Chương 1: Cuộc sống mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau lễ tốt nghiệp, mỗi người đều đi trên con đường của riêng mình.

Lần cuối họ tụ tập với nhau là chuyến du lịch biển cũng đã được một thời gian rồi.

Thật sự nhớ lắm những ngày tháng cùng nhau trải qua bao khoảnh khắc, tại những ngày tháng dưới mái trường cao trung Katagiri.

Nhưng ít ra, tớ vẫn có thể gặp cậu thường xuyên, cho dù chỉ bởi việc học thôi.

Các bạn trong hội bàn đào ngày ấy, người đi làm, người học đại học, thật sự rất khó để gặp nhau, cơ mà cái duyên nào lại sắp đặt cho Kono Sakura và Yanagi Akane lại học cùng trường chứ. Ai mà biết được, có lẽ là do ông trời khéo sắp xếp; cơ mà dù sao có bạn bè thân thiết học cùng trường đã là tốt lắm rồi.

- Yanagi, không ngờ lại được gặp cậu ở đây đó?

- Tốt thật ha, chúng ta học cùng trường đại học này!

Đó là lần đầu hai người bạn gặp nhau kể từ ngày hè ấy, trong một ngày tại tháng 10 bắt đầu có chút se lạnh. Gặp gỡ nhau giữa dòng đời đông đúc không hẹn trước đã khó, đằng này bối cảnh là trong buổi nhập học tại cùng một trường đại học chứ, cái xác xuất gì thế này? Cả hai cô cậu thật sự rất lo lắng, khi xung quanh toàn những người chưa gặp bao giờ, vì thế việc gặp được người quen bất ngờ như này đã khiến họ thấy an tâm hơn bao giờ hết.

Sau khi tan học, thỉnh thoảng họ lại vô tình gặp nhau, vui vẻ trò chuyện về nhiều thứ, những giờ học trên lớp như thế nào, hòa nhập với mọi người ra sao, hay truyện Konoha trong tạp chí San Shinobi phát hành mỗi tuần... thậm chí họ cùng nhau đi đến hiệu sách, thứ 6 hằng tuần.

Tại trường đại học ấy, Sakura được nhiều học mến mộ bởi sự thông minh, mạnh mẽ và tận tình, tốt bụng. Còn Akane, không khó để được cả trai lẫn gái mê mẩn khi bị thu hút bởi sự điển trai lấp la lấp lánh mọi lúc, lịch sự và tử tế với mọi người, lại còn rất dễ gần nữa. Cả hai đều 'tự nhiên' nổi tiếng đến mức chỉ cần gặp nhau thôi là sẽ xuất hiện vô số lời bàn tán đủ kiểu:

- Đẹp đôi vậy trời!

- Ghen tị với họ quá đi!

- Mình thế chỗ một trong hai được không?

- Khoảnh khắc hiếm thấy đó!...

Cơ mà hai cô cậu không bận tâm lắm, vẫn cứ tận hưởng trong thế giới riêng của họ thôi. Cuộc sống mới có phần khó khăn, nhưng ít ra ở đó vẫn có người có thể chia sẻ về đam mê, về những điều mới mẻ và vài thứ khác, ngay trước mặt chứ không phải qua các cuộc gọi điện hoặc các dòng mail.

- Kono này, có phải lên đại học thì sẽ có nhiều khác biệt so với hồi học cao trung đúng không?

- Ukm, lên một cấp mới là phải làm quen với môi trường mới và những người bạn mới mà.

- Cậu nói cũng đúng, nhưng sao lúc này tớ lại cảm giác không khác hồi học cao trung mấy nhỉ?

- T-tại vì ở ngay đây có người đã thân với tớ từ tận hồi học cao trung mà!

...

Vào những lúc rảnh rỗi, Akane và Sakura hay ghé qua tiệm bánh Lori, nơi hai mẹ con Izumi thay phiên trông nom, một lần mỗi ngày, cùng ăn bánh và trò chuyện, thỉnh thoảng còn gặp cả người bạn nào đấy trong hội bàn đào ( đối với Izumi thì nhiều hơn vì cậu gần như lúc nào cũng ở tiệm bánh ), giống như là một phương thức thư giãn quen thuộc mỗi khi có thời gian rảnh rỗi giữa dòng đời hối hả. Lúc này đang là tháng 12, khi tuyết bắt đầu rơi thường xuyên, họ đến đây nhiều hơn, gần như mỗi ngày một lần.

- Chắc năm nay tớ vẫn ở nhà như mọi khi thôi, còn cậu thì sao Yanagi?

- Tớ cũng không biết nữa, chắc lại đi dạo một mình thôi...

Akane lúc này trầm ngâm một lúc, bất chợt đầu cậu lóe sáng, đưa ra đề xuất khiến đối phương bất ngờ:

- Hay là, đêm Giáng Sinh lần này cậu đi dạo cùng tớ được không?

Trong đêm Giáng Sinh hằng năm, Sakura năm nào cũng ở nhà một mình, còn Akane thì năm nào cũng đi một mình, có chăng là năm ngoái có gặp chị gái Yuki thôi. Vì thế, việc cùng nhau đi dạo đêm Giáng Sinh, về cơ bản đây là một trải nghiệm khá mới, dù sao cũng nên thử ít nhất một lần.

Sakura chăm chú nghe, nhưng không nói gì, đang suy nghĩ thật kĩ một cái gì đó. Có thể cậu ấy đang nghĩ câu từ phù hợp để từ chối yêu cầu này, hoặc không phải. Akane nhẹ nhàng tiếp tục lên tiếng:

- Kono, nếu cậu không muốn đi thì cũng không sao đâu.

- À không, không phải, chỉ là... tớ thấy hồi hộp không biết cảm giác đi dạo đêm Giáng Sinh sẽ như thế nào? Trước giờ tớ chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đó cả.

- Tớ cũng vậy mà. Đừng lo lắng nhé, sẽ vui lắm đấy!

Akane nói với cô bạn cùng nụ cười toe toét, cùng chiếc kính nửa gọng đang đeo, cảm tưởng cậu trai lúc này trở nên quyến rũ hơn bao giờ hết. Đáp lại sự dịu dàng đó, cô bạn lúc này nhắm mắt mỉm cười nói với cậu bạn đối diện, biểu hiện dễ gần thu hút đối phương.

- À ừm, tớ sẽ đi, cảm ơn cậu nhé!

- Không có gì đâu!

"Được bên cạnh người mình thích đêm Giáng Sinh."

( Còn tiếp )


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net