôi cái mũ bảo hiểm cùng với câu nói cụt lủn:

_ Lên xe.

Tôi lên xe chưa kịp ngồi yên vị thì hắn đã rồ ga phóng đi. Do tôi ngồi không vững và qúa bất ngờ nên theo quán tính tôi ngã nhào về phía trước hay nói cách khác thì trạng thái hiện giờ của tôi là đang ôm chặt cứng eo của hắn.

Hành động đó của tôi làm hắn cười một cách thật sảng khoái trong khi đó tôi vừa tức mà mặt tôi lại đỏ như qủa cà chua vậy. Cũng may là hắn ta mải cười nên không hề để ý đến khuôn mặt của tôi lúc này. Sau khi cười xong hắn nói:

_ Công nhận trêu cô thật là sảng khoái làm sao?

_ Hứ!

_ Giận à!

_ Tất nhiên, anh phải nói trước với tôi chứ có biết là tôi sợ muốn chết không hả!

_ Rồi,rồi tôi xin lỗi được chưa. Nào bây giờ thì đi được rồi chứ.

_ Ừm.

Mà lạ thật tôi nhận thấy hắn ta cũng không đến nỗi nào. Mà chợt cái cảnh mà lúc nãy tôi vô ý mà ôm eo hắn.

Nghĩ đến đó thôi là mặt tôi nó lại bắt đầu đỏ lên tuy là lần đầu tiên tôi chạm eo đàn ông nhưng qủa thật hắn ta có cơ thể đẹp thật.

Tuy không được chứng kiến hắn khỏa thân nhưng chỉ cần chạm vào eo hắn thôi là biết cơ thể hắn khiến con gái chảy máu mũi đến cỡ nào. Chính vì nghĩ như thế nên tôi lỡ lời thốt lên rằng:

_ Đẹp thật đấy.

_ Cái gì?

Giật mình vì lỡ lời tôi lập tức chữa cháy:

_ Không có gì, mà xe này chắc cũng được nhiều người đẹp ngồi lên lắm nhỉ?

_ Không, cô là người đầu tiên ngồi lên xe này. " và cũng là người duy nhất.

Do câu sau tôi không nghe rõ nên hỏi lại:

_ Câu sau anh nói gì vậy. Tôi không nghe rõ.

_ Không có gì.

Sau cuộc đối thoại đó thì suốt trên đường về nhà hắn chúng tôi không có cuộc đối thoại nào nữa. Nghĩ đi nghĩ lại thì chẳng lẽ mình là người ngồi lên xe đầu tiên ư. Nếu hắn không chở gái thì chắc hắn chở trai hay sao. Có lẽ thế, mà nói thật câu nói đó của hắn làm mình hơi ngạc nhiên mà còn thấy vui vui nữa.

Hơn ba mươi phút ngồi xe cuối cùng cũng về đến nhà hắn. Sau khi xuống xe tôi theo hắn lên. Tiếng khóa cửa được mở ra hắn bảo tôi vào và đóng cửa lại. Hôm trước đến nhà có xem qua nhưng chưa xem kỹ giờ mới thấy quang cảnh và cách trang trí mang đậm phong cách con trai.

Căn nhà của hắn chỉ độc mỗi hai tông màu đó là trắng và đen. Tuy màu chủ đạo là hai màu trắng đen nhưng nhìn cấu trúc của ngôi nhà thì cho thấy được cách bài trí rất tinh tế và sang trọng. Nhìn vẻ đẹp của ngôi nhà tôi vừa ghen tị lại vừa căm tức. Cảm xúc xen lẫn vào nhau.

Mã Thiên Vũ chau mày, sắc mặt rất khó coi, vừa cởi áo khoác vừa khó hiểu hỏi:

_ Sao vậy, không hài lòng với nhà của tôi à?

_ Không phải, rất lớn rất đẹp.

Tôi căm tức lắc đầu, lòng có chút đau thương, thở dài nói:

_ Chỉ tiếc là cả đời này tôi sợ không có cơ hội ở trong một căn nhà đẹp như vậy.

_ Cũng không hẳn thế.

Đôi mắt trong trẻo của Mã Thiên Vũ chớp liên hồi, xoay mặt nhìn tôi, thong dong nói:

_ Bây giờ không phải thịnh hành gả cho người giàu có sao? Nếu cô muốn ở trong một căn nhà đẹp như này thì cũng thử một lần đi.

Tôi lại không nghĩ như thế nên liền lắc đầu:

_ Chỉ có tiền thôi thì cũng không được, còn phải có nhân phẩm nữa, đàn ông mà vừa có tiền vừa có phẩm chất tốt biết đi đâu mà tìm chứ!

Mã Thiên Vũ bỗng nhiên chỉnh ngay ngắn cà vạt, cười như không cười nhìn tôi:

_ Đang có người như thế trong cuộc sống của cô.

_ Có sao?

Tôi thận trọng suy nghĩ, lập tức quyết đoán lắc đầu:

_ Không có mà...!

Nụ cười trên mặt Mã Thiên Vũ cứng đơ, bỗng nhiên kề mặt gần tôi:

_ Không à? Cô nghĩ kỹ lại đi, cẩn thận suy nghĩ kỹ càng.

Tôi lại nghiêm túc ngẫm nghĩ, cuối cùng thở dài như lúc nãy:

_ Quả thật là không có.

Mã Thiên Vũ nhíu mày:

_ Cô tinh tường nghĩ lại đi, làm sao mà không có được?

Tôi thực sự bối rối:

_ Thật không có mà!

_ "........"

Hai mắt Mã Thiên Vũ híp lại nhìn vẻ mặt đần độn của tôi, sắc mặt từ từ bí xị, bỗng nhiên tức giận quát tháo:

_ Còn đứng đó làm gì, đi nấu cơm đi!

Tôi bị hắn ta la sợ tới mức run rẩy, quay người âm thầm phàn nàn:

_ Đúng thật là đồ tâm thần tính tình thất thường sáng nắng chiều mưa, chả hiểu nổi điên cái quái gì.

Đi dạo hai vòng trong nhà xong, tôi rốt cuộc cũng tìm được nhà bếp. Trong nhà bếp lót đá cẩm thạch, nồi niêu xoong chảo, dầu, muối, nước tương, giấm đều có đủ cả, đồ ăn trong tủ lạnh càng nhiều nữa, nhưng mà lại không giống như bình thường, rau quả thịt thà đều mua ở siêu thị, đã được phân loại rửa sạch cắt sẵn, chỉ cần bắt nồi lên nấu là xong, ngược lại còn giúp tôi tiết kiệm thời gian nữa.

Đầu tiên tôi vo gạo rồi bỏ vô nồi cơm điện để nấu, sau đó mở tủ lạnh lấy thịt với rau quả mà tôi thích, bởi vì rau quả và thịt đều được cắt sẵn, cứ bỏ thẳng vào nồi mà xào, cho nên bốn món một canh đều rất nhanh được nấu xong, công việc hoàn toàn nhẹ nhàng thoải mái.

Nguyên liệu nấu ăn toàn bộ đều chất lượng cao, hơn nữa gia vị trong nhà bếp cũng có đủ, mấy món ăn làm ra so với đồ ăn bình thường nhà tôi nấu cũng cao cấp hơn nhiều.Từ nhà bếp đi ra, đang chuẩn bị kêu hắn ăn cơm, lại thấy trong phòng không có một bóng người, mà phòng tắm loáng thoáng có tiếng nước tí tách vọng lại.

Thế nên tôi quay vô nhà bếp đậy kín đồ ăn, rồi ra phòng khách bật TV coi. Đang coi thì thấy có tiếng của hắn bước ra từ phòng tắm. Tôi quay qua thì nhìn thấy giờ đây trên người hắn đang mặc áo choàng tắm màu đen tơ tằm giản dị.

Toàn thân thoang thoảng mùi thơm dịu sau khi tắm, mùi hương tràn ngập cả căn phòng, mái tóc đen nhánh ướt rượt, vài giọt nước óng ánh sáng long lanh chảy xuống khuôn ngực cường tráng của, theo làn da vô cùng nhẵn mịn mà cứ chảy xuống xuống xuống...
Tôi bất giác nuốt nước miếng, người ta nói đàn ông sau khi tắm luôn có lực sát thương rất mạnh, quả không sai! Ngay cả da mặt dày như tôi cũng nhịn không được hai gò má nóng lên! Không để bị hớ trước mặt hắn được, tôi chỉ nhìn thoáng qua liền vội vàng chuyển ánh nhìn, trịnh trọng nói:

_ Đồ ăn làm xong rồi, có thể ăn cơm!

Hắn cũng chẳng ý kiến ý cò gì hết liền ngồi vào bàn ăn.Món ăn màu sắc hấp dẫn nhìn rất ngon miệng được bưng lên bàn, hắn rất lịch sự rất tao nhã cầm đũa lên, thong thả gắp đồ ăn bỏ vào miệng.Dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn ta ăn đồ ăn tôi làm, sợ không hợp khẩu vị hắn ta nên tôi vội hỏi:

_Sao sao, ăn ngon không?

Mã Thiên Vũ từ từ nhai, hiếm khi thấy hắn ta không ăn nói độc địa mà còn nhoẻn miệng cười gật đầu:

_Tay nghề cũng không tệ.

Nghe hắn nói vậy thì tôi bớt lo hơn một chút cho nên bữa ăn cũng trở nên ngon hơn. Tuy hắn ta với tôi ở chỗ làm không có tiếp xúc với nhau nhiều nhưng nghe mọi người nói hắn là một người khó tính.

Lần đầu hắn ăn thức ăn do tôi nấu mà khen như vậy thì tôi thấy rất vui. Nếu làm hắn ta hài lòng cũng có thể được thả sớm cũng nên. Nhưng niềm vui chưa thấm thì hắn đã dội cho tôi ngay gáo nước lạnh rồi.

_ Dù cô có làm gì đi nữa cũng phải trả song số nợ thì tôi mới thả cô ra?

"Hình như hắn đọc được suy nghĩ của đối phương hay sao mà hắn biết mình nghĩ gì nhỉ." Nghĩ đi nghĩ lại thì cũng là lỗi của mình nên không nói thêm nữa mà cắm đầu cắm cổ ăn.

Lúc tôi buông bắt xuống thì thấy hắn ta kinh ngạc. Tôi cũng không ngạc nhiên về tốc độ ăn của mình là mấy nhưng khi nhìn thấy hắn ta nhìn tôi với ánh mắt kinh ngạc thì tôi buông cho hắn một câu:

_ Đâu nhất thiết phải kinh ngạc như vậy. Anh ăn xong chưa tôi dọn đây!

Hắn không nói nhưng thay vào đó là cái gật đầu. Với chính sách im lặng là vàng tôi bắt đầu dọn dẹp bằng tốc độ nhanh nhất có thể. Chẳng mấy chốc mà mọi thứ đã xong. Sau khi dọn xong tôi nói với hắn trước khi về:

_ Tôi về nhé.

_ Mai không cần ngồi bên trong chỗ làm đâu. Ra ngoài gara đợi tôi là được.

_ Ok.

Sau khi ra khỏi nhà hắn tôi thấy thật nhẹ nhõm vì ngày đầu đi làm giúp việc để trả nợ cũng không đến nỗi tệ. Tôi cứ tưởng hắn ta sẽ ngược đãi tôi y như trong mấy bộ phim truyền hình cổ trang dài tập ở bên nước ngoài chứ ai ngờ hắn ta là người cũng không đến nỗi là tệ lắm chỉ có mỗi vấn đề về tính khí hách dịch của hắn ta mà thôi. Về đến nhà tôi lên phòng. Cuối cùng thì mình cũng đã được ở trong không gian riêng của mình rồi.

Làm vệ sinh cá nhân xong tôi lên giường đi ngủ. Thế là một ngày bận rộn nữa đã trôi qua và một ngày mới lại bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net