Chương 11: Điều Chưa Nói (Sato Takeshi)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, tại trường phía Đông.

GVCN trường phía Đông: Nogawa.

Nogawa Kenji: Có ạ.

GVCN trường phía Đông: Munemoto.

Munemoto Shinya: Có ạ.

GVCN trường phía Đông: Sato.

...

GVCN trường phía Đông: Sato!

Sato Takeshi: Thưa cô, em xin phép vào lớp.

Takeshi đến với bộ mặt mệt mỏi do cậu chạy đến lớp.

GVCN trường phía Đông: Vào lớp đi, không có lần sau đâu.

Sato Takeshi: Em cảm ơn cô nhiều!

Takeshi về chỗ ngồi của mình.

Nogawa Kenji: (Thì thầm) Này, hôm nay sao đến muộn thế?

Sato Takeshi: (Thì thầm) Tao ngủ quên thôi mà.

Nogawa Kenji: (Thì thầm) Ngủ quên á? Hôm nay bão to à?

Sato Takeshi: (Thì thầm) Thôi, ra chơi nói chuyện.

Giờ ra chơi.

Munemoto Shinya: HẢ? NGỦ QUÊN?

Sato Takeshi: Sao mày nói lớn thế?

Munemoto Shinya: Tại vì đây là lần đầu tao thấy mày như vậy đấy.

Sato Takeshi: Con người ai chả có lúc ngủ quên.

Nogawa Kenji: Mà hôm qua mà làm gì mà dẫn đến ngủ quên?

Sato Takeshi: Tao suy nghĩ xem liệu có nên nói không? Giờ nghĩ lại chắc tao sẽ nói luôn với 2 đứa mày.

Kenji và Shinya: Hả?

Sato Takeshi: Tuần tới, tao sẽ chuyển đi.

Kenji và Shinya không nói được gì khi nghe tin này.

Để phá vỡ bầu không khí, Kenji lên tiếng.

Nogawa Kenji: Chuyển đi? Tức là mày sẽ chuyển trường?

Munemoto Shinya: Thế có ai biết chuyện này không?

Sato Takeshi: Hôm qua tao có nói với Aoi-san rồi.

Munemoto Shinya: Vậy à.

Nogawa Kenji: Vậy mày đã nói với cậu ấy chưa?

Sato Takeshi: Gì vậy cha nội? Có nghe nãy giờ không đấy?

Nogawa Kenji: Không phải vụ chuyển nhà.

Sato Takeshi: Hở? Ý mày là sao?

Nogawa Kenji: Mày đã nói với Kiriya-san chưa.

Sato Takeshi: Mà nói gì mới được?

Nogawa Kenji: Mày thích cậu ấy, phải không?

...

Sato Takeshi: (Đỏ mặt) Hả? M...mày nói cái gì vậy? Sao lại lôi đâu ra chuyện tao thích Aoi-san?

Munemoto Shinya: Mày còn chối, nó rõ ràng như ban ngày luôn rồi.

Sato Takeshi: Dựa vào đâu mà chúng mày kết luật vậy?

Nogawa Kenji: Nhiều là đằng khác.

Takeshi càng ngày càng đỏ mặt thêm.

Munemoto Shinya: Mày nói đi, mày thích cậu ấy đúng không?

Sato Takeshi: Tao...tao...

Suy nghĩ lúc lâu, Takeshi quyết định nói ra.

Sato Takeshi: Ừm, đúng vậy, tao rất thích Aoi-san.
Nhưng hôm qua sau khi nói tao sẽ chuyển đi, cô ấy lại nói có việc bận và không muốn nghe nốt câu cuối.

Munemoto Shinya: Lúc đó mày định tỏ tình đúng không?

Sato Takeshi: Ừm.

\Tưng...Từng...Tưng...Từng/

Tiếng chuông vào lớp vang lên.

Nogawa Kenji: Tao nghĩ mày nên nói với cậu ấy càng sớm càng tốt.

Sato Takeshi: Biết rồi mà.

Vào lớp học, Kenji liền nhắn tin riêng với một ai đó về tình hình hiện tại của Takeshi.

Người cậu nhắn tin là một học sinh nam ở trường phía Tây.

Và tất nhiên đó là...

Shuji Satoshi: (Ừm, cảm ơn mày nha, hôm qua Aoi cũng tính nói gì đó với tao nhưng sau đó lại hỏi về bài tập, mà với trình độ của Aoi thì việc cậu ấy hỏi bài tao là việc dư thừa rồi.)

Nogawa Kenji: (Vậy chắc chắn là vậy rồi)

Shuji Satoshi: (Ok, tao sẽ nói chuyện với Aoi)

Nogawa Kenji: (Nhờ mày đó)

"End chương 11"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net