Phần 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Action 9

Bộ phim vừa quay xong làm tôi mệt chết đi được, đây là cảnh quay mất sức nhất mà tôi từng diễn từ trước đến giờ, dù tôi không muốn những vẫn phải cắn răng thừa nhận rằng, vào thời điểm lên cao trào, bản thân đã lơ đãng mất mấy giây. Nhưng tôi vẫn chưa thể cư xử thoải mái trước mặt Châu Kha Vũ, nên sau khi miễn cưỡng nặn ra một nụ cười cứng nhắc, nhận lấy khăn tắm và nước từ tay anh, tôi liền đi thẳng vào nhà vệ sinh tắm rửa.

Cái tên đại ngốc Châu Kha Vũ này, tôi đã nói từ trước là đừng có đút sâu quá và bắn vào bên trong rồi, nhưng con mẹ nó, anh ta không thèm nghe, lại còn đỏ mặt, đỏ mặt cái quái gì chứ, anh ta cũng có phải dọn dẹp tàn tích đâu, cuối cùng người mệt nhất vẫn là tôi đây. Cũng chỉ có anh ta là đem mấy lời tôi nói ra trong lúc nghiến răng nghiến lợi hiểu lầm thành mấy lời tình tứ yêu thương, nghe xong liền cứng, hành tôi đến no căng cả bụng.

Đến bây giờ tôi vẫn rất no, dù gì thì anh ta cũng đã bắn đầy cả bụng tôi rồi. Bộ phận sinh dục nữ của tôi còn chưa phát triển hoàn toàn, huyệt còn nông, tử cung cũng rất nhỏ, tinh trùng của một gã đàn ông bình thường xuất ra trong một đêm có lẽ cũng đã lấp đầy được hơn nửa rồi, chứ đừng có nói đến tuyển thủ Châu Kha Vũ thiên tài dị bẩm chính hiệu kia.

Đúng, tôi đang chửi Châu Kha Vũ không phải người bình thường, anh là đồ ngốc, đồ đại ngốc, tôi ghét anh chết đi được.

Tôi ghét anh từ lần đầu tiên gặp mặt, khi ấy anh chẳng thèm cho vị tiền bối là tôi đây chút mặt mũi mà lại trực tiếp dùng tay chơi tôi. Tôi ghét việc anh gửi cho tôi thuốc mỡ chăm sóc vùng kín. Ghét việc anh vẫn ở lại khẽ hôn lấy tôi đang trong cơn cao trào, ngay cả khi đạo diễn đã bảo là dừng lại. Ghét việc anh đã giúp tôi uống rượu, giúp tôi thoát khỏi quy tắc ngầm của đám người kia. Ghét việc anh bị bỏ thuốc rồi mà vẫn mạnh mẽ thao lộng làm cho tôi thoải mái như vậy, hôm đó khi trở về, huyệt đạo của tôi sưng tấy mất mấy ngày, đến cái quần lót cũng mặc không nổi, đi lại cũng rất đau đớn, cử động nhẹ một cái là ga giường lại ướt nhẹp. Hại tôi chỉ có thể kê tã lót lấy từ trong đống sữa Phó Tư Siêu mua về dưới cặp mông trần của mình, tôi thực sự sắp trở thành chó con mất rồi.

Tôi ghét việc anh ngay cả khi đã mất đi lý trí sau khi bị bỏ thuốc thì vẫn không quên bế tôi đi tắm rửa, nhưng cuối cùng lại mềm nhũn, nhíu mày nằm vật trên giường. Có vẻ như thứ thuốc đó thực sự rất mạnh, hôm đó anh A đã nhắn tin nói cho tôi biết nó không tốt cho sức khỏe. Châu Kha Vũ thì cứ ở trên giường rên rỉ, tôi không những phải tự mình tắm rửa, mà còn phải giúp anh lau người.

Con mẹ nó tôi đang hầu hạ Thái tử gia à.

Hôm nay cũng vậy, sau khi xong việc của mình anh lại khẽ đặt lên trán tôi một nụ hôn dịu dàng như nước.

Có vẻ anh không muốn rửa cho tôi, nếu đã như vậy thì anh còn bắn vào bên trong ông đây sâu như vậy làm cái gì, dám làm mà không dám chịu có phải không hả. Tôi làm mặt quỷ nhìn theo bóng lưng đang rời đi của anh, rồi cầm lấy khăn tắm mà anh vừa đưa cho đi gột rửa đám con cháu mà anh để lại trong bụng tôi.

Tôi ngồi trên bồn cầu dang rộng hai chân ra, cố gắng dùng giấy ăn lau dọn mấy vết tích dính trên người, mỗi lần chà mạnh như vậy là lại thấy hơi đau, phần da ở đùi non của tôi vốn rất mềm, thỉnh thoảng mặc quần cứng quá còn bị trầy da, chứ đừng có nói là bị anh đánh. Thực ra vào mấy lần tiến vào đầu tiên, anh ấy đưa vào quá sâu, đã vậy lại còn quá vội vàng, khiến cho phần đùi non liên tục bị ma sát của tôi đau rát vô cùng. Người mới quả nhiên vẫn là người mới, kỹ thuật không ổn chút nào, người tiền bối hôm nay bị đụ đến ná thở là tôi đây lại phải nhường anh ấy, tôi muốn giữ cho thằng đệ này chút mặt mũi khi ở trước mặt mọi người, dù sao cũng đâu thể ở nơi đông người nói Châu Kha Vũ làm chẳng ra sao cả, có đúng không, làm vậy sẽ tổn hại đến lòng tự tôn của một gã đàn ông mất.

Nhưng có vẻ như anh ấy lại không thông cảm cho tôi như cách tôi thông cảm cho anh, anh cứ chốc chốc lại tìm tới đầu vú và vành tai của tôi mà liếm láp. Tai là một nơi rất nhạy cảm trên cơ thể tôi, khi anh liếm mút nơi đó, hoa huyệt bên dưới của tôi cũng vô thức mà co rút theo nó. Vai diễn của tôi hôm nay là một y tá trà xanh, nên cũng chẳng có lý do gì để tôi đẩy cái đầu đầy tóc của anh ra khỏi lồng ngực của mình (Nhưng cảm giác khi chạm vào đó quả thực cũng không tệ chút nào), cuối cùng tôi cũng chỉ có thể mặc kệ Châu Kha Vũ để lại dấu ấn thuộc về anh ấy trên cơ thể tôi mà thôi.

Trong bộ phim này, ngay vào ngày đầu tiên bấm máy, cơ thể tôi đã không thuộc về tôi nữa rồi, nó thuộc về Châu Kha Vũ.

Trương Gia Nguyên của hôm nay thuộc về Châu Kha Vũ.

Mà bây giờ tôi lại đang chơi với chiếc nhụy hoa thuộc về anh, rõ ràng là tôi đang định rửa sạch nó, nhưng không biết từ lúc nào bản thân lại bắt đầu dựa người vào bồn cầu tự an ủi mình. Từ sau khi làm diễn viên GV, tôi rất ít khi dùng tính khí để thủ dâm, cảm giác khi đùa nghịch âm vật hưng phấn hơn nhiều, tôi chỉ cần xoa nắn một chút thôi nó sẽ trở nên trơn bóng mềm mại ngay, nhất là khi tôi nhớ đến Châu Kha Vũ, dâm thủy cũng bắt đầu chảy ra rồi. Có lẽ là hôm nay cơ thể của tôi đã bị Châu Kha Vũ bỏ bùa rồi, những dấu hôn khó phai trên lưng tôi chính là một lời nguyền thôi thúc tôi không ngừng nhớ về anh.

Một lời nguyền ác độc đến nỗi khiến tôi không thể kiềm chế được mà dang rộng hai chân về phía anh, giống như một chú chó con không chút chần chừ mặc cho anh điều khiển, tôi chỉ cần thò lưỡi ra nghênh đón tính khí của anh, nở rộ dưới thân anh, ở trong lòng anh trải qua từng đợt cao trào. Tôi chưa từng muốn ôm hôn bất cứ bạn diễn nào trước đây như hôm nay, tôi cứ như thể sẽ chết trong ham muốn nếu như không thể cận kề, cùng Châu Kha Vũ va chạm da thịt với nhau.

Tôi đột nhiên cảm thấy thèm khát da thịt của anh một cách kỳ lạ, tác nhân gây bệnh của tôi chính là Châu Kha Vũ, còn thuốc giải của tôi chính là nụ hôn mà anh trao cho tôi.

Đây là một suy nghĩ nguy hiểm, tôi chưa bao giờ cảm thấy bản thân dâm đãng đến vậy. Trước đây cho dù có ở hạ vị thì tôi vẫn luôn biết giữ cho mình thật tỉnh táo, khi lên cao trào cũng có tới ba phần là diễn, cũng có sự phân biệt rạch ròi với bạn diễn, phim hết rồi là hết cũng sẽ không dây dưa ra bên ngoài đời thực. Nó cũng có nghĩa là từ trước đến giờ ngoài lúc quay GV ra thì tôi chưa từng phát sinh quan hệ với một người khác.

Đây là quy tắc ngầm được định ra giữa chúng tôi, và đó cũng là một cách để bảo vệ chúng tôi, nhưng Châu Kha Vũ lại là ngoại lệ. Chẳng có diễn viên nào giao lưu với nhau lại tụt quần nhau ra ngay trong nhà vệ sinh cả, mà cũng chẳng có ai không ngừng làm ra những cử chỉ ám muội trong bữa tiệc mừng công, khi mà toàn bộ công việc đã kết thúc. (Nếu như anh muốn thì gọi nó là quấy rối tình dục luôn cũng được.)

Nghĩ đến đây tôi lại cảm thấy hối hận, đúng là khẩu thị tâm phi, kết cục hiện tại cũng là do bản thân tự chuốc lấy mà thôi. Ba mẹ đã từng dạy tôi là làm người thì phải thành thực, không được nói dối, nếu nói dối thì sẽ biết thành pinocchio, độ đáng tin của câu nói này đối với tôi chẳng khác gì mấy cái thuyết kinh điển hồi nhỏ hay nghe như ở trong nhà cầm ô sẽ không cao lên được, hoặc là bỏ thừa cơm sẽ không lấy được vợ.

Nhưng bây giờ tôi đã biết cầm ô dưới mái hiên, ăn cơm còn để thừa thức ăn, cũng học được cách nói dối. Trưởng thành là chính là sự phản bội mà không ai có thể tránh khỏi trong đời.

Tôi cầm ô là để trêu chọc Châu Kha Vũ, anh quá để ý đến chiều cao của chính mình, nhưng chỉ cần cứ diễn mãi với tôi thì không sao rồi, một mét chín thì một mét chín, anh ấy cao như vậy để tôi được trải nghiệm cảm giác được nép mình trong vòng tay người khác thì cũng không tồi chút nào. Nhưng anh ấy để tâm đến chuyện chiều cao nhiều như vậy có lẽ là do anh ấy không có dự định sẽ tiếp tục phát triển cùng tôi, cũng đúng, chẳng ai có thể mãi mãi treo mình trên một cái cây được, càng huống hồ tôi cũng chẳng phải là một cái cây tốt đẹp gì.

Tôi ăn thừa thức ăn là vì Châu Kha Vũ muốn thử xem món thịt nướng nồi chính thống có hương vị như thế nào, tôi đã để lại vài miếng cho Châu Kha Vũ trong hộp cơm bento do mình tự tay chuẩn bị. Lâu lắm rồi tôi không xuống bếp, hôm qua lúc nấu ăn còn suýt chủ nữa là băm vào tay, thì cũng là do tôi muốn tự làm tự ăn nên mới tiện tay nấu thêm cho anh thôi. Mà không đúng, là do tôi ăn không nổi nữa nên mới để lại cho anh, nên mới để thừa thức ăn.

Nói dối, tôi nói dối không phải chỉ vì anh, làm gì có người lớn nào chưa từng nói dối chứ, và tôi cũng không ngoại lệ.

Dù sao tôi cũng chẳng cần cao lên, cũng không cần lấy vợ, bộ dạng bây giờ của tôi thì khác gì một người vợ chứ.

Còn nói dối thì, ai bảo trong lời nói dối đó không có chút chân thành nào chứ.

02.

Tôi không còn nhớ Châu Kha Vũ đã chơi tôi lần đầu tiên trong phòng chờ như thế nào nữa, anh ấy đưa mấy ngón tay vào, rồi đã chọc vào những đâu, hình như anh ấy còn hiểu rõ cơ thể tôi còn hơn cả tôi, anh chỉ cần tiến vào một cái thôi là cũng đủ khiến tôi sung sướng rồi. Kể từ ngày đó tôi không còn cảm giác gì khi dùng gậy mát xa nữa, nó chẳng thể khiến tôi thoải mái như món đồ bên trong đũng quần của Châu Kha Vũ, lần duy nhất có thể làm tôi sung sướng là khi tôi vừa xem phim chúng tôi đóng, vừa tự mình thủ dâm, lúc đó tôi cố gắng nhớ lại cách anh đã để lại những dấu vết khó coi trên cơ thể tôi, nhớ lại cách anh đưa lòng tay đến bao lấy âm hộ của tôi, nhớ đến cách anh dùng ngón tay dễ dàng đưa tôi lên tới đỉnh.

Hôm nay tôi cũng muốn thử, dù sao tôi cũng bắt đầu từ nãy giờ rồi, tôi không muốn bản thân bị gián đoạn. Tẩy rửa lâu quá cũng không sao cả, nếu có gì thì cứ bảo mình bị đau bụng, bịa đại một lý do là được rồi. Bên trong hoa huyệt vẫn rất mềm mại, để một ngón tay tiến vào vẫn rất trơn chu, nhưng khi đưa hai ngón tay vào lại thấy hơi đau. Thực ra tôi không phải là người sợ đau, nhưng nỗi sợ hãi lại khiến tôi cảm thấy hưng phấn hơn rất nhiều, mà càng sợ hãi thì con người ta lại càng muốn làm mạnh bạo hơn.

Đáng tiếc Châu Kha Vũ lại chẳng phải loại người thô lỗ, trừ khi là do yêu cầu của vai diễn hoặc là bị bỏ thuốc đến nỗi mất đi tỉnh táo như hôm đó thì anh mới có để lộ ra bộ mặt tàn bạo của mình. Hôm sau, khi tỉnh dậy trong khách sạn tôi đã bị anh ấy liếm cho tỉnh, cảm giác dịu dàng đó thật sự rất thoải mái, anh ấy liếm như vậy làm tôi có cảm giác bản thân chẳng khác gì một cây kẹo bông sắp tan chảy cả.

Đương nhiên lúc đó tôi vẫn giả bộ tức giận, mặc cho tính khí và cái bụng mềm mại của mình đang bày ra trước mắt anh, tôi vẫn nhẹ nhàng gõ vào cái đầu đang vùi giữa hai chân tôi một cái, sau đó tôi thấy anh ngơ ngẩn ngước đầu lên, dưới cằm anh vẫn còn dính một chút dịch thể trong suốt, trông giống hệt một chú cún nhỏ đang chảy nước miếng vừa mới ngủ dậy với bộ tóc bù xù.

Tôi hỏi anh mới sáng sớm mà đã làm cái gì vậy, kết quả là bản thân cũng phải giật mình khi nghe thấy âm giọng khàn đục của chính mình. Tôi nói xong định co chân lại, thì lập tức bị anh giữ chặt lấy, Châu Kha Vũ còn nói cái gì mà nước miếng có thể tiêu độc, anh thấy hoa huyệt của em hơi sưng, nên, nên, nên...

Nên cái gì? Nên anh liếm nó sao? Nước miếng mà trị được bách bệnh thì còn cần bác sĩ làm gì, tôi nhấc chân lên không chút lưu tình dùng lòng bàn chân cọ xát vào dụng vọng đang ngủ yên dưới lớp áo choàng tắm của anh,

Mẹ kiếp, không phải tên khốn này bắn vào trong rồi, còn bây giờ lại đang thu dọn chiến trường đấy chứ, lúc đó tôi đã nghĩ vậy.

Tôi thẹn quá hóa giận, đêm qua bị hành lên hành xuống như vậy, đến bây giờ vẫn còn chưa tỉnh táo hẳn nữa, thực sự muốn đạp cho anh một cước mà, nhưng kết quả là chân của tôi lại bị người ta đỡ lấy mà hôn xuống. Mặt tôi lập tức đỏ bừng lên, tôi mắng anh là đồ biến thái, mắng anh là đồ ngốc, sau đó anh lại tách hai chân tôi ra tiếp tục liếm láp, cuối cùng một thứ mùi tanh tưởi trực tiếp phải lên kính và tóc của anh. Anh sáp lại gần muốn hôn tôi, nhưng tôi lại ghét bỏ né tránh, bảo anh ấy mau cút đi tắm.

Chú cún nhỏ bị mắng thì cụp hết cả tai lẫn đuôi xuống, nếu không phải tôi đã trông thấy thứ đang sợ đang nhô lên giữa hai chân anh thì có lẽ tôi cũng bị bộ dạng đó của anh làm cho mềm lòng rồi.

Châu Kha Vũ đành phải xuống giường tìm dép đi vào, trong lúc đó anh thiếu chút nữa đã vấp ngã bởi chiếc quần lót bị ném xuống đất tối qua của tôi. Tôi bảo anh lấy giúp tôi lọ thuốc mỡ, sau đó không biết chú cún nhỏ kia làm sao hay nghe thấy cái gì mà chớp chớp mắt vui vẻ hỏi tôi, đó có phải là cái lọ mà anh đã đã đưa cho tôi không.

Tôi nói, hỏi thừa, ngoài anh ra thì làm gì có ai đưa cho em chứ.

Châu Kha Vũ nghe xong thì cứ ngơ ngẩn cười như bị ngốc vậy, anh chạy tới quỳ xuống sàn nhà, hôn tôi. Không ngờ cuối cùng anh cũng thành công thực hiện được ý đồ xấu xa là làm bẩn mặt tôi, mà râu của anh mới nhú lên đâm vào cũng làm tôi đau chết được, sau đó lại lại tiến sát lại gần tai tôi, thì thầm gọi biệt danh của tôi.

Nguyên nhi, Nguyên nhi, Nguyên nhi, Nguyên Nguyên của anh, anh đã gọi tôi như vậy đấy.

Không biết có phải là do âm giọng của người Bắc Kinh rất hay, rất ấm áp không mà lúc đó tôi có cảm giác như bản thân đã thực sự thuộc về anh, và anh cũng đã thuộc về tôi.

Sau một hồi dây dưa, tôi mới có thể rời khỏi anh mà nằm xuống giường, anh thực sự quá phiền phức, tôi vùi mặt vào trong căn, cố gắng nhắm mắt thật chặt để bản thân không nghĩ tới anh nữa.

Chết tiệt, sao đến cả chăn cũng có mùi của anh thế này.

03.

Tôi ngẩn người nhìn lên trần nhà, phải một lúc lâu sau tôi mới để ý đến âm thanh nhớp nháp đang phát ra từ bên trong cơ thể mình. Tốc độ ra vào của ngón tay ngày càng nhanh, cảm giác vừa xoa nắn âm vật lại vừa đưa đẩy ra vào rất tuyệt vời, ngoại trừ việc các ngón tay có hơi đau nhức thì cảm giác bản thân có thể tự chủ tiết tấu của chính mình lại khiến tôi rất hài lòng, đã lâu lắm rồi tôi không có được cảm giác tự chủ như thế này.

Bàn tay còn lại của tôi đang tự nắn bóp đầu vú của mình, nơi đó đến tận bây giờ vẫn còn lưu lại vết cắn của Châu Kha Vũ. Ban nãy anh thực sự đã cắn tôi mà chẳng cần thông qua bất cứ cuộc thương lượng nào, lúc đó tôi thiếu chút nữa còn tưởng bản thân sẽ bị mút đến khô cả người luôn chứ, khoái cảm được cắn mút khiến cho da đầu tôi tê rân, chân tay cũng theo đó mà mềm nhũn cả ra. Sau khi tự nhéo đầu vú của mình, tôi cũng đã bắn, hai luồng kích thích đến từ cả hai phía trước sau khiến đại não của tôi trở nên trống rỗng, nước trong cơ thể của tôi bắt đầu tuôn ra, cả hai lòng bàn tay của tôi đều đầy ắp dịch thể, một bên là tinh dịch, còn bên kia lại là dâm thủy.

Thứ ban nãy Châu Kha Vũ bắn vào sớm đã trôi hết xuống bồn cầu rồi, tôi lau khô tay, sau đó đậy nắp bồn cầu lại và xả nước.

Tạm biệt hậu duệ của Châu Kha Vũ, hy vọng mấy nhóc sẽ có một chuyến du lịch ống cống vui vẻ, dù sao thì chúng cũng đâu có cơ hội bén rễ trong cơ thể tôi, bai bai mấy nhóc.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ tôi lại trở thành hảo hán, vũ trụ đệ nhất đại soái ca Trương Gia Nguyên lại tái xuất rồi, khi tôi đẩy cửa buồng vệ sinh ra để thế giới nghênh đón mình, thì lại thấy Châu Kha Vũ đang đỏ mặt đứng trước cửa ra vào, trên tay anh là một bộ quần áo sạch sẽ.

Bầu không khí tự nhiên ngưng đọng lại, tôi xin phép trình bày câu hát 'sợ nhất là không khí bỗng trở nên yên lặng'.

Cuối cùng vẫn là tôi lên tiếng trước, tôi nghiến răng hỏi anh ấy vào từ bao giờ, thình anh ấy nói, anh ấy vào từ lúc tôi gọi tên anh ấy. Tôi không nhớ lúc đó là lúc nào nữa, thậm chí còn không biết bản thân có thật là đã gọi tên anh hay không, không biết Châu Kha Vũ có nói dối mình không, nhưng việc tôi nghĩ đến anh khi thủ dâm là thật, nên lúc này chỉ có thể chột dạ thay đổi chủ đề mà nói, vậy em thay đồ trước nhé.

Tôi không biết anh đã nghe được bao nhiêu, cũng không biết anh đang nghĩ gì, bây giờ tôi chỉ muốn biến thành con đà điểu lớn nhất vũ trụ, rồi vùi đầu vào trong cát thôi.

Đến khi tôi mở cửa ra một lần nữa thì mọi người đều đã đi hết rồi, chỉ còn lại anh A đang chơi game ngoài hành lang, anh vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy tôi đang bước ra, thế là thuận miệng hỏi một câu, sao mặt tôi đỏ thế, tôi nói, ban nãy tôi tự tát mình, dọa cho anh ấy sợ đến nỗi hai tay run lẩy bẩy.

Lúc thu dọn đồ đạc tôi phát hiện trong túi có một tờ giấy note mà Châu Kha Vũ để lại, chữ viết của anh cũng rất giống cún cào.

Lần sau, nếu cần thì có thể tới tìm anh – Châu Kha Vũ.

Tôi lập tức vô tròn tờ giấy lại toan vứt nó đi, nhưng cuối cùng vẫn mở tờ giấy ra, rồi nhét nó vào mặt sau ốp lưng điện thoại của mình.




+++++++

Ngủ ngon nha các chị~~~~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net