Phần 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
cường cho một điểm khá ."

Hạ Hành Thù ra vẻ kinh ngạc "Nga? Vậy anh phải cố gắng hơn mới được ."

"Lực lĩnh ngộ thật cao , trẻ nhỏ cũng dễ dạy." Nói xong, Thẩm Gia Hành lại cũng không thèm đấu võ mồm nữa, lập tức toàn bộ chú ý bị đồ ăn hấp dẫn, ra sức tiêu diệt.

Hạ Hành Thù ngồi ở một bên mỉm cười nhìn cậu, trong lòng đã quyết định trước không nên đem chuyện hôm nay gặp được hai vợ chồng kia nói cho cậu, lấy tính tình Thẩm Gia Hành, nếu đã biết chỉ sợ không thể không cáu giận một trận , mắt thấy cậu cũng sắp về với cha mẹ , đến lúc đó sẽ khiến không khí gia đình vào năm mới không mấy tốt đẹp, huống chi vợ chồng Thẩm Mạn tâm lớn gan nhỏ, hẳn cũng không dám làm ra cái chuyện gì khác người, chẳng bằng cứ để mình anh ứng phó.

Ngày mai Thẩm Gia Hành sẽ lên đường về nhà , ban ngày vừa xong việc liền trở về nhà thu dọn , qua đêm nay cũng sẽ không có nhiều thời gian ở chung, bởi vậy hai người có chút không muốn. Từ khi yêu nhau tới nay, đây vẫn là lần đầu phải tách ra dài đến gần nửa tháng , Hạ Hành Thù vốn nghĩ tối nay sẽ nói chút lời ngon tiếng ngọt, nhưng tưởng tượng đến Thẩm Gia Hành là trở về thăm cha mẹ, ngược lại không muốn biểu hiện đắc quá mức làm cho cậu khó xử, ngoài miệng chỉ tỉ mỉ dặn dò mọi chuyện, Thẩm Gia Hành tuy rằng trong miệng cười kêu anh như là một bà mẹ , nhưng trong lòng lại cảm động vài phần.

Buổi tối hai người ở trên giường rồi , Hạ Hành Thù vẫn không quên tiếp tục lải nhải, đem ngày cậu về , số tàu xe lửa , thời gian đến trạm hỏi đến nhất thanh nhị sở, sau đó lại kêu cậu phải nạp đầy tiền di động , mỗi sáng sớm khi anh gọi điện qua nhất định cậu phải nghe, lúc này mới thoáng hoãn hạ khẩu, Thẩm Gia Hành đã sớm nghe đến không thể nhịn được nữa, lập tức nghiêng thân lấy môi che kín miệng anh.

Kế tiếp đương nhiên là tiết mục không thể thiếu mang tên tạm chia xa giữa đôi tình nhân, Hạ Hành Thù cảm xúc kích động, Thẩm Gia Hành lại khó được phá lệ ôn nhu , hai người vẫn triền miên đến gần rạng sáng ba giờ mới rốt cục nặng nề đi ngủ.

Ngày hôm sau, Thẩm Gia Hành trở về nhà , Hạ Hành Thù quả nhiên ấn theo lời anh nói, mỗi ngày ba bữa gọi điện thoại quan tâm cậu, một mặt lại tiếp cha mẹ mình mới trở về ăn tết , thuận tiện đem chuyện tình cùng Thẩm Gia Hành bẩm báo rõ ràng, nhị lão Hạ gia đương nhiên sớm biết tính hướng của đứa con nhà mình, không những không có phê bình kín đáo, ngược lại đối lão bà của con trai cực kì có hứng thú, mà chờ tới qua tết mới có thể chính mắt trông thấy.

Ai ngờ, vào đầu tháng ba khi qua tết rồi , Thẩm Gia Hành bên kia đột nhiên xảy ra chuyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#đammỹ