Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người thường nói rằng cuộc sống thực tại và lý tưởng là hai thứ khác biệt, và tôi ngày càng nhận thức rõ điều đó.

"Meize Hazelnut"

Kể cả khi tôi trở thành nữ anh hùng của một quyển tiểu thuyết hạng ba mà có thể đoán trước.

"Em ổn chứ, Meize? Có chuyện gì sao?"

Nhìn Syukr - bạn trai tiểu thuyết của tôi – mỉm cười như thể anh ta chẳng biết chút gì về lo lắng của tôi, thứ khiến tôi khó chịu.

Thực ra thì, nguyên bản tiểu thuyết "Meize" không hẳn là tồi. Không, nói một cách trung thực, nó đã là tốt nhất trong thể loại truyện này.

Mở đầu, nhân vật chính, Syukr, là người duy nhất có thể phục vụ như một quân nhân. Nhưng theo sự phát triển của truyện, hóa ra thì Meize mới là nhân vật chính thực sự. Hóa ra là cô gái nông thôn tốt bụng, xinh đẹp mới là nhân vật chính đầy quyền năng, bởi vì sự thật, cô ấy là một vị thánh. Vì thế, dĩ nhiên, tôi biết rằng mình sẽ sống một cuộc sống tươi đẹp sớm thôi. Tôi không chỉ là người qua đường, cũng không phải là vai phụ mà là một anh hùng! Anh hùng sẽ tốt hơn để tận hưởng cuộc sống thay vì là chẳng có gì.

Nhưng tại sao? Cuộc đời chẳng bao giờ cân bằng.

Cuộc sống của Meize's thì chẳng có gì đáng kính sợ cả. Cô ấy là nạn nhân của xã hội. Nó đã là chuyện thường ngày của nữ chính, Meize, trải nghiệm với đủ loại tội phạm ví dụ như bắt cóc, tống giam và đe dọa, dưới cái lốt của "sự trưởng thành của một chiến binh", và chờ đợi Syukr, người anh hùng tới giải cứu cô.

" Anh biết không Syukr, tôi có vài việc cần nói với anh."

" Chuyện gì? Em có thể nói với tôi tất cả mọi thứ. Tôi sẽ lắng nghe hết những gì Meize nói. Bỏi vì em là người phụ nữ quan trọng nhất đối với tôi."

Tất nhiên, đã có lúc tôi cố gắng chịu đựng nó. Kể từ khi tôi xuyên vào quyển sách này, tôi đã nghĩ rằng tôi nên để cốt truyện đi theo hướng của nó và thực ra tôi khá thích cái ý tưởng trở thành anh hùng. Tuy nhiên, tôi bị bắt cóc quá nhiều lần và sẽ luôn thức dậy để thấy Syukr trò chuyện với người phụ nữ nào đó.

Tôi đoán ai cũng có thể trở thành anh hùng.

Meize ban đầu là một người vượt qua cả người tốt, nhưng tôi không phải cô ấy. Tôi không phải hẹn hò với một quân nhân. Hơn cả sống cuộc sống nhiều màu sắc của anh hùng, bạn gái của một quân nhân, tôi muốn sống với một người đàn ông tốt chỉ yêu mình tôi.

Tôi nhìn xuống Syukr.

Cuộc sống mà tôi muốn chỉ xảy ra khi không có Syukr trong đó. Nếu như tôi không dính líu gì tới Syukr, tôi sẽ không phải là một thánh nữ hay là nạn nhân của những tên tội phạm.

" Thực tế, tôi đã phải suy nghĩ về rất nhiều thứ tới mức tôi muốn nói với anh, vì thế cám ơn anh khi nói thế Syukr."

Tôi chắp hai tay mình lại với nhau và mỉm cười ngượng ngùng như một Meize thuần khiết. Tôi đã rất sợ hãi bởi vì đây là lần đầu tiên tôi cố gắng không tuân theo mạch truyện ban đầu, nhưng tôi thực sự muốn sống một cuộc sống bình thường.

"Có gì sao? Mọi thứ đề ổn, cho nên em đừng lo lắng và cứ nói với tôi."

" Mm, vậy tôi sẽ nói thật thoải mái."

Theo như nguyên tác, hôm nay sẽ là ngày mà Meize bị bắt cóc và tặng cho Syukr nụ hôn đầu tiên. Nhưng tôi đã không cho anh ta nụ hôn đầu của mình vào hôm nay.

"Chúng ta chia tay đi."

Thay vào đó, tôi đã cho anh ta một lời chia tay đầy mạnh mẽ.

"Meize, làm ơn hãy nói với anh nếu như anh làm gì đó sai. Anh sẽ sửa chữa tất cả."

Tờ ghi chú của Syukr, thứ bị mắc kẹt ở của chính từ sáng đã bốc cháy trong lò sưởi.

Nó sẽ là lời nói dối khi nói rằng tôi không mất trí bởi vì hành vi thường ngày của Syukr, nhưng khi tôi suy nghĩ về nó sau đó, tôi nhận ra rằng nó khá là có ích trong nhiều cách giúp tôi nhanh chóng và dừng quan tâm anh ta.

"Meize có phải là cô đã hoàn thành công việc rồi không không? Cô luôn luôn nhiệt tình."

Tất cả mọi khó khăn của tôi sẽ chẳng là gì nếu như Syukr không phát hiện ra Meize là một thánh nữ. Tôi chẳng thể nào quay lại cuộc sống bình thường của mình một lần nữa.

Chủ cửa hàng sách chào đón tôi vào trong. Tôi mỉm cười xinh đẹp nhất có thể, trao tài liệu mà tôi viết. Nó chỉ là một vấn đề nhỏ, nhưng nó rất quan trọng để mọi người có đánh giá tốt về tôi.

"Tôi đã có rất nhiều thời gian, nên tôi quyết định hoàn thành nó. Có việc nào khác tôi có thể giúp không?"

"Vâng, tất nhiên rồi."

Vì cuộc sống ngày thường của anh hùng đã tồn tại chỉ dành cho nhân vật chính, cuộc sống của tôi trở nên đơn điệu kể cả khi tôi chia tay với Syukr. Nhưng tôi không thể chỉ chơi đùa xung quanh cả ngày. Tôi cần tiền để kiếm sống. Vì vậy tôi đã kết thúc mối quan hệ của mình với Syukr, tôi phải có trách nhiệm với cuộc sống của mình.

Và đó là lý do tại sao tôi đã tuyệt vọng cho công việc. Ngoại trừ Meize, người đã có bàn tay vàng cốt truyện giúp cô ấy, những người bình thường hiếm khi có thể viết, vì vậy những người có khả năng phiên âm được coi là lực lượng lao động chất lượng cao. Nếu tôi làm việc ổn định, tôi sẽ có đủ tiền ăn và sống một mình.

"Meize, tôi thì không lo lắng bởi vì cô rất giỏi, nhưng chúng ta có thời hạn nhất định. Được chứ?"

" Tất nhiên rồi. tôi sẽ đưa cho bạn kịp lúc."

Hãy tổ chức một buổi tiệc nhỏ ngày hôm nay. Nó có thể không phải là một ý tệ khi mua bánh mì trắng, mềm. Tôi đã chỉ ăn bánh mì lúa mạch cho lần cuối cùng vào mấy ngày trước và tôi cảm thấy giống như là dạ dày của mình đã trở nên thô cứng. Nó ổn khi thi thoảng lại thay đổi.

Tôi bước đi một cách rất vui vẻ khi tôi thấy phu nhân Becca, một người phụ nữ nhiều chuyện, Ugh, nếu phu nhân nhìn thấy tôi, tôi có thể bị bắt nghe bà ấy nói hàng giờ liền. Tôi quay lại và cố gắng chạy càng nhanh càng tốt, tôi nhìn thấy Syukr tiếp cận cúng tôi từ xa.

Trước mặt tôi là một người phụ nữ nói nhiều quá thể, và phía sau tôi là bồ cũ. Tình huống này sẽ là một ví dụ tồi tệ cho một trạng thái khó xử. Tôi đã làm gì để xứng đáng bị như vậy? Mọi vận may của tôi đều bị hủy hoại trong hôm nay!

"ÔI, Meize! Con đã đi đâu vậy? Ta đã lo lắng tới phát ốm kể từ khi ta không nhìn thấy con gần đây. Con có khỏe không? Con trông ngày càng xinh đẹp hơn. Bây giờ con có thể thực sự kết hôn, huh!"

Phu nhân Becca và Syukr cả hai đều rắc rối, nhưng tôi thà ở chung với người ồn ào hơn là với bồ cũ. Tôi dấu nỗi cay đắng của mình vào trong và mỉm cười dịu dàng với một tay đặt lên má. Tôi đã không biết rằng những kinh nghiệm phục vụ kinh doanh có thể giúp ích cho tôi ngay trong lúc này.

"Phu nhân Becca ngày càng xinh đẹp. Phu nhân đang trở về từ đâu vậy?"

"Ah, con biết em họ của ta chứ, Lizzina?"

" Biết chứ."

Tôi chẳng biết. Nhưng tôi vẫn gật đầu mạnh như thể là tôi biết hết tất cả mọi thứ. Ghi nhớ những mối quan hệ của gia đình thì quá sức, nhưng ít nhất tôi có thể giả vờ là mình biết. Thường thì, khi bạn nói ít và phản ứng một cách chừng mực, bạn đã đạt được một nữa điều mình muốn.

"Em chồng Lizzina đang tìm kiếm một cô dâu."

"Con hiểu."

"Nhân tiện thì, cậu ta bằng tuổi con"

"Thật là trùng hợp. Thật kỳ diệu."

"Cậu ấy đẹp trai, nhân cách tốt và thậm trí là có một công việc tốt. Cậu ta là một quan chức hoàng gia."

"Oh, thật tuyệt"

"Vậy, Meize con ngĩ sao về việc kết hôn?"

"Con hi vọng anh ta sẽ kiếm được một cô dâu tốt – Hả?"

Tôi hỏi một cách trống trơn. Tôi mở lớn mắt. No, quý bà...phu nhân đang nói cái gì vậy?

"Con và Syukr có vẻ như đã rất hạnh phúc nên ta không nói cho con. Ta nghĩ rằng hai đứa đã xa cách nhau những ngày này... Thật ra Syukr không đáng tin, đúng chứ?

Phu nhân Becca thì thầm, im lặng làm giảm giọng của mình. Tôi cười khó xử, không thể đồng ý cũng không thể từ chối lời nhận xét.

Người ta đánh giá Syukr rất kém, và chỉ thay đổi khi anh ta trở thành một chiến binh huyền thoại sau này. Một đứa trẻ mồ côi không biết cha mẹ, một công việc tử tế, và một sự xuất hiện thông thường. Chẳng có thứ gì dành cho Syukr ngoại trừ cái danh "Chiến binh" và là nhân vật chính của một bộ tiểu thuyết harem hạng ba.

Bên cạnh đó, anh ta không hẳn là một quân nhân và chỉ mới bắt đầu nhận ra sức mạnh của mình. Anh ta là loại vịt xấu xí nó chẳng giống với thiên nga tốt bụng và xinh đẹp, Meize.

Giọng của tôi run rẩy tôi cố gắng hết sức để âm thanh giống như Meize. Cốt truyện đã thay đổi rất nhiều khi từ bỏ vai trò của một anh hùng, nó thật sự buồn cười vì tôi đã không cố để bảo vệ nguyên tác, nhưng tôi hy vọng nguyên tác sẽ không thay đổi nữa.

Kể cả khi tôi từ bỏ việc là một anh hùng, tôi vẫn thuộc về thế giới này. Để sống một cuộc đời bình thường, tôi đã phải chống lại "cái kết hạnh phúc" của tiểu thuyết.

" Syukr sẽ tỏa sáng một ngày nào đó."

Một vài điều bạn nên biết, anh ta được hưởng quá nhiều hào quang đến mức anh ta tán tỉnh tất cả mọi loại phụ nữa bên cạnh tôi. Và bây giờ tôi đã chia tay với anh ta, tôi mong rằng anh ta sẽ sớm hẹn hò với một nữ anh hùng tiếp theo, một công chúa. Tôi tự lẫm bẩm nhiều thứ một mình chắc chắn rằng chẳng bao giờ có thể nói với phu nhân Becca.

"Đó là bởi vì con quá tốt bụng, tất cả đều tốt. Thẳng thắn, bạn bè và người yêu thì khác nhau. Nếu con cứ tiếp tục với Syukr, con sẽ phải sống với anh ta."

"Không bây giờ chúng con chỉ là bạn, đặc biệt là những ngày này."

Ngay bây giờ, Syukr không thể từ bỏ cảm xúc còn xót lại dành cho tôi, nhưng chỉ là một nhất thời. Miễn là anh ta còn là nhân chính, anh ta sẽ trở thành một quân nhân và, sớm thôi, anh ta sẽ trở thành vua của vương quốc này và anh ta sẽ sống và ăn khỏe.

Oh, hãy suy nghĩ về điều đó, lần bắt cóc cuối cùng là vào mấy ngày trước. Tôi nghĩ nó gần như đã đến lúc các kỵ sĩ của vương quốc ghé thăm Syukr. Tôi cần phải loại bỏ ý kiến của Syukr càng sớm càng tốt.

" Con sẽ phải gặp một ai đó khác sớm."

"Nhưng con không nghĩ tới việc hẹn hò sớm."

Tôi đã rất bận rộn cố thoát khỏi Syukr nên tôi chả hiểu một mới quan hệ lãng mạn là gì.

Bên cạnh đó, có em chồng của em họ phu nhân Becca như một người chồng? tôi lắc đầu nghĩ đến viễn cảnh khủng khiếp đó.

Tôi không biết có những kỳ nghỉ ở thời đại này, nhưng lúc đó là lúc đó bây giờ là bây giờ. Tôi đã nghe đủ sự cằn nhằn trong kiếp trước. Không chỉ không có lý do sống dưới sự áp lực như gia đình phu nhân Becca, nhưng tốt hơn là tránh liên quan tới phu nhân. Tôi muốn một cuộc sống bình thường, cuộc sống yên ổn hơn là tốn thời gian ép buộc bản thân nghe những câu truyện tôi không quan tâm.

"Nhưng con! Có tin đồn rằng Syukr xuất hiện xuất hiện ở nhà con không ngừng và không từ bỏ con. Con thật sự không thể kết hôn như thế! Nếu như con vượt qua Syukr, con phải sắp xếp mọi thứ.

Đó là một con đường dài để đi. Tôi muốn tiếp tục lờ nó, nhưng bây giờ tôi sống tại thì trấn này, tôi đã rất cẩn thận. Chẳng có thứ gì tốt đẹp đươc nhìn thấy bởi đôi mắt cả phu nhân Becca. Miệng cô ấy còn nhanh hơn gió, vì thế cô ấy đóng vai trò chính trong việc kiểm soát danh tiếng của dân làng.

"Con biết ta không cố đặt quá nhiều áp lực lên con, chỉ cần gặp cậu ấy 1 lần. Cậu ấy thật sự là một người tốt."

"Cám ơn về sự lo lắng của phu nhân, nhưng con không nghĩ con có thể trả lời ngay bây giờ."

Tôi đã cố gắng nói không quá nhỏ, nhưng đầu của tôi đã thực sự đau. Ah, Syukr đang đi tới đây. Tôi tự hỏi anh ta đã nghe được bao nhiêu...

"Well, dù sao thì, ta sẽ đi về. Nhưng nếu em cảm thấy khá hơn, hãy nói với ta ngay nhé. Được chứ? Chị không thường làm như vậy, Meize, nhưng con như con gái ta."

Phu nhân Becca, người nói nhiều một cách nhiệt tình, vội vã rời đi. Tôi đánh cược hết toàn bộ số tiền tôi đã kiếm hôm nay đó là bởi vì cô ấy trao đổi ánh mắt vối Syukr, người đứng ngay bên cạnh tôi.

"Meizi..."

Diễn tả sự lúng túng khi đối mặt với một đứa bồ cũ đau lòng người vẫn còn có tình cảm với bạn. Ba điểm cho câu trả lời đúng.

Có chút lơ đãng, tôi lặng lẽ xóa đi suy nghĩ của mình khi nhìn thấy gương mặt của Syukr.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net