os

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- keiji, anh có thích tử đằng không?

chàng trai đưa con ngươi màu xanh đậm đặt vào mái tóc màu pudding đang dựa lên vai mình.

- anh thích.

những điều kenma hỏi, luôn mang lại cho keiji một cảm giác không thể không trả lời.

anh thương em, và sẽ chẳng chối từ kenma bao giờ.

keiji nhớ lại ngày đầu gặp kenma.

em tựa một đóa hương dương xinh đẹp với mái tóc màu vàng đen, em nhỏ nhắn tựa một chú mèo con, đôi mắt em luôn lảng đi nơi khác, tay chân thì lại run rẩy, em hướng nội và nhát gan là thế.

nhưng keiji biết mình thích em từ lúc nhìn thấy kenma rồi.

chưa bao giờ tim anh đập nhanh như vậy cả, nó loạn nhịp cảm tưởng như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực đến nơi rồi.

chàng trai chủ tiệm sách đã vô tình giao trái tim của mình cho cậu trai bán hoa ở thị trấn bên cạnh.

anh biết mình yêu kenma và anh phải tiến thêm bước nữa.

bởi một người như em sẽ chẳng bao giờ chủ động bước tới đâu.

keiji có thêm chút can đảm, cố gắng dành cho em những mật ngọt của tình yêu, những lời yêu thương chứa đựng cảm xúc từ sâu thẳm trong tim mình.

và đoán xem nào, anh đã thành công có được trái tim cậu chàng ở tiệm hoa nọ.

kenma chuyển hẳn sang nhà keiji sống, cuộc sống của một đôi tình nhân luôn ngọt ngào tựa đường mật.

những lời yêu thương thốt ra từ nơi đầu môi, những cử chỉ âu yếm chỉ dành riêng cho đối phương.

họ cứ như vậy, sống thật hạnh phúc và chẳng hề bận tâm điều gì...

kenma rất thích hỏi keiji về ngôn ngữ của những lời hoa.

những bông hoa hồng đỏ, những đóa lưu ly xanh, những nhành hoa lyly...

em có thể nói về chúng bất cứ lúc nào, đổi lại, keiji sẽ đọc cho kenma nghe thật nhiều sách.

bởi, họ yêu giọng nói của người kia, một thanh âm mềm mại, một tiếng nói ấm áp.

cuộc sống hạnh phúc của họ như sắc trắng dịu dàng của bông lyly.

- anh biết đấy... thật ra em thích nhất là hoa tử đằng.

loài hoa xinh đẹp mang hương sắc phong phú, có thể là tím, là hồng, là trắng...

- vì nó đẹp ư?

- không, vì nó có nghĩa là tình yêu bất diệt... một mối tình vĩnh cửu.

- vĩnh cửu là một khoảng thời gian rất dài đấy... nhưng, anh đoán mọi thứ đều ổn, vì có em ở đây mà.

- em thấy mừng khi nghe điều đó, keiji.

hương đất ẩm thấp sau cơn mưa rào xộc vào mũi keiji, anh tỉnh giấc từ cơn mơ. căn phòng nhỏ không chút ánh sáng khiến anh khẽ thở ra một hơi.

bước xuống giường, đôi chân từ từ tiến ra khỏi phòng.

keiji không thích mưa cho lắm.

nó ẩm thấp, mùi hương khiến anh không được thoải mái, hơn nữa, sách và mưa không phải là bạn.

tay anh lướt qua từng cuốn sách trên kệ tủ của cửa tiệm nhỏ, anh rút đại một quyển, và bất ngờ thay.

nó là cuốn sách ưa thích của anh và kenma.

quyển sách về ngôn ngữ các loài hoa.

anh lật từng trang, từng trang một, biểu cảm cứ thay đổi dần theo từng nhịp lật trang sách.

đôi ngươi sẽ hơi trùng xuống khi lướt tới những bông hoa mang ý nghĩa về mặt tối, khóe mắt sẽ hơi cong lên khi đọc về những bông hoa mang ý nghĩa với mặt sáng.

và bàn tay anh dừng lại ở trang chính giữa.

wisteria - hoa tử đằng.

loài hoa mà người tình anh yêu thích.

từ trên trang sách, anh cầm lên một cái kẹp sách với một nhành hoa tử đằng đã được ép vào.

anh mơ hồ nhìn nó, đứng ngây người tại giá sách.

tiếng mưa ngừng rơi khiến keiji chợt tỉnh.

trời tạnh rồi.

anh đóng quyển sách lại, đặt nó về chỗ cũ và đi ra ngoài đường.

nắng bắt đầu lên.

đôi mắt xanh đậm ấy chợt lướt sang cây hoa tử đằng ở đầu đường.

từng nhành hoa trĩu nặng nước mưa, rơi xuống và hòa vào mặt đất. nắng chiếu qua cây, sắc tím lan tỏa trong cái nắng vàng ươm.

vẻ đẹp ấy khiến trái tim keiji khẽ rung động, làm anh nhớ về mối tình đầu của mình.

kozume kenma - dấu yêu của anh.

keiji nhìn cái kẹp sách, khẽ cười.

- rõ là chúng ta thích tử đằng... vậy mà tình ta lại chẳng được vĩnh cửu như ý nghĩa của nó nhỉ, kenma.

bên cạnh cây nến đã tắt trong phòng anh, có một tấm ảnh của người con trai với vẻ đẹp được cái nắng ôm trọn.

dòng chữ viết gửi, akaashi keiji.

hẹn anh tại một thời điểm nào đó.
hữu duyên ắt sẽ gặp lại.

mối tình đầu dang dở mang theo hương tử đằng vương sắc nắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net