Bốn bước chân hay 40.000 cây số

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Bốn bước chân tưởng trừng rất ngắn nhưng từ miệng em nói ra nghe sao lại xa quá vậy ?!

" Từ nay mong anh cách xa tôi 4 bước chân "

" Nếu đó là điều em muốn "

Tại sao anh luôn vậy , nghe theo em vô điều kiện . Anh không nghĩ có lúc điều đó sẽ làm em tổn thương sao . Tại sao không một lần giữ em lại . Jackson có thật là anh yêu em , hay tất cả là diễn kịch cho người đời xem ?!

.

" Mark , Jackson đi rồi . Anh ấy đi Mĩ "

Chỉ nói là 4 bước chân , vậy mà anh cách xa em đến 40.000 cây số . Quá đáng thật ! Em ghét anh Jackson .

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tôi thích mùa đông , tôi thích cái cảm giác mỗi buổi sáng thức dậy nhâm nhi tách cafe nóng rồi nhìn vào khoảng không vô định , suy nghĩ về một cái gì đó không có múc địch . Đặc biệt là cảm nhận hơi ấm từ anh , nó làm tôi ấm lên giữa mùa đông lạnh giá .

Anh luôn vậy , sáng nào cũng ôm tôi từ đằng sau rồi xoay người tôi lại và đặt lên môi một nụ hôn sâu . Jackson nhẹ nhàng xâm nhập vào khoang miệng tôi , môi anh thật mềm ! Nó cắn mút môi tôi một cách điệu nghệ làm tôi say đắm trong đó không lối thoát . Có lẽ đã thành thói quen , nếu mỗi sáng không lặp lại việc đó chắc tôi sẽ khó chịu chết mất , và tôi tin anh cũng như vậy .

Nhưng giờ khác rồi . Tôi ghét mùa đông . Thói quen cũng đã phải cố bỏ . Sự tin tưởng cũng đã dần phai mờ . Tại vì người làm tôi thích mùa đông , người làm tôi có thói quen đó , người làm tôi tin tưởng ... đã đi rất xa rồi . Đó là nơi tôi có thể đến đấy nhưng hình như do cái " tôi " quá lớn nên tôi không muốn đến .

~ Là không muốn chứ không phải không thể . Chỉ vì cái đó mà cả hai cùng đau khổ . Khi yêu bản thân ta đã phải nghĩ rằng nên bỏ cái " tôi " kia đi , cái " tôi " không phải lòng tự trọng mà là sự đau thương tận cùng . Vì nó mà cuộc tình tan vỡ . ~

" Yêu một người có thể thuận trời , thuận người nhưng không thể thuận theo bản thân ". Tôi không ngờ câu đấy đấy đúng , bản thân muốn níu giữ anh ấy , bản thân muốn bên anh ấy , bản thân muộn chìm trong hạnh phúc có anh ...... Nhưng tôi lại không làm được , không chiến thắng bản thân . Liệu tôi có quá vô dụng không ?!

Hôm Jackson đi Mĩ tôi mới biết rằng anh đã để lại cho tôi một thứ . Thứ này chắc đến chết tôi không bao giờ quên , đó là một bực thư . Trong đó anh đã nói hết cho tôi biết , nói về tình cảm , suy nghĩ của anh đối với tôi . Nó làm tôi hối hận , tại sao ...? Tại sao tôi không giữ anh lại ? Tại sao tôi không yêu anh hơn ? Tại sao lại không bộc lộ hết tình cảm của mình ra ? Tại sao lại chọn cái " tôi " thay vì chọn anh ..... Và biết bao cái tại sao nữa .

" Hối hận giờ được gì , Jackson đi rồi . Tại cậu quá ngu ngốc . Mọi điều cậu nói ra anh đều đáp ứng vì anh nghĩ nó làm cậu vui , làm cậu hạnh phúc . Kể cả việc anh giữ khoảng cách với cậu . Do Jackson quá luỵ tình , quá yêu cậu đến nỗi không cần biết gì , chỉ cần cậu yêu cầu lập tực đáp ứng như một con robot . Hai người quá ngu ngốc ! Trong tình yêu kẻ ngốc sẽ thua cuộc . "

" Mark khoảng cách 4 bước chân có lẽ quá ngắn . Anh sợ anh không làm được , sẽ nhào tới mà ôm hôn em , làm em giận . Anh không thích điều đó . Nên anh quyết định sẽ đi Mĩ , cách xa em 40.000 cây số thì chắc anh đủ tự tin hơn . Ở lại mạnh giỏi , nhớ là không được khóc và ăn thật nhiều . Nếu được anh mong em có thể chờ ... mà thôi hãy yêu một người cho em hạnh phúc nhé . Tạm biệt Mark !

Người gửi : Gaga ( 4444 )

" 4444 " lại là bốn con số đó . Chúng tôi bắt đầu bằng bốn con số này và cũng kết thúc bằng nó .

" 4444 " đây không phải đơn giản là con số bình thường , nó là mật mã giữa chúng tôi

" 4444 " đây là bí mật của chúng tôi

4 - anh yêu em
4 - luôn luôn
4 - mãi mãi
4 - em yêu anh

"4444 " từng là tất cả nhưng giờ thì không . Cũng giống như chúng tôi , đữ từng là tất cả của nhau nhưng giờ thì mỗi người một nơi .

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Suy nghĩ cho cùng , cả hai cũng đã chọn cách chia xa nhau . Nếu đã chọn thì hãy chấp nhận nó , thời gian sẽ xoá đi tất cả . Hãy chôn giấu tình yêu ấy vào một góc trái tim hay hãy chỉ nhớ những kí ức thật đẹp . Để khi nhớ lại chính bản thân họ sẽ nở nụ cười vì tuổi thanh xuân nông nổi vậy mà họ lại có một tình yêu thật đẹp .

2 con người - 2 tương lai - 2 cuộc sống nhưng chung 1 kí ức đẹp .

" Cảm ơn , vì có cậu thanh xuân của tôi không có tình yêu nhưng cũng lộng lẫy vô cùng "

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC