Nt13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dọn về nhà cũ của Lê Diễm đã được một đoạn thời gian, rốt cục hôm nay cũng có thời gian rảnh rỗi dọn dẹp phòng ngủ lại một chút, Lâm Văn Tịch lôi tất cả những gì có trong phòng ra ngoài, kỳ thực bởi vì Lê Diễm có tính khiết phích, trong nhà vẫn luôn rất sạch sẽ, cũng không có gì để quét dọn cả, chỉ là Lâm Văn Tịch cảm thấy đồ đạc trong phòng có hơi bị nhiều, lấy ra sắp xếp sắp xếp lại một chút sẽ tốt hơn.

   Khi dọn đến cái thùng cuối cùng, động tác của Lâm Văn Tịch dừng lại một chút, sau đó mới chậm rãi mở cái thùng kia ra, không ngoài dự liệu, toàn bộ mấy thứ ở bên trong đều khiến cho mình mặt đỏ tim đập, suy nghĩ không khỏi bay đến chiều hôm qua.

   "A... Anh nhẹ chút... Hôm nay Tình Tình sẽ về sớm hơn bình thường... Em phải đi đón con bé... A...ha..."

   "Anh biết rồi mà. Đêm nay em lại chạy qua ngủ cùng vói con bé, anh không có cách nào ôm em được." Nam nhân cố gắng cứ như muốn bù đắp cho cả phần của buổi tối, hơn nữa gần đây vẫn chưa được làm, cái kiểu chỉ được làm một lần duy nhất này, người chịu khổ cũng chính là Lâm Văn Tịch.

   "A... Ngày... Ngày mai... Là cuối tuần... Có thể..."

"Ngày mai đưa Tình Tình sang chỗ của Trần Mặc đi, dù sao cả tuần nay cũng đã nhắc đi nhắc lại mấy lần rồi."

   "A... Thế nhưng..."

   "Được rồi cứ quyết định như vậy đi... Lẽ nào Tiểu Tịch không muốn ở riêng với anh sao?" Lê Diễm dán vào người Lâm Văn Tịch làm nũng cứ như một chú chó cỡ to, quả nhiên bé con liền mềm lòng, cậu cũng biết từ khi dọn sang đây ở cùng với con gái, đa số thời gian Lâm Văn Tịch đều phải chăm sóc cho cục cưng, cũng rất ít ở bên cạnh nam nhân, hơn nữa trước đây Lê Diễm đã rời đi một năm, vốn đã phải nhịn rất lâu rồi lại không được thỏa mãn, đương nhiên hiện tại sẽ dục cầu bất mãn, buổi chiều trốn làm đè cậu vào chỗ này hung hăng làm một trân.

   "Được rồi mà... A...ha... Anh chậm một chút... Hmm..."

   "Bà xã, cái này là em nói đó." Lê Diễm vui vẻ liếm lên vành tai của Lâm Văn Tịch, sau đó vói đầu lưỡi vào trong lỗ tai đâm nhè nhẹ, cảm giác tê ngứa khiến cho Lâm Văn Tịch run rẩy, "Chừa cuối tuần này ra cho anh đó nha."

   "Ưm... Đã biết... A...ha... A a..."

   "Bà xã, anh nhớ là trong thùng còn có rất nhiều thứ nha, ngày mai trước khi anh về nhớ là phải mặc trang phục mèo vô đó."

   ※

Trang phục mèo? Lâm Văn Tịch xốc lên tìm thử, quả nhiên đã tìm thấy thứ kia ở bên trong, tuy rằng hôm qua mình đỏ mặt nói không muốn mặc cái kia, thế nhưng vẫn không nhịn được mà mở thùng, lấy bộ trang phục ra, nó vẫn còn được đóng gói trong một cái bao đẹp mắt, bên trong có rất nhiều quần áo chưa được mặt qua, ngoại trừ bộ trang phục hầu gái và đồng phục y tá trước đây.

   Lâm Văn Tịch từ từ mở bao lấy bộ trang phục ra, khuôn mặt nhỏ nhắn trướng đến đỏ bừng, bên trên là một cặp lỗ tai mèo khiến cậu vừa nhìn đã thấy xấu hổ, cơ bản là bộ trang phục không có bao nhiêu vải vóc, chỉ có một cái váy ngắn ngủn, tất cả đều là hoa văn da mèo, bao tay và tất chân cũng là hình mèo, lông xù rất đáng yêu, nhưng cũng khiến cho người khác phải đỏ mặt, còn có một cái chuông đeo vào cổ và một cái đuôi mèo nữa này.

   Sáng sớm Trần Mặc đến đón Tình Tình, bây giờ trong nhà đã không còn ai nữa, thế nhưng Lê Diễm có nói lúc anh về muốn được nhìn thấy mình mặc bộ trang phục này, nhìn thoáng qua đồng hồ, Lâm Văn Tịch chần chừ một hồi, sau đó mới cầm quần áo lên vào phòng tắm, làm vệ sinh trước, Lâm Văn Tịch tắm rửa từ đầu tới chân của mình đến sạch sạch sẽ sẽ, sống chung một thời gian dài như vậy cậu đã sớm phát hiện Lê Diễm đặc biệt thích mùi sữa tươi, tuy rằng bình thường rất ít khi anh uống cái đó, thế nhưng mỗi lần anh đều thích dựa vào người mình nói rất thơm, cho nên hôm nay Lâm Văn Tịch cũng cố ý dùng sữa tắm có mùi sữa bò.

   Tuy rằng trước đây đã mặc qua không ít trang phục, nhưng Lâm Văn Tịch vẫn cứ cảm thấy xấu hổ, hơn nữa rõ ràng cảm thấy bộ trang phục này còn hở hang hơn cả trước đây, chỗ ngay thắt lưng hoàn toàn không được che lại, tuy rằng khung xương của Lâm Văn Tịch vốn đã nhỏ, eo thon mông vểnh, trang phục như thế này có thể khiến cho eo nhỏ của cậu lả lướt hơn, đúng là có chút gợi cảm quyến rũ lại mang theo chút dã tính của một cô nàng mèo. Váy rất ngắn, liếc mắt một cái liền có thể thấy mông của mình, lúc này đây cũng không có mặc quần lót, khiến Lâm Văn Tịch cảm thấy hạ thân lạnh ngắt, tuy rằng quần chữ T cũng không thể mang lại cảm giác an toàn gì cho cam, thế nhưng hiện tại trực tiếp không mặc, hình như càng khiến cho người khác cảm thấy ngượng ngùng hơn. Lâm Văn Tịch cũng không dám đi ra khỏi phòng tắm luôn. Đeo chuông và lỗ tai mèo vào, Lâm Văn Tịch quyết định sẽ đeo bao tay và tất chân cuối cùng, hai cái này được làm cực kỳ giống với móng vuốt của mèo con, thịt hô hô, vô cùng dễ thương. Lâm Văn Tịch nhìn vào người trong gương, hai gò má đỏ ửng, hai lỗ tai nho nhỏ lông xù, quần áo trên người rất mỏng, lại đặc biệt ngắn, cái rốn nho nhỏ lộ ra bên ngoài. Không khỏi có chút xấu hổ, mình thực sự phải chờ Lê Diễm về nhà trong bộ dạng này sao...

   Nhưng khi Lâm Văn Tịch lấy cái đuôi kia ra, cậu mới biết được mấy cái thứ trước mặt này hoàn toàn chẳng ăn nhằm gì cả, thứ này mới khiến cho người khác phải xấu hổ đây nè, lúc đầu khi Lâm Văn Tịch thấy cái đuôi kia, còn không biết phải gắn vào chỗ nào nữa, nhìn phần cuối của cái đuôi, hình như có một vật màu đen tròn tròn như trứng, có chút giống với khiêu đản, thấy một chốt mở nho nhỏ, Lâm Văn Tịch lập tức mở thử, không ngờ cái vật kia lại rung lên, toàn bộ cái đuôi đung đưa nhè nhẹ, cực kỳ giống với mèo con đang quyến rũ chủ nhân. Hiện tại Lâm Văn Tịch đã không còn là bé con đơn thuần như tờ giấy trắng của ngày xưa nữa, nhìn vật này, hình như cậu đã hơi hơi hiểu ra là phải cắm vào chỗ nào rồi. Thế nhưng cảm thấy chuyện xấu hổ như vậy... Sẽ không phải là thực sự muốn mình... Cắm vào chỗ đó chứ hả?

   Thế nhưng... Nếu như vật này không phải dùng để cắm vào chỗ đó, vậy thì còn có thể cắm vào đâu nữa nha... Tại sao lại có người có thể thiết kế ra kiểu dáng như vậy chứ, Lâm Văn Tịch đỏ mặt. Cậu đứng trước gương trong phòng tắm, đỏ mặt đưa cái đuôi có kết hợp với khiêu đản đến phía sau của mình, một tay nhẹ nhàng tách hậu huyệt của mình ra, sau đó một mặt cầm khiêu đản nhét vào phía sau, nhưng bởi vì hậu huyệt siết lại quá chặt, không được khuếch trương không được bôi trơn, Lâm Văn Tịch đã thử vài lần nhưng lại không có cách nào cắm vào được. Còn khiến cho phía sau của mình có hơi đau đau, chỉ có thể nhục chí ném tạm sang một bên.

   ※

"Ưm... A... A...ha..." Lâm Văn Tịch đang nằm trên giường lớn ở trong phòng ngủ, một ngón tay trừu cắm trong hậu huyệt của mình, mang ra không ít dầu bôi trơn cùng với dâm thủy do hậu huyệt của mình phân bố ra, dính cả vào drap giường, mà tay còn lại thì đang cầm cái đuôi nhỏ kia, nhét khiêu đản không tính là nhỏ kia vào bên trong, trước tiên dùng hai ngón tay nhẹ nhàng tách hậu huyệt ra, sau đó đẩy mạnh nó vào trong, bởi vì lần này đã bôi trơn đầy đủ nên có vẻ thuận lợi hơn rất nhiều, rất nhanh khiêu đản liền tiến vào được phân nửa, lại dùng lực một cái, toàn bộ khiêu đản đều được nuốt vào bên trong.

   "A..." Lúc cái vật kia đi vào, Lâm Văn Tịch đỏ mặt thở dốc, bình ổn lại nhịp tim và dục vọng đã bị khơi mào của mình. Không ngờ tới chỉ thay một bộ quần áo còn phải làm loại chuyện này, Lâm Văn Tịch cảm thấy dị thường dâm mỹ và xấu hổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#tt