Volume 1: Chapter 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8

Bakibakibakibaki!

Thứ âm thanh vang vọng xuyên khắp thế giới thời điểm đó là một chấn động kì lạ, như thể vô số khối kim loại đang cắt lên nhau.

Ánh sáng trong lành buổi sáng chảy vào lối vào đối diện suy yếu đi thành một màu vàng sởn gai óc.

Những cánh cửa và bức tường xung quanh như được bao bọc bởi một lớp màng nhầy sinh học ở tất cả mọi nơi, từ chân của Haruyuki, cùng với kim loại rỉ sét méo mó. Những cột chống có bản lề như phần bụng côn trùng và bị xoắn lại, nhiều chỗ lồi ra trông hệt những con mắt hữu hình mọc trên tường.

Chỉ mất vài giây để những khe nứt bên trong bệnh viện vốn dĩ rất sạch, bị bao bọc bởi sự nhơ bẩn mang kết cấu như kim loại giống như thứ gì đó từ cơn ác mộng của một nhà văn khoa học viễn tưởng.

Giữ nhịp thở và đứng bất động, cơ thể Haruyuki bắt đầu được bao bọc trong bởi một lớp giáp bạc sáng từ chân tay vào cùng thời điểm, chúng bó chặt lấy và mỏng như dây điện.

Tất cả bộ phận từ dưới lung đến bụng và ngực của cậu cũng biến thành lớp bạc trơn nhẵn, và cuối cùng vùng đầu của cậu được bọc trong một chiếc mũ bảo hộ tròn.

Cùng vào thời điểm Haruyuki biến đổi từ Avatar màu hồng sang Avatar giao chiến <<Silver Crow>>, hai thanh sức mạnh vật lý trải dài ra bên góc trên tầm nhìn của cậu cùng một tiếng rít.

Giữa hai thang đo là con số 1800.

Và cuối cùng, một ngọn lửa bùng lên cùng tiếng nổ ầm vang ở giữa. Mẫu tự <<FIGHT>> xuất hiện bên trong ngọn lửa toả ra một màu đỏ rực rồi tan biến cùng vụ nổ.

Nhanh chóng nhìn bảng đếm ngược bắt đầu giảm và thở một hơi chán nản, cậu nghĩ “mình đã hành động kịp lúc”. Haruyuki nhìn về phía cuối hành lang đầy bùn đất, nơi Takumu đang đứng.

Đứng đó lúc đối mặt với phe kia trong cùng một nơi là một avatar giao đấu với hình dạng không xác định.

Đó là Takumu!? <<Cyan Pile>>!?

Haruyuki bất giác lùi lại nửa bước trên chân trái trong sự ngạc nhiên.

Hắn ta khổng lồ, không, chiều cao của hắn ta không lớn đến vậy. Hắn chỉ cao hơn Haruyuki có 5cm mà thôi, người đã từng cao 1m75 trong năm đầu trung học – nhưng cho dù là vậy, Silver Crow, cao cũng 1m55, cũng phải ngước lên nhìn hắn.

Tuy nhiên, trội hơn hẳn chuyện đó là độ dày đến kinh ngạc của cơ thể Cyan Pile.

Khác với việc mập mạp. Chân tay hắn cùng phần than trên với những cơ bắp thô kệch phình lên như một đo vật chuyên nghiệp. Tất cả được bao bọc trong một lớp giáp kim loại hình người bó sát.

Đôi giày ống màu xanh đen gồ ghề trên đôi chân, và một găng tay khổng lồ cùng màu trên tay trái.

Hắn ta nhìn như một người hùng trong truyện tranh Mĩ. Hình ảnh này trái ngược 180 độ so với Takumu mảnh dẻ thực sự.

Trong khi Haruyuki đang bị áp đảo không đường thoát và đứng bất động. Xoay người một cách chậm chạp. Cái nhìn của Cyan Pile đổ dồn lên người chàng trai.

Cái đầu của Cyan Pile được bao bọc trong một cái mặt nạ có dạng giống giọt nước mắt rất phong cách. Nhiều khe hở dài, hẹp mở ra theo chiều ngang khuôn mặt, với tâm điểm chúi thẳng đứng xuống ngay trung tâm mỗi khe hở. Nhìn cái mặt nạ ấy, nó gợi lên hình ảnh của chiếc mặt nạ Kendo.

Trong một khe hở, hai con mắt trắng xanh bất ngờ loé lên và ánh lên thứ ánh sáng sắc nhọn. Hắn ta chậm chạp nâng tay trái lên và giẫm những bước chân nặng nề lên sàn. Thứ chất lỏng sền sệt dưới chân hắn bắn lên 2 phía trái phải và đùn lên nhau.

Khi chân phải hắn ta bước them bước nữa. Mắt Haruyuki bị thu hút bởi cánh tay phải đồ sộ của Cyan Pile. Đó-là gì!?

Không có cái gang hình cánh tay nào trên tay phải của hắn. Nó được kết nối với một ống dẫn kéo dài từ khuỷ tay.

Ống dẫn có đường kính khoảng 15cm và chiều dài khoảng 1m. Hơn nữa, cái đỉnh sắc nhọn của cây gậy chĩa ra từ lỗ hổng trên hệ thống và trông như được lắp đặt bên trong cái ống toả ra thứ ánh sáng chói mắt và nguy hiểm.

Thuộc tính của Cyan Pile, dựa trên màu lớp giáp bao bọc thân thể hắn, là <<Xanh Cận Chiến>> (Close Range Blue). Hơn nữa, theo như lời của Kuroyukihime, màu của hắn cực giống như màu xanh thuần khiết, nên cái ống nhọn đó, không thể là một món vũ khi có thể phóng ra.

Nhưng dù Haruyuki có nghĩ vậy, cậu cũng không thể ngừng lùi lại thêm bước nữa.

Như thể gã ta muốn hành hạ Silver Crow yếu ớt đang đứng yên không động đậy, Cyan Pile bước một bước nhẹ, rồi một bước nữa xuống hành lang kim loại. Khi ấy, Hắn bất thình lình ngừng chuyển động.

Chiếc mặt nạ với nhiều kẻ hỡ song song xoay đi, nhìn xung quanh

Giọng nói tuôn ra từ bên trong chiếc mặt nạ – sa đoạ đến đen tối, nhưng đó chắc chắn là giọng nói khoan khoái mà cậu đã từng nghe rất lâu rồi, giọng của người bạn thân nhất – Takumu.

“Hmm.. Vậy ra đây là màn <<Purgatory>> (tạm dịch: Nơi Rửa Tội). Mất một lúc để nhìn ra nó. Thuộc tính của nó là gì nữa đây?”

Nhìn thẳng vào khuôn mặt đang tán chuyện thảnh thơi ấy, Haruyuki bất giác mở miệng

“Ta-Taku”

“SUGYAAAAAAA!!”

Bất thình lình hắn vung nó, cái ống thép trên cánh tay phải của Cyan Pile cắm vào bức tường kim loại của dã hành lang, xé toạc nó ra một cách khó coi. Vụn kim loại bị tán nhuyễn, chất nhờ cùng những con bọ lạ hoắc bị nghiền nát rơi ra, nhỏ giọt dưới sàn.

Haruyuki nuốt lại những lời lúc nãy và quỵ luỵ trong nỗi sợ, thốt ra tiếng “HIKUN!”

Nhanh chóng nhìn vào phản ứng của cậu, Cyan Pile tiếp tục nói nhiều hơn với giọng nói vui vẻ.

“Như tôi nghĩ, nó thật khó. Phá huỷ màn này có thể là một chút khó khăn đây”

Bịch. Hắn tiếp tục bước đi, và cái cấu trúc đồ sộ của hắn tiến gần là tầm mắt của Haru cứ như nó sắp đè lên người cậu.

“Haru, Haru. Vẫn như mọi khi, cái cách cậu mở màn hình ảo thật quá nhanh. Mặc dù tất cả những gì tôi phải làm là ấn nút giao chiến, cậu đã tấn công trước rồi.

“Ta…..kumu…..”

-Vậy đó thực sự là cậu. Tại sao? Từ khi nào?

Từ khi nào mà cậu lại trở thành một Burst Linker?

Trước khi Haruyuki có thể cất giọng cho những câu hỏi đang cuộn lại trong lòng ngực. Cyan Pile lại thốt ra nhiều hơn.

“Để nghĩ rằng cậu là một Burst Linker… Tôi khá là sock đấy. Ngày hôm qua, tôi đã không thể giữ bình tĩnh như mong muốn. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng thằng bạn thân nhất của tôi lại phản bội tôi như vậy, đúng không, Haru?”

“Ta…..kumu….. K..Không, không phải vậy. Đó là…”

Những từ Haruyuki thốt ra trong giọng nói khản đặc bị át đi bởi âm thanh to lớn của thanh thép cắm vào tường.

“Nó như thế nào hả Haru? Cảm thấy thế nào khi cậu Liên Kết Trực Tiếp trên giường của Chii-chan? Cảm thấy thế nào khi ôm cô ấy? Cậu thấy cơ thể Chii-chan như thế nào khi chạm vào cô ấy lúc nghĩ về tôi?”

--Đó không phải Takumu, Haru gào lên không nói thành lời.

Đó không phải Takumu mà mình biết. Taku không nói những lời đó. Lúc nào cũng toả sáng và thư thái, không bao giờ biểu lộ bất cứ cảm xúc tiêu cực nào, đó mới là Takumu.

Cyan Pile là kẻ khác. Chắc hẳn, hắn ta cũng đã đặt một Backdoor vào Neuro Linker của Takumu và đang kết nối từ một nơi rất xa.

Haru cố sống cố chết tự nhủ bản thân mình điều đó.

Nhưng, cùng một thời điểm, sự hiện hữu mà cậu cảm nhận được đã quay trở lại.

Haruyuki cảnh giác một cách mạnh mẽ rằng sự hiện diện cậu cảm nhận được lúc kết nối trực tiếp với Chiyuri và phát hiện ra virus trong Neuro Linker của cô ấy, ai đó dang nấp sâu bên trong, theo dõi và lắng nghe một cách chăm chú, hoàn toàn trùng khớp với sự hiện hữu mà cậu cảm nhận được đang dâng lên dy đặc từ Duel Avatar màu xanh trước mặt.

Và, có khả năng, đó cũng giống như cái ánh nhìn của Takumu đã dành cho Haru và Chiyuri ngày xưa, cách thời mà cả 3 đứa vẫn chỉ là những đứa trẻ.

“Taku….đó là cậu.”

Những từ mà Haruyuki thốt ra dưới lớp mũ bảo hộ bằng bạc vọng lại thật rõ ràng và mạnh mẽ đến mức bản thân cậu cũng ngạc nhiên

“Là cậu đã cài Virus và Neuro Linker của Chiyuri. Cậu đã bí mật kết nối với Chiyuri và nhìn trộm kí ức của cô ấy, nhìn và nghe trộm chỉ để thoã mãn bản thân!”

“Làm ơn đừng gọi nó là Virus.”

Ngừng lại trước Haruyuki chỉ 5m. Avatar khổng lồ nhẹ nhàng chìa cánh tay trái ra trong bộ dạng thanh lịch. Điều duy nhất giống với Takumu

“Chii-chan là bạn gái tôi. Thế nên, chuyện đó là hoàn toàn tự nhiên khi tụi tôi kết nối trực tiếp. Và việc kết nối trực tiếp cũng giống như việc trình bày Neuro Linker của mình với cộng sự mà thôi. Những thứ như phá và xác thực mật khẩu, khám phá những phần kí ức sâu kín nhất của một người, tìm bất kì file và cài đặt bất cứ một chương trình nào, tất cả đều được chấp nhận. Tôi có sai không hả? Haru, ngay cả cậu nữa”

Haruyuki cảm nhận được điều đó, ẩn bên trong vết cắt dài và mỏng trên mặt nạ của Cyan Pile, một nụ cười bị bóp méo mà cậu không thể nhìn thấy.

“Ngay cả cậu cũng kết nối trực tiếp với Chii-chan và nhìn trộm kí ức của cô ấy, đúng không? Hơn nữa là, cậu thậm chí không phải bạn trai cô ấy. Người lợi dụng lòng tốt của Chii-chan và ra vẻ tội nghiệp làm cậu, đúng chứ?”

“Chuyệ…chuyện đó..”

“Cậu đã luôn như vậy, từ rất lâu rồi, Haru”

Khi Cyan Pile bắt đầu nói với một giọng điềm tĩnh, một con bọ kim loại với hình thù kì lạ cô băng ngang bức tường bên phải hắn.

Cyan Pile nâng vật hình trụ khổng lồ trên cánh tay phải của hắn trong một điệu bộ thường trực và nhẹ nhàng đâm thủng lưng con bọ. Ngừng lại trên bức tường và phát ra những tiếng kêu rúc rích, con bọ điên tiết vùng vẫy vô số cái chân của nó và ra sức chạy thoát.

“Lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng vậy từ rất lâu rồi, cậu luôn không ngừng nói với Chii-chan “tớ có đáng thương không? Tớ có tội nghiệp không? Vì vậy, hãy đối tốt với tớ, quan tâm tớ nhiều hơn nữa” Và ngay cả khi cậu không dùng từ ngữ, thái độ của cậu, trong ánh mắt cậu… à không, nó có thể đã ở trong sự hiện diện của cậu.”

Gây một âm thanh ướt át, đỉnh nhọn của cật hình trụ đâm sâu hợn vào lớp vỏ của con bọ. Chất lỏng chảy ra xung quanh và con bọ ảo bắt đầu quằn quại, vùng vẫy nhiều hơn.

“Bọn con gái đúng là khó hiểu. So sánh với những lần cô ấy nắm tay tôi, Chii-chan trông có vẻ vui hơn khi cô ấy kéo tay cậu, càu nhàu, kêu ca. Cô ấy luôn trông hạnh phúc hơn khi chăm sóc cậu và can thiệp vào chuyện của cậu, từ lâu lắm rồi. Cậu có nhận ra không? Mỗi khi cô ấy đi bất cứ đâu, cô ấy luôn mang theo một cái khăn to đùng. Cho cái thứ đẫm mồ hôi như cậu đấy”

BACHA!!!

Và với một âm thanh khủng khiếp, con bọ bị nghiền nát, lớp vỏ màu xanh tối và chân của nó vùng vẫy cùng chất nhờn sền sệt.

Chất nhờn của con bọ nhỏ giọt từ mũi giáo, Haruyuki chết lặng một nửa, hỏi Cyan Pile

“Đó là lý do tại sao ư? Đó là lý do tại sao cậu tỏ tình với Chii-chan 2 năm trước? Trông có vẻ như cậu đã thiếu kiên nhẫn?”

“Tôi không hề “trông có vẻ”. Tôi đã mất kiên nhẫn. Nếu mọi chuyện cứ để nguyên như chúng đã từng, Chii-chan có lẽ đã cố gắng chăm sóc cậu suốt phần đời còn lại của cô ấy, cậu biết chứ? Giống như trong những bộ manga lỗi thời mà cậu đã đọc qua. “Vì anh không thể sống tốt thiếu em bên cạnh. Em sẽ cưới anh”---Ahh…mà cũng có thể đó là kế hoạch của cậu để xui khiến Chii-chan cũng nên?”

“Harharhar”, Cyan Pile ra vẻ cười một cách thoả mãn, tạo ra một âm thanh méo mó khiến người ta phải rùng mình.

Không. Không phải như vậy—

Takumu, cậu sai rồi. Chiyuri hoàn toàn không hề vui khi chăm sóc một đứa đáng thương như tớ. Cô ấy đã vô cùng lo lắng và đau đớn

Nhưng, Haruyuki không biết làm thế nào để diễn đạt được những ý nghĩ đó cho Takumu. Bởi vì nhìn vào mọi thứ từ bên ngoài, những điều Takumu nói đều đúng trên một phạm vi nào đó.

Cyan Pile bước thêm bước nữa tới Haruyuki vẫn đang bất động.

“Khi Chii-chan chọn tôi 2 năm về trước, tôi đã rất vui. Tôi đã nghĩ Chii-chan cuối cùng cũng hiểu được. Rằng cô ấy sẽ hạnh phúc hơn khi bên tôi, hơn là phải chịu đựng sự gian khổ chăm sóc cho Haru. Đó, cuối cùng vẫn chỉ là một quyết định thực dụng”

“Thực..dụng?”

“Chúng ta không thể nào làm trẻ con mãi, đúng không?”

Đó là những từ mà Haruyuki đã nói với Chii-chan ngày hôm qua. Cyan Pile nâng đỉnh mũi giáo bị nhuộm màu xanh thẫm lên không khí như đang yêu cầu sự đồng tình.

“Ngay cả khi Chii-chan là một cô gái, không, một người phụ nữ. Cô ấy cũng nhận ra rằng có một người bạn trai để khoe với bạn bè, một cuộc hôn nhân hạnh phúc, một cuộc sống vừa ý chính là <<hạnh phúc>>. Đó là lý do vì sao tôi đã làm việc cật lực. Học hành một cách liều mạng để vào ngôi trường hiện tại, và luyện tập cho cơ thể vận động mỗi ngày. Trong khi cậu đành thời gian vô ích chơi game và sử dụng thời gian nhanh như đi ngủ, Haru.”

“Cậu..thực tình nghiêm túc sao?”

Vẫn chưa thể định hình được suy nghĩ của mình, Haruyuki thét lên như một phản xạ.

“Cậu thực sự tin rằng Chiyu chọn cậu vì những tính toán như vậy sao?”

“Tôi không thích cái cách cậu gọi đó là “tính toán”. Đó chỉ là cách nhìn nhận mọi thứ dựa trên quan điểm công bằng mà thôi”

“fufufu”, Cyan Pile cười một lần nữa.

“Chii-chan có quyền để được hạnh phúc. Có quyền hẹn hò với tôi, người đã giành vị trí số 1 trong năm đầu ở trường và là nhà vô địch kendo cấp thành phố”

Haruyuki hít một hơi thật mạnh, và nắm được nhiều hơn.

Đúng như mình nghĩ, đây không phải Takumu.

Mình không tin, mình không muốn tin rằng tất cả những thứ đó là bản chất thật sự của Takumu. Thứ gì đó đã khiến takumu lạc lối.

Chắc chắn, Haruyuki và Chiyuri cũng đã phần nào đổ lỗi cho thứ gì đó. Khi hẹn hò với Takumu, Chiyuri luôn chú ý đến Haruyuki. Đó cũng một phần đã đẩy Takumu vào chân tường.

Nhưng – thứ đã thay đổi Takumu còn ghê gớm hơn thế, phần lớn có lẽ đúng.

Haruyuki nâng chiếc mặt nạ bạc của mình lên và trừng trừng thẳng vào đôi mắt sắc nhọn của Cyan Pile.

“Vị trí số một, nhà vô địch, đó chẳng phải năng lực của cậu. Đó là năng lực gia tốc của <<Brain Burst>>. Từ Khi nào? Từ khi nào cậu trở thành một Burst Linker?”

Trong thoáng chốc, sự im lặng bao trùm <Nơi Rửa Tội>

Một đám bọ nhỏ bò qua chân họ, và đám hơi nóng như từ một thực thể sống thoáng chút lại phả ra từ những nếp gấp mở dài trên bức tường.

Từ lúc bắt đầu bằng 1800, bảng đếm ngược đã đi hơn 200 giây. Vào thời điểm con số hàng trăm chỉ số “5”, Cyan Pile mở miệng.

“Đó là năng lực của tôi”.

Hắn ta chĩa mũi giáo trên cánh tay phải ngay vào Haruyuki.

“<<Tăng Tốc>> là năng lực của tôi. Sức mạnh của tôi, từ việc bồi dưỡng năng khiếu bằng cách đắm mình vào các chương trình luyện tập tri thức trong Neuro Linker đến mức cay ghét nó từ khi tôi mới chỉ là một đứa trẻ! Mới chỉ một năm trước thôi khi tôi trở thành một Burst Linker. Thủ lĩnh CLB kendo của tôi chính là <<giám hộ>> của tôi, một quân sĩ kế cận <Vua Xanh>. Ông ta có một sự kì vọng rất lớn ở tôi. Tôi đã trở thành một tên học việc trong nhóm cận vệ. Nhưng”

GAGYAAAAN!!

Hắn ta vung vẩy điên cuồng cánh tay phải và khắc nhiều lỗ trên bức tường.

“Đã quá muộn!! Cậu mới trở thành một Burst Linker gần đây thôi, đúng không? Và cậu nghĩ rằng cậu tương đồng với tôi chỉ với việc đó hả, Haru? Từ khi nào mà cậu có được sự tự tin vào khả năng <<Tăng tốc>> của cậu, cậu nghĩ có thể giành lại Chii-chan lần nữa sao!? Không tốt đâu, Haru. Cậu không thể thắng tôi. Cho dù là trong việc học, thể thao, cảm xúc của Chii-chan, và tất nhiên, thậm chí trong Accel World. Tôi sẽ làm cho cậu hiểu ra. Hiểu ra khi sức mạnh của tôi, chiến đấu với Avatar giao chiến của cậu”

LOÉ SÁNG!! Hai mắt của Cyan Pile phát ra thứ ánh sáng dễ sợ.

Hắn ta đang nghiêm túc. Takumu nghiêm túc với ý định chiến đấu.

Bên trong Haruyuki, có một suy nghĩ như “nếu mình vắt hết từ ngữ của mình ra, cậu ấy sẽ hiểu. Mình muốn giải thích cảm xúc của Chiyuri và của mình nữa. Mình không muốn đánh nhau như thể này”.

Nhưng nếu Haruyuki thua tại đây.

Cyan Pile sẽ giao chiến với Black Lotus lần nữa. Và hắn sẽ lùng sục được cô ấy khi đang bất tỉnh. Ở tình trạng đó, Kuroyukihime sẽ mất hết điểm, và đồng thời mất đi khả năng tăng tốc cùng lúc.

Chỉ vậy. Cho dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, cậu cũng phải ngăn chặn.

“Taku. Cậu chắc chắn rất tuyệt vời. Cậu có thể học hành, chơi thể thao, và rất cool, cậu có mọi thứ mà tớ không có”

Nhìn xuống đất, Haruyuki lẩm bẩm với một chất giọng thờ ơ.

Nhưng, ngay lập tức, cậu trừng thẳng vào Cyan Pile và gào lên đột ngột.

“Nhưng cậu là một thẳng khờ. Cậu là một tên đại khờ!!”

“Gì cơ? Tôi là một thằng khờ sao?”

“Đúng, vì cậu không thể nào thắng được tớ! Hay là cậu đã quên rồi? Từ rất lâu, trong bao nhiêu game mà cậu có thể thắng tớ hả?”

“Haru, Haru”

Có một tiếng cười lúng túng ở đó, nhưng đó là một giọng cười sôi sục.

“Vậy thì, ngay tại đây và bây giờ… Tôi sẽ khiến cho cậu phải mất đi niềm tự hào cuối cùng của cậu”

BANG!! Đôi giày của Cyan Pile nện xuống mặt sàn.

Với cú đó, hắn ta thu ngắn 2m khoảng cách giữa họ với một tốc độ kinh ngạc mà đáng ra không hề phù hợp với cơ thể khổng lồ của mình.

Nhưng, như đã đoán, so sánh với tốc độ chiếc xe của Ash Roller, nó chậm chạp.

Mình sẽ phóng qua hắn. Và sau đó di chuyển đến nơi nào có nhiều không gian hơn. Lối vào đại sảnh. Không, mái nhà!

Haruyuki tập trung tiêu điểm của mình vào cánh tay phải của Cyan Pile. Kẻ thù thuộc nhóm cận chiến, vì vậy chừng nào cậu không lọt vào tầm của mũi giáo đó, cậu sẽ chẳng phải nhận bất kì tổn hại nào. Sau khi thấy bước di chuyển của Cyan Pile khi hắn ta thu tay phải vào thế chuẩn bị, Haruyuki nhảy bổ vào để thoát ra khỏi phía đối diện của hắn.

Tốc độ của Silver Crow, gần như là thứ duy nhất bù lại cho nét đặc trưng của cậu, trông có vẻ như không dự đoán tốt đối phương. Với một chút ngạc nhiên, cánh tay phải quẹt một đường vòng cung và chĩa thẳng vào Haruyuki.

--Mình có thể né được nó!!

Trong khi đang dự đoán quỹ đạo của đòn đánh, Haruyuki hạ thấp tư thế của mình và cố băng ngang qua kế bên chân trái của Cyan Pile.

GASHUN!!

Vào thời điểm đó, một âm thanh bất ngờ vang lên.

Bên góc nhìn mở rộng của Haruyuki, lửa bắn ra từ phần cuối đuôi cái ống trên cánh tay phải Cyan Pile

Từ đỉnh nhọn của mặt trước, một mũi giáo sáng và dày bắn ra với vận tốc mà cậu không thể bắt kịp.

Trông nó giống như một thiết bị có thể kéo dài ra gấp đôi so với chiều dài gốc thay vì một vũ khi phun lửa hình dạng cánh tay, nhưng nó đủ khoảng cách để bắt được Silver Crow.

CLANG! Haruyuki nghe thấy một âm thanh đứt rời khó chịu xuyên thủng người mình.

“Cùng thời điểm, một sự va chạm. Với một cơn đau tê dại.

Haruyiki thấy phần mũi giáo đâm thủng và cắt rời cánh tay cậu từ phần khuỷu tay trái.

Haruyuki chậm chạm nhớ ra rằng cái “ống” đó thực ra là “cọc” (cái cọc ấy mà)

Rơi xuống sàn nhà trong khi bắn ra những tia lửa từ phần đuôi, cánh tay của cậu ngay lập tức nát thành ngàn mảnh nhỏ và biến mất.

Thanh máu của cậu bên góc trái tầm chìn cũng đột nhiên giảm gần 30% chỉ với một đòn đánh.

Nhưng, Haruyuki không hề có thời gian để tiếc việc nhận một sự tổn hại lớn đến vậy quá nhanh ngay từ đầu. Trong khi bộ dạng của cậu bị phá hủy và cậu phải chịu đựng việc lưng của mình bị kéo lê một cách ồn ào trên bức tường đại sảnh và rơi xuống đất, Haruyuki nhìn thấy mũi giáo tàn bạo ấy vẫn kéo dài ra – KHÔNG – cái cọc sắt ấy đã được thu về trong cánh tay phải Cyan Pile.

Quá rõ ràng, trong một khoảnh khắc, khẩu súng ấy đã được nạp lại vào ống phóng, nó sẽ bắn ra những đòn tấn công kinh khủng nhiều lần nữa.

Thuộc tính của đòn tấn công ấy, khá giống như <<xuyên thấu>>

Màu kim loại của Silver Crow đáng lí đã kháng lại thứ đó. Việc hắn cắt rời cánh tay chỉ với một cú đánh bất chấp thuộc tính, có phải vì phần bị đánh trúng khá yếu, hay bởi vì đó là sự khác nhau của 3 Level giữa họ, hay đơn giản hơn là vì sức mạnh của Cyan Pile?

Mặc dù cậu ngay

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC