Ai là kẻ mạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em không tin bất cứ thứ gì người ta đem đến đặt vào tay em trừ tình yêu, bởi lẽ nó là thứ một mình em không tạo ra được. Vì thế mà em từ chối tất cả. Người ta bảo em hâm. Kệ ! Em vẫn kiêu hãnh với những gì em có.Em yêuhoa loa kèn. Người ta chê "hoa loa kèn nó vô duyên", em lý sự "hoa loa kèn trắng tinh khôi, nó tinh khiết và nó hết mình". Nhưng đây là trước kia, còn bây giờ em tự nhủ "Việc gì mình phải thanh minh với người không hiểu". Những ngày tháng tư, lúc nào trong phòng em cũng có hoa loa kèn. Vậy mà đến khi hoa loa kèn được bán quanh năm trong các shop hoa thì chính em lại là người buồn nhất. Với em, nó quý bởi chỉ nở có một mùa, trọn vẹn trong một tháng. Em bảo "Thứ hoa công nghiệp kia chỉ là cái bóng của hoa loa kèn tháng tư".

Cứ thế, em yêu nồng nàn những gì em cho là đẹp là tốt theo cách riêng của mình. Mẹ lo sợ: "Con gái hai mươi tuổi đầu rồi, không lo học xong rồi lấy chồng, cứ vớ vớ vẩn vẩn ai dám yêu...". Ai dám yêu? Cũng có khối người yêu em, mẹ biết đấy cả thôi. Anh Văn đi tây về, rủ em vào quán cà phê, tính tiền thừa một ngàn cũng ngồi chờ lấy cho bằng được. Anh ấy thủ thỉ với mẹ: "Ngân Anh khéo quá. Giá cháu lấy được người đảm đang như thế..." Hay anh Thái làm công ty nước ngoài, tỏ tình với em bằng cả lá thư bằng tiếng Anh dài hai trang đánh máy vi tính. Anh ấy khen em giỏi ngoại giao, chồng được nhờ. Còn nhiều, nhiều nữa mà em không nhớ nổi. Mọi người nhìn em ở một góc. Em hoang mang không hiểu mình là ai. Tự nhiên em bật cười vì nhớ đến câu chuyện thầy bói xem voi. Liệu em có phải là một "con voi" như thế không nhỉ? Mà không, họ là mấy ông thầy bói mới đúng. Nói một cách triết học thì họ là chủ thể còn em là khách thể. Kể ra cũng hay hay. Trong em là nhiều kiểu người, đảm đang có, ngoại giao có, mạnh mẽ có... Hóa ra bản than em rất phong phú mà em không biết. Vậy là từ hoang mang em chuyển sang cảm giác thích thú. Em không nghĩ đó là lời khen, thậm chí nghi ngờ đó là sự tính toán thực tế - học yêu bằng óc chứ không phải bằng tim. Song em vẫn giữ nguyên những gì mình có. Em yêu tất cả những cái là của riêng em, không phải là thứ sao chép của bất kì ai. Em tâm niệm "Xấu tốt gì cũng là mình".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#mrhungle