chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4

" Alo, anh nghe đây Tiểu Hạ, tối rồi em chưa ngủ sao?" Giọng nói ấm áp đầu dây bên kia làm Cửu Hạ càng chua xót trong lòng.

Cậu nức nở trả lời: " A Tự, em đang ở dưới ký túc xá của anh, em có thể gặp anh được không? Hức hức.."

" Anh xuống liền, em đứng đó chờ anh"

Cửu Hạ cứ đứng dưới tán cây như thế, gió làm khô đi nước mắt trên mặt nhưng không thể làm khô đi nước mắt trong lòng cậu. Đau khổ giày xéo con tim cậu, cậu phải chọn giữa gia đình và tương lai chính cậu.

Lục Kinh Tự chạy xuống đã là 10 phút sau, hắn là thầy giáo lớp Cửu Hạ là một Beta, cũng là người yêu hiện tại của cậu, hắn nhìn thấy cậu cô đơn đứng dưới gốc cây thì vội vàng chạy lại ôm cậu vào lòng. Nhận được vòng tay ấm áp như thế, Cửu Hạ khóc oà lên, bao nhiêu uất ức cậu nhẫn nhịn nãy giờ đều theo tiếng khóc trào ra. 

Đêm cuối thu gió lạnh rít, sân trường không một bóng người, chỉ có hai người đứng đó ôm nhau, Cửu Hạ kẹ lại chuyện tối nay cho Lục Kinh Tự trong tiếng nức nở.

" Họ đánh em sao?" - Lục Kinh Tự ôm gương mặt sừng vù của Cửu Hạ lên , nương theo ánh đen trường nhìn kỹ.

Cửu Hạ gật gật, đưa tay áo lên lau nước mắt, mặt sưng mắt cũng sưng, chưa bao giờ cậu chật vật đến vậy.

"Đừng khóc nữa, có lẽ ba em cũng nhất thời nóng giận thôi"

" Họ ép em lấy Chu Thành Thắng sao?"

Cửu Hạ lại đau khổ gật đầu, nhỏ nhẹ nói:

"Em chỉ lấy anh thôi!"

Lục Kinh Tự ôm Cửu Hạ vào lòng thật chặt: " Anh biết rồi, anh sẽ nghĩ cách giúp em, đừng khóc nữa. Anh đưa em về ký túc xá, em cứ nghĩ ngơi đi nhé."

" Vâng"

Sau đó Lục Kinh Tự đưa Cửu Hạ về ký túc dành riêng cho Omega, cậu đã ở đây 4 năm rồi, cậu quen cửa quen nẻo về tới phòng, cởi áo khoác treo lên giá rồi nằm dài ra giường.

Cửu Hạ nghĩ về tối nay, lúc ở nhà hàng ăn tối cùng Chu Thành Thắng, một ông chú bụng bia, cách hắn nói chuyện, thái độ của hắn, ánh nhìn ghê tởm của hắn đều khiến cậu buồn nôn. Đã vậy lúc về mặc dù cậu đã từ chối khéo nhưng hắn vẫn quấn lấy cậu không tha, tay níu tay kéo cậu vô thang máy để đi lên khách sạn trên tầng. Dằn co với cậu mãi không được, hắn còn thả pheromone ra định trấn áp cậu, ôi cái mùi chanh chua lè đó làm cậu choáng váng ngồi khụy xuống. Thế là cậu vùng dậy đá vào hạ bộ của hắn một cái rồi chuồn êm.

Hừ, nếu không nghĩ tới hậu quả chắc cậu đã đánh cho hắn thừa sống thiếu chết rồi. Là một Alpha mà không có tí lịch sự, ga lăng gì cả. Ánh mắt nhìn như muốn lột trần cậu ra, thật ghê tởm!

------------------

Sáng hôm sau, tiếng động trong phòng làm Cửu Hạ không thể ngủ nổi nữa, cậu khó chịu lật mềnh ra quát:

" Thẩm Ôn Dục, cậu không ngậm mồm lại mình sẽ đánh chết cậu"

" Ôi trời, A Hạ, mặt cậu sao thế này, tên khốn  Lục Kinh Tự kia ra tay phải không? Tớ biết ngay mà, ngay từ đầu gặp tớ đã biết là hắn không ra gì rồi, cậu...ưm..ưm..."

Thẩm Ôn Dục đang luyên thuyên thì bị Cửu Hạ lấy tay bịt miệng lại, thấy Ôn Dục chỉ mặc mỗi cái quần đùi trắng Adidas, tóc thì ướt mem nhỏ giọt xuống bờ vai rồi chảy xuống cơ bụng trắng trẻo, làm cậu nuốt nước bọt một cái. Body tên này sao lại đẹp thế chứ, yêu nghiệt!

" Mặc đồ vào đi rồi tớ kể cho nghe"

Thế là tên yêu nghiệt kia, vội vàng lau tóc, tròng đại cái áo thun đen vào, nhảy phóc lên giường Cửu Hạ, nhìn cậu với ánh mắt nghiêm túc. Phòng ký túc xá 2 người này, trang trí đơn giản, một phòng vệ sinh 2 bàn học, 2 cái giường nhỏ, 1 ban công nhỏ để phơi quần áo.

Cửu Hạ dùng lời lẽ mệt mỏi kể hết 7749 chuyện xảy ra tối hôm qua cho Ôn Dục nghe, nhắc đến cậu vẫn đau lòng khôn nguôi.

" Tên chó má Chu Thành Thắng kia, hắn bị điên rồi, dám lấy pheromone ra ép một Omega lên giường với hắn, phải báo cảnh sát, báo hiệp hội Omega. Còn hai người ba kia của cậu, có phải não bị úng nước không? Sao có thể gả con mình cho tên tởm lợn kia chứ, hồ đồ hồ đồ."

Cửu Hạ: "...."

" Để tớ đi lấy đá chườm cho cậu, ôi, mặt vẫn còn sưng này, làm sao tối nay đi ăn tiệc ra trường được. Cậu là thủ khoa Khoa diễn xuất đấy, không có cậu là không được đâu" -  nói rồi Thẩm Ôn Dục trèo xuống đi tới tủ lạnh mini, lấy vài cục đá lạnh bỏ vào cái khăn mặt, đi tới chườm xung quanh mặt cho Cửu Hạ.

Đối diện ánh mắt lo lắng của Thẩm Ôn Dục, Cửu Hạ cụp mắt xuống, trong lòng cảm thấy vui vẻ một chút, ít ra mình vẫn còn có Ôn Dục, còn có anh Kinh Tự. 

Còn về phía nhà, Cửu Hạ nghĩ cứ để vài ngày mọi chuyện lắng xuống, cậu sẽ về nói chuyện lại xem sao.

Đêm xuống, Thẩm Ôn Dục cùng Cửu Hạ ngồi taxi đi đến nhà hàng xa hoa nhất thành phố A là nhà hàng Chí Quân. Con đường này đêm đến sáng nhất trung tâm thành phố, đèn neon chớp nháy, nhà hàng quán ăn san sát nhau, đông người qua lại.

Gió cuối thu lạnh lẽo, may sao Cửu Hạ mặc áo măng tô đen dài, bên trong là áo thun đỏ, quần baggy đen, chân mang giày Nike trắng. Còn Thẩm Ôn Dục, mặc áo sơ mi ngắn tay, quần tây, giày thể thao to đùng.

Hai người này đứng chung với nhau, vẻ đẹp cũng phải một chín một mười, người hoạt bát người đứng đắn.

Xa xa một chiếc Lexus LC 500 đi đến dừng trước cửa nhà hàng Chí Quân, trước sau còn có thêm hai chiếc xe màu đen kè kè. Chiếc xe thể thao mở cửa, một chàng trai thân mặc âu phục đỏ mận bước xuống, tóc chải gọn gàng, gương mặt cương nghị, đeo thêm chiếc kính trong suốt làm tăng phần lãnh đạm.

" Phó chủ tịch Lâm, mời ngài" - nhân viên mở cửa, cuối chào Lâm Vũ

Lâm Vũ xuống xe thì nhìn thấy hai thanh niên bừng sáng ngời ngời kia thì không khỏi chú ý.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net