☁️2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

/continue/ tại đây là dòng cảm xúc của phạm thừa thừa [tôi]

hạo nhi cùng tôi học từ cấp tiểu học , ngày ngày chúng tôi cùng nhau đến trường , cùng nhau vui đùa . Khi em ấy cười tôi cũng sẽ cười khi em ấy khóc tôi ngẫu nhiên cũng sẽ muốn ôm em cùng khóc . Cảm xúc giữa tôi và em hoàn toàn tương đồng đến khó tả . Dai dẳng đến tận năm cuối cấp phổ thông , tôi vẫn ngẫu nhiên cứ mặc định đấy là tình thân . Có rất nhiều lần hạo nhi đã ra tín hiệu nhưng tôi luôn vờ không để ý , cố tình lờ đi vì cứ nghĩ mình chỉ coi em như người thân . Từ ngày còn ở cạnh tôi , hạo nhi thường xuyên giấu thư tình của tôi , không cho tôi đọc , tự tay giải quyết đàn ong bướm xung quanh tôi rồi lại quay ra nũng nịu với tôi . Tít tận khi Tống Huyền vào nhập học , cô gái này một mực tự giải quyết mọi thứ khiến cho tôi cuồng quay mà chấp nhận mối quan hệ yêu đương . Sau 2 ngày chúng tôi chính thức quen nhau , tiểu tử ở bên cạnh tôi chẳng còn thấy bóng dáng , có thấy thì cũng chẳng thể nói chuyện cùng em . Em ấy tránh tôi rồi , quả nhiên mà , em ấy bị tôi đâm một nhát chí mạng rồi , kể từ ngày tôi không còn ở cạnh em , em đã trở nên ảm đạm như vậy , chả còn hoạt bát như trước đây nữa . Cứ thế rồi một tuần ảm đạm không bóng em trôi qua , tôi quả thật chả còn chút vui vẻ gì . Có lần tôi hỏi chị :
- Cảm giác khi người kia buồn mình cũng buồn , người kia vui mình cũng vui , người kia xa mình thì mình thấy ảm đạm , không thấy người kia thì mười ngày ngủ không yên là gì vậy chị ?
- Em yêu rồi Thừa Thừa ơi , thiếu bóng ai đó nhất định hẳn là không chịu nổi đi , sao sao ai mà có diễm phúc được cậu út của Phạm Gia yêu thương thế này , chà chà trẻ con giờ lớn nhanh quá
Ra là yêu rồi hả , vậy trước đây là gì là do tôi quá ngốc nghếch nên không nhận ra tình yêu của mình , thế rồi nghĩ cái tôi thay đồ rồi toan chạy ra khỏi nhà đi gặp hạo nhi của tôi . Bước tới cổng thì thấy Tống Huyền đang đứng ở đấy . Cô gái này quả thực quá phiền , phiền đến mức tôi chỉ muốn đá một nhát cho cô ta bay ra khỏi vũ trụ đi . Tống Huyền lại gần khoác tay tôi rồi dí tôi cái taxi , ui ui cô ta lại chuẩn bị bắt tôi lết cái thân xác này đi siêu thị. phạm thừa thừa tôi thật muốn chửi bậy quá . Lúc gần về tôi tự bắt taxi cho cô ta về , kèm theo một nụ cười đầy ngọt ngào tuyên bố chia tay . Lúc đóng cửa lại tôi thấy cơ mặt ả khó coi khủng khiếp , ôi chà chà quả báo to đùng . Đang định tung tảy bắt chuyến xe bus sang nhà hạo nhi bé bỏng kia xin lỗi thì trời đột nhiên mưa . hạo nhi , em đang buồn sao ?

Anh muốn cơn mưa này không bao giờ tạnh
Để anh có thể sống mỗi ngày với những kỉ niệm xưa
Bởi vì anh quá ngu ngốc đã làm tổn thương em

/tobecontinue/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net