chương 6: nghỉ ngơi (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu bước ra khỏi phòng tắm, những hơi nước cũng như thế từ phòng cũng được thoát ra ngoài, cậu mang chiếc khăn đang được vắt trên cổ lên lau nốt những lọn tóc vẫn đang ướt của cậu.
Cậu lại gần hướng chiếc giường mà ngồi phịch xuống giường, thở dài một hơi rồi đưa tay xuống sờ tay nhẹ lên ngực rồi lướt xuống bụng. Ai biết là cậu ngủ một phát đến tận chiều tối luôn đâu, cậu tưởng cậu sẽ ngủ một lúc thôi rồi chiều dậy rồi lên thời gian biểu các thứ chứ không phải ngủ một mạch đến gần tối như thế này, lỡ dậy rồi thì cậu cũng chui vào phòng tắm tắm rửa qua rồi cậu cũng nhận được một bất ngờ sốc tận óc...đâu ai biết là cậu không còn tí múi bụng nào chứ.
Ở thế giới cũ của cậu ít ra, cậu cũng có cơ bắp với cơ bụng còn bây giờ thì phẳng lì và còn có chút thon thả nữa chứ.

Cậu cứ thế mà đau khổ nằm gục xuống giường, cái cơ thể khỏe mạnh có cơ bắp cuồn cuộn của cậu bay màu rồi, cậu vật vã trên giường mà đau khổ khóc than, cái khăn vắt quanh hông của cậu cũng cứ thế mà tuột xuống, cậu cũng chẳng quan tâm mà ngồi phắt dậy, cắn môi mà khóc ròng cậu cũng không ngờ rằng cái cơ thể này nó nữ tính hơn cậu nghĩ, cậu đau khổ mà đấm đấm vào đùi của của cậu, tại sao chứ, tại sao....ít ra lấy mất cơ bụng của cậu rồi thì cũng đừng lấy nốt đi luôn đôi chân thon dài 2m của cậu chứ, trời ơi giờ nhìn lại cái cơ thể này chẳng khác gì con gái vậy, hông với đùi của cậu có chút quá cỡ so với một người con trai bình thường làm cậu có "chút" đau khổ với cơ thể hiện tại, nhưng ít ra gương mặt đẹp trai này của cậu vẫn còn, cậu cũng đã xem qua rất kĩ soi xét từng thứ trên khuôn mặt, và may mắn rằng gương mặt cậu vẫn y nguyên như ở thế giới cũ, truyệt vời, còn gì tuyệt hơn khi khuôn mặt này của cậu vẫn đẹp trai như ngày nào chứ, nhưng cậu vẫn đau khổ về cơ thể của cậu.

Cậu cũng lủi thủi mà đứng dậy, cậu không thể để cơ thể trần trụi của cậu như thế này mãi được, lại gần chiếc tủ ở trong phòng mở ra mà bắt đầu lục lọi, cậu lấy ra một chiếc áo phông rồi cũng lấy đại ra một cái quần cộc rồi nhanh chóng mặc vào.

Giờ cậu cũng không biết giờ mọi người về nhà chưa, cậu cũng đói nữa nên chắc giờ cậu xuống nhà xem cũng được, nếu như mọi người về rồi thì cùng ăn cơm nói chuyện cùng, còn không thì ít ra cậu ăn cơm một mình cũng được.

Cậu nhẹ mở cách cửa phòng ra, cậu bước ra ngoài sẵn sàng đón nhận những điều sắp đến với cậu.
-"A! Ngài dậy rồi! Không biết ngài muốn ăn gì không?"-một cô người hầu ngay khi thấy cậu thì liền chạy lại mà hỏi.
-"...cho tôi hỏi ba với các anh của tôi về chưa?"-Vietnam_cậu nhìn xung quanh nhà, không thấy mọi người đâu nên quay lại hỏi người đang đứng trước mặt.
-"chưa ạ...tôi có nghe qua về phiên toà, do tính nghiêm trọng của vụ việc của ngài nên bây giờ đang ở thời cao điểm nên vẫn chưa kết thúc ngay được ạ, nhưng ngài cũng đừng lo giờ chúng ta đang chiếm ưu thế rất lớn trên phiên toà ạ"-cô ấy hăng hái nói lại với cậu.
-"vậy cảm ơn cô nhé, tôi sẽ đi tìm thứ gì để ăn"-Vietnam_cậu nghe cô người hầu nói xong cũng vẫy tay mà chào tạm biệt.

Cậu cũng rảo bước khắp cả căn nhà để tìm phòng bếp, đi đến đâu những người hầu trong nhà đều cất lời mà chào cậu, cậu cũng thế mà chào lại, cậu không biết nhà có nhiều người giúp việc để làm gì nữa, nữ có nam cũng có, nhưng chẳng phải nhiều quá sao.
Cậu đi một hồi vẫn chẳng tìm thấy nhà bếp đâu, nhưng cơ thể cậu đã thấm mệt, đôi chân cậu cũng vì thế dừng lại, nhà gì mà to vậy?! Đây là lí do mà nhà cần nhiều người hầu hả?

-"này, anh có biết nhà bếp ở đâu không? Tôi tìm không thấy"-Vietnam_cậu lại gần một người hầu nam gần đấy mà hỏi.
-"chào ngài Việt Nam!....à vâng nhà bếp cũng gần đây thôi, để tôi dẫn ngài đi"-người nam nhân kia cũng trả lời lại cậu cũng cười nói mà ngỏ lời dẫn cậu đi.
-"vậy phiền anh rồi"-Vietnam_cậu cũng đồng ý mà bước lại gần hơn tiến đến với người nam nhân kia.
Người kia thấy vậy cũng nhanh chóng quay người đi, cậu cũng nhanh chân mà bước theo, người kia lâu lâu còn quay lại xem cậu còn đi theo không, cậu thấy thế cũng chỉ biết cười cười. Đi một hồi cũng đến phòng bếp, nơi đây vắng vẻ quá, gần như tất cả người giúp việc đều tập chung ở sảnh chính hết rồi nên gần như ở những chỗ khác đều không có, cậu đến được nơi cần đến thì nhanh chóng quay lại cảm ơn người hầu nam kia, anh thấy vậy cũng chào cậu rồi rời đi một cách nhanh chóng.

-"nên nấu gì bây giờ đây?"-Vietnam_cậu bước vào trong bếp lướt mắt qua đống nguyên liệu đang có rồi đưa tay lên cằm tỏ ra vẻ xem xét.
Suy nghĩ một hồi cậu cũng quyết định ra được, cậu đưa tay với lấy thứ nguyên liệu chất lượng nhất, nhanh như cắt hứng lấy nước mà bắt lên bếp, cậu bắt đầu pha trộn những nguyên liệu lại với nhau tạo thành một hỗn hợp độc nhất vô nhị ngon nhất mà cậu có được, lấy nước sôi vừa đun lúc nãy mà theo một cách điêu luyện rót nhẹ lên trên bề mặt của nguyên liệu, cuối cùng cậu cũng có một thứ cực phẩm tuyệt vời nhất của nền ẩm thực, thơm ngon đậm vị, mọi thứ đều rất tuyệt vời.
Mì tôm thứ cứu đói trong những lúc khó khăn nhất và cũng là trong những lúc khó lựa chọn nhất, nó luôn là top 1 trong những lúc cậu phân vân món gì đó, dù có rất nhiều sự lựa chọn trước mắt nhưng thứ đập vào mắt cậu đầu tiên lại là nó nên cậu nấu luôn, thôi thì cứ coi như là ăn tạm, cậu ăn cũng không nhiều cũng chỉ lâu lâu mới ăn, nên cậu cũng ăn nhanh nhanh rồi chuẩn bị đồ cho ngày mai, cậu cũng đã được nghe nói về lịch học ngày mai của cậu.

Cậu cất bát vào bồn rửa bát mà thở dài, già đầu đến nơi rồi còn đi học thi đua với lũ trẻ nữa, mệt mỏi thật đấy, càng nghĩ lại càng nhức đầu, cậu nhanh chóng rửa bát phi tang chứng cứ rồi bước ra khỏi bếp như chưa có chuyện gì sảy ra, rồi nhanh chận thuận theo đường cũ mà lẻn lên phòng.
-"ngài Việt Nam! Ngài định đi đâu vậy, tôi vừa giặt đồ cho ngài xong, tôi cũng muốn gửi ngài"-một cô người hầu xuất hiện, trên tay cầm theo một chồng quần áo nhỏ.
-"đây là quần áo của tôi à? Đây là quần áo gì vậy?"-Vietnam_cậu cũng đưa tay ra nhận lấy chồng quần áo kia từ tay cô người hầu kia.

-"đó là đồng phục của ngài, phục vụ cho việc đi học ngày mai của ngài, tôi mong ngài đã khỏe mạnh hoàn toàn để tiếp tục phục vụ cho việc học tập, nếu như ngài thấy không khỏe ở đâu thì cứ bảo tôi nhé"-cô người hầu kia cũng giải thích cho cậu đồng thời cũng nhắc nhở cậu.
-"ừm...vậy cảm ơn cô nhé, tôi muốn nghỉ ngơi một chút"-Vietnam_cậu cũng nhanh chóng chào cô mà sủi vội.

Cậu cứ thế mà sủi lên phòng cùng đống quần áo, cậu để đống quần áo lên chiếc ghế gần đó mà cứ thế mà lao lên giường.

Cậu phải làm sao đây ngay mai là bắt đầu nhiệm vụ rồi, liệu cái kế hoạch của hệ thống của cậu sẽ thành công chứ, cậu nên quyến rũ hắn ta như thế nào bây giờ, từ trước tới giờ cậu chưa từng quyến rũ ai bao giờ cả, liệu nó sẽ thành công chứ.
-"chán quá đi! Omega cái gì chứ, liệu mình có ổn khi ở trường không"-Vietnam_cậu tự nói với bản thân.

-"tôi nghĩ ngài sẽ ổn thôi"-một giọng nói lạ lại cất lên trong căn phòng của cậu.
Hệ thống của cậu chắc lại xuất hiện rồi, giờ cậu không còn sợ nữa, nghĩ gì vậy cậu đây nhớ rõ lắm.
-"anh lại định nói gì với t-aghhh!!! Anh là ai!!!!!"-Vietnam_cậu vừa ngồi dậy thì đột nhiên thấy một người nam nhân lạ xuất hiện trong phòng của cậu.

Người nam nhân kia cũng chẳng lạ mà ngồi xuống dưới sàn đối diện với cậu.
-"tôi là hệ thống của ngài đây, ngài không nhớ sao, tôi đã giải quyết hết công việc của tôi nên tôi mới dành một ít thời gian ra để đến đây nhắc nhở ngài vài điều trước khi ngài bắt đầu nhiệm vụ vào ngày mai đây"-chàng trai kia hớn hở mà nói với cậu.
-"khoan đã...anh chính là hệ thống của tôi"-Vietnam_cậu chỉ vào người nam nhân kia mà nói.
-"vâng! Là tôi đây!"-anh cười vui vẻ nói.
-"quả thực là quá lạ...anh khác với lần đầu mà chúng ta gặp nhau"-Vietnam_cậu rời khỏi giường mà cũng ngồi xuống dưới sàn đối diện với anh.
-"tất nhiên rồi, tôi phải thay đổi hình dạng trước khi bước vào một thế giới nào đó"-anh nói với cậu.
-"vậy vào việc chính luôn đi...anh định nói gì với tôi"-Vietnam_cậu có chút khó chịu mà nói thẳng với anh.
-"một chút nhắc nhở về cách bảo vệ ngài"-Anh có chút nghiêm nghị.
-"hả?...là sao? Anh bảo vệ tôi à?!"-Vietnam_gương mặt cậu tỏ ra vẻ khó hiểu mà hỏi anh.
-"ngài biết đấy, ngài là một Omega, và chắc chắn rằng ở trường của ngài không chỉ có Beta nên việc ngài học cách tự bảo vệ bản thân là nhất thiết..."cậu vẫn chăm chú lắng nghe anh"...tôi không phải lúc nào cũng giúp đỡ ngài được, nên tôi nghĩ rằng ngài nên biết vài kĩ thuật để bảo vệ bản thân, về việc này ngài có thể học từ ngài Mặt Trận anh trai của ngài..."-anh vẫn tiếp tục nói với cậu.
-"khoan đã...sao anh biết anh trai của tôi"-Vietnam_cậu ngắt lời của anh mà hỏi.

-"việc đấy ngài sẽ biết sau, giờ tôi đang nói đến việc bảo vệ ngài"-anh tỏ ra có chút tức tối khi bị ngắt lời.
-"à...vâng"-Vietnam_cậu thấp người xuống như một lời xin lỗi đối với anh.
-"để tôi nói tiếp...và chỗ ngài cần bảo vệ nhất đó chính là sau gáy của ngài..."-anh đưa tay ra đằng sau chỉ vào phần gáy của anh như minh hoạ.
-"vì chỉ cần một Alpha cắn vào phần sau gáy của ngài thì chính lúc đấy ngài đã bị đánh dấu bởi gã Alpha đó rồi...đấy là cách giải thích đơn giản nhất, chứ nếu tôi giải thích theo mặt sinh học thì sẽ rất mất thời gian, nên chắc rằng ngài không muốn ngài thuộc về một gã Alpha ất ơ nào đó đâu đúng không? Vậy nên ngài nên cẩn thận hơn với các Alpha khác..."-anh vừa nói vẫn chỉ vào phần gáy của anh như nghiêm trọng hơn về vấn đề mà anh đang nói.

Cậu chỉ biết lặng lẽ nhìn hành động của anh, tai vẫn lắng nghe liên tục những câu mà anh nói. Đâu ai nói cho cậu biết rằng làm Omega lại đau khổ như thế này chứ, trốn tránh đủ thứ, trên đời cậu có thứ gì đau khổ nữa thì đến nốt luôn đi cậu đủ đau khổ rồi.

-"tựu chung lại là ngài nên bảo vệ phần sau gáy của ngài....đến việc khác tôi muốn nói về kỳ phát tình của ngài..."-Anh lôi đâu ra một tờ giấy nhìn vào mà nói với cậu.
-"WHAT THE FUCK!! kỳ phát tình là cái đéo gì vậy!!! Bà già nó! Tôi nghe đến từ 'phát tình' là tôi muốn cắm đầu xuống đất chết đi cho rồi!!!"-Vietnam_cậu hét toáng lên, chửi lên chửi xuống.
-"từ từ ngài bình tĩnh... để tôi nói hết đã"-anh hoảng hốt mà cố gắng chấn tĩnh cậu.

Cậu đột nhiên trở nên im lặng, gương mặt cậu ấm ức nhìn vào mặt anh, miệng vẫn còn lẩm bẩm vài câu chửi thề.
-"ờm...để tôi kể nốt nhé...về kỳ phát tình của ngài, nó sẽ đến vào hàng tháng tầm khoảng bảy ngày, nhưng tôi không biết là rơi vào lúc nào nên cũng tùy, ngài nên biết cách phân biệt khi lúc kỳ phát tình đến cơ thể ngài sẽ nóng lên và...à ờm...cái này ngài tự tìm hiểu nhé, về kỳ phát tình ngài có thể uống thuốc chuyên dụng để đẩy lùi kỳ phát tình, ngài nên nhớ rằng thuốc chỉ có thể đẩy lùi chứ không thể khiến kỳ phát tình biến mất nên tôi mong ngài cũng đừng lợi dụng thuốc quá, với cả rằng như tôi đã nói ngài tốt nhất không nên lại gần các Alpha, vì khi pheromone hay còn gọi là chất dẫn dụ của Alpha tiếp xúc với cơ thể ngài có thể khiến cho kì phát tình của ngài đến sớm hơn, nên tốt nhất tôi khuyên ngài nếu muốn không có vài việc ngoài ý muốn trong lúc làm nhiệm vụ thì tốt nhất đừng tiếp xúc nhiều với Alpha...có lẽ tôi đã nói hết những gì tôi muốn nói cho ngài, khi nào có thêm tôi sẽ thông báo cho ngài sau"-anh nhìn cậu mà nói.

Cậu thất thần ngồi tựa vào chiếc giường của cậu, gương mặt thể hiện lên sự chán đời của cậu, nhìn qua cũng biết cậu đang bất cần đời như thế nào. Anh thấy thế cũng đứng dậy lại gần chỗ cậu mà ngồi xuống cạnh bên cậu.

-"thôi nào...làm Omega không tệ lắm đâu ngài"-anh vỗ vai cậu như chấn an.
Đáp lại anh vẫn là sự im lặng của cậu, anh thấy thế cũng chỉ biết cười ngượng.
-"ngài vẫn có thể ở bên người mà ngài muốn mà, quyết định là nằm ở ngài, đừng lo lắng tôi vẫn sẽ xuất hiện và bảo vệ ngài những lúc ngài gặp nguy hiểm nhất, tôi không thể trơ mắt nhìn thân chủ của mình gặp nguy hiểm được mà"-anh vẫn tiếp tục chấn an cậu.
Lần này cậu đã quay mặt lại nhìn anh, hai đôi mắt cứ thế mà nhìn nhau.
-"tôi đâu có lo lắng, tôi chỉ nghĩ xem tiếp tục nhiệm vụ ngày mai như thế nào thôi..."-Vietnam_cậu cười nhẹ mà nói với anh.

Anh thấy cậu vui vẻ như vậy cũng nhẹ nhõm hơn, ít ra cậu cũng không buồn vì chuyện cậu làm Omega. Anh đứng dậy khỏi chỗ ngồi ban đầu của anh.
-"ngài vui vẻ như thế cũng khiến tôi an tâm hơn rồi, vậy tôi đi đây, ngài nhớ cẩn thận nhé"-anh nói với cậu rồi cơ thể của anh dần dần mờ nhạt đi rồi biết mất hẳn.

Cậu đưa mắt nhìn vào khoảng không trước mặt, im lặng một hồi rồi vươn vai thở dài một cái.
-"mai khổ rồi đây, mình nên nghỉ ngơi sớm thôi"-Vietnam_cậu tự than khổ rồi lật đật leo lên giường.

Cậu nằm xuống chợp mắt, chuẩn bị cho nhiệm vụ ngày mai của cậu.
---------
2685 từ
22/11/2022
Tôi vẫn để cho mọi người tự nghĩ hình dạng hệ thống của Việt Nam nhé =)))

Mà đọc chùa là tôi Drop đó =)))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net